Nếu muốn bàn luận về chính trị Việt Nam thời cận đại và hiện đại mà bỏ qua yếu tố Bắc Kỳ 54 thì thật là thiếu sót. Đây là nhóm dân cư đã tạo nên rất nhiều bất ổn và xáo trộn đối với đất nước Việt Nam, đặc biệt là miền Nam. Mang đặc tính xảo trá già mồm cố hữu của chủng tộc BKC cộng kết hợp với ánh sáng tri thức Tây phương, BKC54 đã, đang và sẽ là một thế lực đẩy nước mẹ Việt Nam xuống hố sâu tăm tối.
BKC54 là thành phần di cư vào Nam theo hiệp định Geneva. Ban đầu Pháp và quốc trưởng Bảo Đại chỉ muốn cho khoảng 20.000 dân (con số này cũng tương ứng với thành phần có cảm tình với HCM ở phía Nam vĩ tuyến 17 tập kết ra Bắc) tuy nhiên Mỹ và Ngô Đình Diệm đã sắp xếp để đưa càng nhiều dân Bắc vào càng tốt (lấy lý do là muốn cân bằng dân số nhưng thực ra là do dụng ý khác). Đám dân ô hợp này không phải ai cũng là thành phần trí thức như bọn chúng hay vỗ ngực xưng tên mà cũng có đủ loại thành phần, trong đó bộ phận cuồng tín Công giáo là nhiệt huyết nhất(bỏ quê theo thuyết âm mưu “Đức Mẹ đã vào Nam”, “miền Bắc sẽ bị bỏ bom nguyên tử”). Số khác thì vào Nam do không được HCM sử dụng sau khi tiếp quản Hà Nội, tức là do không được trọng dụng nên mới cay cú bỏ quê ra đi chứ không phải do căm thù CS như chính bọn chúng rêu rao. Trong đợt di cư này, CS đã cài cắm rất nhiều cán bộ gián điệp bằng những lý lịch đẹp chẳng hạn như Vũ Ngọc Nhạ từng học trường dòng Công Giáo. Tên này sau đó đã leo cao trong nội các VNCH cho đến hết cuộc chiến.
Thế lực của dân Công Giáo Bắc Kỳ di cư với sự hung hãn mang màu sắc cuồng tín đã khuynh đảo chính trường miền Nam, làm khó khối dân cư phía Nam vĩ tuyến 17 không thể nào có được sự đoàn kết để đối chọi lại với miền Bắc.
Không bàn tới CS, ngay trong nội bộ QGVN với nhiều đảng phái cũng đã tồn tại mâu thuẫn Bắc — Nam, các đảng phái như Quốc Dân Đảng hay đảng Đại Việt có xu hướng ưu tiên thủ đô của QGVN nằm ở miền Bắc hơn. Thủ tướng Nguyễn Văn Tâm người miền Nam khi đi ra Bắc cũng bị chửi xéo bằng bức tranh “đại điểm quần thần” (chấm to bầy tôi => chó Tâm bồi tây). VN Quốc Dân Đảng rập khuôn mô típ của Trung Hoa Quốc Dân Đảng bên Tàu trong vấn đề quốc gia, dân tộc. Nhận thức được sự bầy đàn và húng chó của nhóm dân BKC54 đặc biệt là Công giáo, Diệm và Nhu đã dùng lực lượng dân tỵ nạn này làm sức ép đối với các lực lượng quân sự và đảng phái Nam Kỳ để khuếch trương lực lượng bằng các cuộc biểu tình quy mô lớn. Mới vô mà! Có việc gì để làm đâu, Ngô chí sĩ kêu đi biểu tình thì đi thôi! Có thể nói rằng trong giai đoạn khó khăn nhất, Diệm không thể làm được gì nếu trên mặt trận dân sự không có đám di dân đó đi biểu tình, và trên mặt trận quân sự không có những tướng giỏi người miền Nam như Dương Văn Minh, Đỗ Cao Trí, v.v…
Được Diệm trao cho đủ thứ đặc ân với những bổng lộc và chức tước gần như ngay lập tức mà không cần trải qua quá trình phấn đấu nào, BKC54 trở thành một lực lượng kêu binh tại miền Nam Việt Nam, không coi người bản địa ra gì (thậm chí tới bây giờ vẫn vậy). Đó là sự khởi đầu báo hiệu sự tồn tại ngắn ngủi của VNCH khi mà trong nội bộ đã không thể có được sự đồng lòng, đoàn kết. Thành thị khinh rẻ thôn quê, Công giáo đối đầu Phật giáo, Cao Đài, Hòa Hảo. Những thằng răng hô mã tấu, nhai thịt chó giờ đây tự nhận là “người miền Nam”. Quân lực VNCH khi ra trận đối đầu với CS Bắc Việt thì không được hô “giết Bắc Kỳ” vì chỉ huy của “phe ta” là BKC54 nên không được hô như vậy…
BKC54 vẽ nên một cuộc chiến tranh chống cộng đầy chính nghĩa mà đối với người miền Nam, thật là vô bổ. Diệm cũng dùng cái cớ diệt cộng để thuộc hạ lợi dụng cho mưu đồ riêng, rất nhiều tín đồ Cao Đài đã bị bắt trong các chiến dịch Tố Cộng — Diệt Cộng thời đệ nhất cộng hòa. Sau khi Diệm trở mặt với Hoa Kỳ để đi đêm với CS thì cũng chính BKC54 đóng vai trò quan trọng trong cuộc đảo chánh để tiếp tục có thêm nguồn viện trợ từ đất nước ở bên kia nửa vòng trái đất. Kể từ khi có sự xuất hiện của BKC54, người miền Nam không còn quyền tự quyết về mặt chính trị khi mà các linh mục BKC54 lấp đầy nhà thờ và khuynh loát chính trường miền Nam Việt Nam. Chánh phủ dân sự với quốc trưởng Phan Khắc Sửu đứng đầu với hy vọng vỗ yên dân miền Nam đã không thể tồn tại lâu trước sức ép của Hoa Kỳ và tàn dư của đám Cần Lao, khi mà năm 1965 là cao điểm của cuộc chiến tranh lạnh. Chúng đưa Nguyễn Văn Thiệu — một tổng thống Công giáo và là đại diện cho nhóm quân phiệt, lên vị trí tổng thống với mục tiêu leo thang chiến tranh, ngăn cản đàm phán với MTGP nhưng đồng thời vẫn giữ liên lạc với anh em bà con của chúng ở miền Bắc.
Nguyễn Cao Cầy, một tướng không quân BKC54 dùng máy bay quân sự của quốc gia để lái đi cua Đặng Tuyết Mai, hành động này nếu vào thời nhà Nguyễn không bị xử lăng trì cũng uổng!
Chúng kích động, xúi giục cho anh em miền Nam ở cả hai phe liều chết với nhau còn những cái “ý thức hệ” hay “lý tưởng” của chúng chỉ ở trên chót lưỡi đầu môi. Cũng chính BKC54 năm 1974 lại xuống đường đòi Thiệu từ chức với phong trào của thằng linh mục BKC54 Trần Hữu Thanh. Rồi cũng chính BKC54 bỏ chạy cùng với Nguyễn Cao Cầy trong những này cuối rồi sau này ở Cali, chúng vây quanh Thiệu để mà rủa sả. Cũng BKC54 ngày xưa chửi Diệm bao nhiêu thì sau này lại ca Diệm bấy nhiêu. BKC54 qua bên Mỹ lại dựng lên cái gọi là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng VIệt Nam (tiền thân của tổ chức Việt Tân) để lừa phỉnh đồng bào, với tuyên úy là thằng Nguyễn Xuân Nghĩa cháu của Mười Cúc Nguyễn Văn Linh mà sau này lên mạng chửi CS như hát hay. Thời đó ai viết báo chửi BKC54 lừa phỉnh đồng bào là nó cho người ám sát luôn (ví dụ như cái chết của nhà báo Đạm Phong). Chính BKC54 ngày xưa bỉ bôi nhà cách mạng Trần Văn Bá (người miền Nam) vì ganh tỵ tinh thần gan dạ của ông nhưng sau này lại lập ra giải thưởng Trần Văn Bá cũng như fanpage “Tinh Thần Trần Văn Bá” để chiếm credit. BKC54 chắc là giống loài mất trí nhớ nhanh nhất thế giới.
Nguyễn Cao Cầy sau này thì phát biểu “nước còn chứ có mất đâu mà phục” với hàm ý rằng nó hài lòng vì BKC75 đã thống nhất được đất nước, tiếp nối thành quả của BKC54. BKC54 nhận phúc lợi và welfare ngập mặt từ Mỹ-Diệm nhưng lại tự nhận là bảo thủ, hữu khuynh trong quá trình bợ đít Trump suốt năm năm nay! BKC54 chính là cầu nối để BKC CS Hà Nội làm thân với Mỹ trong suốt bao nhiêu năm qua. Một mặt chửi CS nhưng BKC54 là thành phần làm lợi cho CS BKC nhiều nhất.
Người dân miền Nam vốn hời hợt và ngu ngơ không hiểu rõ dã tâm của chủng tộc Bắc Kỳ. BKC54 và BKC CS tuy khác nhau về quan điểm nhưng chúng luôn làm mọi thứ vì lợi ích chung đó là sự vươn lên của chủng tộc Bắc Kỳ. BKC54 sẽ không bao giờ hòa nhập và trở thành người miền Nam nếu như anh em của chúng vẫn còn cai trị. Việc BKC54 chửi CS, chửi Tàu chỉ là bề nổi để đổi lấy sự ủng hộ của người miền Nam mà thôi. Như ở bên Đức hiện nay BKC54 và BKC CS đang chung sống rất hòa thuận ấm êm không có bất kỳ xích mích gì.
Không ai chửi CS và Tàu hay bằng Bắc Kỳ, bởi nếu không đổ thừa cho hai yếu tố đó, Bắc Kỳ sẽ cảm nhận được áp lực…