Live Xamer thông thái vào tư vấn giúp múi mít Lan 31 tủi from Hanoi

glucogluco is verified member.

Con Chym bản Đôn
Japan
Tôi 31 tuổi, lấy chồng được 2 năm.
Chồng tôi hiền, ít nói, không r.ượu chè, không gái gú. Người ngoài ai cũng bảo “kiếm được ông chồng như thế là số hưởng.”
Nhưng chỉ có tôi biết, sống với người quá hiền cũng mệt.
Anh ấy không giận, không cãi, không to tiếng.
Chỉ im lặng.
Im lặng đến mức khiến tôi phát đ.iên.
Mỗi lần tôi góp ý chuyện nhỏ như anh để đồ lung tung, hay quên rửa tay trước khi bế con, anh không nói lại, không xin lỗi, chỉ ngồi bấm điện thoại hoặc ra ban công hút th.uốc.
Có hôm tôi bật khóc vì cảm giác mình như đang nói chuyện với bức tường.
Anh vẫn im.
Rồi sáng hôm sau, anh lại pha sữa cho con, rửa chén, như chưa từng có gì xảy ra.
Tôi không biết đó là “trưởng thành” hay “vô tâm.”
Bạn bè tôi bảo “đừng đòi hỏi quá, đàn ông chỉ cần không phản bội là tốt rồi.”
Nhưng tôi tự hỏi, hôn nhân có phải chỉ cần thế là đủ không?
Nếu sống với nhau mà chẳng thể chia sẻ, chẳng thể cãi vã, chẳng thể nói thật lòng thì có khác gì hai người đang cố diễn vai vợ chồng?
Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ điều đáng sợ nhất trong hôn nhân không phải là cãi nhau, mà là không còn gì để nói với nhau.
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top