Giáo dục Việt Nam cần phương pháp, kỹ thuật hay nguyên lý?

bangtrucgioihien

Già trâu
Người Việt trong khi nhận thức mơ hồ về mục tiêu, triết lý lại có xu hướng rất thích kỹ thuật.

Từ khi làm việc trong lĩnh vực giáo dục, các câu hỏi hay nguyện vọng tôi được đề nghị phần lớn đều liên quan đến chuyện “Kỹ thuật dạy học của người Nhật”, “Phương pháp dạy học của người Nhật”, “Phải làm thế nào để con em đọc sách”. Nghĩa là các câu hỏi mang tính chất rất cụ thể.

Ở Việt Nam, khắp nơi người ta cũng chửi chuyện “lý thuyết suông”, chém gió nhưng thực tế không làm được…

Tâm lý và tâm tư ấy rất dễ hiểu và rất dễ cắt nghĩa khi nhìn vào hiện trạng tinh thần xã hội cũng như di sản lịch sử.

Thực ra bình tĩnh mà suy xét thì người Việt nói chung không chỉ yếu về “làm” với kỹ thuật thực tế mà còn vô cùng yếu kém về lý thuyết chứ không như nhiều người mắng là “chỉ giỏi lý luận suông”. Bởi vì nhận thức là nền tảng, là khởi đầu của hành động. Nếu lý luận giỏi, chuyện có làm được hay không chỉ còn là vấn đề thời gian.

Sự bế tắc đầu tiên của giáo dục Việt Nam hiện tại là sự bế tắc của lý luận giáo dục chính thống trong suốt gần 1 một thế kỉ qua.

Bởi vì bế tắc về lý luận người ta mới phải tìm sự biện minh trong phương pháp và kỹ thuật. Đổi mới phương pháp dạy học bỗng chốc trở thành chiếc phao cứu sinh.

Rất nhiều lần tôi có nói rất thật rằng xét về kỹ thuật dạy học tôi là một ông thầy không tốt lắm vì chữ tôi viết xấu, viết lên bảng rất tùy tiện, hay quên, quản trị sổ sách không tốt… Nhưng tôi có thu được cảm tình của học sinh và phụ huynh ở mức độ nào đó (ít nhất trong chừng ấy năm đi dạy chưa bị học sinh nào hay phụ huynh nào chửi mắng, ra đường thi thoảng vẫn có người trưởng thành lạ mặt chào bảo “em trước là học sinh của thầy”) chẳng qua là vì tôi nhận thức được một vài vấn đề về lý luận. Nhận thức đó trong “vô thức” sẽ dẫn dắt toàn bộ tư duy và các hoạt động giáo dục của tôi lại gần với mục tiêu muôn thủa của giáo dục là tạo ra con người mơ ước.

Đơn giản thế thôi. Khi các bạn giác ngộ về mục tiêu, triết lý về lý luận, các bạn sẽ tự khai phá ra phương pháp và kỹ thuật cho riêng mình.

Và nếu bình tĩnh bạn sẽ nhận ra những người mà các bạn bảo là lý thuyết suông chứ thực tế không làm được, thực ra là những người cũng không giỏi lý luận, vì nếu thấm lý luận đến độ nào đó, họ sẽ là nhà thực tiễn ở mức độ nhất định, cho dù không hoàn hảo vì nhiều lý do khác (ví dụ sức khỏe, tuổi tác…).

Đấy là lý do tôi rất đồng cảm tới Alfie Kohn, tác giả của “Cha mẹ vô điều kiện” khi đọc đến chương VII – “Nguyên lý cha mẹ vô điều kiện” – thấy ông viết:

“Như tôi đã cảnh báo trước, những gì ta bàn tiếp theo không phải công thức để nuôi dạy nên những đứa trẻ tốt. Vì để làm điều này, tôi phải là một người cha hoàn hảo rồi mới có thể cung cấp cho bất kì ai công thức nuôi dạy con đúng tuyệt đối (rõ ràng điều này không thể). Vả lại, tôi nghi ngờ khả năng tồn tại một công thức chung cho mọi trường hợp. Việc đưa ra những gợi ý quá cụ thể (kiểu như khi con bạn nói điều x, bạn nên đứng ở vị trí y, nói câu sau bằng giọng điệu z…) là thiếu tôn trọng cả phụ huynh và con trẻ. Nuôi dạy con không giống như lắp ráp hệ thống âm ly trong nhà hay nấu món thịt hầm mà bạn chỉ cần làm đúng theo từng hướng dẫn chi tiết của chuyên gia. Không có một công thức chung phù hợp cho mọi gia đình hay có thể tiên đoán trước vô số tình huống. Thật vậy, những cuốn sách cung cấp công thức kiểu như vậy thường gây ra hậu quả lợi bất cập hại cho các ông bố bà mẹ, những người đang ráo riết tìm kiếm phương thuốc thần diệu để cứu nguy cho mình.” (tr. 182)

Tuyệt đối hóa và chăm chăm vào kỹ thuật, bản thân cá nhân sẽ tự thu hẹp tầm nhìn và bỏ qua các cơ hội tiếp cận được chân lý.
 
Giáo dục việt được xây dựng từ những nguyên tắc phi giáo dục thì khá thế nào được.
 
thấy VN thiếu nhất là khoa học cơ bản, khi hầu hết các tài liệu toàn là lấy ko từ Tây Âu cũng Á Châu. Nên cá nhân t nghĩ vấn đề ko nằm ở phương pháp hay kỹ thuật mà nó là nguyên lý cơ bản. Tất cả những vấn đề phức tạp, to lớn vĩ đại đều bắt đầu từ những vấn đề đơn sơ
 
trải nghiệm cá nhân t, khi đọc tài liệu chuyên ngành nước ngoài, khá mông lung vì ngoại ngữ t còn yếu. Nhưng khi cũng quyển đó, đọc bản dịch tiếng Việt thì t chả hiểu cm gì luôn
 
Việt Nam thiếu hệ thống lý luận và triết học cho riêng mình, toàn phải chắp vá những thứ từ thằng khác dẫn đến tạo ra 1 dân tộc "lai căng nửa
Chúng mày không thấy bất kỳ lý luận hay triết học nào về việt nam đều bị ngâm thành cứt hết à.
 
CẦN LOẠI BỎ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI. Đó là nguyên nhân gốc rễ dẫn tới mọi vấn đề, có vậy cũng ko nhìn ra
Singapore nó gần như độc tài đấy. Chất lượng giáo dục nó ra sao. Cái căn bản là giáo dục thối từ rễ đến ngọn rồi. Từ nguyên tắc đến con người
 
Thằng Nga ngố n cũng độc tài đấy, đại đế cầm quyền hơn 20 năm rồi. Sao giáo dục nó vẫn tốt, bằng chứng là vẫn luôn sản sinh ra bậc xuất chúng kì tài điển hình là bọn hacker Nga. Bọn IT vào confirm
 
Người Việt trong khi nhận thức mơ hồ về mục tiêu, triết lý lại có xu hướng rất thích kỹ thuật.

Từ khi làm việc trong lĩnh vực giáo dục, các câu hỏi hay nguyện vọng tôi được đề nghị phần lớn đều liên quan đến chuyện “Kỹ thuật dạy học của người Nhật”, “Phương pháp dạy học của người Nhật”, “Phải làm thế nào để con em đọc sách”. Nghĩa là các câu hỏi mang tính chất rất cụ thể.

Ở Việt Nam, khắp nơi người ta cũng chửi chuyện “lý thuyết suông”, chém gió nhưng thực tế không làm được…

Tâm lý và tâm tư ấy rất dễ hiểu và rất dễ cắt nghĩa khi nhìn vào hiện trạng tinh thần xã hội cũng như di sản lịch sử.

Thực ra bình tĩnh mà suy xét thì người Việt nói chung không chỉ yếu về “làm” với kỹ thuật thực tế mà còn vô cùng yếu kém về lý thuyết chứ không như nhiều người mắng là “chỉ giỏi lý luận suông”. Bởi vì nhận thức là nền tảng, là khởi đầu của hành động. Nếu lý luận giỏi, chuyện có làm được hay không chỉ còn là vấn đề thời gian.

Sự bế tắc đầu tiên của giáo dục Việt Nam hiện tại là sự bế tắc của lý luận giáo dục chính thống trong suốt gần 1 một thế kỉ qua.

Bởi vì bế tắc về lý luận người ta mới phải tìm sự biện minh trong phương pháp và kỹ thuật. Đổi mới phương pháp dạy học bỗng chốc trở thành chiếc phao cứu sinh.

Rất nhiều lần tôi có nói rất thật rằng xét về kỹ thuật dạy học tôi là một ông thầy không tốt lắm vì chữ tôi viết xấu, viết lên bảng rất tùy tiện, hay quên, quản trị sổ sách không tốt… Nhưng tôi có thu được cảm tình của học sinh và phụ huynh ở mức độ nào đó (ít nhất trong chừng ấy năm đi dạy chưa bị học sinh nào hay phụ huynh nào chửi mắng, ra đường thi thoảng vẫn có người trưởng thành lạ mặt chào bảo “em trước là học sinh của thầy”) chẳng qua là vì tôi nhận thức được một vài vấn đề về lý luận. Nhận thức đó trong “vô thức” sẽ dẫn dắt toàn bộ tư duy và các hoạt động giáo dục của tôi lại gần với mục tiêu muôn thủa của giáo dục là tạo ra con người mơ ước.

Đơn giản thế thôi. Khi các bạn giác ngộ về mục tiêu, triết lý về lý luận, các bạn sẽ tự khai phá ra phương pháp và kỹ thuật cho riêng mình.

Và nếu bình tĩnh bạn sẽ nhận ra những người mà các bạn bảo là lý thuyết suông chứ thực tế không làm được, thực ra là những người cũng không giỏi lý luận, vì nếu thấm lý luận đến độ nào đó, họ sẽ là nhà thực tiễn ở mức độ nhất định, cho dù không hoàn hảo vì nhiều lý do khác (ví dụ sức khỏe, tuổi tác…).

Đấy là lý do tôi rất đồng cảm tới Alfie Kohn, tác giả của “Cha mẹ vô điều kiện” khi đọc đến chương VII – “Nguyên lý cha mẹ vô điều kiện” – thấy ông viết:

“Như tôi đã cảnh báo trước, những gì ta bàn tiếp theo không phải công thức để nuôi dạy nên những đứa trẻ tốt. Vì để làm điều này, tôi phải là một người cha hoàn hảo rồi mới có thể cung cấp cho bất kì ai công thức nuôi dạy con đúng tuyệt đối (rõ ràng điều này không thể). Vả lại, tôi nghi ngờ khả năng tồn tại một công thức chung cho mọi trường hợp. Việc đưa ra những gợi ý quá cụ thể (kiểu như khi con bạn nói điều x, bạn nên đứng ở vị trí y, nói câu sau bằng giọng điệu z…) là thiếu tôn trọng cả phụ huynh và con trẻ. Nuôi dạy con không giống như lắp ráp hệ thống âm ly trong nhà hay nấu món thịt hầm mà bạn chỉ cần làm đúng theo từng hướng dẫn chi tiết của chuyên gia. Không có một công thức chung phù hợp cho mọi gia đình hay có thể tiên đoán trước vô số tình huống. Thật vậy, những cuốn sách cung cấp công thức kiểu như vậy thường gây ra hậu quả lợi bất cập hại cho các ông bố bà mẹ, những người đang ráo riết tìm kiếm phương thuốc thần diệu để cứu nguy cho mình.” (tr. 182)

Tuyệt đối hóa và chăm chăm vào kỹ thuật, bản thân cá nhân sẽ tự thu hẹp tầm nhìn và bỏ qua các cơ hội tiếp cận được chân lý.
cần tăng lương, ngành củ cặc cao quý gì mà còn đéo bằng bán hàng online nữa thì nhân lực giỏi đéo ai chịu làm
 
cần tăng lương, ngành củ cặc cao quý gì mà còn đéo bằng bán hàng online nữa thì nhân lực giỏi đéo ai chịu làm
Mẹ phận làm công ăn lương đi so với bọn kinh doanh. Cứ kêu lương thấp nhưng hở cái là tống tiền để nhét con vào. Cả thấy con mẹ nào kêu lương thấp nên nghỉ việc. Toàn thấy kêu lương thấp nên phải dạy thêm.
 
Mẹ phận làm công ăn lương đi so với bọn kinh doanh. Cứ kêu lương thấp nhưng hở cái là tống tiền để nhét con vào. Cả thấy con mẹ nào kêu lương thấp nên nghỉ việc. Toàn thấy kêu lương thấp nên phải dạy thêm.
ờ rồi đ so sánh kinh doanh, so sánh với dân văn phòng thì ko những lương thấp hơn, mà chúng nó còn phải làm nhiều việc hơn nữa
Dạy thêm thì sinh ra trù dập, sinh ra ko chú trọng bài giảng trên lớp, vậy tại sao ko tăng lương từ đầu đi, chưa kể dạy thêm chắc chỉ dc 3 giáo viên là văn toán anh, còn lại vẫn đói nhăn răng
 
Thằng Nga ngố n cũng độc tài đấy, đại đế cầm quyền hơn 20 năm rồi. Sao giáo dục nó vẫn tốt, bằng chứng là vẫn luôn sản sinh ra bậc xuất chúng kì tài điển hình là bọn hacker Nga. Bọn IT vào confirm
Ấn độ cũng là lò IT đấy, đâu có nghĩa là giáo dục tốt đâu
 
Có chắc làm nhiều hơn dân văn phòng không. Đéo có dân văn phòng nào chơi 3 tháng mà vẫn có tiền lĩnh đâu nhé. Không dạy toán văn anh thì nhàn bỏ mẹ. Ngày xưa đi học mấy bà giáo rỗi quá còn mang len đến đan áo.đm. So với bọn bác sĩ y tá học thì như chó mà làm lương như cặc thì đã quá hạnh phúc rồi.
 
Nhiêu đó tư tưởng của Bác Hồ và các tư tưởng lớn như của Bác Mao,Bác LeeNin,Bác Putin và Bác Jong Un chưa đủ à :waaaht:
 
:vozvn (20): muốn có công việc ổn định thì theo học nghề, muốn lương cao cóđịa vị thì học y, muốn có chức có quyền thì học trường đầu thai, muốn thong dong thì đi học đại học.
 
Thằng Nga ngố n cũng độc tài đấy, đại đế cầm quyền hơn 20 năm rồi. Sao giáo dục nó vẫn tốt, bằng chứng là vẫn luôn sản sinh ra bậc xuất chúng kì tài điển hình là bọn hacker Nga. Bọn IT vào confirm
Xấu đều còn hơn...tốt lỏi mày ơi. Mày lấy Hacker ra làm tiêu chí đánh giá thì...
 
Nguyên lý , Triết lý giáo dục mơ hồ chung chung lại không chịu cập nhật + tư tưởng bằng cấp học để ra làm quan nên cần lao anh hùng chịu đéo biết đằng nào mà lần
 
"Thứ duy nhất cản trở việc học tập của tôi chính là nền giáo dục" - anhxtanh

"Nếu bạn dạy 1 con cá học cách leo cây, nó sẽ luôn thất bại và suốt đời tin rằng mình chỉ là 1 đứa ngu dốt." - anh tanh

"Giáo dục có nghĩa là "kéo ra", chứ không phải "trút vào""- Osho

"Trong quá trình theo đuổi việc học, mỗi ngày đều tích lũy một thứ gì đó. Trong quá trình theo đuổi cầu Đạo, mỗi ngày đều vứt bỏ 1 cái gì đó" - Lão Tử
 
Việt Nam thiếu hệ thống lý luận và triết học cho riêng mình, toàn phải chắp vá những thứ từ thằng khác dẫn đến tạo ra 1 dân tộc "lai căng nửa mùa" bỏ mẹ =))
"Thứ duy nhất cản trở việc học tập của tôi chính là nền giáo dục" - anhxtanh

"Nếu bạn dạy 1 con cá học cách leo cây, nó sẽ luôn thất bại và suốt đời tin rằng mình chỉ là 1 đứa ngu dốt." - anh tanh

"Giáo dục có nghĩa là "kéo ra", chứ không phải "trút vào""- Osho

"Trong quá trình theo đuổi việc học, mỗi ngày đều tích lũy một thứ gì đó. Trong quá trình theo đuổi cầu Đạo, mỗi ngày đều vứt bỏ 1 cái gì đó" - Lão Tử
Cần loại bỏ +s đầu tiên
Nguyên lý , Triết lý giáo dục mơ hồ chung chung lại không chịu cập nhật + tư tưởng bằng cấp học để ra làm quan nên cần lao anh hùng chịu đéo biết đằng nào mà lần
Việt Nam thiếu hệ thống lý luận và triết học cho riêng mình, toàn phải chắp vá những thứ từ thằng khác dẫn đến tạo ra 1 dân tộc "lai căng nửa mùa" bỏ mẹ =))
CẦN LOẠI BỎ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI. Đó là nguyên nhân gốc rễ dẫn tới mọi vấn đề, có vậy cũng ko nhìn ra
tau trâu ngu tau chỉ có thể hỉu đến dư nài

cái con xe donglao cũ kỹ đầy bất cập, với thiết kế của nga lợn nhưng được sản xuất và lắp ráp ở tàu khốn nạn, lại lai căng cái động cơ của nhật lùn cộng hàn chym ngắn và đồ nội thất tml Mỹ đế, dkm, đã đến lúc phải đại tu lại nó (đổi mới thể chế), thì may ra mới có thể tồn tại và lưu hành được.
 
tao mới biết các trường kỹ thuật nổi như MIT hay đại học quốc gia Thanh Hoa ở Đài Loan có lập phòng/ban/viện chuyên thương mại hóa công trình nghiên cứu cho các công ty khởi nghiệp hoặc doanh nghiệp nào muốn áp dụng.

Cơ bản học mà không áp dụng được, chỉ học để “văn minh, khai hóa” hoặc tranh luận suông thì dẹp đi. Học mồm mép để bán hàng cho nó nhanh

Nói đến toán lý hóa hay khoa học kỹ sư, tao đéo hiểu sao dạy rất thích ăn bớt tên. Nhiều khái niệm toán nó gắn tên vào cho cộng đồng toán học gọi ra biết luôn là gì, nhưng Việt Nam thì phải tự xem và so sánh với tên tiếng Việt để biết khái niệm tương ứng

Chắc để thể hiện khả năng làm chủ kiến thức đb gì đó, nhưng kỳ thực là rất phiền và khiến người quan tâm bị cách ly khỏi cộng đồng toán học thế giới vì bị cái bước đặt tên một mình một kiểu.

Nhiều quốc gia cũng thích tự chủ thích một mình một kiểu nhưng mà đéo thực dụng tí gì và cũng lẹt đẹt nếu các kỹ sư của một ngành công nghiệp cụ thể muốn nói chuyện với nhau, vì một lần nữa, đặt tên một mình một kiểu
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top