Huhuvay
Bò lái xe
Bánh giò là bắt buộc phải ăn giò??
Nhân một ngày hiếm hoi cực bực mình vì bữa ăn nên xin phép các bác mình ngoi lên viết review.
Đi ăn quán to quán nhỏ, bình dân hay chanh xả cũng cực cực kỳ hiếm không hài lòng. Thậm chí tôi đi ăn xong còn xếp dọn hết lại để nhân viên dọn đỡ cực, phải nói tôi cực kì dễ tính. Quan trọng là thái độ. Phải nói gần như lần đầu tiên đi ăn mà bị chủ quán bắt bẻ.
)
Chiều nay mưa nhà tôi vẫn cố ra ngoài đi ăn vặt. Qua khu Lương Định Của- Hoàng Tích Trí thì có rẽ vào ăn bánh xèo nem lụi. Quán đồ cũng bình thường thôi nhưng rất cẩn thận, thấy em bé còn cho hẳn bát nước chấm không ớt dù bé không dùng nước chấm. Ăn xong thì đi qua quán bánh giò ở Lương Định Của, thấy đông khách mà mình cũng thích ăn bánh giò nên rẽ vào.
Sau đây là hội thoại của mình và chủ quán:
) trong khi tôi sinh ra lớn lên ở Hà Nội 30 năm chưa từng thấy phải có giò mới là bánh giò. Đi ăn vui vẻ cho đến lúc vào cái quán này. Nói cái kiểu như khách không biết ăn, khéo không có tiền để ăn
Quả thật về mà tức vì lúc ấy không đứng lên để đi về luôn, cứ mải to mồm nói qua nói lại với bà ấy.
Bánh giò 25.000 đồng/chiếc thịt cũng nhiều, quán nào đó trên phố Lương Định Của. Kính hội!
Nhân một ngày hiếm hoi cực bực mình vì bữa ăn nên xin phép các bác mình ngoi lên viết review.
Đi ăn quán to quán nhỏ, bình dân hay chanh xả cũng cực cực kỳ hiếm không hài lòng. Thậm chí tôi đi ăn xong còn xếp dọn hết lại để nhân viên dọn đỡ cực, phải nói tôi cực kì dễ tính. Quan trọng là thái độ. Phải nói gần như lần đầu tiên đi ăn mà bị chủ quán bắt bẻ.
)Chiều nay mưa nhà tôi vẫn cố ra ngoài đi ăn vặt. Qua khu Lương Định Của- Hoàng Tích Trí thì có rẽ vào ăn bánh xèo nem lụi. Quán đồ cũng bình thường thôi nhưng rất cẩn thận, thấy em bé còn cho hẳn bát nước chấm không ớt dù bé không dùng nước chấm. Ăn xong thì đi qua quán bánh giò ở Lương Định Của, thấy đông khách mà mình cũng thích ăn bánh giò nên rẽ vào.
Sau đây là hội thoại của mình và chủ quán:
- Cháu ơi cháu ngồi cạnh con đi (vì mình để con ngồi đối diện bàn)
- Còn chồng cháu vào ngồi cạnh bé nữa cô ạ, cháu 2 bánh
- Thế ăn bánh giò có giò không
- Cháu xem menu đã, anh có ăn giò không? (Hỏi chồng)
- Cháu không ạ (hai người vừa ăn bánh xèo nên không ăn thêm giò nữa)
- Ăn bánh giò mà không ăn giò à, thấy chồng không ăn là không ăn
- Không cô vì chúng cháu ăn rồi nên rẽ vào ăn bánh giò thôi
- Ăn bánh giò mà không ăn giò (vẫn làu bàu) thế ăn 1 hay 2 cái đấy?
- Ủa cô ơi đi 2 người mà ăn 1 cái à cô (lúc này đã thấy bực vì bà này cứ làu bàu rồi)
- có người đi 3 gọi có 2 cái ấy chứ
) trong khi tôi sinh ra lớn lên ở Hà Nội 30 năm chưa từng thấy phải có giò mới là bánh giò. Đi ăn vui vẻ cho đến lúc vào cái quán này. Nói cái kiểu như khách không biết ăn, khéo không có tiền để ăn
Quả thật về mà tức vì lúc ấy không đứng lên để đi về luôn, cứ mải to mồm nói qua nói lại với bà ấy.
Bánh giò 25.000 đồng/chiếc thịt cũng nhiều, quán nào đó trên phố Lương Định Của. Kính hội!