Vì sao Việt Nam nhiều người thông minh, giỏi giang nhưng vẫn thuộc nhóm thu nhập trung bình thấp!?!

Đúng rồi giỏi với thông minh vãi cả Lồn ra mới đi ăn cắp đồ siêu thị ở Nhật được chứ, cả chục triệu yên. Thấy bọn tây Nhật sơ hở thì nghĩ tụi nó ngu nên dễ ăn cắp kiếm tiền. Xuất khẩu bần nông chân chất ra thế giới, sẵn giới thiệu luôn đầu óc thông minh xuất chúng chuyên ăn cắp vặt :-j.
 
Đây là thí dụ điển hình ngày nay. Bé nhân viên chỗ t làm, theo chu kì 15 phút là lướt fb… 30 phút là thở dài.
Sếp hỏi sao làm sai là đổ thừa, tìm lí do chối bay… Chưa biết năng lực thế nào, nhưng thái độ như này thì sao có thể cạnh trạnh với những nước xung quanh như Thái Lan, Singapore huống hồ chi vươn tầm Châu lục.

Vốn dĩ, có như ngày hôm nay là do những văn hóa xa xưa đã đi vào gen mỗi người An Nam.

Trong cuốn Tâm lý dân tộc người An Nam: “1 người phương Tây có thể đảm nhận 1 công việc mà phải 3 hoặc 4 người An Nam cùng làm”.

Nếu đem người Việt Nam hoặc Trung Quốc thành từng cá nhân đơn lẻ 1 đối 1 trong công việc thì họ có thể thắng người Nhật, nhưng những công việc đòi hỏi tính hợp tác, phối hợp nhiều người thì họ không phải là đối thủ của người Nhật.

Vì nó sốt ruột, chờ mãi đéo thấy cái ngày được làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu- thiên đường cs VN đang hướng tới.
 
Vì nó sốt ruột, chờ mãi đéo thấy cái ngày được làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu- thiên đường cs VN đang hướng tới.
công ty nước ngoài đầy, dốt không vào được lại lại suốt ngày mở mồm đổ thừa. Thể loại này có lên ở Sao Hỏa cũng không khá nổi.
 
Dm cái dân tộc mấy nghìn năm không sinh ra nổi một triết gia nào, văn hoá thì đậm đà bản sắc Tàu khựa. Bây giờ bô bô kêu dân tộc ta nhiều người thông minh. Nói không biết ngượng mồm.

Tao đọc thì Khổng Tử nói một câu thế này : ép phải học không bằng muốn học, muốn học không bằng vui thích mà học. Nhận xét cá nhân của tao thì đa phần dân Việt Nam chỉ dừng ở bước "bị ép phải học", đại đa số không ai muốn học chứ đừng nói thích mà học. Không tin chúng mày cứ search xem số lượng sách báo tiêu thụ hàng năm, các thể loại yêu thích của dân Việt Nam thì sẽ rõ. Dân đã dốt thì nghèo là đương nhiên.
 
Toàn bọn tự nhục -_-!
T cũng là ng việt nam , tao thấy tự hào vì đa phần dân ta có rất nhiều giáo sư tiến sĩ là cái thứ 1 nhé .
Cái thứ 2 bản tính cá nhân nổi trội giỏi giang , thông thạo các bộ môn như qua cầu rút ván . Gắp lửa bỏ tay người , hay thiên biến vạn hoá như ăn cây táo rào cây sung ;)))
Toàn điểm mạnh với nổi trội vl chúng mày tự nhục là xaooooooo
 
Tao đã từng ở nước ngoài gần 10 năm và tao thấy về logical thinking người VN đéo thua dân tộc nào trên thế giới. Tuy nhiên người Việt yếu ở mấy điểm sau: khôn lỏi nghĩ ngắn, lười, làm việc nhóm kém. Những cái này muốn thay đổi thì cần cả gia đình và nhà trường thay đổi chứ ko thì chỉ có ăn đầu buồi ăn cứt. Giáo dục cần cải cách bớt học thuộc lòng bớt học những kiến thức cao siêu, tập trung dạy trẻ sáng tạo, làm việc nhóm, phát triển kỹ năng riêng cho từng cá nhân thay vì rập 1 khuôn. Gia đình thì nên dạy con tự lập, bớt bảo bọc con quá nhiều đi để giúp trẻ khỏi lười biếng. Làm được mấy việc này cũng ko nhanh đâu, vài thế hệ nên thằng nào thích tự nhục thì vẫn còn tự nhục dài dài.
 
Trích Léon Silbermann(*Silver man*) một anh lính Pháp ở đông dương từ năm 1900 đến 190x, đây là đoạn kể khi anh cùng đồng đội làm 1 con đường từ hanoi lên Tuyên quang, anh làm việc cùng người bản xứ và đây là trích đoạn hồi kí của anh, bản tiếng Pháp mời tự gúc :
(trang 141)
Bản dịch này của vàng son Sauer Kraut lừng danh quán Bựa :
…….Trong khi làm đường, mà tôi giao tiếp với dân bản xứ cả ngày và tôi đã quen việc quan sát những gì xảy ra xung quanh, tôi đã hoàn toàn đánh mất chút thiện cảm còn giữ lại với tộc AnNam. Tôi đã sống với 1 tộc khác, tộc Arab, mà hơi giống chúng ở 1 số khuyết tật. Nhưng về khoản vô đạo đức, nói dối và ăn cắp, dân An Nam thắng tuyệt đối.
Khi lao động, dân An Nam và Arab giống nhau; nói gì với An Nam cũng được, trừ việc lao động. Những cánh đồng kém chăm bón của bỏn, bên trong nhà và những đứa trẻ con bẩn thỉu tố cáo sự lười biếng rõ mồn một. Ngược lại, hắn (ý nói bọn An nam ) thích chọc phá người khác. Đạo đức giả và khuất phục khi sợ, ngược lại hắn láo không ngờ khi cảm thấy an toàn.
Đòn trừng phạt duy nhất hắn sợ, và duy nhất có tác dụng, là đánh bằng gậy. Tù đày chả tác dụng gì với y; đối với hắn việc tù chả có gì đáng nhục; ngược lại, đối với đồng bào hắn mưu mẹo thắng được Tây là điều đáng lể.
Về mặt này, một ông Tàu già sống ở Hà Nội trước cả khi chúng ta đến, ngày nọ đã nói tôi rằng người Pháp sai lầm to khi mà xóa bỏ hình phạt nọc ra đánh(đập bằng gậy)(*UẦY Ù*). – Đối với An Nam, lão nói, chỉ có món đó mới hữu hiệu, và bằng chứng, là tội phạm và trộm cắp tăng lên đáng kể sau khi hình phạt trên bị cấm.
Trên con đường chúng tôi làm, đám culi An Nam giở đủ mánh khóe để đánh bại sự giám sát của bọn tôi. Người Tây buộc phải đi giám sát nhiều đoạn khác nhau trong cùng ngày, thì chúng cử người canh gác để báo động sự hiện diện của họ.
Như vậy, họ hầu như chả làm gì, lúc thì gãi gãi mặt đất bằng xẻng, lúc thì cuốc 1 nhát chỗ chả có gì cần làm. Nếu có việc gì khó hơn, ví dụ nhổ cây, chúng dạo đầu bằng những khúc hát và hò dô rất nhịp nhàng, hệt như những lao động tốt của bất cứ xứ nào; nhưng chả có bao giờ cái cây chịu đổ xuống mà không có culi Tàu hay Thổ giúp vào.
Người Thổ ghét AnNam. Để tránh xung đột mà đôi khi rất tệ, phải apartheid 2 chủng ra khỏi nhau, và càng tránh việc cho họ làm chung trên 1 đoạn càng tốt; nhưng cũng có lúc, vì việc cấp bách, chúng tôi buộc phải hợp người An Nam và Thổ lại; và khi đó chủng trước bắt đầu đối đầu công khai với chủng sau, nhưng chúng chỉ toàn tạo ra kết quả như ông rùa muốn đua cùng ông linh dương. Ngay khi chúng vừa chạm được vào tiền công 15 ngày(*24 ‘tháng’*), hôm sau 1 số đáng kể không thấy làm việc. Chúng nói bị bệnh
sự thật, chúng đi trốn trong rừng rậm để chơi trò baquan ( xóc đĩa ) , trò giống như xấp ngửa với đồng tiền bỏ trong 1 cái bát….
 

Attachments

  • B5377184-BCC0-4282-9C23-B76706C67B30.webp
    B5377184-BCC0-4282-9C23-B76706C67B30.webp
    54.8 KB · Lượt xem: 4
Đây là thí dụ điển hình ngày nay. Bé nhân viên chỗ t làm, theo chu kì 15 phút là lướt fb… 30 phút là thở dài.
Sếp hỏi sao làm sai là đổ thừa, tìm lí do chối bay… Chưa biết năng lực thế nào, nhưng thái độ như này thì sao có thể cạnh trạnh với những nước xung quanh như Thái Lan, Singapore huống hồ chi vươn tầm Châu lục.

Vốn dĩ, có như ngày hôm nay là do những văn hóa xa xưa đã đi vào gen mỗi người An Nam.

Trong cuốn Tâm lý dân tộc người An Nam: “1 người phương Tây có thể đảm nhận 1 công việc mà phải 3 hoặc 4 người An Nam cùng làm”.

Nếu đem người Việt Nam hoặc Trung Quốc thành từng cá nhân đơn lẻ 1 đối 1 trong công việc thì họ có thể thắng người Nhật, nhưng những công việc đòi hỏi tính hợp tác, phối hợp nhiều người thì họ không phải là đối thủ của người Nhật.
Liên quan gì con bé nhân viên lướt facebook với việc người Nhật giỏi hợp tác?
 
Đây là thí dụ điển hình ngày nay. Bé nhân viên chỗ t làm, theo chu kì 15 phút là lướt fb… 30 phút là thở dài.
Sếp hỏi sao làm sai là đổ thừa, tìm lí do chối bay… Chưa biết năng lực thế nào, nhưng thái độ như này thì sao có thể cạnh trạnh với những nước xung quanh như Thái Lan, Singapore huống hồ chi vươn tầm Châu lục.

Vốn dĩ, có như ngày hôm nay là do những văn hóa xa xưa đã đi vào gen mỗi người An Nam.

Trong cuốn Tâm lý dân tộc người An Nam: “1 người phương Tây có thể đảm nhận 1 công việc mà phải 3 hoặc 4 người An Nam cùng làm”.

Nếu đem người Việt Nam hoặc Trung Quốc thành từng cá nhân đơn lẻ 1 đối 1 trong công việc thì họ có thể thắng người Nhật, nhưng những công việc đòi hỏi tính hợp tác, phối hợp nhiều người thì họ không phải là đối thủ của người Nhật.
Vì tính ích kỉ , đặt lợi ích bản thân trên tập thể
Vì thói khôn vặt luôn nghĩ mình thông minh và lừa ng khác .
Vì tính không chuyên nghiệp , làm ít nhưng muốn hít Lồn thơm .
Cuối cùng là không đoàn kết dù bất cứ đâu ở đông lào hay xứ bển chỉ luôn tìm cách chọc ngoáy khi thấy người khác hơn mình !
 
Giáo dục Việt Nam dùng mọi thủ đoạn để chia rẽ trẻ con bằng thể thức tách lớp chia lớp từ những năm cấp 1, năm nào cũng chia tách lớp vì những lý do hợp lý đến những lý do tào lao. Tình cảm bạn bè hợp tan liên tục làm chúng ta không còn tin tưởng vào tình người lâu dài. Lãnh đạo chúng ta làm điều này để làm gì? Bởi vì điều này này có lợi cho việc cai trị tránh việc lớn lên bọn trẻ đoàn kết chống lại tầng lớp trên.
Còn giáo dục phương Tây hay Nhật Bản thì đề cao tình đoàn kết, trẻ em khá có quyền tự chủ chọn lớp, ngoài ra họ còn tổ chức những buổi dã ngoại cắm trại leo núi hằng năm để bọn trẻ hiểu nhau hơn. Khi con người hiểu và tin tưởng nhau mọi việc sẽ trở nên đơn giản. Bọn chúng quen với việc hợp tác từ nhỏ rồi nên làm việc nhóm hiệu quả hơn là chuyện đương nhiên chứ có gì đâu.
Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết, đ đ k nào m
 
VN mình định nghĩa giỏi có nghĩa là làm bài điểm cao, làm đúng ý của người hỏi, phổ biến ở đây là thầy cô giáo, bố mẹ hoặc sếp. Nếu nói theo nghĩa này thì VN thuộc hàng giỏi.

Ở phương Tây thì định nghĩa giỏi khác khá nhiều. Giỏi được định nghĩa là có thể tư duy mạch lạc, hợp tác, giải thích tốt cho người khác hiểu, đem luồng tư duy mới cho quan điểm cũ, có ý tưởng mới cho cùng vấn đề... Còn đưa ra cái quan điểm ai cũng biết là đúng hay đưa ra ý tưởng mang tính hiển nhiên thì giá trị bị đánh giá thấp. Vì đơn giản thứ đó ai cũng có thể nói được. Những gì thuộc về con số mà không mang tính chuyên môn cao cũng thuộc dạng tư duy đơn giản. VN nhiều người khoe giỏi toán nhưng thật ra đa phần chỉ là dạng tư duy đơn giản thôi.

Theo quan điểm thứ hai thì VN ở mức dưới trung bình. Nổi bật trong những nước từ thế giới thứ 3 phải kể đến Ấn, Pakistan, Bangladesh, Trung Đông...

Nếu VN ai mà được đi du học sớm, chuyển hướng tư duy học tập theo hướng thứ hai thì nhanh chóng lên khá, có người lên giỏi. Mình chịu khó học nên mau tiến bộ.

Về căn bản, hầu hết những người VN mình khó bắt nhịp được với một cuộc nói chuyện phức tạp (sophisticated conversation). Cho nên nói người VN giỏi thì phải nói theo hệ quy chiếu nào.

Còn nghèo là chuyện khác nữa, không liên quan đến chuyện giỏi. Không phải học giỏi ra trường là thành công, kể cả ở phương Tây. Nhiều đứa học không giỏi nhưng có công việc tốt, lương cao và thăng tiến vù vù. Vì thế chuyện học giỏi điểm cao nhiều giải quốc tế không quyết định việc VN có giàu hay không. Đó chỉ là một yếu tố thôi. Mà yếu tố giỏi theo hướng 1 như ở trên chẳng có ý nghĩa gì với việc giàu cả.
 
Sửa lần cuối:
Số lượng người Tài ở Việt Nam có Đảng bao nhiêu so với bọn tay lông.
có được bao nhiêu người tài thì bảo chí tivi đều đưa lên hết nên mày thấy có nhiều người Tày thôi
 
Đây là thí dụ điển hình ngày nay. Bé nhân viên chỗ t làm, theo chu kì 15 phút là lướt fb… 30 phút là thở dài.
Sếp hỏi sao làm sai là đổ thừa, tìm lí do chối bay… Chưa biết năng lực thế nào, nhưng thái độ như này thì sao có thể cạnh trạnh với những nước xung quanh như Thái Lan, Singapore huống hồ chi vươn tầm Châu lục.

Vốn dĩ, có như ngày hôm nay là do những văn hóa xa xưa đã đi vào gen mỗi người An Nam.

Trong cuốn Tâm lý dân tộc người An Nam: “1 người phương Tây có thể đảm nhận 1 công việc mà phải 3 hoặc 4 người An Nam cùng làm”.

Nếu đem người Việt Nam hoặc Trung Quốc thành từng cá nhân đơn lẻ 1 đối 1 trong công việc thì họ có thể thắng người Nhật, nhưng những công việc đòi hỏi tính hợp tác, phối hợp nhiều người thì họ không phải là đối thủ của người Nhật.
Bé nhân viên chỗ mày nó lười và sếp chỗ mày dễ tính quá thôi, giờ mày thử thống kê toàn bộ cty mày ai làm việc nghiêm túc và ai hay lướt fb xong thở dài rồi so sánh đi
 
Giỏi so với m thôi. Chứ so mặt bằng chung của thế giới thì =))
 
Ông bà ngày xưa đã nói rồi : " cần cù bù thông minh". có thông mình tài giỏi mà không mài giũa, rèn luyện thì cũng bị mai một thôi .
 

Có thể bạn quan tâm

Top