Có Video Hạt lúa và cây lúa, phủ định của phủ định

Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.
Nhưng khi hạt lúa mà được gieo, nó nảy mầm và đơm lên cây lúa, thì cái cây lúa ấy là cái phủ định của hạt lúa.

Cây lúa lại tiếp tục vận động, phát triển.
Đến một lúc nào đó, nó trổ bông; những cái bông lúa ấy lại là cái phủ định của phủ định.

Thông qua cái phủ định trung gian là cái phủ định, và so với cái phủ định lần một là cái khẳng định, thì cái hạt lúa lúc này, với cái hạt lúa đó, chính là phủ định của cái phủ định.


Nguồn :




1. Biện chứng duy vật trong triết học Mác - Lênin :

(1) “Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.”

Đây là trạng thái ban đầu – cái nền tảng đầu tiên, gọi là “cái khẳng định” (affirmation). Hạt lúa mang trong mình tiềm năng phát triển, là điểm khởi đầu của quá trình biến đổi. Cái “khẳng định” ở đây tượng trưng cho hiện thực đang tồn tại, là cái đang có. Nó chưa bị phủ định, nhưng ẩn chứa mầm mống của sự thay đổi.

(2) “Khi hạt lúa được gieo, nó nảy mầm và trở thành cây lúa thì cây lúa là cái phủ định của hạt lúa.”

Quá trình nảy mầm là sự phủ định lần thứ nhất (first negation). Hạt lúa không còn hình dạng cũ – nó bị phủ định. Nhưng không phải là phủ định hoàn toàn, vì chính từ hạt lúa mà cây lúa sinh ra. Cây lúa là kết quả tất yếu của sự phát triển nội tại trong hạt lúa.

Đây là “phủ định biện chứng” (dialectical negation) – tức là phủ định nhưng vẫn kế thừa. Cái mới ra đời không xóa sạch cái cũ, mà giữ lại tinh hoa của nó (như vật chất, gen, tiềm năng sinh học...).

Cây lúa là sự tiếp nối, kế thừa và vượt lên từ hạt lúa.
Cái mới xuất hiện bằng cách “phủ định” cái cũ, nhưng không đoạn tuyệt với nó.


(3) “Cây lúa tiếp tục vận động, phát triển. Đến một lúc nó trổ bông thì bông lúa là cái phủ định của phủ định.”

Khi cây lúa trổ bông và sinh hạt mới, đó là phủ định lần thứ hai (second negation).

Cây lúa (vốn là phủ định của hạt ban đầu) bị thay thế bởi bông lúa. Bông lúa lại tạo ra hạt lúa mới, giống với hạt lúa ban đầu nhưng ở trình độ cao hơn (chất lượng tốt hơn, số lượng nhiều hơn).

Đây là “phủ định của phủ định” (negation of negation): Quá trình vận động từ khẳng định → phủ định → phủ định của phủ định, thể hiện sự phát triển đi lên, không quay lại y nguyên ban đầu mà nâng cao hơn.


2. Theo tinh thần Duyên Khởi :

Hạt lúa có mặt là nhờ nhiều điều kiện: có cây mẹ trổ bông, có người gặt hái, có nắng, có mưa, có đất. Không có mấy thứ đó, hạt lúa chẳng thể tồn tại.

Khi hạt lúa được gieo xuống đất, gặp nước, gặp ánh nắng, nó nảy mầm. Lúc ấy, hạt lúa không còn như trước, nhưng cũng không mất hẳn. Nó chỉ đổi dạng – từ hạt khô thành mầm non.

Rồi mầm lớn dần thành cây, trổ bông, sinh ra những hạt mới. Những hạt mới ấy cũng chẳng phải “sao y” hạt ban đầu, mà do điều kiện khác – đất khác, mưa khác, nắng khác, người chăm khác – nên chúng cũng khác đi.

Cứ thế, cái này nương vào cái kia mà có, không có gì tự mình mà thành, cũng không có gì tồn tại mãi. Hạt, cây, bông, rồi lại hạt – tất cả chỉ là dòng thay đổi tiếp nối nhau, không có điểm bắt đầu tuyệt đối hay kết thúc tuyệt đối.

Hiểu vậy thì thấy đời cũng như hạt lúa thôi: không ai sinh ra, lớn lên, hay mất đi một mình cả. Mỗi việc, mỗi người, mỗi khoảnh khắc – đều do điều kiện hợp lại mà thành, và khi điều kiện đổi, mọi thứ cũng đổi theo.
 
Vật chất quyết định ý thức

Vào một ngày mưa tôi đón em trên Merc bóng lộn , em khẽ thò tay qua ô cửa và nói :

- Mưa thật đẹp và lãng mạn phải không anh

Cũng một ngày mưa như thế sau nhiều sóng gió cuộc đời . Tôi đón em trên con wave cà tàng hàng ngày vẫn chở cám cho chim , em gắt gỏng :

- Mưa nằm mưa lốn , bẩn vãi cả lồn !

.............
Giới trẻ ngày nay năng động quá ….

 
Ok v theo b đây là chỉ thị cấp cao hay luận điệu xuyên tạc


GPEtyY.jpeg
Vậy phải xem cán bộ ở trên khẳng định đây là chủ trương hay xuyên tạc. Đó mới là cốt lõi của vấn đề. Từ đó chúng ta mới có thể đưa ra nuận điểm, nuận t'rứng, nuận cứ.
 
Cha mẹ đẻ ra cán bộ là khẳng định, cán bộ lớn lên vận động phát triển xong đấu tố cha mẹ, từ chối nhận máu mủ mà chỉ coi là kẻ thù giai cấp ấy là phủ định. Xong nhân dân bất mãn giết cán bộ là phủ định của phủ định
 
Đố chúng mày vua Hùng vs vua Hù ai có trước? Ai phủ định ai? Phủ định của phủ định là cái thứ nghe xàm Lồn vãi cứt
 
Cha mẹ đẻ ra cán bộ là khẳng định, cán bộ lớn lên vận động phát triển xong đấu tố cha mẹ, từ chối nhận máu mủ mà chỉ coi là kẻ thù giai cấp ấy là phủ định. Xong nhân dân bất mãn giết cán bộ là phủ định của phủ định

Đố chúng mày vua Hùng vs vua Hù ai có trước? Ai phủ định ai? Phủ định của phủ định là cái thứ nghe xàm lồn vãi cứt
An Dương Vương phủ định vua Hùng, Triệu Đà Vương, phủ định An Dương Vương
 
Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.
Nhưng khi hạt lúa mà được gieo, nó nảy mầm và đơm lên cây lúa, thì cái cây lúa ấy là cái phủ định của hạt lúa.

Cây lúa lại tiếp tục vận động, phát triển.
Đến một lúc nào đó, nó trổ bông; những cái bông lúa ấy lại là cái phủ định của phủ định.

Thông qua cái phủ định trung gian là cái phủ định, và so với cái phủ định lần một là cái khẳng định, thì cái hạt lúa lúc này, với cái hạt lúa đó, chính là phủ định của cái phủ định.


Nguồn :




1. Biện chứng duy vật trong triết học Mác - Lênin :

(1) “Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.”

Đây là trạng thái ban đầu – cái nền tảng đầu tiên, gọi là “cái khẳng định” (affirmation). Hạt lúa mang trong mình tiềm năng phát triển, là điểm khởi đầu của quá trình biến đổi. Cái “khẳng định” ở đây tượng trưng cho hiện thực đang tồn tại, là cái đang có. Nó chưa bị phủ định, nhưng ẩn chứa mầm mống của sự thay đổi.

(2) “Khi hạt lúa được gieo, nó nảy mầm và trở thành cây lúa thì cây lúa là cái phủ định của hạt lúa.”

Quá trình nảy mầm là sự phủ định lần thứ nhất (first negation). Hạt lúa không còn hình dạng cũ – nó bị phủ định. Nhưng không phải là phủ định hoàn toàn, vì chính từ hạt lúa mà cây lúa sinh ra. Cây lúa là kết quả tất yếu của sự phát triển nội tại trong hạt lúa.

Đây là “phủ định biện chứng” (dialectical negation) – tức là phủ định nhưng vẫn kế thừa. Cái mới ra đời không xóa sạch cái cũ, mà giữ lại tinh hoa của nó (như vật chất, gen, tiềm năng sinh học...).

Cây lúa là sự tiếp nối, kế thừa và vượt lên từ hạt lúa.
Cái mới xuất hiện bằng cách “phủ định” cái cũ, nhưng không đoạn tuyệt với nó.


(3) “Cây lúa tiếp tục vận động, phát triển. Đến một lúc nó trổ bông thì bông lúa là cái phủ định của phủ định.”

Khi cây lúa trổ bông và sinh hạt mới, đó là phủ định lần thứ hai (second negation).

Cây lúa (vốn là phủ định của hạt ban đầu) bị thay thế bởi bông lúa. Bông lúa lại tạo ra hạt lúa mới, giống với hạt lúa ban đầu nhưng ở trình độ cao hơn (chất lượng tốt hơn, số lượng nhiều hơn).

Đây là “phủ định của phủ định” (negation of negation): Quá trình vận động từ khẳng định → phủ định → phủ định của phủ định, thể hiện sự phát triển đi lên, không quay lại y nguyên ban đầu mà nâng cao hơn.


2. Theo tinh thần Duyên Khởi :

Hạt lúa có mặt là nhờ nhiều điều kiện: có cây mẹ trổ bông, có người gặt hái, có nắng, có mưa, có đất. Không có mấy thứ đó, hạt lúa chẳng thể tồn tại.

Khi hạt lúa được gieo xuống đất, gặp nước, gặp ánh nắng, nó nảy mầm. Lúc ấy, hạt lúa không còn như trước, nhưng cũng không mất hẳn. Nó chỉ đổi dạng – từ hạt khô thành mầm non.

Rồi mầm lớn dần thành cây, trổ bông, sinh ra những hạt mới. Những hạt mới ấy cũng chẳng phải “sao y” hạt ban đầu, mà do điều kiện khác – đất khác, mưa khác, nắng khác, người chăm khác – nên chúng cũng khác đi.

Cứ thế, cái này nương vào cái kia mà có, không có gì tự mình mà thành, cũng không có gì tồn tại mãi. Hạt, cây, bông, rồi lại hạt – tất cả chỉ là dòng thay đổi tiếp nối nhau, không có điểm bắt đầu tuyệt đối hay kết thúc tuyệt đối.

Hiểu vậy thì thấy đời cũng như hạt lúa thôi: không ai sinh ra, lớn lên, hay mất đi một mình cả. Mỗi việc, mỗi người, mỗi khoảnh khắc – đều do điều kiện hợp lại mà thành, và khi điều kiện đổi, mọi thứ cũng đổi theo.

ekchqL3.jpg
 
a di đà lạt cây lúa nó có nảy ra hạt lúa không hay nó ra hạt thóc mà phủ định hạt lua ...
 
Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.
Nhưng khi hạt lúa mà được gieo, nó nảy mầm và đơm lên cây lúa, thì cái cây lúa ấy là cái phủ định của hạt lúa.

Cây lúa lại tiếp tục vận động, phát triển.
Đến một lúc nào đó, nó trổ bông; những cái bông lúa ấy lại là cái phủ định của phủ định.

Thông qua cái phủ định trung gian là cái phủ định, và so với cái phủ định lần một là cái khẳng định, thì cái hạt lúa lúc này, với cái hạt lúa đó, chính là phủ định của cái phủ định.


Nguồn :




1. Biện chứng duy vật trong triết học Mác - Lênin :

(1) “Hạt lúa, người ta gọi là cái khẳng định.”

Đây là trạng thái ban đầu – cái nền tảng đầu tiên, gọi là “cái khẳng định” (affirmation). Hạt lúa mang trong mình tiềm năng phát triển, là điểm khởi đầu của quá trình biến đổi. Cái “khẳng định” ở đây tượng trưng cho hiện thực đang tồn tại, là cái đang có. Nó chưa bị phủ định, nhưng ẩn chứa mầm mống của sự thay đổi.

(2) “Khi hạt lúa được gieo, nó nảy mầm và trở thành cây lúa thì cây lúa là cái phủ định của hạt lúa.”

Quá trình nảy mầm là sự phủ định lần thứ nhất (first negation). Hạt lúa không còn hình dạng cũ – nó bị phủ định. Nhưng không phải là phủ định hoàn toàn, vì chính từ hạt lúa mà cây lúa sinh ra. Cây lúa là kết quả tất yếu của sự phát triển nội tại trong hạt lúa.

Đây là “phủ định biện chứng” (dialectical negation) – tức là phủ định nhưng vẫn kế thừa. Cái mới ra đời không xóa sạch cái cũ, mà giữ lại tinh hoa của nó (như vật chất, gen, tiềm năng sinh học...).

Cây lúa là sự tiếp nối, kế thừa và vượt lên từ hạt lúa.
Cái mới xuất hiện bằng cách “phủ định” cái cũ, nhưng không đoạn tuyệt với nó.


(3) “Cây lúa tiếp tục vận động, phát triển. Đến một lúc nó trổ bông thì bông lúa là cái phủ định của phủ định.”

Khi cây lúa trổ bông và sinh hạt mới, đó là phủ định lần thứ hai (second negation).

Cây lúa (vốn là phủ định của hạt ban đầu) bị thay thế bởi bông lúa. Bông lúa lại tạo ra hạt lúa mới, giống với hạt lúa ban đầu nhưng ở trình độ cao hơn (chất lượng tốt hơn, số lượng nhiều hơn).

Đây là “phủ định của phủ định” (negation of negation): Quá trình vận động từ khẳng định → phủ định → phủ định của phủ định, thể hiện sự phát triển đi lên, không quay lại y nguyên ban đầu mà nâng cao hơn.


2. Theo tinh thần Duyên Khởi :

Hạt lúa có mặt là nhờ nhiều điều kiện: có cây mẹ trổ bông, có người gặt hái, có nắng, có mưa, có đất. Không có mấy thứ đó, hạt lúa chẳng thể tồn tại.

Khi hạt lúa được gieo xuống đất, gặp nước, gặp ánh nắng, nó nảy mầm. Lúc ấy, hạt lúa không còn như trước, nhưng cũng không mất hẳn. Nó chỉ đổi dạng – từ hạt khô thành mầm non.

Rồi mầm lớn dần thành cây, trổ bông, sinh ra những hạt mới. Những hạt mới ấy cũng chẳng phải “sao y” hạt ban đầu, mà do điều kiện khác – đất khác, mưa khác, nắng khác, người chăm khác – nên chúng cũng khác đi.

Cứ thế, cái này nương vào cái kia mà có, không có gì tự mình mà thành, cũng không có gì tồn tại mãi. Hạt, cây, bông, rồi lại hạt – tất cả chỉ là dòng thay đổi tiếp nối nhau, không có điểm bắt đầu tuyệt đối hay kết thúc tuyệt đối.

Hiểu vậy thì thấy đời cũng như hạt lúa thôi: không ai sinh ra, lớn lên, hay mất đi một mình cả. Mỗi việc, mỗi người, mỗi khoảnh khắc – đều do điều kiện hợp lại mà thành, và khi điều kiện đổi, mọi thứ cũng đổi theo.

1

biện chứng DUY VẬT nói về khía cạnh tự nhiên – xã hội – tư duy. Nó phi vật chất
còn ví dụ của bạn là hạt lúa, là vật chất, là quá trình biến đổi sinh học
không có cơ sở nào chắc chắn hạt sau tốt hơn hạt trước cả
sự thoái hóa giống là thường gặp
và kể cả hình thái xã hội cũng vậy ( đã có nhà nước rất gần với mô hình CNXH nhưng ở đó không khác gì địa ngục )

2

hạt phân rã để nuôi mầm – đây là biến đổi vật lý – sinh học
không phải xuất phát từ:
sự mâu thuẫn nội tại dẫn đến sự thay thế hình thái cũ bằng một hình thái mới mang tính chất cao hơn. ...
3
4.....
tóm lại "Trong giới tự nhiên, quy luật phủ định của phủ định chỉ biểu hiện ở dạng giản đơn, không có tính tự giác.” - Friedrich Engels.
 
Phần diễn giải “hạt lúa – cây lúa – bông lúa → phủ định của phủ định” trong khung **biện chứng duy vật** mà bài viết đưa ra tuy sinh động dễ hình dung, nhưng nếu phân tích nghiêm túc theo lập trường triết học Mác–Lênin thì tồn tại những điểm yếu cơ bản về logic, định nghĩa khái niệm và tính minh chứng.

1. Nhầm lẫn giữa biến đổi sinh học và phủ định biện chứng

Phủ định trong triết học Mác–Lênin không đồng nghĩa với “bất kỳ” sự biến đổi hình thái vật chất. Nảy mầm của hạt lúa là hiện tượng “biến đổi sinh học tự nhiên” do tác động của môi trường và cơ chế di truyền, không nhất thiết phản ánh “sự đấu tranh của các mặt đối lập” như phép biện chứng yêu cầu.

- Trong biện chứng, phủ định là kết quả giải quyết mâu thuẫn nội tại của sự vật, mâu thuẫn này có cả yếu tố bên trong và bên ngoài.
- Ở hạt lúa, không có sự “đấu tranh” của hai mặt đối lập về bản chất thế giới; quá trình nảy mầm chỉ là thực hiện chương trình sinh học vốn đã định.

Việc gán trực tiếp hiện tượng sinh trưởng hữu cơ làm ví dụ cho phủ định biện chứng là một “sự chuyển đổi ẩn dụ”, không phải minh chứng khoa học triết học.

2. Thiếu giải thích về “chất mới”

Theo quy luật lượng–chất, phủ định không đơn thuần là thay đổi hình dạng mà là “sự nhảy vọt về chất”. Cây lúa khác hạt lúa về hình thái, nhưng về *bản chất sinh học* thì vẫn là cùng một thực thể sinh học loài lúa, mang cùng bộ gen.

Điều này đặt câu hỏi:
- Cây lúa có thực sự là “chất mới” so với hạt lúa, hay chỉ là *dạng tồn tại khác* của cùng một thể vật chất?
- Nếu chưa tạo ra bản chất mới, thì quá trình này khó đáp ứng định nghĩa “phủ định biện chứng” vốn yêu cầu biến đổi chất sau khi lượng tích lũy đủ.

3. Vấn đề về “phủ định của phủ định”

Mô tả rằng “hạt mới tốt hơn hạt ban đầu” tượng trưng cho sự phát triển đi lên là một “giả định lý tưởng”:

- Trên thực tế, hạt mới có thể kém chất lượng do sâu bệnh, đất xấu, điều kiện khí hậu kém, hoặc thoái hóa giống – tức là có thể “lùi xuống” chứ không tiến lên.
- Điều này chứng minh rằng “phủ định của phủ định” không tất yếu dẫn đến kết quả nâng cao; nó phụ thuộc vào điều kiện thực tế, chứ không phải là quy luật diễn ra bất biến ở mọi trường hợp.

Nếu muốn minh họa đúng nguyên lý phủ định của phủ định, ví dụ phải cho thấy “quy luật tất yếu của sự phát triển, chứ không chỉ một vòng đời sinh học vốn dĩ có biến thiên chất lượng.

4. Nguy cơ vòng lặp khái niệm

Bài viết gọi cây lúa là phủ định của hạt, rồi bông lúa là phủ định của cây, cuối cùng hạt mới là phủ định của phủ định.
Nhưng nếu xét chặt chẽ:
- Hạt mới về cơ bản *tương đồng bản chất* với hạt ban đầu (cùng là hạt lúa), không phải hình thái cấp cao hơn trong nghĩa triết học.
- Do vậy, sự “quay lại” này thiếu bằng chứng rằng nó “vượt cao hơn” về chất, và đây là điểm mà biện chứng duy vật khác với vòng luân hồi tự nhiên.

Nếu coi bất kỳ quá trình quay vòng sinh học là phủ định của phủ định, sẽ dẫn đến việc “đánh đồng” quy luật biện chứng với mọi chu trình tự nhiên, làm mất đi tính đặc thù của khái niệm trong Mác–Lênin.

5. Bỏ qua yếu tố mâu thuẫn nội tại

Theo Mác, động lực phát triển là “mâu thuẫn nội tại” của sự vật, chứa đựng hai mặt đối lập cùng tồn tại. Hạt lúa không được mô tả là chứa mâu thuẫn như xã hội có mâu thuẫn giai cấp hay khoa học có mâu thuẫn giữa lý thuyết và thực nghiệm.

- Quá trình sinh trưởng của hạt lúa là biểu hiện của *tính ổn định và lập trình sinh học*, không có xung đột bản chất để giải quyết.
- Không phân tích được mâu thuẫn nội tại cụ thể thì ví dụ này chỉ dừng ở mức mô phỏng vòng biến đổi, không thể minh họa sâu sắc bản chất phủ định biện chứng.

Kết luận phản biện:

Hình ảnh hạt lúa – cây lúa – bông lúa có giá trị sư phạm ở mức ẩn dụ, nhưng “không phải” minh chứng đầy đủ cho nguyên lý phủ định của phủ định trong biện chứng duy vật.
- Thiếu mô tả mâu thuẫn nội tại và bước nhảy vọt về chất.
- Sử dụng một chu trình sinh học vốn mang tính lặp lại và biến thiên chất lượng, không bảo đảm hướng đi lên tất yếu.
- Gây nguy cơ đánh đồng mọi chu trình tự nhiên với chu trình phát triển biện chứng của xã hội và lịch sử.

Muốn diễn giải đúng, cần chọn một ví dụ có bản chất mâu thuẫn, bước phát triển mới về chất, và kết quả thể hiện rõ xu hướng tiến hóa tất yếu theo quy luật khách quan.


Sources
 
Top