Ăn chơi Doctor Housing nói rằng nền giáo dục dạy học sinh xạo lồn, bốc phét

1 người nói xạo 1.000 lần thì đó là nói xạo, hàng triệu người nói xạo 1.000 lần thì đó là nói thật.
Thật hay xạo vốn là do đám đông quyết định chứ có quan trọng gì xạo hay thật đâu.
 
Tao có thắc mắc như thế này.
Khi ở VN, tao học văn thì nhớ có môn tập làm văn, là phân tích tác phẩm gì gì đó, thường chiếm 6-7 điểm bài thi, kiểm tra. Và thêm một, hai câu gì đó, chiếm 3-4 điểm.

nhưng khi tao học anh văn, thi anh văn, thì phần đọc hiểu mới là chiếm điểm lớn. Tức là bên dưới có câu hỏi, phải quay ngược lên trên đọc lại bài, để hiểu câu hỏi đó ý là gì.

sau này tao có thi tiếng Nhật, thì cũng y như vậy.

rồi tao xem chương trình học của bọn Nhật, thì việc viết ra như phân tích tác phẩm của VN mình là không có (cho là tao không biết đi), mà tụi trẻ con ở Nhật vẫn chủ yếu thời gian là đọc hiểu, trả lời cái câu hỏi mà thôi.
Và, đề thi chuyển cấp ở Nhật, ở môn quốc ngữ, cực kì hiếm hỏi về cảm xúc. Tức là không bao giờ hỏi cảm nghĩ của mình. Mà nó chỉ yêu cầu là viết chính xác ý tác giả thôi.

TRong khi môn tập làm văn thì phải viết rất nhiều cảm xúc, quan điểm, cái nhìn của bản thân mình với tác phẩm. Tác giả viết A, nhưng mình phải hiểu ẩn dụ, hoán dụ để chỉ ra tác giả nói gì, liên tưởng với chuyện gì trong cuộc sống hay lịch sử....

Một tờ giấy bài thi, tức là điền nội dung bài làm, cho môn quốc ngữ của Nhật, thường là 1 tờ B4. Trong đó câu trả lời cho mỗi phần thì đã chia sẵn, thậm chí chia từng ô nhỏ, chỉ được phép điền trong số giới hạn đó.

Còn VN thì viết trong từ giấy đôi, chỉ giới hạn thời gian, không giới hạn nội dung viết.

Tao không biết hiện tại môn văn/tiếng Việt ở VN như thế nào. Nhưng tao thấy sự khác biệt ở đề thi môn ngữ văn ở VN với Nhật là như vậy.
Thằng nào biết nhiều hơn thì xin mời cồng vào đây.

Còn ông ở trên nói thì tao thấy đúng đó. Chỉ khen không có chê. Nên người Việt bị chê hay khiển trách thì khó giữ được bình tĩnh. Nhưng người Việt lại là sắc dân dễ chê bôi, nói xấu nhau nhất đó nghe. Giữ mồm miệng kém.
Khi mày phân tích văn theo cảm xúc mày, lệch chuẩn thì điểm kém
 
Tức là không bao giờ hỏi cảm nghĩ của mình. Mà nó chỉ yêu cầu là viết chính xác ý tác giả thôi.

TRong khi môn tập làm văn thì phải viết rất nhiều cảm xúc, quan điểm, cái nhìn của bản thân mình với tác phẩm. Tác giả viết A, nhưng mình phải hiểu ẩn dụ, hoán dụ để chỉ ra tác giả nói gì, liên tưởng với chuyện gì trong cuộc sống hay lịch sử....
Đọc đoạn này làm tao liên tưởng tới vụ con trai của ông nhà văn Nguyễn Khải nhờ ông làm bài tập phân tích tác phẩm do chính ông sáng tác. Làm xong, hôm sau con trai ông lên nộp thì bị nhận 2 điểm vì không hiểu ý của tác giả. Tao không hiểu cuối cùng phân tích tác phẩm theo ý tác giả hay ý cô ?
Link: https://doanhnghiepvn.vn/van-hoa/tu...gia-tu-co-giao-cua-con-trai/20210708073426049
 
Đm thằng bán khoá học ăn tục nói phét này,dạo này dặt dẹo muốn sang Mẽo đế hay sao mà mồm miệng đi hơi xa nhỉ
 
Thằng này theo tao nó cũng lường trước đc mối nguy khi nó liên tục nói lên thực trạng của vẹm. Khả năng cao nó có gì đó backup rồi (cốp chống lưng hay té đi nc ngoài chẳng hạn?).
 
Vô trong lớp là thấy cái bảng 5 điều 8keo dạy là thấy lộn xào rồi. 8keo nói như vậy hồi nào ? Ở đâu ? Ai làm chứng ?
 
Tao có thắc mắc như thế này.
Khi ở VN, tao học văn thì nhớ có môn tập làm văn, là phân tích tác phẩm gì gì đó, thường chiếm 6-7 điểm bài thi, kiểm tra. Và thêm một, hai câu gì đó, chiếm 3-4 điểm.

nhưng khi tao học anh văn, thi anh văn, thì phần đọc hiểu mới là chiếm điểm lớn. Tức là bên dưới có câu hỏi, phải quay ngược lên trên đọc lại bài, để hiểu câu hỏi đó ý là gì.

sau này tao có thi tiếng Nhật, thì cũng y như vậy.

rồi tao xem chương trình học của bọn Nhật, thì việc viết ra như phân tích tác phẩm của VN mình là không có (cho là tao không biết đi), mà tụi trẻ con ở Nhật vẫn chủ yếu thời gian là đọc hiểu, trả lời cái câu hỏi mà thôi.
Và, đề thi chuyển cấp ở Nhật, ở môn quốc ngữ, cực kì hiếm hỏi về cảm xúc. Tức là không bao giờ hỏi cảm nghĩ của mình. Mà nó chỉ yêu cầu là viết chính xác ý tác giả thôi.

TRong khi môn tập làm văn thì phải viết rất nhiều cảm xúc, quan điểm, cái nhìn của bản thân mình với tác phẩm. Tác giả viết A, nhưng mình phải hiểu ẩn dụ, hoán dụ để chỉ ra tác giả nói gì, liên tưởng với chuyện gì trong cuộc sống hay lịch sử....

Một tờ giấy bài thi, tức là điền nội dung bài làm, cho môn quốc ngữ của Nhật, thường là 1 tờ B4. Trong đó câu trả lời cho mỗi phần thì đã chia sẵn, thậm chí chia từng ô nhỏ, chỉ được phép điền trong số giới hạn đó.

Còn VN thì viết trong từ giấy đôi, chỉ giới hạn thời gian, không giới hạn nội dung viết.

Tao không biết hiện tại môn văn/tiếng Việt ở VN như thế nào. Nhưng tao thấy sự khác biệt ở đề thi môn ngữ văn ở VN với Nhật là như vậy.
Thằng nào biết nhiều hơn thì xin mời cồng vào đây.

Còn ông ở trên nói thì tao thấy đúng đó. Chỉ khen không có chê. Nên người Việt bị chê hay khiển trách thì khó giữ được bình tĩnh. Nhưng người Việt lại là sắc dân dễ chê bôi, nói xấu nhau nhất đó nghe. Giữ mồm miệng kém.
Tao đoán cái việc làm văn là do ảnh hưởng của mấy kỳ thi phong cách nho giáo ngày xưa chăng.
Nghĩ lại thấy nhảm nhí thật, viết theo cảm nhận của học sinh (đa số là đéo có năng khiếu viết văn), còn đứa chấm lại là giáo viên lão làng, đm nhảm vãi cứt.
 
Đây không phải là dạy nói xạo

mà là biện pháp nhồi xọ, tuyên truyền

của tầng lớp cai trị

nhồi cho tầng lớp bị trị

phải ngoan ngoãn nghe lời đi, phát biểu theo những gì t cho phép

Cay ở cái :

tự phải bỏ tiền để được nhồi xọ


Thế mới hài
Tự bỏ tiền ra để được nhồi sọ, rồi phải mang ơn nữa nhé.
 
Thằng này tư duy khôn khéo đấy. Xỉa xói thôi chứ ko điểm thẳng mặt. Xã hội phải có những người như này thì dân trí mới khá lên được. Chứ a Thức nhận thấy dân xứ này ngu vãi lồn. Bị lũ +S & tư bản đỏ xỏ mũi mãi. Đĩ mẹ, giáo dục cũng thế. Học toàn học vẹt thành ra ko có tư duy phản biện, hùng biện & tự do sáng tạo. Đéo mẹ, a Thức hóng xem Toler cải cách giáo dục kiểu gì. Hay lại cứt nát mang ra làm cứt chảy luôn.
Anh Thức có viết Ngục trung tùy bút không?
 
Thằng này tư duy khôn khéo đấy. Xỉa xói thôi chứ ko điểm thẳng mặt. Xã hội phải có những người như này thì dân trí mới khá lên được. Chứ a Thức nhận thấy dân xứ này ngu vãi lồn. Bị lũ +S & tư bản đỏ xỏ mũi mãi. Đĩ mẹ, giáo dục cũng thế. Học toàn học vẹt thành ra ko có tư duy phản biện, hùng biện & tự do sáng tạo. Đéo mẹ, a Thức hóng xem Toler cải cách giáo dục kiểu gì. Hay lại cứt nát mang ra làm cứt chảy luôn.
Anh Thức ơi, anh đừng mơ tưởng chế độ sẽ đổi thay hay thay đổi. Chạy được, chạy lẹ.
 
Thằng này éo hiểu ai chống lưng mà dạo này mạnh mồm vãi kut. Lên FB tung tít chửi bới ầm ĩ. Dễ có ngày lên phường lắm.
 
Đợt dí vụ bds thấy lên bài ám chỉ bị nhắc nhở nên ko nói về bds nữa, chắc thằng khỉ vượn nhờ trưởng phòng pháp pháp chế cho quân đi giằn mặt rồi.
Mà giờ chuyển qua nói xã hội giáo dục nát như cứt thì quả này dễ đi xa.
 
Giáo dục Vẹm coi vậy chứ ít độc tài vs độc hại như bọn Cao Ly đó chúng mày. Dm xứ chim ngắn học hành nó áp lực vcl. Từ mẫu giáo đã phải xác định tư tưởng hẳn hoi. Kì thi đại học năm nào cũng tự tử như sung rụng
14k ng / năm... éo = 1 nửa thiên đường vẹm
=))
 
Xạo Lồn là tốt nha thằng lồn. Năng lực mạnh mẽ nhất của con người là THÍCH NGHI, sống ở môi trường nào thì sẽ tự điều chỉnh bản thân để sinh tồn và phát triển được ở môi trường đó.

Giờ ở xã nghĩa, trường học đéo dạy xạo Lồn thì tụi nhỏ lớn lên ngậm cặc mà sống à? Ngây ngô ngu ngơ ngốc nghếch, ra đời nói thật để bị trù dập, lên tiếng để bị chó đàn vào cắn sao? ngu gì ngu dữ thế.

Lời nói phải đi đôi với quyền lực thì mới có trọng lượng, không thì cũng chỉ là con chó sủa ông ổng đéo ai nghe, không thay đổi được cái Lồn gì hết.

Thêm vào đó, dân xứ lừa vốn đần độn, đéo thích nghe nói thật, dăm ba thằng thôi, còn đâu chúng nó thích xạo Lồn với nhau, thích thủ dâm tinh thần, thích tự hào ngạo nghễ, nói thật chúng nó bảo "tiêu cực", chúng nó bảo "mày làm đc con cặc gì chưa mà nói"...

Thế nên phải nói xạo để thích nghi, tồn tại, phát triển. Nói xạo để đè đầu cưỡi cổ, vắt kiệt lũ bò đần độn đi, tụi ngu xứng đáng bị dẫm đạp. Khi mày leo lên cao, có tiền, có chức, có quyền, lúc đó lời nói của mày nó mới có ý nghĩa, mới có người nghe. Khi đó nói thật mới phát huy tác dụng.
 
Ông này nói đúng với sự thật nền giáo dục hiện nay mà , nhưng thế này động chạm kinh quá dễ bị soi bế đi nắm
 

Có thể bạn quan tâm

Top