5-Nền tảng nào hỗ trợ lòng yêu nước
Không khó để tìm thấy các ý kiến khẳng định lòng yêu nước là một đức tính, thậm chí là đức tính tối cần thiết. Người nói thường đặt nó trong các dạng văn mẫu như: “Một kẻ không yêu nước thì cũng không yêu được cái gì,” đây là dạng văn mẫu được rất nhiều nhóm người áp dụng, từ yêu nước đến yêu cha mẹ và yêu động vật.
Nền tảng đạo đức thường gặp nhất là lòng biết ơn, đây cũng là thứ được Socrates nói đến từ hơn 2000 năm trước... Và lòng biết ơn chỉ sinh ra khi người khác cho ta lợi ích, chứ không phải họ trao đổi lợi ích với ta
Không được đánh đồng giữa tình yêu dành cho bạn bè, người thân với tình yêu dành cho đất nước, đồng bào. Tình yêu thứ nhất là thứ tình yêu tự nhiên xuất phát từ bản năng yêu mến bầy đàn của con người, nó có tuổi đời ngang với lịch sử của loài người, trong khi tình yêu thứ hai là một thứ được tác tạo vì mục đích chính trị và chỉ mới được sáng chế ra gần đây. Bởi chưng, như Anderson đã nói, không một người dân nào biết hết đồng bào của mình, và mọi cộng đồng lớn hơn ngôi làng nguyên thuỷ đều là cộng đồng tưởng tượng.
Chúng ta được tiến hoá để yêu những gì mình quen và biết, việc yêu và thậm chí hi sinh vì những thứ mình thậm chí không biết có thực sự tồn tại hay không là ý tưởng hết sức quái đản.
6-Lòng yêu nước là 1 thứ rất mới mẻ
Và nó đc sinh ra với 1 mục đích khác, ko phải ai cũng biết, nó dựa vào nền tảng lịch sử và văn hóa đã có sẵn để biến tấu thành 1 thứ hoàn toàn mới mẻ. Nó sở hữu các thực hành văn hoá phục vụ nó như lễ hội đền Hùng, thậm chí cả lễ hội gò Đống Đa cũng được trưng dụng phục vụ lòng yêu nước. Theo Hobsbawm, đây là biểu hiện khi truyền thống tân tạo sử dụng nguyên liệu cổ xưa, bằng phương pháp “bán hư cấu” (semi-fiction) để phân biệt với phương pháp “nguỵ tạo” (forgery). Hành động này tạo ra tính liên tục với quá khứ bằng cách khiến người dân ngỡ rằng các lễ hội ấy (một thứ cổ xưa) thực sự sinh ra để phục vụ lòng yêu nước (một thứ mới mẻ).
Các nghi lễ mới mẻ hơn xoay quanh lòng yêu nước có thể kể đến lễ thượng cờ, hạ cờ, chào cờ, thực hành bên cạnh các biểu tượng cũng mới mẻ không kém như quốc kì, quốc huy, quốc ca. Nhưng đó mới chỉ là đang nói đến những giá trị công khai, cạnh đó còn rất nhiều giá trị ngầm ẩn, như gần đây báo chí đang mở đường để đồng hoá bóng đá với lòng yêu nước. Lúc này kết quả của trận bóng gắn liền với vận nước, thắng thua của trận bóng gắn liền với vinh quang hoặc nỗi nhục của dân tộc. Từ những giá trị được chấp nhận một cách ngầm ẩn này, Việt Nam đã và đang sản sinh nhóm người yêu nước cực đoan độc hại.
-Vậy có nghĩa là vào thời kì chính thể quân chủ rệu rã, tôn giáo thất thế, giới thống trị cần phải có công cụ mới để chính danh hoá sự cai trị của mình, cũng như để dễ bề kêu gọi lòng dân cho những kế hoạch của họ. Và công cụ ấy đơn giản là chuyển đổi từ thần quyền sang lòng yêu nước, với những phương pháp được vay mượn từ thần quyền, một số khác là dùng truyền thống tân tạo để tạo cảm giác nó đã có từ lâu đời, và thậm chí trở thành một thứ tự nhiên không thể chọn lựa. Rõ ràng, khi cần hi sinh cho một cái gì đó, người ta sẵn lòng hi sinh cho cái mình không được chọn hơn, bởi nếu được chọn, rất có thể người ta chọn cách tìm cái khác thay thế, chứ không nhất thiết phải hi sinh.
->Suy cho cùng, lòng yêu nước là 1 thứ rất mới mẻ được dựng lên bởi 1 nhóm người cai trị đất nước.
Samuel Johnson (1709 - 1784), một nhà triết học nổi tiếng người Anh từng nói
“Lòng yêu nước là nơi ẩn náu cuối cùng của bọn vô lại”.Có nghĩa là bất kỳ tội ác và bất kỳ hành vi sai trái, đều được dung thứ miễn là nó được thực hiện bởi một người luôn mồm hét lên rằng anh ta yêu đất nước của mình.
Lòng yêu nước thường được tuyên truyền kèm theo cái gọi là tự hào dân tộc
Và triết gia người Đức, Arthur Schopenhauer (1788 - 1860) cũng từng nói:
"Niềm tự hào rẻ mạt nhất là niềm tự hào dân tộc. Bởi vì qua đó ta có thể nhận ra, những kẻ mắc phải chứng tật này bị thiếu thốn các tính cách cá nhân đáng tự hào, bởi nếu có những đức tính này thì họ đã có thể tự hào về chính mình chứ không phải cố bám víu vào một đặc tính là điểm chung giữa họ và hàng triệu kẻ khác. Trái lại thì những ai sở hữu các ưu điểm cá nhân nổi bật sẽ hầu như chỉ nhìn ra những sai trái của dân tộc họ - một cách rất rõ ràng, bởi họ không bao giờ rời mắt khỏi những sai trái đó. Nhưng tất cả những thằng ngu hèn đáng thương, những kẻ mà chẳng có gì trên đời này để mà tự hào, họ sẽ phải dùng đến biện pháp cuối cùng, đó là tự hào về cái dân tộc mà họ đang (ngẫu nhiên) thuộc vào đó."
--> Cuối cùng, nếu bây giờ có ai hỏi t rằng, bạn có phải là người yêu nước ko? Thì t cũng ko biết phải trả lời thế nào nữa vì nghĩ lại t cũng ko biết mình có yêu nước hay ko? Một câu hỏi mang tư duy nhị nguyên: Chỉ là có hoặc không, chỉ là đúng hoặc sai, trắng hoặc đen... Mà như thế rất khó trả lời vì trên đời này có mấy khi trắng đen rõ ràng đâu, đa phân cái ta nhìn thấy là màu xám, nó là xám nhẹ hay xám xịt thì tùy cách nhìn của mỗi người. Có lẽ t chỉ yêu được 1 phần rất nhỏ, đó là những gì t đã hiểu, đã biết, đã thấy và đã cảm nhận được về đất nước mình. Còn các xamer, các bạn có yêu nước ko? Hay khi các bạn hiểu ra thì mới nhận thấy mình ko yếu nước nhiều như những gì mình từng nghĩ?
@Ăn Chơi Dính Bệnh Tật @Pác Tơn @pos @Hotboidn91 @tomas tan
Bật bài này lên cho yêu nước + tự hào dân tộc.
Thằng nào dạy tao chèn thêm cái gift quay tay điên loạn chúng mày hay cắt ra từ clip này cho đủ combo