Johnsmith
Thanh niên Ngõ chợ

Hello các mày, thứ 7 ngày nghỉ nhưng nhìn dòng tn trên Viper "Ủa em" nhắn lúc 10h đêm qua (sếp t rất "lịch sự", toàn hỏi cv đúng giờ Hoàng Đạo-nhằm giờ Tý) là t biết những dự định dành cho nghỉ ngơi thư giãn cuối tuần của t nó về đâu rồi. Trả lời các email cần thiết, tiện thể liếc qua các tin "xe cán chó" trên MXH cùng vs cái trào lưu mới nổi của Gen Z (mấy thg đực quay tiktok xếp hàng xong từng thg đánh hông đánh đít) mà t thấy nó "cứ thế đéo nào ấy"...mặc dù t cũng là Gen Z (đời đầu). Hoặc là chúng nó thừa tg quá, hoặc là t đã old-fashioned.
Thôi mở bài thế đc rồi, mấy hm trc t có lập 2 topic về 3Q, vui vì đc một số a e quan tâm và vào cmt nên hm nay t xin tiếp tục seri luận 3Q về Lục Tốn cho các a e có hứng thú về nv này.
*Tại sao lại nói là lão luyện trên chiến trường? T xin bình luận lại trận Di Lăng - đỉnh cao trong binh nghiệp của a Sáu Tốn.
- Trận Di Lăng, LQT hư cấu Thục có 70 vạn quân, thực ra Thục chỉ có 4 vạn, thua cả quân Ngô (5 vạn) nhưng là quân bộ tinh nhuệ và đc đích thân Lưu Bị, một tướng dày dặn kn trận mạc chỉ huy.
Trận này, Thục quân số ít hơn, fai hành quân xa mà Di Lăng đạo thì nhỏ hẹp, khó phát huy đc lợi thế bộ kỵ của Thục và việc vận lương rất tốn kém và chủ tướng thì tuy lão luyện nhưng đã già và đang nóng lòng giành lại KC (báo thù cho QV là phụ thôi, LB ko tốt đến thế đâu vì thực tế sau khi QV đi bán muối, LB ko tuyên chiến ngay mà về Hán Trung sửa soạn cho việc lên ngôi, tước Hầu của QV sau này cũng là đc Lưu Thiện truy phong, ko fai LB). Tuy quân Ngô có lợi thế hơn rõ ràng nhưng a Sáu của t đã đánh rất cẩn thận, ko chủ quan khinh địch (đây là chi tiết mà t đánh giá là a Sáu lão luyện về mặt quân sự).
A tao biết cả quân và tướng Thục đang hăng, ko đánh ngay đc, hơn nữa quân Ngô mạnh về thủy chiến, đánh trực diện vs quân bộ của Thục là chết nên a chỉ đánh 1 số trận nhỏ lẻ, giả đò thua chạy bỏ lại các trại và 1 số của cải, xe cộ để lm chậm đà tiến công của LB và nhử LB vào sâu trong đất Ngô. A tao sau đó đóng của thủ thật chắc bên kia Di Lăng, quan sát tình hình rất sát, đợi quân Thục nản lòng và vấn đề logistic của Thục phát huy (khá giống chiến lược 4 Ngựa áp dụng vs GCL sau này) và qt nhất là tạo đk cho LB-1 thg đang mún nhanh, mắc sai lầm (binh pháp nói rồi: Địch muốn đánh nhanh thì ta đánh chậm, địch đang nóng lòng thì ta fai thong thả). và LB đã mắc sai lầm, chia quân vô rừng picnic (mắc vào lỗi phân chia binh lực sơ đẳng của nhà binh và tạo đk cho a tao đánh hỏa công) =>Đây là thất bại quân sự nặng nề nhất của LB (cả về quân số, chiến thuật lẫn danh tiếng-thua 1 thg nhóc trong khi đc thiên hạ tôn là anh hùng và đã có nhiều năm chinh chiến).
* Tay mơ trong chính trị
- A Sáu Tốn là ng nhà họ Lục (1 trong 4 đại gia tộc lâu đời và có quyền thế tại ĐN). Gia đình a có thù vs nhà họ Tôn (chú Lục Khang của a từng là Thái thủ quận Lư Giang, quận bị Tôn Sách thôn tính trong chiến dịch Giang Đông, và cái này đã lm cho nhà họ Lục khá điêu đứng). Sau này, TQ lên, phần vì mún có support từ các gia tộc này, phần vì mún hòa giải nên cho a Sáu làm quan và gả con Tôn Sách cho nhưng thực sự, TQ chưa bao h thực sự tin tưởng a Sáu Tốn. Vì:
+ A Sáu có vẻ lại hơi ngây thơ khi nghĩ là a đã là ng 1 nhà vs Tôn rồi nên trong vấn đề lập thái tử (TQ mún bỏ trưởng lập thứ), a đã khuyên can quá thẳng, quá gay gắt, như kiểu ng 1 nhà khuyên nhau, lm 1 thg có thiên tính hung như TQ (về già TQ ko còn đc sáng suốt và có xu hướng tàn bạo hơn) phật ý + tính đa nghi của đế vương nên nghi a thông đồng vs thái tử (t đánh giá cao GCL về mặt này, biết ko khuyên đc (trận Di Lăng) là thôi, éo fai khuyên vì "thiên hạ" hay vì "đại cục" cái qq j đó, bọn đế vương nó có kiến giải của riêng chúng nó, chúng nó tôn mình là "thầy" là để vắt sức m cho dễ thôi, đừng ảo tưởng quá);
+ Thêm nữa, a Sáu công thì to, uy tín cũng to, nắm cả quân đội nhưng lại đóng quân xa tít tắp tại Vũ Xương nên nếu có ngày a Sáu đổi ý mún tự lập thì cũng ko khó;
+ A Sáu Tốn cưới con Tôn Sách, mà con cháu dòng Tôn Sách, có đc bố nắm quyền quân đội support truất ngôi con cháu của TQ là chuyện hoàn toàn đc. Hơn nữa, Giang Đông do Tôn Sách gây dựng...mún lấy lại của TQ cũng là "chính danh".
==> A Sáu Tốn tuy ko bị mất chức (Thừa tướng) nhưng bị TQ nghi kỵ và đối xử khá bạc bẽo và cạn tình những năm cuối đời (gửi sứ đến tận Vũ Xương chửi, cách chức 1 số ng nhà và bộ hạ thân thiết,...) khiến a Sáu tao cảm thấy hẫng hụt và chết ko lâu sau vụ thay thái tử.
Thôi mở bài thế đc rồi, mấy hm trc t có lập 2 topic về 3Q, vui vì đc một số a e quan tâm và vào cmt nên hm nay t xin tiếp tục seri luận 3Q về Lục Tốn cho các a e có hứng thú về nv này.
*Tại sao lại nói là lão luyện trên chiến trường? T xin bình luận lại trận Di Lăng - đỉnh cao trong binh nghiệp của a Sáu Tốn.
- Trận Di Lăng, LQT hư cấu Thục có 70 vạn quân, thực ra Thục chỉ có 4 vạn, thua cả quân Ngô (5 vạn) nhưng là quân bộ tinh nhuệ và đc đích thân Lưu Bị, một tướng dày dặn kn trận mạc chỉ huy.
Trận này, Thục quân số ít hơn, fai hành quân xa mà Di Lăng đạo thì nhỏ hẹp, khó phát huy đc lợi thế bộ kỵ của Thục và việc vận lương rất tốn kém và chủ tướng thì tuy lão luyện nhưng đã già và đang nóng lòng giành lại KC (báo thù cho QV là phụ thôi, LB ko tốt đến thế đâu vì thực tế sau khi QV đi bán muối, LB ko tuyên chiến ngay mà về Hán Trung sửa soạn cho việc lên ngôi, tước Hầu của QV sau này cũng là đc Lưu Thiện truy phong, ko fai LB). Tuy quân Ngô có lợi thế hơn rõ ràng nhưng a Sáu của t đã đánh rất cẩn thận, ko chủ quan khinh địch (đây là chi tiết mà t đánh giá là a Sáu lão luyện về mặt quân sự).
A tao biết cả quân và tướng Thục đang hăng, ko đánh ngay đc, hơn nữa quân Ngô mạnh về thủy chiến, đánh trực diện vs quân bộ của Thục là chết nên a chỉ đánh 1 số trận nhỏ lẻ, giả đò thua chạy bỏ lại các trại và 1 số của cải, xe cộ để lm chậm đà tiến công của LB và nhử LB vào sâu trong đất Ngô. A tao sau đó đóng của thủ thật chắc bên kia Di Lăng, quan sát tình hình rất sát, đợi quân Thục nản lòng và vấn đề logistic của Thục phát huy (khá giống chiến lược 4 Ngựa áp dụng vs GCL sau này) và qt nhất là tạo đk cho LB-1 thg đang mún nhanh, mắc sai lầm (binh pháp nói rồi: Địch muốn đánh nhanh thì ta đánh chậm, địch đang nóng lòng thì ta fai thong thả). và LB đã mắc sai lầm, chia quân vô rừng picnic (mắc vào lỗi phân chia binh lực sơ đẳng của nhà binh và tạo đk cho a tao đánh hỏa công) =>Đây là thất bại quân sự nặng nề nhất của LB (cả về quân số, chiến thuật lẫn danh tiếng-thua 1 thg nhóc trong khi đc thiên hạ tôn là anh hùng và đã có nhiều năm chinh chiến).
* Tay mơ trong chính trị
- A Sáu Tốn là ng nhà họ Lục (1 trong 4 đại gia tộc lâu đời và có quyền thế tại ĐN). Gia đình a có thù vs nhà họ Tôn (chú Lục Khang của a từng là Thái thủ quận Lư Giang, quận bị Tôn Sách thôn tính trong chiến dịch Giang Đông, và cái này đã lm cho nhà họ Lục khá điêu đứng). Sau này, TQ lên, phần vì mún có support từ các gia tộc này, phần vì mún hòa giải nên cho a Sáu làm quan và gả con Tôn Sách cho nhưng thực sự, TQ chưa bao h thực sự tin tưởng a Sáu Tốn. Vì:
+ A Sáu có vẻ lại hơi ngây thơ khi nghĩ là a đã là ng 1 nhà vs Tôn rồi nên trong vấn đề lập thái tử (TQ mún bỏ trưởng lập thứ), a đã khuyên can quá thẳng, quá gay gắt, như kiểu ng 1 nhà khuyên nhau, lm 1 thg có thiên tính hung như TQ (về già TQ ko còn đc sáng suốt và có xu hướng tàn bạo hơn) phật ý + tính đa nghi của đế vương nên nghi a thông đồng vs thái tử (t đánh giá cao GCL về mặt này, biết ko khuyên đc (trận Di Lăng) là thôi, éo fai khuyên vì "thiên hạ" hay vì "đại cục" cái qq j đó, bọn đế vương nó có kiến giải của riêng chúng nó, chúng nó tôn mình là "thầy" là để vắt sức m cho dễ thôi, đừng ảo tưởng quá);
+ Thêm nữa, a Sáu công thì to, uy tín cũng to, nắm cả quân đội nhưng lại đóng quân xa tít tắp tại Vũ Xương nên nếu có ngày a Sáu đổi ý mún tự lập thì cũng ko khó;
+ A Sáu Tốn cưới con Tôn Sách, mà con cháu dòng Tôn Sách, có đc bố nắm quyền quân đội support truất ngôi con cháu của TQ là chuyện hoàn toàn đc. Hơn nữa, Giang Đông do Tôn Sách gây dựng...mún lấy lại của TQ cũng là "chính danh".
==> A Sáu Tốn tuy ko bị mất chức (Thừa tướng) nhưng bị TQ nghi kỵ và đối xử khá bạc bẽo và cạn tình những năm cuối đời (gửi sứ đến tận Vũ Xương chửi, cách chức 1 số ng nhà và bộ hạ thân thiết,...) khiến a Sáu tao cảm thấy hẫng hụt và chết ko lâu sau vụ thay thái tử.