@Dimitri vẫn thương
@Olineasdf, nhưng thương theo một cách khác.
Không còn những tin nhắn dài kể lể, không còn những cuộc gọi bất chợt chỉ để nghe giọng nhau; cũng không còn lặng lẽ tìm kiếm hay mong chờ trong vô vọng.
@Dimitri lùi lại, giữ cho mình một khoảng lặng, và để
@Olineasdf tự do sống cuộc đời mà anh đã chọn. Có thể với người ngoài, đó là buông tay — nhưng với
@Dimitri, đó là cách thương cuối cùng: một sự yêu thương không ràng buộc.
Không níu kéo, chỉ âm thầm dõi theo và cầu chúc.
@Dimitri mong
@Olineasdf sẽ luôn chân cứng đá mềm, bước qua mọi chông gai mà không mỏi mệt; và có một người bên cạnh thương anh thật lòng, trọn vẹn.
Còn
@Dimitri — sẽ học cách quay về với chính mình, yêu lấy bản thân nhiều hơn, để trái tim này không còn đặt trọn vào một nơi đã từng khiến mình đau đến vậy.
Vì đôi khi, yêu một người nhất chính là chấp nhận đứng từ xa… để họ hạnh phúc theo cách họ muốn.