Chính xác, cái khó nhất của Phật, ko phải là hiểu rõ bản chất, cốt lõi mà chính là thực hành, giữ giới. Ngồi thiền mới hai ba hơi thở là tâm đã lan man đủ chỗ, càng tu cái ngã lại càng cao, tham sân si càng nhiều, dẫn đến phá giới liên tục, điển hình là tuệ ma tăng, ai mà rành về phật sẽ thấy rõ tuệ phá giới khiếp như thế nào, nội cái ánh mắt láo liên, đảo liên tục của tuệ cũng đủ nhận ra, chứ chưa nói tới việc đòi hỏi ăn này ăn kia, mua này mua kia, uống cafe, xịt muỗi.... Tao nhắc lại, cái khó nhất của Phật chính là thực hành.