Có Video Kiếp sống này, có lẽ mình chỉ sinh ra để chứng kiến cuộc đời hạnh phúc, rực rỡ của người khác.

Hôm nay ngồi 1 mình buồn vô tình mình lướt tiktok nghe được bài này :

"Thân em như cá trong lờ, hết phương vùng vẫy nương nhờ
Nơi xa ấy vô bờ chắc nàng cô lieu lắm cơ
Trách sao nỡ buông vôi tay, sao bỏ duyên mình đây
Thương cánh cò bay bay giữa đêm

Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya
Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê
Thế em bỏ đi thật xa, Em bỏ tôi lại đây
Nước mắt kia nhẹ rơi cô ơi
...."

Cái đoạn "Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya. Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê"

Dạo này crush mình suốt ngày dùng để đăng lên story trên facebook, instagram nghe mà làm não hết cả ruột. Crush mình cũng 27, 28 rồi. Có nhắn tin với nhau mà mình vẫn chẳng dám ngỏ lời sợ chưa đủ sức, mà bây giờ lại thế này nữa làm mình mông lung quá.

Nếu không lấy hết cam đảm để thổ lộ, thì sợ sẽ hối hận suốt đời.

Còn nhìn vào thực tại thì chỉ biết im lặng nhìn người ta từng ngày rời xa ...

Buồn nhất là khi gặp được người muốn chăm sóc cả đời, mà lực bất tòng tâm, không đủ khả năng che chở. Mình là loại mạt hạng cùng đinh xã hội, không than thở đc ở đâu nên mới lên xàm. Mình ko hiểu tại sao mỗi khi thấy những kẻ cao hơn gặp bất hạnh là mình lại cảm thấy sung sướng. Ông bà nào làm to bị điều tra hoặc bị bắt, người này bị đấm người kia bị đá, con này bị địt thằng kia bị cắm sừng, mình đọc mà thấy khoan khoái trong lòng. Thỉnh thoảng lại mò vào quán con sò say tìm 2 3 video của những em gái ngon nghẻ non trẻ xinh xắn, mở max độ sáng âm lượng r tưởng tượng các em là nô lệ của mình rồi sục cu trong hạnh phúc. Xàm đối với mình chính là liều thuốc giúp bản thân vượt qua đau khổ mỗi ngày. Chắc có mỗi mình định làm wibu sục cu cả đời....


 
Thực ra @Kod112 phải có trách nhiệm với @dungdamchemnhau.
Phải hàn gắn vết thương này – vết thương sau khi chứng kiến cuộc đời rực rỡ của người khác.

Phải hỗ trợ để @dungdamchemnhau phát triển tinh thần sau những năm tháng chứng kiến hạnh phúc người khác đến mức lên cơn cuồng nộ mất hết nhân tính.

Và khi cả hai đã chính thức nâng cấp lên mối quan hệ chiến lược toàn diện, thì không có lý do gì mà @Kod112 lại ứng xử không tương xứng với những tổn thương mà @dungdamchemnhau đã phải trải qua.

Đây là một tình đồng xàm rất nhân văn.
 
Những lúc buồn như vậy ,nhớ em ,nhớ em lòng buồn khôn xiết.Anh chỉ ước một lần được nhấp vào cái bướm ao ước của anh,được ghé môi và lưỡi vào,húp và liếm trọn từng giọt nước rỉ thiên thần ấy. Tôi yêu em bước nhường nào.
 
@Trạch Văn Đoành @xmorr @___ Ngạn ___ @Onizuka Eikichi :too_sad: :too_sad: :too_sad:

Có một loại nuối tiếc, không nỡ rời xa nhưng lại không thể cùng nhau đi đến cuối đường. Chỉ muốn tham lam cùng nhau đi trên một đoạn đường nữa, để rồi quãng đời sau này phải nhìn người mình yêu đi bên cạnh một người khác.

Chúng ta đã từng nghĩ tình yêu đủ lớn sẽ vượt qua mọi rào cản; nhưng hóa ra có những khoảng cách không thể san lấp chỉ bằng cảm xúc. Em không đành buông, anh cũng chẳng muốn rời; nhưng con đường phía trước lại chẳng có điểm chung.

Chúng ta vẫn thương nhau, vẫn muốn giữ lấy nhau, nhưng lại bị hiện thực kéo ra xa từng chút; tình cảm còn mà tương lai thì không. Vậy là đành để người mình yêu nhất đi bên một người khác, mỉm cười chúc phúc, nhưng trong lòng chênh vênh đến nghẹn.

Có lẽ đời này, điều tiếc nuối nhất không phải là mất nhau, mà là còn thương nhưng chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường.
 
Thực ra @Kod112 phải có trách nhiệm với @dungdamchemnhau.
Phải hàn gắn vết thương này – vết thương sau khi chứng kiến cuộc đời rực rỡ của người khác.

Phải hỗ trợ để @dungdamchemnhau phát triển tinh thần sau những năm tháng chứng kiến hạnh phúc người khác đến mức lên cơn cuồng nộ mất hết nhân tính.

Và khi cả hai đã chính thức nâng cấp lên mối quan hệ chiến lược toàn diện, thì không có lý do gì mà @Kod112 lại ứng xử không tương xứng với những tổn thương mà @dungdamchemnhau đã phải trải qua.

Đây là một tình đồng xàm rất nhân văn.
@Trạch Văn Đoành @xmorr @___ Ngạn ___ @Onizuka Eikichi :too_sad: :too_sad: :too_sad:

Có một loại nuối tiếc, không nỡ rời xa nhưng lại không thể cùng nhau đi đến cuối đường. Chỉ muốn tham lam cùng nhau đi trên một đoạn đường nữa, để rồi quãng đời sau này phải nhìn người mình yêu đi bên cạnh một người khác.

Chúng ta đã từng nghĩ tình yêu đủ lớn sẽ vượt qua mọi rào cản; nhưng hóa ra có những khoảng cách không thể san lấp chỉ bằng cảm xúc. Em không đành buông, anh cũng chẳng muốn rời; nhưng con đường phía trước lại chẳng có điểm chung.

Chúng ta vẫn thương nhau, vẫn muốn giữ lấy nhau, nhưng lại bị hiện thực kéo ra xa từng chút; tình cảm còn mà tương lai thì không. Vậy là đành để người mình yêu nhất đi bên một người khác, mỉm cười chúc phúc, nhưng trong lòng chênh vênh đến nghẹn.

Có lẽ đời này, điều tiếc nuối nhất không phải là mất nhau, mà là còn thương nhưng chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường.
Chưa thấy Kod phản hồi :ops:
 
Tôi rất quan ngại về việc lày :vozvn (20):
@Kod112 à
Cuối cùng thì mình cũng đã tin. Người không thương bạn, sẽ không bao giờ để ý đến cảm xúc của bạn.
Cho dù bạn có buồn, có khóc, có tủi thân hay tiêu cực đến mức độ nào đi chăng nữa thì họ cũng chẳng bận tâm đến bạn.
Vì đơn giản một điều, với họ bạn chẳng là gì cả....
 
@Kod112 à
Cuối cùng thì mình cũng đã tin. Người không thương bạn, sẽ không bao giờ để ý đến cảm xúc của bạn.
Cho dù bạn có buồn, có khóc, có tủi thân hay tiêu cực đến mức độ nào đi chăng nữa thì họ cũng chẳng bận tâm đến bạn.
Vì đơn giản một điều, với họ bạn chẳng là gì cả....
Gõ block t đi mày
 
@Trạch Văn Đoành @xmorr @___ Ngạn ___ @Onizuka Eikichi :too_sad: :too_sad: :too_sad:

Có một loại nuối tiếc, không nỡ rời xa nhưng lại không thể cùng nhau đi đến cuối đường. Chỉ muốn tham lam cùng nhau đi trên một đoạn đường nữa, để rồi quãng đời sau này phải nhìn người mình yêu đi bên cạnh một người khác.

Chúng ta đã từng nghĩ tình yêu đủ lớn sẽ vượt qua mọi rào cản; nhưng hóa ra có những khoảng cách không thể san lấp chỉ bằng cảm xúc. Em không đành buông, anh cũng chẳng muốn rời; nhưng con đường phía trước lại chẳng có điểm chung.

Chúng ta vẫn thương nhau, vẫn muốn giữ lấy nhau, nhưng lại bị hiện thực kéo ra xa từng chút; tình cảm còn mà tương lai thì không. Vậy là đành để người mình yêu nhất đi bên một người khác, mỉm cười chúc phúc, nhưng trong lòng chênh vênh đến nghẹn.

Có lẽ đời này, điều tiếc nuối nhất không phải là mất nhau, mà là còn thương nhưng chẳng thể cùng nhau đi đến cuối con đường.
"Đừng luối tiếc về những điều đã mất , hãy tận hưởng những điều ta đang có . " :vozvn (18):

Ngạn đạo ný said
 
Thực ra @Kod112 phải có trách nhiệm với @dungdamchemnhau.
Phải hàn gắn vết thương này – vết thương sau khi chứng kiến cuộc đời rực rỡ của người khác.

Phải hỗ trợ để @dungdamchemnhau phát triển tinh thần sau những năm tháng chứng kiến hạnh phúc người khác đến mức lên cơn cuồng nộ mất hết nhân tính.

Và khi cả hai đã chính thức nâng cấp lên mối quan hệ chiến lược toàn diện, thì không có lý do gì mà @Kod112 lại ứng xử không tương xứng với những tổn thương mà @dungdamchemnhau đã phải trải qua.

Đây là một tình đồng xàm rất nhân văn.
ẳng ẳng....
 
Thực ra @Kod112 phải có trách nhiệm với @dungdamchemnhau.
Phải hàn gắn vết thương này – vết thương sau khi chứng kiến cuộc đời rực rỡ của người khác.

Phải hỗ trợ để @dungdamchemnhau phát triển tinh thần sau những năm tháng chứng kiến hạnh phúc người khác đến mức lên cơn cuồng nộ mất hết nhân tính.

Và khi cả hai đã chính thức nâng cấp lên mối quan hệ chiến lược toàn diện, thì không có lý do gì mà @Kod112 lại ứng xử không tương xứng với những tổn thương mà @dungdamchemnhau đã phải trải qua.

Đây là một tình đồng xàm rất nhân văn.
Cu cảm !!! :pudency:

Ps : Cu là ký hiệu hóa học của nguyên tố Đồng .
 
Hôm nay ngồi 1 mình buồn vô tình mình lướt tiktok nghe được bài này :

"Thân em như cá trong lờ, hết phương vùng vẫy nương nhờ
Nơi xa ấy vô bờ chắc nàng cô lieu lắm cơ
Trách sao nỡ buông vôi tay, sao bỏ duyên mình đây
Thương cánh cò bay bay giữa đêm

Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya
Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê
Thế em bỏ đi thật xa, Em bỏ tôi lại đây
Nước mắt kia nhẹ rơi cô ơi
...."

Cái đoạn "Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya. Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê"

Dạo này crush mình suốt ngày dùng để đăng lên story trên facebook, instagram nghe mà làm não hết cả ruột. Crush mình cũng 27, 28 rồi. Có nhắn tin với nhau mà mình vẫn chẳng dám ngỏ lời sợ chưa đủ sức, mà bây giờ lại thế này nữa làm mình mông lung quá.

Nếu không lấy hết cam đảm để thổ lộ, thì sợ sẽ hối hận suốt đời.

Còn nhìn vào thực tại thì chỉ biết im lặng nhìn người ta từng ngày rời xa ...

Buồn nhất là khi gặp được người muốn chăm sóc cả đời, mà lực bất tòng tâm, không đủ khả năng che chở. Mình là loại mạt hạng cùng đinh xã hội, không than thở đc ở đâu nên mới lên xàm. Mình ko hiểu tại sao mỗi khi thấy những kẻ cao hơn gặp bất hạnh là mình lại cảm thấy sung sướng. Ông bà nào làm to bị điều tra hoặc bị bắt, người này bị đấm người kia bị đá, con này bị địt thằng kia bị cắm sừng, mình đọc mà thấy khoan khoái trong lòng. Thỉnh thoảng lại mò vào quán con sò say tìm 2 3 video của những em gái ngon nghẻ non trẻ xinh xắn, mở max độ sáng âm lượng r tưởng tượng các em là nô lệ của mình rồi sục cu trong hạnh phúc. Xàm đối với mình chính là liều thuốc giúp bản thân vượt qua đau khổ mỗi ngày. Chắc có mỗi mình định làm wibu sục cu cả đời....


thì ra xamer hay vozer đều khổ đỉ như nhau
 
Bình thường, tao trải qua rồi. Lúc đó tao nghĩ, trên đời này cái gì cũng có thể thiếu, riêng gái thì ko. Cứ chăm làm, đầu tư bản thân để sau này gái gặp lại mình thì nó tự trách ngày xưa đã bỏ mình
 
Hôm nay ngồi 1 mình buồn vô tình mình lướt tiktok nghe được bài này :

"Thân em như cá trong lờ, hết phương vùng vẫy nương nhờ
Nơi xa ấy vô bờ chắc nàng cô lieu lắm cơ
Trách sao nỡ buông vôi tay, sao bỏ duyên mình đây
Thương cánh cò bay bay giữa đêm

Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya
Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê
Thế em bỏ đi thật xa, Em bỏ tôi lại đây
Nước mắt kia nhẹ rơi cô ơi
...."

Cái đoạn "Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya. Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê"

Dạo này crush mình suốt ngày dùng để đăng lên story trên facebook, instagram nghe mà làm não hết cả ruột. Crush mình cũng 27, 28 rồi. Có nhắn tin với nhau mà mình vẫn chẳng dám ngỏ lời sợ chưa đủ sức, mà bây giờ lại thế này nữa làm mình mông lung quá.

Nếu không lấy hết cam đảm để thổ lộ, thì sợ sẽ hối hận suốt đời.

Còn nhìn vào thực tại thì chỉ biết im lặng nhìn người ta từng ngày rời xa ...

Buồn nhất là khi gặp được người muốn chăm sóc cả đời, mà lực bất tòng tâm, không đủ khả năng che chở. Mình là loại mạt hạng cùng đinh xã hội, không than thở đc ở đâu nên mới lên xàm. Mình ko hiểu tại sao mỗi khi thấy những kẻ cao hơn gặp bất hạnh là mình lại cảm thấy sung sướng. Ông bà nào làm to bị điều tra hoặc bị bắt, người này bị đấm người kia bị đá, con này bị địt thằng kia bị cắm sừng, mình đọc mà thấy khoan khoái trong lòng. Thỉnh thoảng lại mò vào quán con sò say tìm 2 3 video của những em gái ngon nghẻ non trẻ xinh xắn, mở max độ sáng âm lượng r tưởng tượng các em là nô lệ của mình rồi sục cu trong hạnh phúc. Xàm đối với mình chính là liều thuốc giúp bản thân vượt qua đau khổ mỗi ngày. Chắc có mỗi mình định làm wibu sục cu cả đời....


sctR5H.jpg
 
Cuộc sống bình thường mà bạn đang có, đôi khi lại là mơ ước của người khác. Cuộc đời này cơ bản, biết đủ là vui rồi...
"Biết đủ thường vui", không thừa không thiếu, đó là cốt lõi của "đơn giản".
Nhu cầu ham muốn đều dựa vào cảm xúc; dễ gây ra loạn động, rối ren nơi tâm.
Giữ gìn nuôi dưỡng Đạo đức - Trí tuệ - Nghị lực chân chính là điều quan trọng nhất làm kim chỉ nam cho cuộc sống của mỗi người vững vàng trên hành trình của mình!
sự tham lam khiến con người ta luôn đau khổ, muộn phiền. Dẫu có sung sướng nhưng lại chẳng thể tận hưởng hiện tại, vì cứ mãi nghĩ về những gì chưa có và cho rằng mình luôn chưa có đủ.

Ham muốn như một vũng lầy, một khi bạn đã bước chân vào, sẽ bị mắc kẹt ở đó, càng cố bước lại càng lún sâu hơn.
Người xưa có câu “Lòng tham không đáy” là vậy. Tham lam chính là nguồn gốc của mọi khổ đau.


Thời gian những năm gần đây, nếu để ý các bạn sẽ thấy báo chí đưa tin rất nhiều người đang giàu sang phú quý, quyền cao chức trọng tột bực, bỗng sa cơ thất thế, vướng vào vòng lao lý, rơi vào cảnh phá sản, ly tán…

Nhìn sâu vào cốt lõi sẽ thấy, tất cả đều xuất phát từ một chữ THAM!

Thường ở đời, ai cũng mong cầu mình có một chút danh tiếng, một chút lợi lộc, rồi tranh nhau giành lấy. Đến khi không được như ý, lại quay sang oán trách cuộc đời bất công với mình. Thế nhưng cả khi có được rồi, ta lại muốn có thêm nhiều hơn nữa.
Để rồi lúc nào cũng phải lao tâm khổ tứ, lao vào giành giật tranh đấu, thậm chí bất chấp lẽ phải, làm những việc trái luân thường đạo lý… để giành cho được thứ mình muốn. Đến mức đánh mất luôn lương tri, đánh mất luôn cả chính bản thân mình.

Ở đời có vay ắt có trả, những việc làm sai trái sớm muộn cũng phải trả giá, nhận lãnh hậu quả. Những điều gì có được nhờ vào việc chiếm đoạt của người khác thì sẽ không bao giờ có thể bền vững được. Vậy nên, đừng vì danh lợi trước mắt mà đánh mất tương lai lâu dài.

Tham lam là nguồn gốc của mọi khổ đau. Khi ta không ngừng ham muốn, ta sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn và bất mãn, dẫn đến phiền muộn và lo âu. Do đó con người nếu muốn hạnh phúc, hãy học cách biết đủ và làm chủ những ham muốn của mình. Khi ấy đau khổ tự nhiên sẽ ít dần đi, gia đình và cuộc sống tự nhiên sẽ hạnh phúc hơn.

Khi biết đủ, ta sẽ trân quý những gì mình đang có, thay vì mãi chạy theo những thứ xa vời, từ đó có được sự an yên trong tâm hồn. Khi tâm không còn bị chi phối bởi vật chất, danh lợi, ta sẽ sống một cách tự do và hạnh phúc hơn.
Hãy thức tỉnh và sám hối
Thiện tay!


 
Đọc cái tiêu đề nên rep cái tiêu đề, t đã đọc đâu đó 1 câu và t đã thành công nên tặng lại m
Yêu bản thân đi m sẽ thoát được nghiệp tình
 
Top