Tao có mấy ông em ở Đông anh , muốn ra lắm rồi mà không cho ra. Nó ban hành cái văn bản nghỉ tầm này không được hỗ trợ tiền, và chỉ được nghỉ khi có người thay thế. Tầm này chỉ có đòi ra thôi.
Ước gì tao có thể gặp bác Chính một lần, bắt tay bác trong niềm hân hoan, nhìn thẳng vào đôi mắt bác và nói: “Má, mấy cái khẩu hiệu của bác nghe nó buồn ỉa lắm, bác biết không?”