Trong tây du ký chỉ ra một sự thật rất đúng về bạn bè

Yêu tộc mà có chữ vương trong tên thì chính là yêu vương chứ còn gì nữa. Là Đại lão một vùng rộng lớn, chỉ thua yêu hoàng với yêu đế thôi.
Danh xưng là do bọn nó tự đặt không nói lên tu vi, ví dụ như tản viên sơn thánh chỉ là 1 vị thần núi nhỏ, còn cửu linh nguyên thánh là con sư tử đầu tiên trong thiên địa, tu vi khác hẳn nhau. Như con cửu đầu trùng nghe có vẻ nhãi nhép chứ ngưu ma vương gặp nó là tắt điện
 
Hồng Hài Nhi có bản mệnh thần thông tam muội chân hỏa lại chính là thần hỏa mà Thái thượng lão quân dùng để luyện linh đan. Mà yêu tộc bản mệnh thần thông là huyết mạch truyền thừa, trong khi múi mít Thiết Phiến lẫn Ngưu Ma làm gì biết dùng hỏa.

Vấn đề này rất đáng suy ngẫm.
Có đéo gì đáng suy ngẫm?
500 năm trước con khỉ nó đá đổ lò bát quái chứa lửa tam muội
Lửa đó rơi xuống đất thành Hỏa Diệm sơn
Nơi địa bàn quản lí của thiết phiến công chúa
Thằng Hồng Hài Nhi sinh ở nơi lửa tam muội, tu luyện ở đó 300 năm thì nó sử dụng lửa tam muội là bình thường chứ có gì đâu
Nguyên tác đây
Nói đến nó, có khi Đại Thánh cũng biết đấy. Nó là con trai Ngưu Ma Vương. Mụ La Sát Nữ nuôi nấng nó. Nó đã tu hành ba trăm năm ở Hỏa Diệm Sơn, luyện được cả thứ “lửa tam muội”, thần thông quảng đại. Ngưu Ma Vương sai nó tới trấn thủ núi Hiệu Sơn này. Tên lúc bé của nó là Hồng Hài Nhi, hiệu là Thánh Anh đại vương.

Hành Giả nghe nói, vô cùng mừng rỡ, cho phép các sơn thần, thổ địa ra về. Còn mình hiện nguyên bản tướng, từ đỉnh núi nhảy xuống, nói với Bát Giới, Sa Tăng:

– Các chú yên tâm, đừng lo nghĩ gì hết. Sư phụ chắc chắn không bị hãm hại đâu, vì yêu tinh có họ với lão Tôn đấy.
 
Có đéo gì đáng suy ngẫm?
500 năm trước con khỉ nó đá đổ lò bát quái chứa lửa tam muội
Lửa đó rơi xuống đất thành Hỏa Diệm sơn
Nơi địa bàn quản lí của thiết phiến công chúa
Thằng Hồng Hài Nhi sinh ở nơi lửa tam muội, tu luyện ở đó 300 năm thì nó sử dụng lửa tam muội là bình thường chứ có gì đâu
Nguyên tác đây
Nói đến nó, có khi Đại Thánh cũng biết đấy. Nó là con trai Ngưu Ma Vương. Mụ La Sát Nữ nuôi nấng nó. Nó đã tu hành ba trăm năm ở Hỏa Diệm Sơn, luyện được cả thứ “lửa tam muội”, thần thông quảng đại. Ngưu Ma Vương sai nó tới trấn thủ núi Hiệu Sơn này. Tên lúc bé của nó là Hồng Hài Nhi, hiệu là Thánh Anh đại vương.

Hành Giả nghe nói, vô cùng mừng rỡ, cho phép các sơn thần, thổ địa ra về. Còn mình hiện nguyên bản tướng, từ đỉnh núi nhảy xuống, nói với Bát Giới, Sa Tăng:

– Các chú yên tâm, đừng lo nghĩ gì hết. Sư phụ chắc chắn không bị hãm hại đâu, vì yêu tinh có họ với lão Tôn đấy.
mày làm vậy làm sao tụi tao tưởng tượng được kịch bản NTR
 
do mày chưa đủ nỗ lực thôi -.- quay tay mạnh nữa lên
chặn mẹ họng tao rồi, tụi trên đang vẽ kịch bản thiết phiến với thái thượng lão quân cho con trâu mọc sừng. giờ nó chặn mẹ kêu hồng hài nhi tự luyện... Chẵng lẽ tưởng tượng thiết phiến là Mèo Marino được ngưu ma vương dắt đi kiếm bulk thái thượng
 
:vozvn (20): chặn mẹ họng tao rồi, tụi trên đang vẽ kịch bản thiết phiến với thái thượng lão quân cho con trâu mọc sừng. giờ nó chặn mẹ kêu hồng hài nhi tự luyện... Chẵng lẽ tưởng tượng thiết phiến là Mèo Marino được ngưu ma vương dắt đi kiếm bulk thái thượng
chắc chơi Black Myth wukong
 
Ngưu ma vương là anh em kết nghĩa với ngôk không nhưng hoá ra cũng là một trong những kiếp nạn trên con đường thỉnh kinh của hắn.
Trong đời cũng vậy, có những người từng thân thiết, từng giúp ta trưởng thành, nhưng rồi đến một thời điểm, họ trở thành bài học thay vì bạn đồng hành.
Bọn mày biết tại sao ngưu ma vương và bà la sát đéo cho mượn quạt không?
Vụ Hồng Hài Nhi là nhỏ vì chỉ là giận dỗi nhất thời
Thằng Hồng Hài Nhi thành biên chế phật môn thiện tài đồng tử bất sinh diệt thì chả mừng quá
Đó chỉ là lý do phụ hai vợ chồng bịa đặt ra thôi
Cái lý do chính là con khỉ mượn quạt nó đéo phải quạt một phát làm mưa như dân thường là xong
Mà nó mượn quạt là quạt tắt luôn hỏa diệm sơn thì thầy trò nó mới vượt qua đi thỉnh kinh được
Tắt mẹ nó hỏa diệm sơn thì dân nó đéo thờ bà la sát nửa nó cũng đéo dâng lễ vật cho bả
Như vậy bả vừa mất nguyện lực hương hỏa vừa mất kế sinh nhai
Triệt luôn đường kiếm tiền của bả nên bả nhất quyết đéo cho mượn là đúng rồi
 
Bọn mày biết tại sao ngưu ma vương và bà la sát đéo cho mượn quạt không?
Vụ Hồng Hài Nhi là nhỏ vì chỉ là giận dỗi nhất thời
Thằng Hồng Hài Nhi thành biên chế phật môn thiện tài đồng tử bất sinh diệt thì chả mừng quá
Đó chỉ là lý do phụ hai vợ chồng bịa đặt ra thôi
Cái lý do chính là con khỉ mượn quạt nó đéo phải quạt một phát làm mưa như dân thường là xong
Mà nó mượn quạt là quạt tắt luôn hỏa diệm sơn thì thầy trò nó mới vượt qua đi thỉnh kinh được
Tắt mẹ nó hỏa diệm sơn thì dân nó đéo thờ bà la sát nửa nó cũng đéo dâng lễ vật cho bả
Như vậy bả vừa mất nguyện lực hương hỏa vừa mất kế sinh nhai
Triệt luôn đường kiếm tiền của bả nên bả nhất quyết đéo cho mượn là đúng rồi
hợp lý :vozvn (19):
 
Bọn mày biết tại sao ngưu ma vương và bà la sát đéo cho mượn quạt không?
Vụ Hồng Hài Nhi là nhỏ vì chỉ là giận dỗi nhất thời
Thằng Hồng Hài Nhi thành biên chế phật môn thiện tài đồng tử bất sinh diệt thì chả mừng quá
Đó chỉ là lý do phụ hai vợ chồng bịa đặt ra thôi
Cái lý do chính là con khỉ mượn quạt nó đéo phải quạt một phát làm mưa như dân thường là xong
Mà nó mượn quạt là quạt tắt luôn hỏa diệm sơn thì thầy trò nó mới vượt qua đi thỉnh kinh được
Tắt mẹ nó hỏa diệm sơn thì dân nó đéo thờ bà la sát nửa nó cũng đéo dâng lễ vật cho bả
Như vậy bả vừa mất nguyện lực hương hỏa vừa mất kế sinh nhai
Triệt luôn đường kiếm tiền của bả nên bả nhất quyết đéo cho mượn là đúng rồi
Thiết Phiến Công Chúa không phải người cũng không phải yêu mà là một loại ác quỷ tên La Sát, bản chất ăn thịt, uống máu người, đây chính là một nhân vật trong văn hóa Phật giáo

Vậy nếu như mất kế sinh nhai, bà la sát quay về thời uống máu ăn thịt người thì lại gieo ra tai nạn cho dân gian.
 
Thiết Phiến Công Chúa không phải người cũng không phải yêu mà là một loại ác quỷ tên La Sát, bản chất ăn thịt, uống máu người, đây chính là một nhân vật trong văn hóa Phật giáo

Vậy nếu như mất kế sinh nhai, bà la sát quay về thời uống máu ăn thịt người thì lại gieo ra tai nạn cho dân gian.
gieo tai hoạ sao bằng 3 con yêu ở sư đà lĩnh được -.- về là vẫn có chân trong biên chế thôi
 
Nguyên tác đây nè:

Cụ già nhìn thấy Tam Tạng dáng người đoan chính, và Bát Giới, Sa Tăng mặt mũi xấu xí thì vừa mừng vừa sợ, nhưng cũng đành mời cả vào ngồi trong nhà, sai người ở bưng trà, một mặt sai sửa soạn cơm nước. Tam Tạng nghe nói, đứng dậy cảm tạ, rồi nói:

– Dám xin hỏi cụ, tiết trời đã sang thu rồi mà sao ở xứ ta còn nóng thế?

Cụ già đáp:
– Vùng chúng tôi đây tên gọi là Hỏa Diệm Sơn. Chẳng có xuân thu gì đâu, bốn mùa đều nóng bức.

Tạm Tạng nói:

– Hỏa Diệm Sơn ở phía nào? Có cản trở đường sang phương
Tây không ạ?

Cụ già nói:

– Sang phương Tây thì không xong rồi. Ngọn núi ấy cách đây chừng sáu mươi dặm. Đường sang phương Tây phải đi qua đấy. Lửa bốc ngùn ngụt tám trăm dặm, bốn xung quanh một tấc cỏ cũng không mọc được. Đi qua ngọn núi ấy à, dù có mình đồng da sắt cũng chảy ra nước hết.

Tam Tạng nghe nói sợ hãi tái mặt không dám hỏi thêm.

Bỗng thấy ngoài cửa có một chàng trai trẻ đẩy chiếc xe mầu đỏ đỗ ở trước cửa, cất tiếng rao:

– Ai mua kẹo nào!

Đại Thánh nhổ một sợi lông biến thành một đồng tiền, hỏi người kia mua kẹo. Người kia nhận tiền, chẳng kể hay dở, mở tấm áo phủ xe, lấy ra một chiếc kẹo nóng hôi hổi đưa cho Hành Giả. Hành Giả đưa tay cầm lấy thấy nóng như một hòn than trong lò, bỏng tựa một chiếc đinh nung đỏ, vừa đảo chiếc kẹo sang tay trái, rồi lại tay phải, vừa nói:

– Nóng quá! Nóng quá! Không ăn được, không ăn được. Chàng trai trẻ cười, nói:
– Sợ nóng thì đừng đến đây. Ở đây nóng thế đấy. Hành Giả nói:
– Chàng trai này chẳng hiểu lẽ gì cả. Thường có câu: “Không hàn không nhiệt, ngũ cốc không kết”. Vùng này nóng dữ thế này, bột làm kẹo của anh lấy đâu ra?
Người kia nói:

– Muốn có bột làm kẹo phải cầu Thiết Phiến Tiên. Hành Giả hỏi:
– Thiết Phiến Tiên là thế nào? Người kia đáp:
– Thiết Phiến Tiên có quạt Ba Tiêu, mượn được về quạt một cái là lửa tắt, quạt hai cái là gió nổi, quạt ba cái là mưa rơi, nhờ thế chúng tôi mới gieo hạt, gặt hái kịp thời, cho nên mới có ngũ cốc nuôi người. Nếu không, một tấc cỏ cũng không mọc được.

Hành Giả nghe nói, vội vàng quay người bước vào nhà, đưa kẹo cho Tam Tạng, nói:

– Sư phụ yên tâm, chắc không phải chờ đợi lâu đâu, cứ ăn kẹo đi, con sẽ nói cho mà nghe.

Tam Tạng cầm kẹo trong tay, quay về phía cụ già mời:

– Mời cụ xơi kẹo. Cụ già nói:
– Nhà chúng tôi cơm nước chưa mời các ngài, đâu dám ăn kẹo.

Hành Giả cười, nói:

– Thưa cụ, cơm nước cũng chưa cần, tôi xin hỏi cụ: Thiết
Phiến Tiên ở chỗ nào?

Cụ già nói:

– Ngài hỏi có việc gì? Hành Giả nói:
– Người bán kẹo vừa rồi có nói rằng vị tiên ấy có chiếc quạt Ba Tiêu, nếu mượn được mang về, quạt một cái là lửa tắt, hai cái là gió nổi, ba cái là mưa rơi, nhờ vậy vùng ta đây mới có thể
gieo cấy gặt hái, mới có ngũ cốc nuôi người. Tôi muốn tìm vị tiên ấy mượn chiếc quạt về quạt tắt lửa Hỏa Diệm Sơn để vùng ta được gặt cấy đúng thời, dân lành yên vui.

Cụ già nói:

– Đúng là có chuyện như vậy đấy. Nhưng ngài không có lễ vật, thì vị thánh hiền ấy không cho mượn về đâu.

Tam Tạng hỏi:

– Vị tiên ấy đòi hỏi lễ vật gì? Cụ già đáp:
– Người vùng chúng tôi đây, mười năm mới cầu một lần. Lễ vật gồm: bốn lợn, bốn dê, hoa hồng thanh khiết, quả lạ hoa thơm, rượu ngang, gà ngỗng, tắm gội lòng thành, đến núi tiên ấy lạy cầu, mời vị tiên ấy ra khỏi động đến đây làm phép.

Hành Giả hỏi:

– Ngọn núi ấy ở nơi nào? Tên gọi là gì? Cách đây bao xa? Để tôi đến hỏi mượn quạt?

Cụ già đáp:

– Ngọn núi ấy ở về phía tây nam, tên gọi là núi Thúy Vân. Trong núi có một ngôi động, gọi là động Ba Tiêu. Thiện nam tín nữ vùng chúng tôi đi lễ núi tiên, cả đi cả về mất một tháng, khoảng chừng một nghìn bốn trăm sáu chục dặm gì đó.

Tụi dân thường mượn quạt là để làm mưa cấy cày thôi.
Còn con khỉ là mượn quạt tắt lửa cho sư phụ nó đi thỉnh kinh.
Bả giận đéo cho mượn là đúng rồi
Đéo phải vì vụ thằng con
Thằng ngộ Không nói bà chị cho mượn quạt quạt tắt lửa hỏa diệm sơn thì nó liên hệ với bồ tát cho thằng hồng hài nhi gặp mẹ có gì khó?
Nghe nói quạt tắt lửa là bả nổi điên liền đâu phải vì thằng con
 
Nguyên tác đây
La Sát nói:

– Con khỉ khốn kiếp kia, đã là tình anh em thân thiết, sao lại hại con ta?
Hành Giả vờ hỏi lại:

– Lệnh lang là ai cơ? La Sát nói:
– Con trai ta là Thánh Anh đại vương Hồng Hài Nhi ở động Hỏa Vân, khe Khô Tùng, núi Hiệu, bị nhà ngươi hãm hại. Chúng ta đang chưa tìm được nhà ngươi để báo thù, thì nay nhà ngươi tới nộp mạng. Vậy ta đâu có thể tha cho nhà ngươi được!

Hành Giả cười ngất, nói:

– Bà chị chẳng xét lí lẽ gì cả, lại còn trách lão Tôn. Lệnh lang nhà chị định bắt sư phụ tôi đem về kho rán, may được Quan Âm Bồ Tát thu phục, cứu thoát sư phụ tôi. Hiện nay cậu ấy đã là Thiện Tài đồng tử chỗ Bồ Tát, theo chính quả của Người, bất sinh, bất diệt, bất cấu bất tịnh, thọ sánh ngang với trời đất, sống lâu như mặt trăng mặt trời, chị không tạ ơn cứu mạng của lão Tôn thì chớ, lại còn trách cứ lão Tôn là nghĩa lí gì?

La Sát nói:

– Nhà ngươi là con khỉ nỏ mồm! Con ta tuy không bị thiệt mạng, nhưng làm thế nào cho nó sống bên ta được, bao giờ ta mới được gặp nó?

Hành Giả cười, nói:

– Bà chị muốn gặp lệnh lang thì có gì khó? Cứ cho tôi mượn quạt để tôi quạt tắt lửa, đưa sư phụ tôi qua núi, sau đó tôi sẽ đến Nam Hải nói với Bồ Tát cho cậu ấy về gặp chị, trả quạt cho chị một thể, có gì mà chẳng được? Lúc ấy bà chị xem cậu ấy có bị tổn thương mảy may nào không. Nếu có chút tổn thương nào thì trách tôi mới có lí, còn béo khỏe hơn trước thì phải cảm ơn tôi đấy nhé!

La Sát nói:

– Đồ khỉ khốn kiếp! Múa lưỡi ít chứ! Cứ giơ đầu ra đây để ta
chém mấy nhát. Nếu chịu được đau đớn ta sẽ cho mượn. Bằng không thì nhà ngươi về chầu Diêm Vương sớm!
 
Cái đó là hiển nhiên rồi chứ kêu tao phán xét mẹ gì?
Tao chưa thấy ai coi Sinbad , GoT, LoTR rồi lảm nhảm thuyết này thuyết kia như mấy thằng cuồng truyện Tàu
Đó là văn hoá của người phương đông. Ông bà xưa giờ khi muốn nói đạo lý cũng lôi truyện này nọ ra ví dụ mà. Mày không thấy ai coi sinbad, got, lotr ra lảm nhảm bản chất là không thấy thằng châu á nào lôi sinbad, got, truyện tây ra lảm nhảm, lúc nó nhảm nó lôi truyện tàu ra thôi, chứ mày cũng có được qua bên tây mà nhìn mấy thằng tây nó lôi sinbad, got, lotr ra lảm nhảm y hệt như thằng châu á lôi truyện tàu ra lảm nhảm đâu. Giờ thì hiểu mày phán xét rồi đó nhe
 
Cái đó là hiển nhiên rồi chứ kêu tao phán xét mẹ gì?
Tao chưa thấy ai coi Sinbad , GoT, LoTR rồi lảm nhảm thuyết này thuyết kia như mấy thằng cuồng truyện Tàu
ai bảo không có đứa thảo luận với giả thuyết GoT vs LoTR? fanbase bộ GOT nguyên tác đông không kém Tây Du, LoTR thì khéo còn đông hơn
 
ai bảo không có đứa thảo luận với giả thuyết GoT vs LoTR? fanbase bộ GOT nguyên tác đông không kém Tây Du, LoTR thì khéo còn đông hơn
Nhưng người ta bàn về cái thế giới ở đó, chứ ko phải là đem từ cái thế giới đó rồi lảm nhảm trong đời thật
Truyện đọc là để giải trí, chứ ko phải là để xàm le ở đời thật.
Còn muốn xàm le thì mày phải đặt mày có địa vị y như NV chính mới được, còn tml kia là ai mà đòi làm bạn ngưu ma Vương???
 
Ae là để giúp đỡ nhau khi cùng chung con đường thôi. Khi mà mỗi người một đường đi riêng rồi thì tình cảm cũng ko còn.
 
Tán gia , bại sản , mất đéo , con thì nó cho đi tu , cuối cùng thì cũng bị dí đi tù . Đm , thằng khi chơi chó với con trâu thật .
Tao buồn cười nhất là lúc đại náo thiên cung bọn ma vương mấy động kia bị tụi thiên binh bắt hết
Còn bầy khỉ đéo bị sao là anh khỉ đéo quan tâm chui vô động ăn mừng
Còn kêu vài đứa bị bắt là chuyện bình thường có gì phải bận tâm
 
Bạn thông cảm, Phật tổ không cho thăm nuôi.
Anh khỉ cũng chơi mất dạy với bọn kia chứ tốt lành gì?

Đại thánh thắng trận, thu lông quay về động, đến cầu sắt thầy
bốn kiện tướng dẫn lũ khỉ kéo ra đón. Chúng khóc hu hu ba tiếng, rồi lại cười khà khà ba tiếng. Đại thánh nói:

– Các ngươi thấy ta, vừa khóc vừa cười là cớ làm sao? Bốn kiện tướng thưa:
– Sáng nay chúng tôi dẫn các tướng ra đánh nhau với thiên vương, ma vương bảy mươi hai động và Độc giác quỷ vương đều bị thiên thần bắt mất, chúng tôi trốn thoát được, bởi thế mà khóc. Nay thấy Đại thánh thắng trận trở về không bị xây xát gì, nên chúng tôi cười.

Đại thánh nói:

– Được thua là chuyện thường của nhà binh. Người xưa nói: “Giết địch một vạn, mình tốn ba nghìn”. Huống hồ tướng bị bắt toàn là giống lang trùng hổ báo, cầy cáo hươu nai, giống khỉ chúng ta chưa bị thương một người nào, thì việc gì mà phải buồn phiền! Chúng tuy bị ta dùng phép phân thân đánh lui, nhưng vẫn còn hạ trại dưới chân núi. Chúng ta phải phòng giữ nghiêm ngặt, yên tâm ăn no, ngủ kỹ, giữ gìn sức khỏe. Đợi trời sáng xem ta dùng phép thần thông bắt lũ thiên tướng ấy, báo thù cho mọi người.

Bốn tướng và bọn khỉ mang rượu dừa ra uống vài chén rồi yên tâm đi ngủ. Chuyện không nói gì nữa.

Bốn đại thiên vương thôi đánh thu quân về. Mọi người báo công: người bắt được hổ báo; người bắt được voi, sư tử; người bắt được cầy cáo lang trùng nhưng không ai bắt được một con khỉ nào. Sau đó an doanh hạ trại, khao thưởng tướng soái có công, sắp đặt các tầng thiên la địa võng, cắt cử hiệu lệnh vây chặt núi Hoa Quả, đợi sáng mai lại khai chiến.
 

Có thể bạn quan tâm

Top