Phần 1: Phản động- các khái niệm ngụy biện.
Nhân câu chuyện người bạn @TrienChjeu , @de Star trên xàm vô topic của tôi vẫn nhận anh ấy là phản động, tôi viết bài này để chứng minh anh ấy không phải phản động.
Có một số khái niệm về phản động cần phải xem xét.
1/ Phản động nghĩa là chống lại chính quyền, chống nhà nước?
Cách hiểu và định nghĩa như thế này quả thực không ổn, nếu chống lại nhà nước mà là phản động thì hóa ra các ông Cung, ông Đồng chống lại nhà nước phong kiến thì là phản động à. Định nghĩa này không phù hợp về mặt logic, vì nếu một chính quyền độc tài, phát xít, một bộ máy nhà nước tổ chức ngu dốt, lạc hậu thì sao lại không chống lại nó? Việc chống lại nhà nước nói chung chung, không phân biệt nhà nước tự do dân chủ văn minh tiến bộ với nhà nước phong kiến, độc tài đang dùng thủ thuật cá mè một lứa, coi cái xấu và cái tốt là như nhau.
Các đồng chí DLV khôn quá, các đồng chí nói người khác chống lại nhà nước là phản động nhưng cũng ông Cung đi chống nhà nước thì lại là cha già dân tộc.
Các anh em sau gặp đồng chí DLV nào bảo chống nhà nước là phản động thì cứ đưa gương ông Cung ra, bảo bọn tao chống chỉ có bằng mồm (phi bạo lực), còn lãnh tụ của chúng mày còn tổ chức cướp chính quyền, tụ tập ở quảng trường đọc tuyên ngôn kia kìa (có yếu tố bạo lực rõ ràng), lãnh tụ chúng mày còn phản động gấp trăm lần bọn tao.
Kết: chống nhà nước, chống chính quyền (nói chung) không phải phản động vì nó phi logic.
2/ Chống đảng là phản động?
Định nghĩa này cũng mơ hồ không kém
Đầu tiên ta xét đến một trường hợp thông thường, tức là một nước có nhiều đảng phái (đa đảng), vậy thì đương nhiên các đảng cạnh tranh đối lập với nhau về tư tưởng, chủ trương chính sách, đến mức gay gắt chống đối nhau. Vậy thì trong mắt đảng này thì đảng kia là phản động, và ngược lại, ví dụ như ở Mỹ thì trong mắt đảng Cộng Hòa thì đảng Dân chủ là phản động, và trong mắt đảng Dân Chủ thì đảng Cộng Hòa là phản động, vậy toàn là phản động ráo à. Định nghĩa không ổn chút nào, lại phi logic.
Tiếp theo ta xét đến nước độc đảng (như xứ Lừa và các nước XHCN), lúc này không có sự cạnh tranh từ các đảng đối lập nữa, nhưng khổ nỗi dù có một đảng thì bên trong nó cũng có mâu thuẫn với nhau, tức là nó (cộng-sản) chống lại chính nó.
- Tại nước cộng-sản trùm của hệ thống XHCN, là Liên Xô, Stalin và Trotsky là hai nhà lãnh đạo có chủ trương, đường lối khác nhau, dẫn tới đối lập nhau, vậy giờ trong hai ông trên thì ông nào là phản động? câu hỏi lại loanh quanh y như trường hợp trên, không rõ ràng về mặt khoa học, không thể dễ dàng trả lời ông nào là phản động, vì cả hai ông đều là cộng-sản nên cũng chả biết ông nào chống đảng.
Cuối cùng Stalin đập vỡ đầu Trotsky và kết luận Trotsky là phản động, tất nhiên nếu là chiều ngược lại giả sử Trotsky bắn vỡ sọ Stalin thì đương nhiên sẽ kết luận Stalin là phản động chứ làm gì có cái chuyện “mắt ông hiền hậu miệng ông mỉm cười”. Tức là các anh cộng-sản giải quyết câu hỏi có tính khoa học bằng biện pháp bạo lực, anh nào thắng anh đó là đảng, anh nào thua anh đó là phản động.
- Sang ví dụ tiếp theo, ở xứ Lừa thập niên 60 thế kỷ trước, trong nội bộ đảng Lao Động (tức cộng-sản) có hai nhóm đảng viên mâu thuẫn với nhau, một nhóm ủng hộ đường lối chính sách của Liên Xô, nhóm kia ủng hộ đường lối chính sách của Trung cộng, đối đầu nhau như nước lửa. Câu hỏi là nhóm đảng viên cộng-sản này chống lại nhóm đảng viên cộng-sản kia, vậy nhóm nào là phản động (tức chống đảng, theo định nghĩa)? Chịu, không biết được, cuối cùng nhóm Nhuận Khải bắt hết nhóm thân Liên Xô vào tù, chụp cho cái mũ phản động, xét lại chống đảng, lại dùng bạo lực để trả lời câu hỏi khoa học.
- Cũng xứ Lừa, năm 1986, có một sự kiện thay đổi bản chất của nhà nước cộng-sản về mặt kinh tế, đó là đảng chấp nhận cho nhân dân được tự do sở hữu, tự do làm ăn buôn bán sản xuất. Đảng cộng-sản sau 86 chống lại đảng cộng-sản trước 86, vậy có thể kết luận đảng cộng-sản sau 86 là phản động được không? Trong mắt đảng cộng-sản thời ông Cung thì các hành vi như vậy là phản động rồi, ai lại đi ngược lại đường lối chủ trương học thuyết XHCN, toàn bộ tư liệu sản xuất, quyền thương mại tài chính kinh tế phải nằm trong tay nhà nước hoàn toàn. Thập niên 50 ông nào mở mồm nói cái này vớ vẩn ông Cung ông ấy cho đội cải cách treo lên cây đa bắn cả nhà chứ đùa à.
Kết: định nghĩa không ổn về mặt khoa học, khi chính bản thân các ông cũng vô tư chụp mũ nhau là phản động mà chẳng có một lý lẽ khoa học nào ra hồn.
3/ Chống nhân dân là phản động?
Đây là định nghĩa mà Khoai to nó đưa ra trên xàm, tuy nhiên định nghĩa này vẫn mơ hồ, bởi vì bản thân nhân dân là một tập hợp quá lớn, cả chục triệu, trăm triệu người, mà 9 người 10 ý, làm sao thống nhất ý kiến của một khối lớn như vậy được, chẳng nhẽ nhân dân này gọi nhân kia là phản động à?
Giả sử như có đa số nhân dân ủng hộ một chính sách nào đó, thì cũng không thể định nghĩa những người thiểu số phản đối lại chính sách đó là phản động được, vì số đông chưa chắc là chân lý, nhiều khi sự u mê ngu muội lại nằm ở đám đông. Chúng ta vẫn chưa quên đa số nhân loại lầm tưởng trái đất hình phẳng, một vài ông nhà khoa học tìm ra trái đất hình cầu thì bị đa số nhân dân cho lên dàn hỏa thiêu.
Kết: định nghĩa chưa đủ cơ sở lý luận và khoa học
4/ Chống chủ nghĩa xã hội là phản động?
Trên bình diện toàn bộ thế giới ngày nay chỉ còn vài ông theo chủ nghĩa Xã hội, trong đó chỉ có bắc triều tiên và cuba là CNXH đúng nghĩa dẫn đến hậu quả là hai ông này không khác gì thằng ăn xin, thằng ăn vạ, còn các ông khác (Trung cộng, xứ Lừa, xứ Lào) cũng rũ bỏ gần hết lý thuyết CNXH rồi, chỉ còn cố giành giữ quyền lực, quyền lợi cho đảng cai trị mà thôi.
Chính học thuyết CNXH là cái tào lao nhất, đến nỗi chính các nước XHCN đông âu còn chạy mất dép, vậy không thể kết luận chống CNXH là phản động được.
Định nghĩa chưa đủ cơ sở lý luận, cơ sở khoa học.
Nhân câu chuyện người bạn @TrienChjeu , @de Star trên xàm vô topic của tôi vẫn nhận anh ấy là phản động, tôi viết bài này để chứng minh anh ấy không phải phản động.
Có một số khái niệm về phản động cần phải xem xét.
1/ Phản động nghĩa là chống lại chính quyền, chống nhà nước?
Cách hiểu và định nghĩa như thế này quả thực không ổn, nếu chống lại nhà nước mà là phản động thì hóa ra các ông Cung, ông Đồng chống lại nhà nước phong kiến thì là phản động à. Định nghĩa này không phù hợp về mặt logic, vì nếu một chính quyền độc tài, phát xít, một bộ máy nhà nước tổ chức ngu dốt, lạc hậu thì sao lại không chống lại nó? Việc chống lại nhà nước nói chung chung, không phân biệt nhà nước tự do dân chủ văn minh tiến bộ với nhà nước phong kiến, độc tài đang dùng thủ thuật cá mè một lứa, coi cái xấu và cái tốt là như nhau.
Các đồng chí DLV khôn quá, các đồng chí nói người khác chống lại nhà nước là phản động nhưng cũng ông Cung đi chống nhà nước thì lại là cha già dân tộc.
Các anh em sau gặp đồng chí DLV nào bảo chống nhà nước là phản động thì cứ đưa gương ông Cung ra, bảo bọn tao chống chỉ có bằng mồm (phi bạo lực), còn lãnh tụ của chúng mày còn tổ chức cướp chính quyền, tụ tập ở quảng trường đọc tuyên ngôn kia kìa (có yếu tố bạo lực rõ ràng), lãnh tụ chúng mày còn phản động gấp trăm lần bọn tao.
Kết: chống nhà nước, chống chính quyền (nói chung) không phải phản động vì nó phi logic.
2/ Chống đảng là phản động?
Định nghĩa này cũng mơ hồ không kém
Đầu tiên ta xét đến một trường hợp thông thường, tức là một nước có nhiều đảng phái (đa đảng), vậy thì đương nhiên các đảng cạnh tranh đối lập với nhau về tư tưởng, chủ trương chính sách, đến mức gay gắt chống đối nhau. Vậy thì trong mắt đảng này thì đảng kia là phản động, và ngược lại, ví dụ như ở Mỹ thì trong mắt đảng Cộng Hòa thì đảng Dân chủ là phản động, và trong mắt đảng Dân Chủ thì đảng Cộng Hòa là phản động, vậy toàn là phản động ráo à. Định nghĩa không ổn chút nào, lại phi logic.
Tiếp theo ta xét đến nước độc đảng (như xứ Lừa và các nước XHCN), lúc này không có sự cạnh tranh từ các đảng đối lập nữa, nhưng khổ nỗi dù có một đảng thì bên trong nó cũng có mâu thuẫn với nhau, tức là nó (cộng-sản) chống lại chính nó.
- Tại nước cộng-sản trùm của hệ thống XHCN, là Liên Xô, Stalin và Trotsky là hai nhà lãnh đạo có chủ trương, đường lối khác nhau, dẫn tới đối lập nhau, vậy giờ trong hai ông trên thì ông nào là phản động? câu hỏi lại loanh quanh y như trường hợp trên, không rõ ràng về mặt khoa học, không thể dễ dàng trả lời ông nào là phản động, vì cả hai ông đều là cộng-sản nên cũng chả biết ông nào chống đảng.
Cuối cùng Stalin đập vỡ đầu Trotsky và kết luận Trotsky là phản động, tất nhiên nếu là chiều ngược lại giả sử Trotsky bắn vỡ sọ Stalin thì đương nhiên sẽ kết luận Stalin là phản động chứ làm gì có cái chuyện “mắt ông hiền hậu miệng ông mỉm cười”. Tức là các anh cộng-sản giải quyết câu hỏi có tính khoa học bằng biện pháp bạo lực, anh nào thắng anh đó là đảng, anh nào thua anh đó là phản động.
- Sang ví dụ tiếp theo, ở xứ Lừa thập niên 60 thế kỷ trước, trong nội bộ đảng Lao Động (tức cộng-sản) có hai nhóm đảng viên mâu thuẫn với nhau, một nhóm ủng hộ đường lối chính sách của Liên Xô, nhóm kia ủng hộ đường lối chính sách của Trung cộng, đối đầu nhau như nước lửa. Câu hỏi là nhóm đảng viên cộng-sản này chống lại nhóm đảng viên cộng-sản kia, vậy nhóm nào là phản động (tức chống đảng, theo định nghĩa)? Chịu, không biết được, cuối cùng nhóm Nhuận Khải bắt hết nhóm thân Liên Xô vào tù, chụp cho cái mũ phản động, xét lại chống đảng, lại dùng bạo lực để trả lời câu hỏi khoa học.
- Cũng xứ Lừa, năm 1986, có một sự kiện thay đổi bản chất của nhà nước cộng-sản về mặt kinh tế, đó là đảng chấp nhận cho nhân dân được tự do sở hữu, tự do làm ăn buôn bán sản xuất. Đảng cộng-sản sau 86 chống lại đảng cộng-sản trước 86, vậy có thể kết luận đảng cộng-sản sau 86 là phản động được không? Trong mắt đảng cộng-sản thời ông Cung thì các hành vi như vậy là phản động rồi, ai lại đi ngược lại đường lối chủ trương học thuyết XHCN, toàn bộ tư liệu sản xuất, quyền thương mại tài chính kinh tế phải nằm trong tay nhà nước hoàn toàn. Thập niên 50 ông nào mở mồm nói cái này vớ vẩn ông Cung ông ấy cho đội cải cách treo lên cây đa bắn cả nhà chứ đùa à.
Kết: định nghĩa không ổn về mặt khoa học, khi chính bản thân các ông cũng vô tư chụp mũ nhau là phản động mà chẳng có một lý lẽ khoa học nào ra hồn.
3/ Chống nhân dân là phản động?
Đây là định nghĩa mà Khoai to nó đưa ra trên xàm, tuy nhiên định nghĩa này vẫn mơ hồ, bởi vì bản thân nhân dân là một tập hợp quá lớn, cả chục triệu, trăm triệu người, mà 9 người 10 ý, làm sao thống nhất ý kiến của một khối lớn như vậy được, chẳng nhẽ nhân dân này gọi nhân kia là phản động à?
Giả sử như có đa số nhân dân ủng hộ một chính sách nào đó, thì cũng không thể định nghĩa những người thiểu số phản đối lại chính sách đó là phản động được, vì số đông chưa chắc là chân lý, nhiều khi sự u mê ngu muội lại nằm ở đám đông. Chúng ta vẫn chưa quên đa số nhân loại lầm tưởng trái đất hình phẳng, một vài ông nhà khoa học tìm ra trái đất hình cầu thì bị đa số nhân dân cho lên dàn hỏa thiêu.
Kết: định nghĩa chưa đủ cơ sở lý luận và khoa học
4/ Chống chủ nghĩa xã hội là phản động?
Trên bình diện toàn bộ thế giới ngày nay chỉ còn vài ông theo chủ nghĩa Xã hội, trong đó chỉ có bắc triều tiên và cuba là CNXH đúng nghĩa dẫn đến hậu quả là hai ông này không khác gì thằng ăn xin, thằng ăn vạ, còn các ông khác (Trung cộng, xứ Lừa, xứ Lào) cũng rũ bỏ gần hết lý thuyết CNXH rồi, chỉ còn cố giành giữ quyền lực, quyền lợi cho đảng cai trị mà thôi.
Chính học thuyết CNXH là cái tào lao nhất, đến nỗi chính các nước XHCN đông âu còn chạy mất dép, vậy không thể kết luận chống CNXH là phản động được.
Định nghĩa chưa đủ cơ sở lý luận, cơ sở khoa học.
