Người con gái tau nhớ mãi

Thanh Niên Thôn Ít Học

Hạt giống tầm thần
Đêm hôm trực buồn quá kể cho mấy thằng chuyện em gái hồi xưa tau biết.
Cách đây khoảng 5 năm, lúc đấy tau đang làm bác sĩ khoa cấp cứu ở 1 viện huyện Bắc Giang (ko nói huyện nào dc vì lộ tau ngay) Đêm đấy khoảng 2h sáng thì có 1 em gái đưa bố vào, do ông già uống rượu say quá từ tối đến đêm gọi ko tỉnh, hoảng quá nên cho vào viện.
Thề, tau chưa thấy ai đẹp như em ấy luôn, tầm 15 16 tuổi, da trắng bóc, mũi cao, mắt sáng, khoảng 1m65, ngực to lắm. Haha. Tóm lại là như tiên nữ giáng trần í.
Nhưng cái tau ấn tượng hơn cả là em ấy cõng ông già từ ngoài cổng vào, vừa đi vừa khóc, ướt nhẹp cả 2 vai. Khoảnh khắc mà tau thấy em ấy tay áo quệt ngang qua lau mặt thì tau biết đây là người con gái tau tìm kiếm cả cuộc đời đây rồi.

Ông già thì ko có gì đáng ngại cả, vợ bỏ đi nên uống rượu sml cả tháng giời, hôm đấy chắc ko chịu được nữa nên gục, tau cho đặt sonde dạ dày rồi nằm theo dõi. Sau đến mục lấy thông tin người nhà thì tau có sdt cả địa chỉ của em ấy, hỏi thêm thì em ấy mới có 15 tuổi. Hic. Nhưng đẹp cực kỳ luôn, giờ thỉnh thoảng vẫn nhớ lại vì quá đẹp, cũng có thể là lúc đấy tau thấy ấn tượng quá.

Ông già nằm theo dõi sáng hôm sau tỉnh nhưng tau giữ lại thêm 1 ngày, thêm nữa men gan cao, sơ gan, tăng huyết áp, 2 ngày 2 đêm em ấy ngồi cạnh ko ngủ tí nào, thậm chí còn ko tắm =)) lúc đứng cạnh tau thấy hơi hôi nhưng vẫn thơm =))

Giờ nghĩ lại vẫn tiếc, vì lúc đấy tau thích em ấy lắm mà ko dám tiến tới. Ko phải vì em ấy mới 15 tuổi mà tau ko muốn lợi dụng tình hình lúc đó, lúc đó em ấy là người nhà bệnh nhân của tau. Tóm lại là đạo đức nghề nghiệp =)) Nên tau định sau rồi tính, vì tau có sdt cả địa chỉ nhà em ấy mà.
2 ngày liền tau chỉ ngồi ngắm em ấy, trực hộ luôn cho thằng đồng nghiệp, lúc ông già ra viện tau cứ tiếc mãi.
Tuần sau tau gọi điện vào số máy đấy thì em nghe máy, tau giả vờ quan tâm hỏi han tình hình, hẹn bố lên khám lại =)) Lương tâm nghề nghiệp lại lần nữa ko cho phép tau nói nhiều hơn những gì tau muốn =)) Hài vl.
Tau định giãn giãn sẽ gọi điện hoặc đến nhà để tán tỉnh em. Nhưng tháng sau thì mẹ tau quyết định phá két bốc tau về Hà Nội làm, viện trung ương hẳn hoi nhé 800 củ.
Thế là em ấy trôi dần vào trong ký ức, thỉnh thoảng gọi điện vào số đấy thì có thằng bỏ mẹ nào nghe máy í, zalo thì ko kích hoạt. Buồn vl. Cứ đêm nào trực mà nhàn nhàn, ngồi không là tau hay bị nhớ em ấy vãi. Uớc gì hồi đấy tau bớt đạo đức đi 1 tí, bản năng hơn 1 tí thì giờ đỡ tiếc.

Nhà em ấy ở xóm Chùa xã, huyện ko nhớ, tỉnh Bắc Giang. Bố em tên là Sướng, còn em tên là Yến.
Yến ơi anh nhớ em lắm :too_sad::too_sad::too_sad::too_sad:
 
Chắc mày nghe giọng tml nào nghe máy thì quéo hết chim lại hay sao, gọi thì nói mẹ là gặp Yến xem. 5 năm thì mày vẫn còn cơ hội em nó mới 20
 
Số phận đã sắp đặt em Yến mang Sướng đến cho mày còn ko biết đường mà hưởng :sure:
 
Chắc mày nghe giọng tml nào nghe máy thì quéo hết chim lại hay sao, gọi thì nói mẹ là gặp Yến xem. 5 năm thì mày vẫn còn cơ hội em nó mới 20
Gọi mấy lần đều giọng đàn ông nên tau cụp máy luôn, để mai tau gọi xem sao.
 
Gọi mấy lần đều giọng đàn ông nên tau cụp máy luôn, để mai tau gọi xem sao.
Nếu đúng là người nhà e nó, thằng đó sẽ hỏi mày là gì, mày nên cb câu trả lời đừng cụp đuôi nhé. Dc nhà mày vẫn còn thì hết dịch làm một chuyến du lịch lên Bắc Giang
 
Thế trong vòng 5 năm qua mày đã có mqh tình cảm nào chưa hay vẫn chỉ mơ tưởng đến em ý
Tau nhiều gái bu vl. Có mấy cuộc rồi, nhưng cứ khi nào fa hoặc thức đêm nhàn rỗi ko làm gì là lại nhớ em ấy. Mai tau sẽ gọi điện
 
Nếu đúng là người nhà e nó, thằng đó sẽ hỏi mày là gì, mày nên cb câu trả lời đừng cụp đuôi nhé. Dc nhà mày vẫn còn thì hết dịch làm một chuyến du lịch lên Bắc Giang
Tau chỉ nhớ ở xóm Chùa thôi, 1 xã khá là xa trung tâm, kiểu vùng dân tộc, tại hồi đấy tau tự tin vào trí nhớ của mình quá nên ko ghi lại, giờ quên cmnr, lưu mỗi sdt
 
chắc cũng địt rau chán rồi :)))))
Rau dưa cả tấn. =)) Toàn thông tin thật chứ ko lừa dối ai, nhưng tau chơi đẹp nên chia tay các em đều vui vẻ cả, thỉnh thoảng vẫn gặo lại các em cũ. Chỉ là chia sẻ 1 chút cảm xúc lúc này thôi, với cả tau thích em ấy thật, người quá hoàn hảo để lấy làm vợ
 
Thế nên tau mới mong ước tau là 1 thanh niên quê ít học, chứ tau bị nhiều thứ trói buộc vl :too_sad: :too_sad: :too_sad:
Hành động đi, liều lĩnh vào.

Qua thẳng nhà e nó cầm ít quà đến thăm. Nếu đã tìm đc một chân ái của đời sau một sát na, thì tội lôz j ko thử.

Con người ta nếu muốn thì sẽ có cách để hành động.
 
Tau chỉ nhớ ở xóm Chùa thôi, 1 xã khá là xa trung tâm, kiểu vùng dân tộc, tại hồi đấy tau tự tin vào trí nhớ của mình quá nên ko ghi lại, giờ quên cmnr, lưu mỗi sdt
Vậy càng dễ, đi tới đó vào bất cứ nhà nào hỏi nhà ông Sướng là xong, khó hơn nữa thì giao lưu với cán bộ xã
 
Cảm ơn mấy tml. Tau quyết định hết dịch sẽ lên Bắc Giang 1 chuyến, nếu ko cả đời này tau day dứt mãi mất :hell_boy::hell_boy::hell_boy::hell_boy:
 
Rau dưa cả tấn. =)) Toàn thông tin thật chứ ko lừa dối ai, nhưng tau chơi đẹp nên chia tay các em đều vui vẻ cả, thỉnh thoảng vẫn gặo lại các em cũ. Chỉ là chia sẻ 1 chút cảm xúc lúc này thôi, với cả tau thích em ấy thật, người quá hoàn hảo để lấy làm vợ
tao ko quan tâm lắm mày thật hay lừa, tao chỉ trả lời thắc mắc của thằng kia thôi :))))
 
Đêm hôm trực buồn quá kể cho mấy thằng chuyện em gái hồi xưa tau biết.
Cách đây khoảng 5 năm, lúc đấy tau đang làm bác sĩ khoa cấp cứu ở 1 viện huyện Bắc Giang (ko nói huyện nào dc vì lộ tau ngay) Đêm đấy khoảng 2h sáng thì có 1 em gái đưa bố vào, do ông già uống rượu say quá từ tối đến đêm gọi ko tỉnh, hoảng quá nên cho vào viện.
Thề, tau chưa thấy ai đẹp như em ấy luôn, tầm 15 16 tuổi, da trắng bóc, mũi cao, mắt sáng, khoảng 1m65, ngực to lắm. Haha. Tóm lại là như tiên nữ giáng trần í.
Nhưng cái tau ấn tượng hơn cả là em ấy cõng ông già từ ngoài cổng vào, vừa đi vừa khóc, ướt nhẹp cả 2 vai. Khoảnh khắc mà tau thấy em ấy tay áo quệt ngang qua lau mặt thì tau biết đây là người con gái tau tìm kiếm cả cuộc đời đây rồi.

Ông già thì ko có gì đáng ngại cả, vợ bỏ đi nên uống rượu sml cả tháng giời, hôm đấy chắc ko chịu được nữa nên gục, tau cho đặt sonde dạ dày rồi nằm theo dõi. Sau đến mục lấy thông tin người nhà thì tau có sdt cả địa chỉ của em ấy, hỏi thêm thì em ấy mới có 15 tuổi. Hic. Nhưng đẹp cực kỳ luôn, giờ thỉnh thoảng vẫn nhớ lại vì quá đẹp, cũng có thể là lúc đấy tau thấy ấn tượng quá.

Ông già nằm theo dõi sáng hôm sau tỉnh nhưng tau giữ lại thêm 1 ngày, thêm nữa men gan cao, sơ gan, tăng huyết áp, 2 ngày 2 đêm em ấy ngồi cạnh ko ngủ tí nào, thậm chí còn ko tắm =)) lúc đứng cạnh tau thấy hơi hôi nhưng vẫn thơm =))

Giờ nghĩ lại vẫn tiếc, vì lúc đấy tau thích em ấy lắm mà ko dám tiến tới. Ko phải vì em ấy mới 15 tuổi mà tau ko muốn lợi dụng tình hình lúc đó, lúc đó em ấy là người nhà bệnh nhân của tau. Tóm lại là đạo đức nghề nghiệp =)) Nên tau định sau rồi tính, vì tau có sdt cả địa chỉ nhà em ấy mà.
2 ngày liền tau chỉ ngồi ngắm em ấy, trực hộ luôn cho thằng đồng nghiệp, lúc ông già ra viện tau cứ tiếc mãi.
Tuần sau tau gọi điện vào số máy đấy thì em nghe máy, tau giả vờ quan tâm hỏi han tình hình, hẹn bố lên khám lại =)) Lương tâm nghề nghiệp lại lần nữa ko cho phép tau nói nhiều hơn những gì tau muốn =)) Hài vl.
Tau định giãn giãn sẽ gọi điện hoặc đến nhà để tán tỉnh em. Nhưng tháng sau thì mẹ tau quyết định phá két bốc tau về Hà Nội làm, viện trung ương hẳn hoi nhé 800 củ.
Thế là em ấy trôi dần vào trong ký ức, thỉnh thoảng gọi điện vào số đấy thì có thằng bỏ mẹ nào nghe máy í, zalo thì ko kích hoạt. Buồn vl. Cứ đêm nào trực mà nhàn nhàn, ngồi không là tau hay bị nhớ em ấy vãi. Uớc gì hồi đấy tau bớt đạo đức đi 1 tí, bản năng hơn 1 tí thì giờ đỡ tiếc.

Nhà em ấy ở xóm Chùa xã, huyện ko nhớ, tỉnh Bắc Giang. Bố em tên là Sướng, còn em tên là Yến.
Yến ơi anh nhớ em lắm :too_sad::too_sad::too_sad::too_sad:
Đấy bảo sao xã hội không công bằng ? Chỗ thiếu vẫn thiếu ,chỗ thừa vẫn thừa ,ai cũng như mày mất 800 củ để vào viện TW vậy những người ở tỉnh lẻ thì tiền đâu để chạy vào viện TW ...Là thằng đàn ông đéo gì có cơ hội đéo chịu làm quen giờ về hà nội bảo buồn ,bảo tiếc ? Nghành y thì cũng nát như cứt ý ,Lương tâm nghề nghiệp ...
 

Có thể bạn quan tâm

Top