Bà già tao kể hồi xưa đi học giờ ra chơi bị Mỹ Ngụy ép ăn bánh mì với uống sữa tươi miễn phí, ngán quá phải lén vào nhà vệ sinh đổ bỏ.

Cái con bà mày thằng ngáo
Cái này là 1952 trong cuộc chiến tranh Triều Tiên
Stalin xạo chó với Mao là chúng tôi viện trợ vũ khí cho các anh đánh Mỹ sau đó các anh hãy đưa bớt vũ khí cho Việt Nam
Chúng tôi sẽ bù đắp lại
Nhưng sau khi stalin chết 1953 Khrushchev lên đã nuốt lời trở mặt
Nó bắt Mao ói tiền ra trả cho toàn bộ số vũ khí Liên Xô đưa cho Trung Quốc đánh Mỹ.
Mao bảo stalin hứa viện trợ thì Khrushchev kêu tao đéo biết chúng tao đang đấu tố thằng stalin đây mọi lời nó hứa đi tìm nó mà đòi
Thế là mao phải ói tiền ra trả đủ và hai thằng xô trung thù nhau từ 1960 trở đi
Có cái lồn mà nó đưa cho Tàu để tàu viện trợ cho Việt Nam
Mày tin thằng stalin quá
Tao chả tin Stalin tao chỉ tin lợi ích quốc gia là trên hết và LX biết điều đó nên vẫn đưa tiền cho TQ để TQ hỗ trợ VN. TQ đéo muốn thằng Mỹ sát cạnh mình nên chắc chắn giữ lời với VN và LX để VN chống Mỹ giùm TQ.
 
Tao chả tin Stalin tao chỉ tin lợi ích quốc gia là trên hết và LX biết điều đó nên vẫn đưa tiền cho TQ để TQ hỗ trợ VN. TQ đéo muốn thằng Mỹ sát cạnh mình nên chắc chắn giữ lời với VN và LX để VN chống Mỹ giùm TQ.
Vậy là mày suy diễn
Cái lol mẹ.
Đến Tàu đánh Mỹ ở Triều Tiên giúp Liên Xô mà kết thúc chiến tranh Liên Xô còn bắt tàu ói tiền ra trả cho số vũ khí viện trợ
Làm tụi Trung Quốc thù đến hết đời nửa là Việt Nam một thằng nhược tiểu đéo liên quan đến Liên Xô
 
vì sao dân phải bỏ xứ đi? người giàu trong nước là người nào chứ tao thấy vừa bắt 1 loạt người giàu rồi đó
Tạo thấy người nước ngoài sống ở Việt Nam nhiều mà chắc nước họ cũng bất ổn . người giàu Việt Nam rất nhiều. Giá nhà Cao ngât ngưỡng mà nhiều người có nhà. Đi qua hàng vàng ng dân xếp hàng để mua
 
Tao chả tin Stalin tao chỉ tin lợi ích quốc gia là trên hết và LX biết điều đó nên vẫn đưa tiền cho TQ để TQ hỗ trợ VN. TQ đéo muốn thằng Mỹ sát cạnh mình nên chắc chắn giữ lời với VN và LX để VN chống Mỹ giùm TQ.
Tình nghĩa của Liên Xô và lời hứa của stalin đây

Ngày 2-10-1950, Mao Trạch Đông thông báo cho I.V. Stalin sẽ đưa quân giúp đỡ CHDCND Triều Tiên, dự định quân đội Trung Quốc sẽ có mặt ở Triều Tiên vào trung tuần tháng 11-1950; đồng thời, đề nghị: "Lúc đầu, khoảng 5-7 sư đoàn quân tình nguyện sẽ được đưa tới Triều Tiên, song những sư đoàn này chỉ có thể tham gia chiến đấu sau khi nhận được trang bị vũ khí từ Liên Xô"[31]. Mao Trạch Đông yêu cầu Liên Xô viện trợ thêm hàng hóa, bảo vệ biên giới, các khu công nghiệp và quân đội Trung Quốc từ trên không. Thực không hổ là nhà chính trị lão luyện – quyết định chiến đấu vì mục tiêu "cách mạng thế giới đại đồng", Mao Trạch Đông cân nhắc để tham gia cuộc chiến tranh với những điều kiện có lợi nhất, đặc biệt là tranh thủ viện trợ vũ khí hiện đại từ Liên Xô, xây dựng nền quốc phòng vốn lạc hậu[32]. Về viện trợ vũ khí, I.V. Stalin lập tức đồng ý, "sẵn sàng trang bị vũ khí cho khoảng 20 sư đoàn Quân chí nguyện Trung Quốc"[33]. Về đề nghị hỗ trợ không quân, I.V. Stalintrả lời: "Liên Xô không thể có ngay lực lượng không quân đủ để bảo vệ những nơi mà Trung Quốc yêu cầu. Liên Xô có thể bảo vệ một số cụm công nghiệp của Trung Quốc và bảo vệ vùng biên giới Trung Quốc giáp Cộng hòa Dân chủ Nhân dânTriều Tiên, nhưng cần có thời gian chuẩn bị"[34]. Câu trả lời của I.V. Stalin khiến Trung Quốc phải đối diện với một sự thật tàn nhẫn: Quân đội Trung Quốc sẽ phải chiến đấu mà không có sự đảm bảo từ trên không, phải thu hẹp phạm vi hoạt động, hạn chế hiệu quả chiến đấu, có khả năng thương vong lớn. Tại thời điểm Trung Quốc cần hơn bao giờ hết mọi sự giúp đỡ, việc Liên Xô từ chối yểm trợ không quân đã giáng một đòn chí tử vào liên minh Trung - Xô. Mao Trạch Đông “không còn sự lựa chọn nào khác ngoài cố gắng nuốt trôi trái đắng của sự phản bội”[35] và không bao giờ có thể tha thứ cho điều đó. Nhà nghiên cứu Chen Jian khẳng định: “Có đầy đủ cơ sở để nói rằng, những mầm mống mâu thuẫn Trung - Xô trong tương lai đã được gieo từ những ngày đầu tiên hợp tác hai nước trong chiến tranh Triều Tiên”[36].

Nuốt trái đắng, Mao Trạch Đông trì hoãn gửi quân đội đến Bắc Triều Tiên trong khi quân đội Hàn Quốc và Liên quân Liên Hợp Quốc đang trên đà tấn công uy hiếp. Trong tình thế không cho phép chần chừ hơn nữa, giữ nguyên kế hoạch đưa quân vào Bắc Triều Tiên, Chu Ân Lai (lúc này đang ở Liên Xô) được lệnh tiếp tục thuyết phục I.V. Stalin. Cuối cùng, ngày 18-10-1950, sau rất nhiều nỗ lực, Chu Ân Lai mang về lời hứa cung cấp viện trợ quân sự cần thiết và hỗ trợ không quân của Liên Xô[37]. Ngày 19-10-1950, Chí nguyện quân Trung Quốc vượt biên giới, trực tiếp tham chiến đấu trên chiến trường Triều Tiên. Thực hiện thỏa thuận, ngày 1-11-1950, máy bay Không quân Liên Xô tham gia trận chiến đấu đầu tiên[38]. Cuối tháng 11-1950, trên địa phận Trung Quốc, Quân đoàn phòng không Liên Xô số 64 được thành lập, có nhiệm vụ bảo vệ các cơ sở kinh tế, chính trị quan trọng, các vị trí chiến lược quân sự trọng yếu của vùng Đông Bắc Trung Quốc và hậu phương của quân đội CHDCND Triều Tiên.

Sau khi Chí nguyện quân Trung Quốc và lực lượng phòng không - không quân Liên Xô nhập cuộc, cán cân quân sự trên chiến trường bắt đầu cân bằng, cuộc chiến diễn ra trong thế giằng co, rơi vào tình trạng bế tắc, việc kết thúc chiến tranh bằng giải pháp chính trị trở nên cấp thiết. Ngày 10-7-1951,tạiKaesong, Đại diệncủa các bên tham chiến bắt đầu các cuộc đàm phán và đến ngày 27-7-1953 ký kết thỏa thuận ngừng bắn.

Theo thống kê chính thức của Trung Quốc, chiến tranh Triều Tiên mang đi sinh mạng của 390.000 binh sĩ Trung Quốc; trong đó: 110.400 thiệt mạng trong chiến đấu, 21.600 chết vì thương vong, 13.000 chết vì bệnh tật, 25.600 mất tích. Ngoài ra, 260.000 người Trung Quốc mang thương tật vĩnh viễn, 14.000 tù binh Trung Quốc thay vào quyết định trở về đã dời đến Đài Loan[39]. Tuy nhiên, theo số liệu của các nhà nghiên cứu Phương Tây, con số thiệt hại của quân đội Trung Quốc lớn hơn nhiều, vào khoảng từ 500.000 đến 1 triệu người.

Chiến tranh Triều Tiên là phép thử đối với quan hệ Trung – Xô, làm cho quan hệ Xô –Trung vốn tiềm ẩn những bất ổn, chuyển hẳn sang trạng thái căng thẳng, mâu thuẫn, xấu đi nhanh chóng. Trung Quốc ra khỏi chiến tranh với nhận thức Liên Xô là một đồng minh không đáng tin cậy. Mặc dù Trung Quốc tham chiến chủ yếu bởi các tính toán chiến lược riêng, song các nhà lãnh đạo Trung Quốc vẫn không thể gạt đi cảm giác bất mãn do hành động và thái độ của Liên Xô: 1- Trung Quốc ngờ vực Liên Xô biến mình thành “tấm lá chắn an ninh” ở khu vực Đông Á; 2- Trái với mong đợi của Trung Quốc, Liên Xô không cung cấp viện trợ quân sự không hoàn lại, sau chiến tranh, Trung Quốc nợ Liên Xô 650 triệu đô la[40];3- Cuộc chiến tranh mang tiếng chống kẻ thù chung là đế quốc Mỹ, song phần lớn chi phí chiến tranh đè nặng trên vai người Trung Quốc, Liên Xô hỗ trợ ít ỏi và không kịp thời. Chiến tranh Triều Tiên còn buộc Trung Quốc phải hoãn lại kế hoạch giải phóng Đài Loan - thành lũy cuối cùng của Quốc Dân Đảng. Sau xung đột Triều Tiên, Hoa Kỳ xem xét lại chiến lược trong khu vực, tuyên bố sẵn sàng và kiên quyết bảo vệ Đài Loan nếu bị tấn công. Từ đó đến nay, Trung Quốc chưa có cơ hội thống nhất đất nước trọn vẹn như ý nguyện của Mao Trạch Đông.
 
CS Bắc Kỳ lừa gạt bộ đội miền Bắc dô Nam chiến đấu đã đành, vì họ thiếu hiểu biết và kể ra cũng đéo có sự lựa chọn, còn đám VC Nam Kỳ và Trung Kỳ sở tại thì đúng là lũ chó chết 🤣
Kể cả cái lũ ăn cơm quốc gia, thờ ma Cs nữa 🤣
Hồi đấy bộ đội miền Bắc làm gì mà biết thế giới tròn méo tnao, sách báo toàn nhà nc cấp, radio cũng rứa, dân chúng rặt nông dân, biết đọc biết viết đã là may lắm r
 
Tình nghĩa của Liên Xô và lời hứa của stalin đây

Ngày 2-10-1950, Mao Trạch Đông thông báo cho I.V. Stalin sẽ đưa quân giúp đỡ CHDCND Triều Tiên, dự định quân đội Trung Quốc sẽ có mặt ở Triều Tiên vào trung tuần tháng 11-1950; đồng thời, đề nghị: "Lúc đầu, khoảng 5-7 sư đoàn quân tình nguyện sẽ được đưa tới Triều Tiên, song những sư đoàn này chỉ có thể tham gia chiến đấu sau khi nhận được trang bị vũ khí từ Liên Xô"[31]. Mao Trạch Đông yêu cầu Liên Xô viện trợ thêm hàng hóa, bảo vệ biên giới, các khu công nghiệp và quân đội Trung Quốc từ trên không. Thực không hổ là nhà chính trị lão luyện – quyết định chiến đấu vì mục tiêu "cách mạng thế giới đại đồng", Mao Trạch Đông cân nhắc để tham gia cuộc chiến tranh với những điều kiện có lợi nhất, đặc biệt là tranh thủ viện trợ vũ khí hiện đại từ Liên Xô, xây dựng nền quốc phòng vốn lạc hậu[32]. Về viện trợ vũ khí, I.V. Stalin lập tức đồng ý, "sẵn sàng trang bị vũ khí cho khoảng 20 sư đoàn Quân chí nguyện Trung Quốc"[33]. Về đề nghị hỗ trợ không quân, I.V. Stalintrả lời: "Liên Xô không thể có ngay lực lượng không quân đủ để bảo vệ những nơi mà Trung Quốc yêu cầu. Liên Xô có thể bảo vệ một số cụm công nghiệp của Trung Quốc và bảo vệ vùng biên giới Trung Quốc giáp Cộng hòa Dân chủ Nhân dânTriều Tiên, nhưng cần có thời gian chuẩn bị"[34]. Câu trả lời của I.V. Stalin khiến Trung Quốc phải đối diện với một sự thật tàn nhẫn: Quân đội Trung Quốc sẽ phải chiến đấu mà không có sự đảm bảo từ trên không, phải thu hẹp phạm vi hoạt động, hạn chế hiệu quả chiến đấu, có khả năng thương vong lớn. Tại thời điểm Trung Quốc cần hơn bao giờ hết mọi sự giúp đỡ, việc Liên Xô từ chối yểm trợ không quân đã giáng một đòn chí tử vào liên minh Trung - Xô. Mao Trạch Đông “không còn sự lựa chọn nào khác ngoài cố gắng nuốt trôi trái đắng của sự phản bội”[35] và không bao giờ có thể tha thứ cho điều đó. Nhà nghiên cứu Chen Jian khẳng định: “Có đầy đủ cơ sở để nói rằng, những mầm mống mâu thuẫn Trung - Xô trong tương lai đã được gieo từ những ngày đầu tiên hợp tác hai nước trong chiến tranh Triều Tiên”[36].

Nuốt trái đắng, Mao Trạch Đông trì hoãn gửi quân đội đến Bắc Triều Tiên trong khi quân đội Hàn Quốc và Liên quân Liên Hợp Quốc đang trên đà tấn công uy hiếp. Trong tình thế không cho phép chần chừ hơn nữa, giữ nguyên kế hoạch đưa quân vào Bắc Triều Tiên, Chu Ân Lai (lúc này đang ở Liên Xô) được lệnh tiếp tục thuyết phục I.V. Stalin. Cuối cùng, ngày 18-10-1950, sau rất nhiều nỗ lực, Chu Ân Lai mang về lời hứa cung cấp viện trợ quân sự cần thiết và hỗ trợ không quân của Liên Xô[37]. Ngày 19-10-1950, Chí nguyện quân Trung Quốc vượt biên giới, trực tiếp tham chiến đấu trên chiến trường Triều Tiên. Thực hiện thỏa thuận, ngày 1-11-1950, máy bay Không quân Liên Xô tham gia trận chiến đấu đầu tiên[38]. Cuối tháng 11-1950, trên địa phận Trung Quốc, Quân đoàn phòng không Liên Xô số 64 được thành lập, có nhiệm vụ bảo vệ các cơ sở kinh tế, chính trị quan trọng, các vị trí chiến lược quân sự trọng yếu của vùng Đông Bắc Trung Quốc và hậu phương của quân đội CHDCND Triều Tiên.

Sau khi Chí nguyện quân Trung Quốc và lực lượng phòng không - không quân Liên Xô nhập cuộc, cán cân quân sự trên chiến trường bắt đầu cân bằng, cuộc chiến diễn ra trong thế giằng co, rơi vào tình trạng bế tắc, việc kết thúc chiến tranh bằng giải pháp chính trị trở nên cấp thiết. Ngày 10-7-1951,tạiKaesong, Đại diệncủa các bên tham chiến bắt đầu các cuộc đàm phán và đến ngày 27-7-1953 ký kết thỏa thuận ngừng bắn.

Theo thống kê chính thức của Trung Quốc, chiến tranh Triều Tiên mang đi sinh mạng của 390.000 binh sĩ Trung Quốc; trong đó: 110.400 thiệt mạng trong chiến đấu, 21.600 chết vì thương vong, 13.000 chết vì bệnh tật, 25.600 mất tích. Ngoài ra, 260.000 người Trung Quốc mang thương tật vĩnh viễn, 14.000 tù binh Trung Quốc thay vào quyết định trở về đã dời đến Đài Loan[39]. Tuy nhiên, theo số liệu của các nhà nghiên cứu Phương Tây, con số thiệt hại của quân đội Trung Quốc lớn hơn nhiều, vào khoảng từ 500.000 đến 1 triệu người.

Chiến tranh Triều Tiên là phép thử đối với quan hệ Trung – Xô, làm cho quan hệ Xô –Trung vốn tiềm ẩn những bất ổn, chuyển hẳn sang trạng thái căng thẳng, mâu thuẫn, xấu đi nhanh chóng. Trung Quốc ra khỏi chiến tranh với nhận thức Liên Xô là một đồng minh không đáng tin cậy. Mặc dù Trung Quốc tham chiến chủ yếu bởi các tính toán chiến lược riêng, song các nhà lãnh đạo Trung Quốc vẫn không thể gạt đi cảm giác bất mãn do hành động và thái độ của Liên Xô: 1- Trung Quốc ngờ vực Liên Xô biến mình thành “tấm lá chắn an ninh” ở khu vực Đông Á; 2- Trái với mong đợi của Trung Quốc, Liên Xô không cung cấp viện trợ quân sự không hoàn lại, sau chiến tranh, Trung Quốc nợ Liên Xô 650 triệu đô la[40];3- Cuộc chiến tranh mang tiếng chống kẻ thù chung là đế quốc Mỹ, song phần lớn chi phí chiến tranh đè nặng trên vai người Trung Quốc, Liên Xô hỗ trợ ít ỏi và không kịp thời. Chiến tranh Triều Tiên còn buộc Trung Quốc phải hoãn lại kế hoạch giải phóng Đài Loan - thành lũy cuối cùng của Quốc Dân Đảng. Sau xung đột Triều Tiên, Hoa Kỳ xem xét lại chiến lược trong khu vực, tuyên bố sẵn sàng và kiên quyết bảo vệ Đài Loan nếu bị tấn công. Từ đó đến nay, Trung Quốc chưa có cơ hội thống nhất đất nước trọn vẹn như ý nguyện của Mao Trạch Đông.
Mày đọc nguồn bọn TQ CS viết bóp méo lịch sử theo ý họ thì đó là quyền ngu của mày. Tao đọc nguồn của VN và LX họ viết rất khác đấy là TQ được nhận ưu ái rất nhiều từ LX. Nên nhớ TQ chế tạo được bom hạt nhân là nhờ LX nhé. Bọn TQ viết kiểu chống LX trong khi đang ăn lợi ích từ LX thì khác gì VN với TQ đâu
 
Cần gì xưa hả mày, t đi học năm 1995 đây, từ mẫu giáo lên hết tiểu học mỗi lần ra chơi là có 1 hộp sữa khoảng 200ml được phát miễn phí đây. Buổi sáng còn có bịch bánh quy 4 cái lót dạ nữa
 
Chứ sao mấy bà ngoại bắc kỳ đi làm đỹ, làm đến thành quốc nghề, làm đến đi vào kho tàng văn học thành danh tác tiêu biểu luôn mà ko có sữa cho con cháu uống, để mấy nẹ bắc kỳ nhà mày phải uống sữa dành cho trâu đẻ của Ấn Độ viện trợ.
lam-di-5lTf.jpg


Đúng là làm đỹ nhiều mà không có trình độ thì cũng bị coi như trâu nái thôi.
mày ko để cho bò có đường thở mà cắt cổ nó luôn à
 
Tạo thấy người nước ngoài sống ở Việt Nam nhiều mà chắc nước họ cũng bất ổn . người giàu Việt Nam rất nhiều. Giá nhà Cao ngât ngưỡng mà nhiều người có nhà. Đi qua hàng vàng ng dân xếp hàng để mua
tao thì nói thật cái nhìn của mày đúng chính xác là ếch ngồi đáy giếng lấy 1 cái góc nhìn ở miệng giếng để quy chụp cả bầu trời đều như vậy, mày thấy bao nhiêu người nước ngoài bỏ quốc tịch qua VN định cư và bao nhiêu người qua để làm ăn kiếm tiền hoặc du lịch? bao nhiêu người từ VN qua nước ngoài cày tiền? bao nhiêu nhà khoa học giỏi giang bỏ qua nước ngoài để tìm cơ hội? rồi mày thấy số người tự mua nhà ở VN chiếm bao nhiều % dân số? đi qua bao nhiêu hàng vàng và số người xếp hàng đó mua tổng cộng bao nhiêu vàng? và mày tự tìm hiểu tình trạng vàng hóa nền kinh tế nguy hiểm như thế nào rồi lên phản biện tao nhé
 

Có thể bạn quan tâm

Top