Hôm nay ngồi 1 mình buồn vô tình mình lướt tiktok nghe được bài này :
"Thân em như cá trong lờ, hết phương vùng vẫy nương nhờ
Nơi xa ấy vô bờ chắc nàng cô lieu lắm cơ
Trách sao nỡ buông vôi tay, sao bỏ duyên mình đây
Thương cánh cò bay bay giữa đêm
Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya
Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê
Thế em bỏ đi thật xa, Em bỏ tôi lại đây
Nước mắt kia nhẹ rơi cô ơi
...."
Cái đoạn "Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya. Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê"
Dạo này crush mình suốt ngày dùng để đăng lên story trên facebook, instagram nghe mà làm não hết cả ruột. Crush mình cũng 27, 28 rồi. Có nhắn tin với nhau mà mình vẫn chẳng dám ngỏ lời sợ chưa đủ sức, mà bây giờ lại thế này nữa làm mình mông lung quá.
Nếu không lấy hết cam đảm để thổ lộ, thì sợ sẽ hối hận suốt đời.
Còn nhìn vào thực tại thì chỉ biết im lặng nhìn người ta từng ngày rời xa ...
Buồn nhất là khi gặp được người muốn chăm sóc cả đời, mà lực bất tòng tâm, không đủ khả năng che chở. Mình là loại mạt hạng cùng đinh xã hội, không than thở đc ở đâu nên mới lên xàm. Mình ko hiểu tại sao mỗi khi thấy những kẻ cao hơn gặp bất hạnh là mình lại cảm thấy sung sướng. Ông bà nào làm to bị điều tra hoặc bị bắt, người này bị đấm người kia bị đá, con này bị địt thằng kia bị cắm sừng, mình đọc mà thấy khoan khoái trong lòng. Thỉnh thoảng lại mò vào quán con sò say tìm 2 3 video của những em gái ngon nghẻ non trẻ xinh xắn, mở max độ sáng âm lượng r tưởng tượng các em là nô lệ của mình rồi sục cu trong hạnh phúc. Xàm đối với mình chính là liều thuốc giúp bản thân vượt qua đau khổ mỗi ngày. Chắc có mỗi mình định làm wibu sục cu cả đời....
"Thân em như cá trong lờ, hết phương vùng vẫy nương nhờ
Nơi xa ấy vô bờ chắc nàng cô lieu lắm cơ
Trách sao nỡ buông vôi tay, sao bỏ duyên mình đây
Thương cánh cò bay bay giữa đêm
Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya
Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê
Thế em bỏ đi thật xa, Em bỏ tôi lại đây
Nước mắt kia nhẹ rơi cô ơi
...."
Cái đoạn "Thân em vất vả trăm bề sớm hôm tần tảo đêm khuya. Cha mẹ muốn em về lấy chồng giàu sang nhất quê"
Dạo này crush mình suốt ngày dùng để đăng lên story trên facebook, instagram nghe mà làm não hết cả ruột. Crush mình cũng 27, 28 rồi. Có nhắn tin với nhau mà mình vẫn chẳng dám ngỏ lời sợ chưa đủ sức, mà bây giờ lại thế này nữa làm mình mông lung quá.
Nếu không lấy hết cam đảm để thổ lộ, thì sợ sẽ hối hận suốt đời.
Còn nhìn vào thực tại thì chỉ biết im lặng nhìn người ta từng ngày rời xa ...
Buồn nhất là khi gặp được người muốn chăm sóc cả đời, mà lực bất tòng tâm, không đủ khả năng che chở. Mình là loại mạt hạng cùng đinh xã hội, không than thở đc ở đâu nên mới lên xàm. Mình ko hiểu tại sao mỗi khi thấy những kẻ cao hơn gặp bất hạnh là mình lại cảm thấy sung sướng. Ông bà nào làm to bị điều tra hoặc bị bắt, người này bị đấm người kia bị đá, con này bị địt thằng kia bị cắm sừng, mình đọc mà thấy khoan khoái trong lòng. Thỉnh thoảng lại mò vào quán con sò say tìm 2 3 video của những em gái ngon nghẻ non trẻ xinh xắn, mở max độ sáng âm lượng r tưởng tượng các em là nô lệ của mình rồi sục cu trong hạnh phúc. Xàm đối với mình chính là liều thuốc giúp bản thân vượt qua đau khổ mỗi ngày. Chắc có mỗi mình định làm wibu sục cu cả đời....




