Live [Hỏi khôn] Phật dạy tự thắp đuốc soi đường vậy tại sao Thợ Tu xammer thích “chấp niệm” vào Pháp?!?

Chính xác, cái khó nhất của Phật, ko phải là hiểu rõ bản chất, cốt lõi mà chính là thực hành, giữ giới. Ngồi thiền mới hai ba hơi thở là tâm đã lan man đủ chỗ, càng tu cái ngã lại càng cao, tham sân si càng nhiều, dẫn đến phá giới liên tục, điển hình là tuệ ma tăng, ai mà rành về phật sẽ thấy rõ tuệ phá giới khiếp như thế nào, nội cái ánh mắt láo liên, đảo liên tục của tuệ cũng đủ nhận ra, chứ chưa nói tới việc đòi hỏi ăn này ăn kia, mua này mua kia, uống cafe, xịt muỗi.... Tao nhắc lại, cái khó nhất của Phật chính là thực hành.
Sai rồi kinh chuyển pháp luân nghe 1 lần là đắc

Tuệ ko phá giới
Mày phá đạo thì có đó ma vương

Tuệ tri mà nói thành phóng giật

Cái khó nhất của Phật chính là hiểu pháp
Như mày có hiểu đâu toàn nói bậy nói bạ
 
Chính xác, cái khó nhất của Phật, ko phải là hiểu rõ bản chất, cốt lõi mà chính là thực hành, giữ giới. Ngồi thiền mới hai ba hơi thở là tâm đã lan man đủ chỗ, càng tu cái ngã lại càng cao, tham sân si càng nhiều, dẫn đến phá giới liên tục, điển hình là tuệ ma tăng, ai mà rành về phật sẽ thấy rõ tuệ phá giới khiếp như thế nào, nội cái ánh mắt láo liên, đảo liên tục của tuệ cũng đủ nhận ra, chứ chưa nói tới việc đòi hỏi ăn này ăn kia, mua này mua kia, uống cafe, xịt muỗi.... Tao nhắc lại, cái khó nhất của Phật chính là thực hành.
vậy trích kinh làm mẹ gì phiền v
 
vậy trích kinh làm mẹ gì phiền v
Kinh đơn giản chỉ là những lời giảng, thuyết pháp của ông Phật, xung quanh tứ diệu đế, bát chánh đạo, giới định tuệ và 37 phẩm trợ đạo, truyền tải kinh nghiệm tu giải thoát của ông Phật. Đơn giản vậy thôi.

Thí dụ khi tâm ko phóng dật, chính là đạt được định, nằm trong bát chánh đạo, bát chánh đạo chính là tập hợp con của tứ đế (đạo đế trong tứ diệu đế) Nhưng chúng sinh làm sao đạt được trạng thái tâm ko phóng dật được, khi chỉ cần nổi lên một chút tham ái, là tâm đã phóng dật rồi. Nên cái khó của đạo Phật chính là thực hành là vì vậy.
 
Kinh đơn giản chỉ là những lời giảng, thuyết pháp của ông Phật, xung quanh tứ diệu đế, bát chánh đạo, giới định tuệ và 37 phẩm trợ đạo, truyền tải kinh nghiệm tu giải thoát của ông Phật. Đơn giản vậy thôi.

Thí dụ khi tâm ko phóng dật, chính là đạt được định, nằm trong bát chánh đạo, bát chánh đạo chính là tập hợp con của tứ đế (đạo đế trong tứ diệu đế) Nhưng chúng sinh làm sao đạt được trạng thái tâm ko phóng dật được, khi chỉ cần nổi lên một chút tham ái, là tâm đã phóng dật rồi. Nên cái khó của đạo Phật chính là thực hành là vì vậy.
Sai rồi
Ko phóng dật là chánh niệm, và tứ cần
Trong kinh tứ niệm xứ

Tâm ko phóng dật ko phải là ko khởi mà khởi lên nhưng ko chấp

Phật cũng có khởi vì còn ngũ uẩn, ngũ uẩn khởi lên khi va chạm với trần cảnh
Khi đó dùng tuệ tri để quán sát, ko vướng mắc
Ví dụ mày thấy gái đẹp, lúc đó tâm mày khởi lên nhưng mày biết ngay lúc đó chánh niệm và tuệ tri rằng mày khởi tâm dục, khi đó mày ko chạy theo tâm dục mà quán sát điều khiển nó
Đó mới là tâm ko phóng dật

Mày hiểu sai cho rằng, hễ tâm khởi là phóng dật là sai
Tâm, thức thọ đều là ngũ uẩn đều có sinh có diệt với bất kỳ ai

Đấy mới là cái khó, cái khó là hiểu pháp
Hiểu sai pháp thì tà kiến, và u mê như mày
 
Sai rồi
Ko phóng dật là chánh niệm, và tứ cần
Trong kinh tứ niệm xứ

Tâm ko phóng dật ko phải là ko khởi mà khởi lên nhưng ko chấp

Phật cũng có khởi vì còn ngũ uẩn, ngũ uẩn khởi lên khi va chạm với trần cảnh
Khi đó dùng tuệ tri để quán sát, ko vướng mắc
Ví dụ mày thấy gái đẹp, lúc đó tâm mày khởi lên nhưng mày biết ngay lúc đó chánh niệm và tuệ tri rằng mày khởi tâm dục, khi đó mày ko chạy theo tâm dục mà quán sát điều khiển nó
Đó mới là tâm ko phóng dật

Mày hiểu sai cho rằng, hễ tâm khởi là phóng dật là sai
Tâm, thức thọ đều là ngũ uẩn đều có sinh có diệt với bất kỳ ai

Đấy mới là cái khó, cái khó là hiểu pháp
Hiểu sai pháp thì tà kiến, và u mê như mày
Khởi lên mà ko chấp? Ăn cái gì ngu vậy, khởi lên biết đó là sai, là ác pháp, dừng lại, hiểu chưa thằng ngu.
 
Khởi lên mà ko chấp? Ăn cái gì ngu vậy, khởi lên biết đó là sai, là ác pháp, dừng lại, hiểu chưa thằng ngu.
Mày biết chấp là gì ko

Khởi lên là do ngũ uẩn sinh khởi nhân duyên

Còn chấp hay ko chấp lại là chuyện khác

Khởi lên ko phải biết đó là sai
Mà khởi lên biết đó là cái nào

Nếu ko nhận biết và ko khởi lên thì sao biết phóng dật được
Phải có đối tượng để tâm ko phóng giật
Như là mày phải có nhà để vô nhà, ko có nhà thì sao mày vô nhà?
Ko có tâm khởi lên thì sao mày ko phóng giật theo trần cảnh?
Đấy đấy là cái khó của pháp phải hiểu đã
Hiểu sai là thực hành sai mãi u mê thôi
 
Mày biết chấp là gì ko

Khởi lên là do ngũ uẩn sinh khởi nhân duyên

Còn chấp hay ko chấp lại là chuyện khác

Khởi lên ko phải biết đó là sai
Mà khởi lên biết đó là cái nào

Nếu ko nhận biết và ko khởi lên thì sao biết phóng dật được
Phải có đối tượng để tâm ko phóng giật
Như là mày phải có nhà để vô nhà, ko có nhà thì sao mày vô nhà?
Ko có tâm khởi lên thì sao mày ko phóng giật theo trần cảnh?
Đấy đấy là cái khó của pháp phải hiểu đã
Hiểu sai là thực hành sai mãi u mê thôi
Thôi thôi dm nói xà quần, cút đi với cái sự u mê của mày đi. Ai trên này ko biết mày bị tâm thần. Uống thuốc đi.
 
Thôi thôi dm nói xà quần, cút đi với cái sự u mê của mày đi. Ai trên này ko biết mày bị tâm thần. Uống thuốc đi.
Mày ko hiểu chỗ nào, pháp nó phức tạp mà

Khi mày khởi lên mà vẫn chấp vào bị lôi kéo vào trần cảnh mới là phóng dật

Còn khởi lên mà ko chấp ko chạy theo thì đâu phải phóng dật?

Tuệ tri đó trong bát chánh đạo tuệ tri chánh kiến đi hàng đầu
Vì đó là nhận biết được từ tâm khởi lên mà ko chấp
Còn chấp kiểu khởi sân lên mà vẫn bực thì mới là phóng dật
Còn khởi sân lên mà thấy à đây là sân, mình ko bực thì ko chấp
Thấy ko phải khởi lên mới chấp hay ko chấp,phóng dật hay ko phóng dật
 
Rứa là đạo không xa đời hả thầy?
Đạo là đời. Đời là đạo.Có người vì đạo nhập đời để giảng pháp,có người thấy đời là vô thường nên tìm đạo. Tuy nhiên đạo không là đời vì đạo là đi tìm Pháp bất biến của thế gian và đời không là đạo vì đời còn sanh lão bệnh tử.
Sắc bất dị không, không tức thị sắc
 
Mày ko hiểu chỗ nào, pháp nó phức tạp mà

Khi mày khởi lên mà vẫn chấp vào bị lôi kéo vào trần cảnh mới là phóng dật

Còn khởi lên mà ko chấp ko chạy theo thì đâu phải phóng dật?

Tuệ tri đó trong bát chánh đạo tuệ tri chánh kiến đi hàng đầu
Vì đó là nhận biết được từ tâm khởi lên mà ko chấp
Còn chấp kiểu khởi sân lên mà vẫn bực thì mới là phóng dật
Còn khởi sân lên mà thấy à đây là sân, mình ko bực thì ko chấp
Thấy ko phải khởi lên mới chấp hay ko chấp,phóng dật hay ko phóng dật
Mẹ bố tổ cái thằng nói xằng bậy phá đạo, học lại tứ chánh cần đi con chó ngu. Đọc cho kĩ để xem có ngăn diệt ác pháp khi nó vừa nảy sinh hay ko nha con chó ngu.

Ngăn các tâm bất thiện chưa sinh, không cho nó khởi lên.

Diệt các tâm bất thiện đã sinh.

Làm cho các tâm thiện chưa sinh được sinh khởi.

Nuôi dưỡng và tăng trưởng các tâm thiện đã sinh.
 
Mẹ bố tổ cái thằng nói xằng bậy phá đạo, học lại tứ chánh cần đi con chó ngu. Đọc cho kĩ để xem có ngăn diệt ác pháp khi nó vừa nảy sinh hay ko nha con chó ngu.

Ngăn các tâm bất thiện chưa sinh, không cho nó khởi lên.

Diệt các tâm bất thiện đã sinh.

Làm cho các tâm thiện chưa sinh được sinh khởi.

Nuôi dưỡng và tăng trưởng các tâm thiện đã sinh.
khi nó vừa nảy sinh
nghĩa là nó phải sinh
hiểu chưa

nghĩa là tâm vẫn khởi lên thì mới ngăn
ko có thì ngăn cái gì ?

hiểu chưa

tâm thiện ko khởi lên thì làm như thế nào
có cái gì để làm ?

tâm ko khởi thì mày nuôi cái gì ?

tâm ko khởi thì mày diệt cái gì ?

mày thấy ko phải có tâm khởi lên để có tuệ tri để biết

chứ ko phải là ko có tâm khởi hiểu chưa ma vương
 
Mẹ bố tổ cái thằng nói xằng bậy phá đạo, học lại tứ chánh cần đi con chó ngu. Đọc cho kĩ để xem có ngăn diệt ác pháp khi nó vừa nảy sinh hay ko nha con chó ngu.

Ngăn các tâm bất thiện chưa sinh, không cho nó khởi lên.

Diệt các tâm bất thiện đã sinh.

Làm cho các tâm thiện chưa sinh được sinh khởi.

Nuôi dưỡng và tăng trưởng các tâm thiện đã sinh.
Lành thay. Tôi thấy 36,37,38 chọc mù mắt cò,cột chân cò giữa đồng ruộng để nó kêu cứu rồi đồng loại của nó bị bắt và bị diệt. Nếu tâm thiện sanh khởi tôi đồ sát luôn 36,37,38 vì hành vi săn bắt quá man rợ thì có sanh tâm thiện ko thầy
 
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong vườn Cấp cô độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
Như trên đã nói, chỉ có một vài sai biệt:
“Các Tỳ-kheo, nếu Ta đối với căn Tín này, sự tập khởi của căn Tín, sự diệt tận của căn Tín, con đường đưa đến sự diệt tận của căn Tín mà không biết như thật, thì rốt cuộc Ta ở giữa các chúng chư Thiên, Ma, Phạm, Sa-môn, Bà-la-môn đã không được cho là xuất, là ly, tâm lìa điên đảo và cũng không thành tựu được Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.”
Cũng như căn Tín, căn Tinh tấn, căn Niệm, căn Định, căn Tuệ cũng nói như vậy.
“Này các Tỳ-kheo, vì đối với căn Tín này, Ta bằng chánh trí mà quán sát như thật; vì đối với sự tập khởi của căn Tín, sự diệt tận của căn Tín, con đường đưa đến sự diệt tận của căn Tín, Ta bằng chánh trí mà quán sát như thật, nên ở giữa chúng chư Thiên, Ma, Phạm, Sa-môn, Bà-la-môn, Ta đã xuất, đã ly, tâm lìa điên đảo, thành tựu Vô thượng, Chánh đẳng Chánh giác.”
Cũng như căn Tín, căn Tinh tấn, căn Niệm, căn Định, căn Tuệ cũng nói như vậy.
Sau khi Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật đã dạy, đều hoan hỷ phụng hành.
 
“Sao gọi là căn Tín? Tỳ-kheo khởi tín tâm thanh tịnh, căn bản bền chắc đối với Như Lai mà các Sa-môn, Bà-la-môn khác, chư Thiên, Ma, Phạm, Sa-môn, Bà-la-môn, cùng thế gian khác không thể làm cản trở, phá hoại tâm ấy, thì đó gọi là căn Tín.
 
“Sao gọi là căn Tinh tấn? Pháp ác bất thiện đã sanh, khiến cho đoạn mà phát khởi ý dục, nỗ lực phương tiện, nhiếp tâm, sách tiến. Pháp ác bất thiện chưa sanh, khiến không sanh, mà phát khởi ý dục, nỗ lực phương tiện, nhiếp tâm, sách tiến. Pháp thiện chưa sanh, khiến cho sanh, mà phát khởi ý dục, nỗ lực phương tiện, nhiếp tâm, sách tiến. Pháp thiện đã sanh, khiến cho an trú không mất, khiến không sanh, tu tập tăng rộng, mà phát khởi ý dục, nỗ lực phương tiện, nhiếp tâm, sách tiến. Đó gọi là căn Tinh tấn.
“Sao gọi là căn Niệm? Tỳ-kheo sống quán thân trên nội thân, tinh cần phương tiện, chánh niệm chánh trí, điều phục tham ưu thế gian; sống quán ngoại thân, nội ngoại thân; và thọ, tâm, pháp trên pháp cũng nói như vậy. Đó gọi là căn Niệm.
“Sao gọi là căn Định? Tỳ-kheo ly dục, ly pháp ác bất thiện, có giác có quán, có hỷ lạc do viễn ly sanh, cho đến, chứng và an trú Tứ thiền. Đó gọi là căn Định.
“Sao gọi là căn Tuệ? Tỳ-kheo biết như thật về Khổ Thánh đế, biết như thật về Khổ tập Thánh đế, Khổ diệt Thánh đế, Khổ diệt đạo tích Thánh đế. Đó gọi là căn Tuệ.”
Sau khi Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật đã dạy, đều hoan hỷ phụng hành.
 
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong vườn Cấp cô độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ Đức Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
“Đối với năm Căn này, người nào quán sát như thật, không khởi lên các lậu, tâm sẽ chứng đắc ly dục giải thoát .Đó gọi là A-la-hán, các lậu đã hết, việc cần làm đã làm xong, đã lìa các gánh nặng, đã được lợi mình9, hết các hữu kết, bằng chánh trí mà tâm khéo giải thoát.”
Sau khi Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật đã dạy, đều hoan hỷ phụng hành

tâm khởi lên là ko thể hết chỉ có thể điều chỉnh , quản lý nó thành tốt

tập đến khi tâm tốt thiện nổi lên loại trừ cho tâm ác thì đắc
 

Có thể bạn quan tâm

Top