Tiền nhiều có nên mua nô lệ tình dục về chơi ( sưu tầm bên voz)

Như title, phò hay gấu thì cũng ko có cảm giác chiếm hữu thật sợ, hồi trước mình cứ tưởng tình dục là quan trọng, sau này ngẫm nghĩ lại thì cảm giác đc chiếm hữu mới là sướng nhất. Cảm giác biến 1 đứa con gái thành nô lệ gọi dạ bảo vâng là thứ ham muốn đã nằm trong máu của mình
Dự tính của mình là về các vùng nghèo kiếm con gái về làm osin rồi đem lên tp, mình sẽ gửi tiền cho ba mẹ họ hàng tháng. Bé kia thì chỉ việc trong nhà hộ mình, tối đến thì phục vụ các nhu cầu hơi bệnh hoạn của mình
Mình chỉ dự tính thế thôi, không biết có khả khi không :hell_boy:
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tổng hợp
Cái chuyện của anh ko hiếm, bản thân tôi cũng từng có 1 em giúp việc kiểu như thế. Cách đây 3 năm, khi công ty nhà tôi nhận 1 gói thầu nhỏ ở thủy điện Đạ Dâng, Lâm Đồng. Tôi khi đó ở Hà Nội đang gặp chuyện buồn chán, nên xung phong vào phụ trách công trường luôn.

Công ty tôi nhận đào đắp 1 phân nhánh lòng hồ nơi xa nhất, biệt lập nhất, và đặc biệt mùa mưa thì phải tăng bo cano mới ra được. Ở đây đã có sẵn 1 ngôi nhà xây giữa hồ của đội khảo sát ngày xưa đã đầy đủ điện mặt trời và máy lọc nước, muốn ra vào phải có thuyền, thấy biệt lập lại đẹp tôi dùng luôn làm chỗ ở cho tôi và văn phòng công ty, còn anh em công nhân công ty thì ở phía ngoài bãi xe công trình, cách đó vài trăm mét.

Thấy anh em làm việc vất vả quá, về lại phải nấu ăn, giặt giũ nên tôi thuê 1 bà trung trung tuổi đang làm phụ hồ của công trình bên cạnh về giặt giũ nấu ăn. Tất nhiên bà ấy rất sướng, vì việc nhẹ mà lương ko giảm. Những lúc rượu say vui chuyện hỏi ra, thì bà bảo bà là người Thái, hồi trẻ làm vợ lẽ cho 1 tay buôn thuốc phiện ở Mai Châu Hòa Bình. Sau chồng bà bị giết chết bên Lào, việc làm ăn do nhà vợ cả thâu tóm quản lý lại, mụ vợ cả quay ra đánh ghen. Bà sợ, 1 hôm trốn theo gã lái xe tải vào tận Lâm Đồng. Tại đây nó giúp bà mở 1 quán cà phê ngoài Đức Trọng, ăn ở với nhau như vợ chồng có 1 đứa con gái. Tưởng yên ấm thì tay chồng hờ vỡ nợ bị siết cả xe tải, cả quán cà phê, còn nó trốn ra Bắc về lại với vợ con ngoài đó. Bà mang con ra ngoài thuê 1 phòng trọ, bán dâm cho tụi xe tải kiếm tiền sống qua ngày. Một lần từ nhà vệ sinh đi ra thấy thằng khách đang sờ soạn con bé đang ngủ ở võng. Bà sợ quá, gửi con gái về Hòa Bình cho ông bà ngoại chăm.

Có mấy cái ảnh khu công trường cho vui:
Đây là nhà văn phòng tôi ở.
Ra vào khu công trình chỗ tôi phải đi như này.
Công trường.
Ảnh nhân vật chính, kiếm mãi mới có cái đi chơi thác Prenn với em nó.
Ảnh nhân vật chính, tôi phải chọn cái ảnh nào đủ để các anh hình dung ra, mà cũng ko quá chi tiết, và tương đối khác hiện tại để nếu không phải người trong cuộc khó có thể nhận ra được. Sau 2 năm, giờ em ấy như thế này.
#2

Sau khi con gái về ông bà ngoại, bà đẩy mạnh việc làm ăn,rủ thêm 1 con bé chồng bỏ cùng làm. Suốt mấy năm trời cày cuốc, những tưởng kiếm được cái vốn to thì giải nghệ, mua mảnh đất, mở hàng tạp hóa rồi đón con gái vào. Ai ngờ đâu, nghe con bé kia, hai chị em có bao nhiêu ném vào hụi lấy lời. Được vài tua thì hụi bể, tiền mất. Con kia gần hóa điên lên chùa ở, còn bà lại cắn răng cày cuốc. Nhưng thời thế đã thay đổi, không còn trẻ trung nữa, bán dâm tiền thì ít, lại bị công an và xã hội đen nhảy vào bảo kê thu phế lớn. Đất Đức Trọng lên giá vù vù, tiền thuê nhà theo đó tăng theo. Đến khi cảm thấy làm ko còn đủ đóng phế và thuê nhà nữa, bà bỏ đi làm phụ hồ theo các công trình. Ngày thì trộn vữa, đêm thì bán dâm cho tụi thợ xây, lấy 50 -100k. Lại không mất tiền ăn ở, trừ chi tiêu các thứ tháng cũng để ra được 3-4 triệu. Làm được mấy tháng thì tết, dư hơn chục triệu, bà nhớ con nên tết đó về quê.

Về đến nơi mới hay tin con gái, lúc này đã 16 tuổi sắp bị gả bán cho người ta. Nguyên do là thế này, con bé về ngoại được mấy năm thì ông bà ngoại lần lượt qua đời, phải ở cùng vợ chồng nhà cậu ruột. Ông cậu rượu chè cờ bạc nợ người ta 60 triệu, chủ nợ đến đòi, thấy ko còn gì đáng giá ngoài đứa cháu gái đến tuổi lấy chồng, nên bắt thằng cậu làm giấy nhận đứa cháu làm con nuôi. Tập tục của người Thái, sính lễ nhà trai rất bạc, nhưng con gái về nhà chồng thì phải có của hồi môn rất nhiều. Thành ra dù ghét nhau nhưng con gái Thái nhà nghèo vẫn bị buộc phải lấy con trai người Mông. Vì người Mông thì ngược lại, sính lễ để cưới được vợ phải rất hậu, có khi lên tới 2-3 con trâu. Chủ nợ nhận đứa cháu làm con nuôi để được toàn quyền ép gả cho 1 gia đình người Mông giàu có và nhận sính lễ đặng mà trừ khoản nợ của thằng cậu. Bà về thấy con gái mình vậy quyết không chịu, vì những người dân tộc đã thoát ly khỏi bản làng rồi, chẳng muốn con cái mình phải quay về nơi đấy. Nhưng không thể làm gì được, thằng cậu lấy cớ công nuôi cháu bao năm giờ nó phải có quyền gả bán, nếu không phải trả nó tiền nuôi dậy. Tiền thì đâu ra? Bà mua cho con gái chỉ vàng dặn khâu dưới vạt áo, sau này cần thì dùng rồi lủi thủi về lại Lâm Đồng, dạt về công trình hồ thủy điện Đạ Dâng và làm cho tôi như phần trên đã nói.

Đây nhà thằng cậu của em nó, mà tôi phải ra tận nơi, vào tận bản chồng đủ 65 triệu + 5 triệu làm mấy mâm cơm cúng con ma nhà nó, mời thằng thầy mo đến hít thuốc phiện và múa hương quanh đầu. Đm, nhà nghèo kiết xác.

#3

Qua câu chuyện của bà kia thì chắc các bác cũng biết bà ấy ko chỉ làm tạp vụ bình thường ở công trường của tôi. Đúng như các bác nghĩ đấy. Bà ấy làm được mấy hôm thì thấy tụi công nhân vác gỗ, vác tôn hò nhau làm 1 cái nhà kho. Tôi hỏi thì chúng nó bảo, tụi em làm cái nhà kho để dụng cụ, phi dầu tránh nắng mưa. Con bà chúng mày, tự nhiên ý thức trách nhiệm thế, mọi khi hò rát cổ dụng cụ xe nào để về xe đấy mà chúng nó còn đéo nghe, mà nhà kho đéo gì lại có cái phản gỗ với cái đệm 1m2. Y như rằng đêm đéo nào cũng lục cục ở đó, có hôm vào tìm cái mắt xích máy xúc, thấy bao cao su vất đầy gầm phản. Thôi thì con trai mà, cho chúng nó xả. Nhưng điều bất ngờ nhất là thằng kỹ sư trắc địa, trẻ đẹp trai, lương ngàn đô cũng tuần 2 cữ hì hục với bà ấy. Mà sau này còn biết mỗi cữ nó phải 2 shot mới về lán ngủ. Các anh sẽ có câu hỏi, bà ấy thế nào mà thằng kỹ sư tri thức kia đéo đơn thuần chỉ để xả, 2 shots cơ mà, đm đấy là thưởng thức đấy chứ. Vâng, gọi là bà thôi nhưng thật ra gọi là chị thì chuẩn hơn vì bà ấy mới có 37 tuổi, dân lao động nên vẫn săn gọn, mặt ko xinh không xấu, lại trắng hồng hào. Nếu so với đám máy bay mà tụi thiên địa vẫn tung hô là thánh nữ thì vượt xa, kiểu thế nào nhỉ, các ông có nhớ con thần dâm Hoài Ngựa 1 thời không, bà này là phiên bản già hơn và quê hơn 1 tý.

Tất nhiên các ông sẽ lại có câu hỏi nữa, tôi có chén bà ấy không. Ah, cái này thì không nhé, vì thẩm mỹ tôi cao vãi linh hồn ra, dù lượng Testosterone của tôi cao không kém. Tôi cũng rất thèm gái, nhưng chim tôi có tự trọng và có nguyên tắc, nên nhiều khi thèm quá, trời tối rồi mà tôi vẫn băng đèo lội suối về Đà Lạt tìm chơi gái. Mà tôi cũng nói luôn, khoản gái gú của Đà Lạt như cái con cc, nào là massage Hoàng Châu, Hương Sứ.... toàn là hàng dạt, xấu hình thể còn hay vòi vĩnh. Cave thì toàn cá sấu đội lốt sinh viên, hẹn vào mấy nhà nghỉ khu ngã 5 đại học bẩn như chó. Vâng, tôi đi hết từng đó nơi mà toàn dúi cho 200k tống tiễn chúng nó về, chưa được xả phát nào. May quá, 1 lần đối tác tiếp tôi ở nhà hàng Phú Vang, cả nhà hàng có 2 con ngon nhất, tôi nhớ mỗi con tên là Hà quê Đà Nẵng.Chúng nó vòi vĩnh nũng nụi đủ cả, máu dồn về chim rồi, tôi ra giá 3 củ/1 đêm. CHúng nó nguýt dài mới vl các ông ạ, cắn răng trả 5 củ, tụi nó còn bảo người yêu em ko cho đi qua đêm đâu. Vl thật, đm, 5 củ ở Hà Nội tao có hotgirl tập gym rồi, chứ đéo phải mấy con phục vụ nhà hàng bụng bia được mỗi mặt xinh như chúng mày. Ăn ở đó xong thì rủ chúng nó đi hát Karaoke ở Thủy Mộc gần bên. Lại uống thêm bia, nội tiết tố nam làm tôi mất hết lý trí. Thấy con Hà vào nhà vệ sinh, chắc vào tô lại son vì bị tôi cưỡng hôn lúc nhảy cùng nhau, tôi vào theo ngay cùng. Nó chưa kịp la tôi rút ra 2 triệu và 1 cái bao cao su bảo nó, em chỉ cần tụt quần xuống và cho anh 2 phút. Nó ngần ngừ chút rồi cầm tiền, mẹ, tôi mất chưa đến 1phuts đã xong các ông ạ. Sau lần đó nó thấy tôi chơi đẹp nên đồng ý giá 5 triệu/đêm, nhưng ngay sau đêm đầu tiên tôi đã ngấy mẹ nó cái ngấn mỡ của em nó, gái nhà hàng mà, rượu bia suốt ngày, không bao giờ gặp lại nữa.

Đấy lan man như thế để các ông biết tôi khổ sở và tốn kém vì gái gú Đà Lạt lởm khởm như thế nào. Đó cũng là lý do tại sao tôi quyết định phải có 1 hàng thửa ở cái đất này. Và là nhân duyên của tôi và cháu, ah em ấy. Không biết 16 tuổi gọi 31 tuổi là chú hay anh thì hợp nữa, riêng tôi bắt em nó gọi chú xưng cháu cho thêm phần bệnh hoạn.
 
Tưởng thớt ăn theo, ai ngờ thím Saul lại tái xuất. Chúc thím tai qua nạn khỏi. Rồi kể thêm chuyện cho anh em hóng.
 
Xong việc đã gần 10h đêm, tôi xã giao mời bọn nó ngủ lại cho phải phép, chứ giường đéo đâu mà nằm. Chúng nó cũng đập muỗi rã tay cả tối nên xin té khẩn về Đà Lạt. Trước khi lên xe máy tăng bo ra bến ca nô, thằng T còn giơ hai ngón tay về phía tôi cười cười, chẳng hiểu là nó làm dấu Victory chào tôi hay nhắc lại cái hẹn hai ngày nữa dưới Sài Gòn. Tôi quay vào lại nhà đã thấy mâm cơm dọn lên sẵn sàng, con bé Linh đứng gần đó trên tay cầm khăn tắm và bộ quần áo của tôi, mặt lạnh tanh như cô hồn, đã cả tuần nay nó như thế rồi, tôi thì quá bận để tìm hiểu tại sao. Với cái thái độ lồi lõm đó tôi cũng đéo việc gì phải tỏ ra thân thiện, sẵng giọng bảo nó :
- Để đấy cho chú, đi ngủ đi, mai dọn cũng được.
Con bé vắt đồ lên thành ghế rồi quay lưng đi, không nói năng gì, lạnh lùng như 1 con rô bốt. Tôi cũng chẳng lấy làm bận tâm, tuổi 17 dở hơi, chấp gì, hơn nữa tôi còn đang mải suy tính vụ hợp tác với nhà thằng T. Quẩy nhanh hai bát cơm cá suối với vài ly chuối hột, rồi tắm rửa vệ sinh, tôi cuối cùng cũng được ngả lưng sau 1 ngày mệt mỏi và kỳ lạ. Vừa thiu thiu ngủ thì “ cộc cộc”, ôi đm, lại gì nữa đây, tôi với tay bật điện, sẵng giọng :
- Vào đi, có việc gì?
Điện vừa sáng thì người cũng vừa vào, tôi á khẩu khi nhận ra chị X với bộ váy ngủ màu hồng mỏng tang lộ cả đầu ti to đen như quả ô mai sấu. Tôi nghĩ thầm trong bụng, thế này đéo ổn tí nào cả. Ah, quên chưa kể, là dạo gần đây thằng kỹ sư trắc địa đã nâng cấp mối quan hệ với chị X từ khách hàng quen thuộc lên phân phối độc quyền, mẹ thằng bệnh hoạn, người ta nuôi sugar baby còn nó bỏ 8 củ/tháng ra nuôi sugar mommy. Thằng cứt sắt quê choa dám bỏ 8tr/tháng cho chị mái sề này, không hiểu chị sẽ phải chiều những trò biến thái nào cho đáng từng xu của nó, hay là vì tình yêu ? Dù thế nào, chị cũng không nên khoe đầu ti và những ngấn mỡ trong phòng tôi lúc khuya khoắt thế này, thằng kia nó biết, nó lu loa lên sếp ks hàng của nó thì phải tội cho tôi. Chị cẩn thận khép cửa cài then rồi mới thẽ thọt nói :
- Xin lỗi cậu, biết cậu cả ngày làm việc mệt mỏi, nhưng tôi vẫn phải thưa chuyện này với cậu, là về cái Linh?
Biết bà ấy không phải vào đây để chăn chuối, tôi mới hoàn hồn 1 chút :
- Chị nói đi, tôi thấy gần đây nó không vui chuyện gì thì phải?
- Vâng, xin cậu cho tôi nói thẳng. Cậu không ưng nó thì tôi vay mượn gửi lại cậu số tiền cậu đã chuộc nó.
Á. Đm con mụ này, mới cặp với thằng kia có tí tiền đã định lật kèo ah, cũng phải thôi, moi của thằng kia mấy tháng là đủ trả tôi thôi mà. Tôi đéo lom dom gì tí tiền, nhưng cái Linh theo mụ ấy rồi đời sẽ ra sao, lại làm cave như mụ ấy ah? Tôi vốn manh nha 1 dự định với cái Linh, nên đéo có chuyện tôi để bà X muốn làm gì thì làm. Tuy vậy tôi vẫn nén giận mà ôn tồn :
- Sao tôi lại không ưng cái Linh, nó ngoan ngoãn, chăm chỉ, biết nghe lời, giúp tôi được nhiều việc…
Chẳng để tôi nói hết, bà X đã bổ ngay vào mặt tôi :
- Nó làm sao mà từ lúc đón nó về đến giờ, cậu không động vào người nó? Ngay từ đầu tôi đã nói với cậu nó không còn trinh nữa, cậu bảo không sao, giờ lại coi thường nó. Nó quý cậu bao nhiêu, cậu lại khinh nó, nó tủi nhục như người mất hồn, tôi trả cậu tiền, xin cậu trả nó về cho tôi.
Ah, rồi rồi, đến đây thì tôi đã hiểu thái độ cô hồn của cái Linh gần đây. Với tập tục của người dân tộc, tôi đã đến cúng con ma nhà nó, đưa tiền sính lễ ( thực ra là tiền chuộc cho thằng cậu xì ke) tức là cái Linh đã thuộc về tôi, là tôi đi bắt “vợ” thành công. Trong suy nghĩ của nó, tôi là “ chồng”, việc tôi không đụng vào nó, lại sẵn cái mặc cảm bị xâm hại hồi nhỏ, nó cho rằng vì thế mà tôi khinh ghét không thèm gần gũi nó. Tôi vội chống chế :
- Không phải, tôi chẳng bao giờ coi trọng ba cái chuyện trinh tiết vớ vẩn.
- Vâng, cậu còn chơi mấy con đĩ bẩn thỉu được, thì cái Linh mất trinh cũng vấn đề gì, hay cậu chê nó xấu, không xứng với cậu, cậu nói tôi một lời cho rõ ràng xem nào.
Tôi bật cười trong bụng, oh, đm cái bà này, chửi người khác là đĩ bẩn thỉu mà ko nghĩ tới mình ah. Chuyện tôi đi chơi gái, chắc thằng kỹ sư bám càng mấy bận lại ton hót lấy chuyện làm quà với mụ này. Còn cái Linh xấu á, điên ah, gái 17 mơn mởn căng mọng, huống hồ lại mang đủ hương sắc núi rừng như cái Linh. Thằng lái máy còn dặn, Tết em ko cần thưởng tiền nong gì đâu, anh cho em xin cái áo vú với cái silip dùng dở của bé Linh là được rồi. Bản thân tôi đạo mạo vậy, cũng phải nhìn trộm nó tắm mấy lần. Đéo có chuyện, thật chứ tôi thèm chết mẹ. Bây giờ bà X đã gay gắt như thế này, tôi cũng không nên để chuyện phức tạp hơn, dù sao bà ấy cũng cần biết :
- Chị hạ cái giọng xuống. Xấu cái gì, tôi tu 9 kiếp nên nhìn nó mơn mởn thế tôi mới kiềm chế nổi đấy. Tôi chẳng giấu chị nữa. Tính tôi cẩn thận, hôm đưa cái Linh về Hà Nội, tôi cho nó đi khám phụ khoa. Biết đéo đâu được cái Linh có qua lại với thằng nghiện bị bệnh nào không. Nó không có bị gì cả, chỉ là… Mẹ, lỗi của chị cả đấy, ngày đấy nó bị xâm hại, chị chắc sợ người khác dị nghị, không cho đi bệnh viện lại đắp ba cái lá thuốc vớ vẩn, làm nó bị nhiễm trùng, sau nó khỏi nhưng giờ thì hết đẻ đái gì được luôn. Chị xem, con bé từ nhỏ đã chịu bao bất hạnh, tương lai không con cái cũng cầm chắc đau khổ. Tôi đéo phải loại tốt đẹp gì, nhưng nhìn 1 số phận như thế, cũng phải thương cảm. Tôi đơn giản không giúp được gì thì cũng không muốn góp thêm chút đau khổ nào cho nó. Ít nhất nó sẽ ko mặc cảm vì phải làm gái bao cho tôi. Vậy thôi.
Tôi nói 1 thôi 1 hồi, ngẩng lên thì thấy bà X đã khóc từ lúc nào. Ở tuổi này, bà ấy thừa hiểu 1 người đàn bà không đẻ đái được là người đàn bà “bỏ đi” chỉ có cô độc và khổ đau vây quanh 1 đời. Trong tiếng sụt sịt của bà X, bỗng có tiếng khóc nấc lên phía ngoài cửa. Hóa ra cái Linh chưa ngủ, nó thấy mẹ nó không đi với thằng kỹ sư trắc địa như mọi hôm mà lại qua phòng tôi nên nó đi rình. Có tiếng bước chân chạy ra ngoài, mẹ nó vội xô cửa chạy theo, chắc sợ cái Linh nhảy hồ tự tử. Tôi thì vẫn nằm trên giường, kệ mẹ, nghe “ủm” 1 cái chạy ra vớt vẫn kịp mà. Nhưng ko có tiếng “ủm” nào cả, hai mẹ con nó chạy ra đầu hồi, ngồi khóc với nhau, lâu lâu nói gì đó bằng tiếng dân tộc. Rừng khuya núi vắng, chỉ có tiếng nỉ non vọng lại, nghe liêu trai như truyện ma rừng của Thế Lữ, tôi thiêm thiếp ngủ vì quá mệt, không biết được bao lâu, bỗng có tiếng then cửa cài lại, tôi ngủ thính như chó phốc, vội bật dậy thì thấy mờ mờ qua ánh trăng một nhân ảnh xõa tóc đứng bên giường.
VẠN TUẾ VẠN TUÊ VẠN VẠN TUẾ^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^
 
Cái Linh đứng đó, khoanh tay trước ngực, vẫn ánh nhìn cô hồn trân trân hướng về phía tôi. Nó xõa tóc có vẻ vì nó mới tắm gội chứ không phải để nhát ma tôi. Đột nhiên nó cất lời, giọng đầy nức nở :
- Mẹ cháu nói hết cho cháu rồi, chú mua cháu về không phải để làm “ vợ”.
Tội nghiệp con bé ngây thơ, nó cứ nghĩ tôi mua nó về làm “ vợ”. Tôi chẳng biết nói sao cho con bé hiểu, chẳng lẽ lại nói thẳng, vì ở đây gái xấu và hãm như chó, nên chú bứng mày về để giải quyết sinh lý. Cũng tại bà X đéo chịu làm công tác tư tưởng cho nó lúc mới về, giá kể từ đầu nó biết chức năng nhiệm vụ của nó, ngày ngày chỉ việc ăn rồi tắm rửa nằm nghiêng ráo nước chờ tôi về, thì tôi cũng hoan hỉ mà thưởng thức ngay rồi. Nhưng nó lại nghĩ nó là “ vợ”, cung cúc tận tụy, thức khuya dậy sớm, chăm lo cho tôi từng ly từng tí, cộng thêm hoàn cảnh bất hạnh của nó, làm tôi lại càng thấy thương, đéo nỡ lôi nó lên giường thỏa mãn thú tính. Cộng thêm công việc bận rộn, chỉ thèm 1 giấc ngủ sâu, nên suốt mấy tuần rồi, cứ tối là tôi đuổi nó về ngủ với bà X ở bên chái nhà. Đang suy nghĩ mông lung thì con bé lại tiếp lời, lần này giọng có vẻ vui tươi hơn chút :
- Dù không phải là “vợ” thì thời gian qua, được chăm sóc chú, cũng rất là vui, cháu chưa được vui như thế bao giờ, cả được chú quan tâm nữa, dù chú cứ tỏ vẻ lạnh lùng với cháu, nhưng lần nào đi đâu về chú cũng mua quà, quần áo, với khăn với gương lược, cả con gấu bông to đùng hôm sinh nhật cháu nữa. Chưa ai tốt với cháu như chú, chỉ xin chú đừng coi cháu như 1 con bé đáng thương hại nữa, thì ở đây, có mẹ X có chú, cháu chẳng còn mong gì hơn.
Tôi hơi bất ngờ vì cái Linh vượt qua chuyện bị vô sinh một cách nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ đời nó đã trải đủ bất hạnh rồi, có thêm nữa cũng chỉ đến thế mà thôi. Nó không quan tâm hay không dám nghĩ nhiều về tương lai, hạnh phúc hiện tại là được ở bên những người yêu quý nó nhất, là mẹ nó và tôi. Niềm vui bây giờ của cái Linh chẳng phải điều gì cao sang, là lau dọn, là giặt giũ, là nấu nướng… cho tôi mỗi ngày. Tôi lúc này muốn nói với cái Linh 1 điều gì đó, nhưng nó ngay lập tức đặt tay lên miệng tôi, rồi vén chăn chui vào, nằm gọn trong lòng tôi. Trong hoàn cảnh này, miệng không phải dành để nói, tôi vòng tay ôm lấy cái Linh, đặt 1 nụ hôn nhẹ vào gáy. Con bé khẽ rùng mình, quay lại, mặt đối mặt, mắt nhắm nghiền, môi he hé đón chờ. Tôi không vội vàng gì, mặc kệ đôi môi mời gọi đó, tôi hôn dần từ trán xuống, đồng thời tay tôi vuốt ve từ gáy con bé, dọc theo sống lưng tới tận xương cụt. Lúc môi tìm thấy môi, cũng là lúc tay đặt trên xương cụt, sau những mơn trớn quanh bờ môi, tôi bất ngờ day nhẹ vào xương cụt làm con bé hé miệng kêu khẽ, chỉ chờ có vậy, tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi bé Linh. Ngày xưa hay nghe chuyện những ông lên vùng cao làm ăn, bị gái dân tộc bỏ bùa, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ con dưới xuôi mà lên núi sống với tộc. Tôi cứ thắc mắc, “ bùa” là cái gì mà ghê gớm vậy, sau này trải nghiệm mới biết, một là thuốc phiện, hai là gái. Thuốc phiện trên đó dễ kiếm, thiên đường của các bố nghẹo, còn gái dân tộc thì đập chết các chị Kinh thuần Nho, các chị coi tình dục là điều ghê tởm, đêm đến nằm như khúc gỗ, vén cái váy đũi cho các ông ủn ỉn, mặt làm vẻ đau khổ cam chịu, trong khi các em dân tộc khỏe mạnh đầy bản năng, hoang dại và đê mê hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Sau này nhờ cách mạng tình dục của Tây lông, mà các chị Kinh có khá hơn nhiều, nhưng có lẽ phải vài ba thế hệ nữa mới làm “ bùa chịch” của các chị tộc hết thiêng. Thật vậy, sau pha combo cháo lưỡi xương cụt, con bé Linh như được kích hoạt bản năng gốc, còn đâu cái vẻ bẽn lẽn, nhút nhát ngày thường nữa. Nó trèo hẳn lên người, hai tay kéo đầu tôi lại mà đá lưỡi ngấu nghiến, ngực nó áp sát vào ngực tôi chà đi miết lại, làm tôi cứ thấy tiếc tiếc, đã bao lần tôi lên kế hoạch tỉ mẩn nâng niu thưởng thức đôi gò bồng đảo đó, nghệ thuật đến mức có thể viết thành “ vú đạo”, vậy mà nó vùi dập theo từng nhịp xoắn lưỡi. Con bé cứ thế suốt 5 phút đồng hồ, tôi bắt đầu thấy lưỡi mất cảm giác, có gì đó sai sai, thì nó dừng lại, nhìn tôi bẽn lẽn, mặt đần thối. Tôi phì cười :
- Không biết làm gì tiếp hả? Trứng lại đòi khôn hơn vịt, cởi áo ra chú chỉ cho.
Con bé vẫn ngồi trên người tôi, bẽn lẽn cởi từng cúc áo, xong lại còn e thẹn che che, mẹ con đa nhân cách, đứa nào vừa bạo dâm tôi xong. Mặc dù không theo đảng Dân chủ, nhưng tôi đặc biệt coi trọng nữ quyền, lady first, nữ có quyền sướng trước. Tôi gập người lên, khởi đầu bằng những nụ hôn ướt át, từ đôi môi, rồi xuống tới cổ, không quên xương quai xanh, tới vai, về lại hõm cổ xong mới lần xuống khe ngực. Có lẽ tôi tuổi Sửu nên may mắn thay, được thưởng thức cặp vú sừng trâu của một cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Hít hà, mơn trớn và rồi ngấu nghiến như 1 thằng ăn mày được ăn xôi gấc. Cái Linh cũng bắt đầu mất kiểm soát, một lúc thì tôi không cần dùng cơ cổ để ngấu nghiến nữa, cái Linh giữ cứng đầu tôi lại và tự miết cặp vú lên mặt lên mũi lên miệng tôi. Một lúc cảm thấy đã chín muồi, tôi lựa thế bất ngờ nằm ngửa ra, cái Linh mất đà lao về phía trước, tôi chờ có thế, chụp lấy hông nó, giữ ngay vừa tầm miệng. Cái Linh luôn tôn sùng tôi, nên cho dù bản năng vẫy gọi thì nó cũng cảm thấy không thoải mái khi ngồi lên mặt tôi như thế, nó cứ la oai oái : ‘’Chú đừng, làm thế kỳ lắm”. Và rồi chuyển sang rên rỉ ngay sau đường lưỡi đầu tiên của tôi quét dọc suối nguồn. Nước nhiều đéo thể tưởng tượng được, sau ít giây bị ngộp thở, tôi nhờ có kinh nghiệm của 1 tay bơi biển đường dài, cũng lấy được hơi theo từng nhịp miết xuống của cái Linh. Rất nhanh, cái Linh bắt đầu nấc thành tiếng, miết nhanh đến mức loạn nhịp, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, tôi hiểu đã đến lúc, cố nghiêng đầu lấy 1 hơi dài, thì vừa kịp lúc cái Linh ko còn miết nữa, mà dí sát kẹp chặt đầu tôi lại, lưỡi tôi đặt bên trong con bé, cảm nhận rõ từng đợt co thắt. Đếm nhanh thấy nó co thắt tới hơn hai chục lần, tôi nghĩ thầm : “ Chết mẹ, cực khoái sâu rồi, thế thì nước non mẹ gì nữa”. Y như rằng, cái Linh lăn ra khỏi người tôi, hôn lấy lệ lên trán rồi thì thào : “ Chú, cháu yêu chú, nhưng mà cho cháu ôm nghỉ 1 tí, đừng động vào cháu, cháu nhột lắm”. Nói xong nó kéo tay tôi gối đầu, cuộn tròn trong lòng tôi, người mềm nhũn, thở khe khẽ, như 1 con mèo. Tôi cũng kéo chăn cho cả hai, ôm lấy nó rồi chìm vào giấc ngủ. Cơm chưa ăn gạo còn đó, lo đéo gì.
 
Cái Linh đứng đó, khoanh tay trước ngực, vẫn ánh nhìn cô hồn trân trân hướng về phía tôi. Nó xõa tóc có vẻ vì nó mới tắm gội chứ không phải để nhát ma tôi. Đột nhiên nó cất lời, giọng đầy nức nở :
- Mẹ cháu nói hết cho cháu rồi, chú mua cháu về không phải để làm “ vợ”.
Tội nghiệp con bé ngây thơ, nó cứ nghĩ tôi mua nó về làm “ vợ”. Tôi chẳng biết nói sao cho con bé hiểu, chẳng lẽ lại nói thẳng, vì ở đây gái xấu và hãm như chó, nên chú bứng mày về để giải quyết sinh lý. Cũng tại bà X đéo chịu làm công tác tư tưởng cho nó lúc mới về, giá kể từ đầu nó biết chức năng nhiệm vụ của nó, ngày ngày chỉ việc ăn rồi tắm rửa nằm nghiêng ráo nước chờ tôi về, thì tôi cũng hoan hỉ mà thưởng thức ngay rồi. Nhưng nó lại nghĩ nó là “ vợ”, cung cúc tận tụy, thức khuya dậy sớm, chăm lo cho tôi từng ly từng tí, cộng thêm hoàn cảnh bất hạnh của nó, làm tôi lại càng thấy thương, đéo nỡ lôi nó lên giường thỏa mãn thú tính. Cộng thêm công việc bận rộn, chỉ thèm 1 giấc ngủ sâu, nên suốt mấy tuần rồi, cứ tối là tôi đuổi nó về ngủ với bà X ở bên chái nhà. Đang suy nghĩ mông lung thì con bé lại tiếp lời, lần này giọng có vẻ vui tươi hơn chút :
- Dù không phải là “vợ” thì thời gian qua, được chăm sóc chú, cũng rất là vui, cháu chưa được vui như thế bao giờ, cả được chú quan tâm nữa, dù chú cứ tỏ vẻ lạnh lùng với cháu, nhưng lần nào đi đâu về chú cũng mua quà, quần áo, với khăn với gương lược, cả con gấu bông to đùng hôm sinh nhật cháu nữa. Chưa ai tốt với cháu như chú, chỉ xin chú đừng coi cháu như 1 con bé đáng thương hại nữa, thì ở đây, có mẹ X có chú, cháu chẳng còn mong gì hơn.
Tôi hơi bất ngờ vì cái Linh vượt qua chuyện bị vô sinh một cách nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ đời nó đã trải đủ bất hạnh rồi, có thêm nữa cũng chỉ đến thế mà thôi. Nó không quan tâm hay không dám nghĩ nhiều về tương lai, hạnh phúc hiện tại là được ở bên những người yêu quý nó nhất, là mẹ nó và tôi. Niềm vui bây giờ của cái Linh chẳng phải điều gì cao sang, là lau dọn, là giặt giũ, là nấu nướng… cho tôi mỗi ngày. Tôi lúc này muốn nói với cái Linh 1 điều gì đó, nhưng nó ngay lập tức đặt tay lên miệng tôi, rồi vén chăn chui vào, nằm gọn trong lòng tôi. Trong hoàn cảnh này, miệng không phải dành để nói, tôi vòng tay ôm lấy cái Linh, đặt 1 nụ hôn nhẹ vào gáy. Con bé khẽ rùng mình, quay lại, mặt đối mặt, mắt nhắm nghiền, môi he hé đón chờ. Tôi không vội vàng gì, mặc kệ đôi môi mời gọi đó, tôi hôn dần từ trán xuống, đồng thời tay tôi vuốt ve từ gáy con bé, dọc theo sống lưng tới tận xương cụt. Lúc môi tìm thấy môi, cũng là lúc tay đặt trên xương cụt, sau những mơn trớn quanh bờ môi, tôi bất ngờ day nhẹ vào xương cụt làm con bé hé miệng kêu khẽ, chỉ chờ có vậy, tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi bé Linh. Ngày xưa hay nghe chuyện những ông lên vùng cao làm ăn, bị gái dân tộc bỏ bùa, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ con dưới xuôi mà lên núi sống với tộc. Tôi cứ thắc mắc, “ bùa” là cái gì mà ghê gớm vậy, sau này trải nghiệm mới biết, một là thuốc phiện, hai là gái. Thuốc phiện trên đó dễ kiếm, thiên đường của các bố nghẹo, còn gái dân tộc thì đập chết các chị Kinh thuần Nho, các chị coi tình dục là điều ghê tởm, đêm đến nằm như khúc gỗ, vén cái váy đũi cho các ông ủn ỉn, mặt làm vẻ đau khổ cam chịu, trong khi các em dân tộc khỏe mạnh đầy bản năng, hoang dại và đê mê hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Sau này nhờ cách mạng tình dục của Tây lông, mà các chị Kinh có khá hơn nhiều, nhưng có lẽ phải vài ba thế hệ nữa mới làm “ bùa chịch” của các chị tộc hết thiêng. Thật vậy, sau pha combo cháo lưỡi xương cụt, con bé Linh như được kích hoạt bản năng gốc, còn đâu cái vẻ bẽn lẽn, nhút nhát ngày thường nữa. Nó trèo hẳn lên người, hai tay kéo đầu tôi lại mà đá lưỡi ngấu nghiến, ngực nó áp sát vào ngực tôi chà đi miết lại, làm tôi cứ thấy tiếc tiếc, đã bao lần tôi lên kế hoạch tỉ mẩn nâng niu thưởng thức đôi gò bồng đảo đó, nghệ thuật đến mức có thể viết thành “ vú đạo”, vậy mà nó vùi dập theo từng nhịp xoắn lưỡi. Con bé cứ thế suốt 5 phút đồng hồ, tôi bắt đầu thấy lưỡi mất cảm giác, có gì đó sai sai, thì nó dừng lại, nhìn tôi bẽn lẽn, mặt đần thối. Tôi phì cười :
- Không biết làm gì tiếp hả? Trứng lại đòi khôn hơn vịt, cởi áo ra chú chỉ cho.
Con bé vẫn ngồi trên người tôi, bẽn lẽn cởi từng cúc áo, xong lại còn e thẹn che che, mẹ con đa nhân cách, đứa nào vừa bạo dâm tôi xong. Mặc dù không theo đảng Dân chủ, nhưng tôi đặc biệt coi trọng nữ quyền, lady first, nữ có quyền sướng trước. Tôi gập người lên, khởi đầu bằng những nụ hôn ướt át, từ đôi môi, rồi xuống tới cổ, không quên xương quai xanh, tới vai, về lại hõm cổ xong mới lần xuống khe ngực. Có lẽ tôi tuổi Sửu nên may mắn thay, được thưởng thức cặp vú sừng trâu của một cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Hít hà, mơn trớn và rồi ngấu nghiến như 1 thằng ăn mày được ăn xôi gấc. Cái Linh cũng bắt đầu mất kiểm soát, một lúc thì tôi không cần dùng cơ cổ để ngấu nghiến nữa, cái Linh giữ cứng đầu tôi lại và tự miết cặp vú lên mặt lên mũi lên miệng tôi. Một lúc cảm thấy đã chín muồi, tôi lựa thế bất ngờ nằm ngửa ra, cái Linh mất đà lao về phía trước, tôi chờ có thế, chụp lấy hông nó, giữ ngay vừa tầm miệng. Cái Linh luôn tôn sùng tôi, nên cho dù bản năng vẫy gọi thì nó cũng cảm thấy không thoải mái khi ngồi lên mặt tôi như thế, nó cứ la oai oái : ‘’Chú đừng, làm thế kỳ lắm”. Và rồi chuyển sang rên rỉ ngay sau đường lưỡi đầu tiên của tôi quét dọc suối nguồn. Nước nhiều đéo thể tưởng tượng được, sau ít giây bị ngộp thở, tôi nhờ có kinh nghiệm của 1 tay bơi biển đường dài, cũng lấy được hơi theo từng nhịp miết xuống của cái Linh. Rất nhanh, cái Linh bắt đầu nấc thành tiếng, miết nhanh đến mức loạn nhịp, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, tôi hiểu đã đến lúc, cố nghiêng đầu lấy 1 hơi dài, thì vừa kịp lúc cái Linh ko còn miết nữa, mà dí sát kẹp chặt đầu tôi lại, lưỡi tôi đặt bên trong con bé, cảm nhận rõ từng đợt co thắt. Đếm nhanh thấy nó co thắt tới hơn hai chục lần, tôi nghĩ thầm : “ Chết mẹ, cực khoái sâu rồi, thế thì nước non mẹ gì nữa”. Y như rằng, cái Linh lăn ra khỏi người tôi, hôn lấy lệ lên trán rồi thì thào : “ Chú, cháu yêu chú, nhưng mà cho cháu ôm nghỉ 1 tí, đừng động vào cháu, cháu nhột lắm”. Nói xong nó kéo tay tôi gối đầu, cuộn tròn trong lòng tôi, người mềm nhũn, thở khe khẽ, như 1 con mèo. Tôi cũng kéo chăn cho cả hai, ôm lấy nó rồi chìm vào giấc ngủ. Cơm chưa ăn gạo còn đó, lo đéo gì.
Trên thông thiên văn, dưới tường bươm bướm ;))
Còn mảng tối nào mà m chưa biết không =))
 
Cái Linh đứng đó, khoanh tay trước ngực, vẫn ánh nhìn cô hồn trân trân hướng về phía tôi. Nó xõa tóc có vẻ vì nó mới tắm gội chứ không phải để nhát ma tôi. Đột nhiên nó cất lời, giọng đầy nức nở :
- Mẹ cháu nói hết cho cháu rồi, chú mua cháu về không phải để làm “ vợ”.
Tội nghiệp con bé ngây thơ, nó cứ nghĩ tôi mua nó về làm “ vợ”. Tôi chẳng biết nói sao cho con bé hiểu, chẳng lẽ lại nói thẳng, vì ở đây gái xấu và hãm như chó, nên chú bứng mày về để giải quyết sinh lý. Cũng tại bà X đéo chịu làm công tác tư tưởng cho nó lúc mới về, giá kể từ đầu nó biết chức năng nhiệm vụ của nó, ngày ngày chỉ việc ăn rồi tắm rửa nằm nghiêng ráo nước chờ tôi về, thì tôi cũng hoan hỉ mà thưởng thức ngay rồi. Nhưng nó lại nghĩ nó là “ vợ”, cung cúc tận tụy, thức khuya dậy sớm, chăm lo cho tôi từng ly từng tí, cộng thêm hoàn cảnh bất hạnh của nó, làm tôi lại càng thấy thương, đéo nỡ lôi nó lên giường thỏa mãn thú tính. Cộng thêm công việc bận rộn, chỉ thèm 1 giấc ngủ sâu, nên suốt mấy tuần rồi, cứ tối là tôi đuổi nó về ngủ với bà X ở bên chái nhà. Đang suy nghĩ mông lung thì con bé lại tiếp lời, lần này giọng có vẻ vui tươi hơn chút :
- Dù không phải là “vợ” thì thời gian qua, được chăm sóc chú, cũng rất là vui, cháu chưa được vui như thế bao giờ, cả được chú quan tâm nữa, dù chú cứ tỏ vẻ lạnh lùng với cháu, nhưng lần nào đi đâu về chú cũng mua quà, quần áo, với khăn với gương lược, cả con gấu bông to đùng hôm sinh nhật cháu nữa. Chưa ai tốt với cháu như chú, chỉ xin chú đừng coi cháu như 1 con bé đáng thương hại nữa, thì ở đây, có mẹ X có chú, cháu chẳng còn mong gì hơn.
Tôi hơi bất ngờ vì cái Linh vượt qua chuyện bị vô sinh một cách nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ đời nó đã trải đủ bất hạnh rồi, có thêm nữa cũng chỉ đến thế mà thôi. Nó không quan tâm hay không dám nghĩ nhiều về tương lai, hạnh phúc hiện tại là được ở bên những người yêu quý nó nhất, là mẹ nó và tôi. Niềm vui bây giờ của cái Linh chẳng phải điều gì cao sang, là lau dọn, là giặt giũ, là nấu nướng… cho tôi mỗi ngày. Tôi lúc này muốn nói với cái Linh 1 điều gì đó, nhưng nó ngay lập tức đặt tay lên miệng tôi, rồi vén chăn chui vào, nằm gọn trong lòng tôi. Trong hoàn cảnh này, miệng không phải dành để nói, tôi vòng tay ôm lấy cái Linh, đặt 1 nụ hôn nhẹ vào gáy. Con bé khẽ rùng mình, quay lại, mặt đối mặt, mắt nhắm nghiền, môi he hé đón chờ. Tôi không vội vàng gì, mặc kệ đôi môi mời gọi đó, tôi hôn dần từ trán xuống, đồng thời tay tôi vuốt ve từ gáy con bé, dọc theo sống lưng tới tận xương cụt. Lúc môi tìm thấy môi, cũng là lúc tay đặt trên xương cụt, sau những mơn trớn quanh bờ môi, tôi bất ngờ day nhẹ vào xương cụt làm con bé hé miệng kêu khẽ, chỉ chờ có vậy, tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi bé Linh. Ngày xưa hay nghe chuyện những ông lên vùng cao làm ăn, bị gái dân tộc bỏ bùa, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ con dưới xuôi mà lên núi sống với tộc. Tôi cứ thắc mắc, “ bùa” là cái gì mà ghê gớm vậy, sau này trải nghiệm mới biết, một là thuốc phiện, hai là gái. Thuốc phiện trên đó dễ kiếm, thiên đường của các bố nghẹo, còn gái dân tộc thì đập chết các chị Kinh thuần Nho, các chị coi tình dục là điều ghê tởm, đêm đến nằm như khúc gỗ, vén cái váy đũi cho các ông ủn ỉn, mặt làm vẻ đau khổ cam chịu, trong khi các em dân tộc khỏe mạnh đầy bản năng, hoang dại và đê mê hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Sau này nhờ cách mạng tình dục của Tây lông, mà các chị Kinh có khá hơn nhiều, nhưng có lẽ phải vài ba thế hệ nữa mới làm “ bùa chịch” của các chị tộc hết thiêng. Thật vậy, sau pha combo cháo lưỡi xương cụt, con bé Linh như được kích hoạt bản năng gốc, còn đâu cái vẻ bẽn lẽn, nhút nhát ngày thường nữa. Nó trèo hẳn lên người, hai tay kéo đầu tôi lại mà đá lưỡi ngấu nghiến, ngực nó áp sát vào ngực tôi chà đi miết lại, làm tôi cứ thấy tiếc tiếc, đã bao lần tôi lên kế hoạch tỉ mẩn nâng niu thưởng thức đôi gò bồng đảo đó, nghệ thuật đến mức có thể viết thành “ vú đạo”, vậy mà nó vùi dập theo từng nhịp xoắn lưỡi. Con bé cứ thế suốt 5 phút đồng hồ, tôi bắt đầu thấy lưỡi mất cảm giác, có gì đó sai sai, thì nó dừng lại, nhìn tôi bẽn lẽn, mặt đần thối. Tôi phì cười :
- Không biết làm gì tiếp hả? Trứng lại đòi khôn hơn vịt, cởi áo ra chú chỉ cho.
Con bé vẫn ngồi trên người tôi, bẽn lẽn cởi từng cúc áo, xong lại còn e thẹn che che, mẹ con đa nhân cách, đứa nào vừa bạo dâm tôi xong. Mặc dù không theo đảng Dân chủ, nhưng tôi đặc biệt coi trọng nữ quyền, lady first, nữ có quyền sướng trước. Tôi gập người lên, khởi đầu bằng những nụ hôn ướt át, từ đôi môi, rồi xuống tới cổ, không quên xương quai xanh, tới vai, về lại hõm cổ xong mới lần xuống khe ngực. Có lẽ tôi tuổi Sửu nên may mắn thay, được thưởng thức cặp vú sừng trâu của một cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Hít hà, mơn trớn và rồi ngấu nghiến như 1 thằng ăn mày được ăn xôi gấc. Cái Linh cũng bắt đầu mất kiểm soát, một lúc thì tôi không cần dùng cơ cổ để ngấu nghiến nữa, cái Linh giữ cứng đầu tôi lại và tự miết cặp vú lên mặt lên mũi lên miệng tôi. Một lúc cảm thấy đã chín muồi, tôi lựa thế bất ngờ nằm ngửa ra, cái Linh mất đà lao về phía trước, tôi chờ có thế, chụp lấy hông nó, giữ ngay vừa tầm miệng. Cái Linh luôn tôn sùng tôi, nên cho dù bản năng vẫy gọi thì nó cũng cảm thấy không thoải mái khi ngồi lên mặt tôi như thế, nó cứ la oai oái : ‘’Chú đừng, làm thế kỳ lắm”. Và rồi chuyển sang rên rỉ ngay sau đường lưỡi đầu tiên của tôi quét dọc suối nguồn. Nước nhiều đéo thể tưởng tượng được, sau ít giây bị ngộp thở, tôi nhờ có kinh nghiệm của 1 tay bơi biển đường dài, cũng lấy được hơi theo từng nhịp miết xuống của cái Linh. Rất nhanh, cái Linh bắt đầu nấc thành tiếng, miết nhanh đến mức loạn nhịp, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, tôi hiểu đã đến lúc, cố nghiêng đầu lấy 1 hơi dài, thì vừa kịp lúc cái Linh ko còn miết nữa, mà dí sát kẹp chặt đầu tôi lại, lưỡi tôi đặt bên trong con bé, cảm nhận rõ từng đợt co thắt. Đếm nhanh thấy nó co thắt tới hơn hai chục lần, tôi nghĩ thầm : “ Chết mẹ, cực khoái sâu rồi, thế thì nước non mẹ gì nữa”. Y như rằng, cái Linh lăn ra khỏi người tôi, hôn lấy lệ lên trán rồi thì thào : “ Chú, cháu yêu chú, nhưng mà cho cháu ôm nghỉ 1 tí, đừng động vào cháu, cháu nhột lắm”. Nói xong nó kéo tay tôi gối đầu, cuộn tròn trong lòng tôi, người mềm nhũn, thở khe khẽ, như 1 con mèo. Tôi cũng kéo chăn cho cả hai, ôm lấy nó rồi chìm vào giấc ngủ. Cơm chưa ăn gạo còn đó, lo đéo gì.
chịch nhiều nên kinh nghiệm nhỉ. Tuổi trâu thì có mà húc như húc mả :))). Đùa vậy, văn hay đó. Những ông làm ngành kỹ thuật lạ là viết truyện hay thơ thẩn rất tốt ngoài kỹ năng bia rượu ra (đó là những ng tầm 8x trở về trc chứ bg trẻ xd uống rượu hay văn thơ ko dc như các cụ ngày xưa)
 
Chắc cty mày làm cũng cỡ sân sau từ Bộ luôn nhỉ. GĐ 2018-2019 bên GTVT bị soi nhiều đốt nhiều vl, cứng mấy cũng vào lò hết, nhưng mà với tri thức với vốn sống của mày thì tao tin mày gây dựng lại có thể k đc như ban đầu nhưng chắc chắn cũng có số có má ;)) Những gì mày trải qua k phải thằng nào cũng có cơ hội cả nên là chăm viết bài đi cho anh em có tí kinh nghiệm để ra ngoài xiaolin với thiên hạ :)))
 
Hnay tình cờ đọc post này, k ngờ lại đúng ngày m quay trở lại viết tiếp, kb m nổi tiếng ntn bên voz hay truyện này thật được bao nhiêu, kể cả là bịa tất nhưng t vẫn tin là tâm phải có thì xuất khẩu thành văn mới đc câu truyện mùi mẫn ntn. Cảm ơn tml nhé, xã hội này cần nhiều người có tấm lòng như m. Chúc m nhiều sức khoẻ, may mắn, thành công và bình an!
 
Cái Linh đứng đó, khoanh tay trước ngực, vẫn ánh nhìn cô hồn trân trân hướng về phía tôi. Nó xõa tóc có vẻ vì nó mới tắm gội chứ không phải để nhát ma tôi. Đột nhiên nó cất lời, giọng đầy nức nở :
- Mẹ cháu nói hết cho cháu rồi, chú mua cháu về không phải để làm “ vợ”.
Tội nghiệp con bé ngây thơ, nó cứ nghĩ tôi mua nó về làm “ vợ”. Tôi chẳng biết nói sao cho con bé hiểu, chẳng lẽ lại nói thẳng, vì ở đây gái xấu và hãm như chó, nên chú bứng mày về để giải quyết sinh lý. Cũng tại bà X đéo chịu làm công tác tư tưởng cho nó lúc mới về, giá kể từ đầu nó biết chức năng nhiệm vụ của nó, ngày ngày chỉ việc ăn rồi tắm rửa nằm nghiêng ráo nước chờ tôi về, thì tôi cũng hoan hỉ mà thưởng thức ngay rồi. Nhưng nó lại nghĩ nó là “ vợ”, cung cúc tận tụy, thức khuya dậy sớm, chăm lo cho tôi từng ly từng tí, cộng thêm hoàn cảnh bất hạnh của nó, làm tôi lại càng thấy thương, đéo nỡ lôi nó lên giường thỏa mãn thú tính. Cộng thêm công việc bận rộn, chỉ thèm 1 giấc ngủ sâu, nên suốt mấy tuần rồi, cứ tối là tôi đuổi nó về ngủ với bà X ở bên chái nhà. Đang suy nghĩ mông lung thì con bé lại tiếp lời, lần này giọng có vẻ vui tươi hơn chút :
- Dù không phải là “vợ” thì thời gian qua, được chăm sóc chú, cũng rất là vui, cháu chưa được vui như thế bao giờ, cả được chú quan tâm nữa, dù chú cứ tỏ vẻ lạnh lùng với cháu, nhưng lần nào đi đâu về chú cũng mua quà, quần áo, với khăn với gương lược, cả con gấu bông to đùng hôm sinh nhật cháu nữa. Chưa ai tốt với cháu như chú, chỉ xin chú đừng coi cháu như 1 con bé đáng thương hại nữa, thì ở đây, có mẹ X có chú, cháu chẳng còn mong gì hơn.
Tôi hơi bất ngờ vì cái Linh vượt qua chuyện bị vô sinh một cách nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ đời nó đã trải đủ bất hạnh rồi, có thêm nữa cũng chỉ đến thế mà thôi. Nó không quan tâm hay không dám nghĩ nhiều về tương lai, hạnh phúc hiện tại là được ở bên những người yêu quý nó nhất, là mẹ nó và tôi. Niềm vui bây giờ của cái Linh chẳng phải điều gì cao sang, là lau dọn, là giặt giũ, là nấu nướng… cho tôi mỗi ngày. Tôi lúc này muốn nói với cái Linh 1 điều gì đó, nhưng nó ngay lập tức đặt tay lên miệng tôi, rồi vén chăn chui vào, nằm gọn trong lòng tôi. Trong hoàn cảnh này, miệng không phải dành để nói, tôi vòng tay ôm lấy cái Linh, đặt 1 nụ hôn nhẹ vào gáy. Con bé khẽ rùng mình, quay lại, mặt đối mặt, mắt nhắm nghiền, môi he hé đón chờ. Tôi không vội vàng gì, mặc kệ đôi môi mời gọi đó, tôi hôn dần từ trán xuống, đồng thời tay tôi vuốt ve từ gáy con bé, dọc theo sống lưng tới tận xương cụt. Lúc môi tìm thấy môi, cũng là lúc tay đặt trên xương cụt, sau những mơn trớn quanh bờ môi, tôi bất ngờ day nhẹ vào xương cụt làm con bé hé miệng kêu khẽ, chỉ chờ có vậy, tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi bé Linh. Ngày xưa hay nghe chuyện những ông lên vùng cao làm ăn, bị gái dân tộc bỏ bùa, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ con dưới xuôi mà lên núi sống với tộc. Tôi cứ thắc mắc, “ bùa” là cái gì mà ghê gớm vậy, sau này trải nghiệm mới biết, một là thuốc phiện, hai là gái. Thuốc phiện trên đó dễ kiếm, thiên đường của các bố nghẹo, còn gái dân tộc thì đập chết các chị Kinh thuần Nho, các chị coi tình dục là điều ghê tởm, đêm đến nằm như khúc gỗ, vén cái váy đũi cho các ông ủn ỉn, mặt làm vẻ đau khổ cam chịu, trong khi các em dân tộc khỏe mạnh đầy bản năng, hoang dại và đê mê hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Sau này nhờ cách mạng tình dục của Tây lông, mà các chị Kinh có khá hơn nhiều, nhưng có lẽ phải vài ba thế hệ nữa mới làm “ bùa chịch” của các chị tộc hết thiêng. Thật vậy, sau pha combo cháo lưỡi xương cụt, con bé Linh như được kích hoạt bản năng gốc, còn đâu cái vẻ bẽn lẽn, nhút nhát ngày thường nữa. Nó trèo hẳn lên người, hai tay kéo đầu tôi lại mà đá lưỡi ngấu nghiến, ngực nó áp sát vào ngực tôi chà đi miết lại, làm tôi cứ thấy tiếc tiếc, đã bao lần tôi lên kế hoạch tỉ mẩn nâng niu thưởng thức đôi gò bồng đảo đó, nghệ thuật đến mức có thể viết thành “ vú đạo”, vậy mà nó vùi dập theo từng nhịp xoắn lưỡi. Con bé cứ thế suốt 5 phút đồng hồ, tôi bắt đầu thấy lưỡi mất cảm giác, có gì đó sai sai, thì nó dừng lại, nhìn tôi bẽn lẽn, mặt đần thối. Tôi phì cười :
- Không biết làm gì tiếp hả? Trứng lại đòi khôn hơn vịt, cởi áo ra chú chỉ cho.
Con bé vẫn ngồi trên người tôi, bẽn lẽn cởi từng cúc áo, xong lại còn e thẹn che che, mẹ con đa nhân cách, đứa nào vừa bạo dâm tôi xong. Mặc dù không theo đảng Dân chủ, nhưng tôi đặc biệt coi trọng nữ quyền, lady first, nữ có quyền sướng trước. Tôi gập người lên, khởi đầu bằng những nụ hôn ướt át, từ đôi môi, rồi xuống tới cổ, không quên xương quai xanh, tới vai, về lại hõm cổ xong mới lần xuống khe ngực. Có lẽ tôi tuổi Sửu nên may mắn thay, được thưởng thức cặp vú sừng trâu của một cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Hít hà, mơn trớn và rồi ngấu nghiến như 1 thằng ăn mày được ăn xôi gấc. Cái Linh cũng bắt đầu mất kiểm soát, một lúc thì tôi không cần dùng cơ cổ để ngấu nghiến nữa, cái Linh giữ cứng đầu tôi lại và tự miết cặp vú lên mặt lên mũi lên miệng tôi. Một lúc cảm thấy đã chín muồi, tôi lựa thế bất ngờ nằm ngửa ra, cái Linh mất đà lao về phía trước, tôi chờ có thế, chụp lấy hông nó, giữ ngay vừa tầm miệng. Cái Linh luôn tôn sùng tôi, nên cho dù bản năng vẫy gọi thì nó cũng cảm thấy không thoải mái khi ngồi lên mặt tôi như thế, nó cứ la oai oái : ‘’Chú đừng, làm thế kỳ lắm”. Và rồi chuyển sang rên rỉ ngay sau đường lưỡi đầu tiên của tôi quét dọc suối nguồn. Nước nhiều đéo thể tưởng tượng được, sau ít giây bị ngộp thở, tôi nhờ có kinh nghiệm của 1 tay bơi biển đường dài, cũng lấy được hơi theo từng nhịp miết xuống của cái Linh. Rất nhanh, cái Linh bắt đầu nấc thành tiếng, miết nhanh đến mức loạn nhịp, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, tôi hiểu đã đến lúc, cố nghiêng đầu lấy 1 hơi dài, thì vừa kịp lúc cái Linh ko còn miết nữa, mà dí sát kẹp chặt đầu tôi lại, lưỡi tôi đặt bên trong con bé, cảm nhận rõ từng đợt co thắt. Đếm nhanh thấy nó co thắt tới hơn hai chục lần, tôi nghĩ thầm : “ Chết mẹ, cực khoái sâu rồi, thế thì nước non mẹ gì nữa”. Y như rằng, cái Linh lăn ra khỏi người tôi, hôn lấy lệ lên trán rồi thì thào : “ Chú, cháu yêu chú, nhưng mà cho cháu ôm nghỉ 1 tí, đừng động vào cháu, cháu nhột lắm”. Nói xong nó kéo tay tôi gối đầu, cuộn tròn trong lòng tôi, người mềm nhũn, thở khe khẽ, như 1 con mèo. Tôi cũng kéo chăn cho cả hai, ôm lấy nó rồi chìm vào giấc ngủ. Cơm chưa ăn gạo còn đó, lo đéo gì.
 
Cái Linh đứng đó, khoanh tay trước ngực, vẫn ánh nhìn cô hồn trân trân hướng về phía tôi. Nó xõa tóc có vẻ vì nó mới tắm gội chứ không phải để nhát ma tôi. Đột nhiên nó cất lời, giọng đầy nức nở :
- Mẹ cháu nói hết cho cháu rồi, chú mua cháu về không phải để làm “ vợ”.
Tội nghiệp con bé ngây thơ, nó cứ nghĩ tôi mua nó về làm “ vợ”. Tôi chẳng biết nói sao cho con bé hiểu, chẳng lẽ lại nói thẳng, vì ở đây gái xấu và hãm như chó, nên chú bứng mày về để giải quyết sinh lý. Cũng tại bà X đéo chịu làm công tác tư tưởng cho nó lúc mới về, giá kể từ đầu nó biết chức năng nhiệm vụ của nó, ngày ngày chỉ việc ăn rồi tắm rửa nằm nghiêng ráo nước chờ tôi về, thì tôi cũng hoan hỉ mà thưởng thức ngay rồi. Nhưng nó lại nghĩ nó là “ vợ”, cung cúc tận tụy, thức khuya dậy sớm, chăm lo cho tôi từng ly từng tí, cộng thêm hoàn cảnh bất hạnh của nó, làm tôi lại càng thấy thương, đéo nỡ lôi nó lên giường thỏa mãn thú tính. Cộng thêm công việc bận rộn, chỉ thèm 1 giấc ngủ sâu, nên suốt mấy tuần rồi, cứ tối là tôi đuổi nó về ngủ với bà X ở bên chái nhà. Đang suy nghĩ mông lung thì con bé lại tiếp lời, lần này giọng có vẻ vui tươi hơn chút :
- Dù không phải là “vợ” thì thời gian qua, được chăm sóc chú, cũng rất là vui, cháu chưa được vui như thế bao giờ, cả được chú quan tâm nữa, dù chú cứ tỏ vẻ lạnh lùng với cháu, nhưng lần nào đi đâu về chú cũng mua quà, quần áo, với khăn với gương lược, cả con gấu bông to đùng hôm sinh nhật cháu nữa. Chưa ai tốt với cháu như chú, chỉ xin chú đừng coi cháu như 1 con bé đáng thương hại nữa, thì ở đây, có mẹ X có chú, cháu chẳng còn mong gì hơn.
Tôi hơi bất ngờ vì cái Linh vượt qua chuyện bị vô sinh một cách nhẹ nhàng như vậy. Có lẽ đời nó đã trải đủ bất hạnh rồi, có thêm nữa cũng chỉ đến thế mà thôi. Nó không quan tâm hay không dám nghĩ nhiều về tương lai, hạnh phúc hiện tại là được ở bên những người yêu quý nó nhất, là mẹ nó và tôi. Niềm vui bây giờ của cái Linh chẳng phải điều gì cao sang, là lau dọn, là giặt giũ, là nấu nướng… cho tôi mỗi ngày. Tôi lúc này muốn nói với cái Linh 1 điều gì đó, nhưng nó ngay lập tức đặt tay lên miệng tôi, rồi vén chăn chui vào, nằm gọn trong lòng tôi. Trong hoàn cảnh này, miệng không phải dành để nói, tôi vòng tay ôm lấy cái Linh, đặt 1 nụ hôn nhẹ vào gáy. Con bé khẽ rùng mình, quay lại, mặt đối mặt, mắt nhắm nghiền, môi he hé đón chờ. Tôi không vội vàng gì, mặc kệ đôi môi mời gọi đó, tôi hôn dần từ trán xuống, đồng thời tay tôi vuốt ve từ gáy con bé, dọc theo sống lưng tới tận xương cụt. Lúc môi tìm thấy môi, cũng là lúc tay đặt trên xương cụt, sau những mơn trớn quanh bờ môi, tôi bất ngờ day nhẹ vào xương cụt làm con bé hé miệng kêu khẽ, chỉ chờ có vậy, tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi bé Linh. Ngày xưa hay nghe chuyện những ông lên vùng cao làm ăn, bị gái dân tộc bỏ bùa, bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ con dưới xuôi mà lên núi sống với tộc. Tôi cứ thắc mắc, “ bùa” là cái gì mà ghê gớm vậy, sau này trải nghiệm mới biết, một là thuốc phiện, hai là gái. Thuốc phiện trên đó dễ kiếm, thiên đường của các bố nghẹo, còn gái dân tộc thì đập chết các chị Kinh thuần Nho, các chị coi tình dục là điều ghê tởm, đêm đến nằm như khúc gỗ, vén cái váy đũi cho các ông ủn ỉn, mặt làm vẻ đau khổ cam chịu, trong khi các em dân tộc khỏe mạnh đầy bản năng, hoang dại và đê mê hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Sau này nhờ cách mạng tình dục của Tây lông, mà các chị Kinh có khá hơn nhiều, nhưng có lẽ phải vài ba thế hệ nữa mới làm “ bùa chịch” của các chị tộc hết thiêng. Thật vậy, sau pha combo cháo lưỡi xương cụt, con bé Linh như được kích hoạt bản năng gốc, còn đâu cái vẻ bẽn lẽn, nhút nhát ngày thường nữa. Nó trèo hẳn lên người, hai tay kéo đầu tôi lại mà đá lưỡi ngấu nghiến, ngực nó áp sát vào ngực tôi chà đi miết lại, làm tôi cứ thấy tiếc tiếc, đã bao lần tôi lên kế hoạch tỉ mẩn nâng niu thưởng thức đôi gò bồng đảo đó, nghệ thuật đến mức có thể viết thành “ vú đạo”, vậy mà nó vùi dập theo từng nhịp xoắn lưỡi. Con bé cứ thế suốt 5 phút đồng hồ, tôi bắt đầu thấy lưỡi mất cảm giác, có gì đó sai sai, thì nó dừng lại, nhìn tôi bẽn lẽn, mặt đần thối. Tôi phì cười :
- Không biết làm gì tiếp hả? Trứng lại đòi khôn hơn vịt, cởi áo ra chú chỉ cho.
Con bé vẫn ngồi trên người tôi, bẽn lẽn cởi từng cúc áo, xong lại còn e thẹn che che, mẹ con đa nhân cách, đứa nào vừa bạo dâm tôi xong. Mặc dù không theo đảng Dân chủ, nhưng tôi đặc biệt coi trọng nữ quyền, lady first, nữ có quyền sướng trước. Tôi gập người lên, khởi đầu bằng những nụ hôn ướt át, từ đôi môi, rồi xuống tới cổ, không quên xương quai xanh, tới vai, về lại hõm cổ xong mới lần xuống khe ngực. Có lẽ tôi tuổi Sửu nên may mắn thay, được thưởng thức cặp vú sừng trâu của một cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Hít hà, mơn trớn và rồi ngấu nghiến như 1 thằng ăn mày được ăn xôi gấc. Cái Linh cũng bắt đầu mất kiểm soát, một lúc thì tôi không cần dùng cơ cổ để ngấu nghiến nữa, cái Linh giữ cứng đầu tôi lại và tự miết cặp vú lên mặt lên mũi lên miệng tôi. Một lúc cảm thấy đã chín muồi, tôi lựa thế bất ngờ nằm ngửa ra, cái Linh mất đà lao về phía trước, tôi chờ có thế, chụp lấy hông nó, giữ ngay vừa tầm miệng. Cái Linh luôn tôn sùng tôi, nên cho dù bản năng vẫy gọi thì nó cũng cảm thấy không thoải mái khi ngồi lên mặt tôi như thế, nó cứ la oai oái : ‘’Chú đừng, làm thế kỳ lắm”. Và rồi chuyển sang rên rỉ ngay sau đường lưỡi đầu tiên của tôi quét dọc suối nguồn. Nước nhiều đéo thể tưởng tượng được, sau ít giây bị ngộp thở, tôi nhờ có kinh nghiệm của 1 tay bơi biển đường dài, cũng lấy được hơi theo từng nhịp miết xuống của cái Linh. Rất nhanh, cái Linh bắt đầu nấc thành tiếng, miết nhanh đến mức loạn nhịp, với kinh nghiệm lâu năm trong nghề, tôi hiểu đã đến lúc, cố nghiêng đầu lấy 1 hơi dài, thì vừa kịp lúc cái Linh ko còn miết nữa, mà dí sát kẹp chặt đầu tôi lại, lưỡi tôi đặt bên trong con bé, cảm nhận rõ từng đợt co thắt. Đếm nhanh thấy nó co thắt tới hơn hai chục lần, tôi nghĩ thầm : “ Chết mẹ, cực khoái sâu rồi, thế thì nước non mẹ gì nữa”. Y như rằng, cái Linh lăn ra khỏi người tôi, hôn lấy lệ lên trán rồi thì thào : “ Chú, cháu yêu chú, nhưng mà cho cháu ôm nghỉ 1 tí, đừng động vào cháu, cháu nhột lắm”. Nói xong nó kéo tay tôi gối đầu, cuộn tròn trong lòng tôi, người mềm nhũn, thở khe khẽ, như 1 con mèo. Tôi cũng kéo chăn cho cả hai, ôm lấy nó rồi chìm vào giấc ngủ. Cơm chưa ăn gạo còn đó, lo đéo gì.
Cảm tạ long ân ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^ ^:)^
 
Tiếp đi , thì ra ông tuổi ất suuwr 1985 vậy cứ nghĩ ông bính dần 1986 cơ...tao cũng muốn bị gái tộc chài 1 lần cho biết
 
Biết m từ bên voz với series người yêu cũ. Dân kth mà viết lách đâu ra đấy m, xưa có hay đọc không. Mà gu gái của m, éo hiểu sao m toàn yêu và va vào các e gái quê, nhà nghèo, dễ dãi, ai mua thì bán vậy. Gia thế, trải đời như m sao éo yêu mấy em môn đăng hậu đối, không thì cũng gia thế tạm tạm, đẹp tí, tử tế, trí thức mà lấy, sex thì thầy giỏi ắt trò không hay thì cũng tạm tạm. Chứ gái vừa đẹp, dâm, sống thoáng mà lại thông minh, trí tuệ, đạo đức éo có đâu m. Mà đam mê mới mẻ kích thích như m éo hợp hôn nhân đâu, ở vậy cho sướng
 
Biết m từ bên voz với series người yêu cũ. Dân kth mà viết lách đâu ra đấy m, xưa có hay đọc không. Mà gu gái của m, éo hiểu sao m toàn yêu và va vào các e gái quê, nhà nghèo, dễ dãi, ai mua thì bán vậy. Gia thế, trải đời như m sao éo yêu mấy em môn đăng hậu đối, không thì cũng gia thế tạm tạm, đẹp tí, tử tế, trí thức mà lấy, sex thì thầy giỏi ắt trò không hay thì cũng tạm tạm. Chứ gái vừa đẹp, dâm, sống thoáng mà lại thông minh, trí tuệ, đạo đức éo có đâu m. Mà đam mê mới mẻ kích thích như m éo hợp hôn nhân đâu, ở vậy cho sướng
Những thằng thông minh thì gu nó cũng lập dị lắm mày ;)) nó lại đẹp try + có tiền nữa nên cái tầm nó cũng phải khác người =))
 
Dạo này SG mưa nhiều, công việc thảm hại, lòng người thì công nghiệp, mà gà quen thì lần đéo nào yêu cầu cũng kẹt. Giờ em chỉ loanh quanh trong nhà, 1 là chờ đến bữa, 2 là chờ bác Saul biên vài dòng để đọc. Cảm ơn bác :feel_good:
 
Top