(Bài viết được thực hiện theo đề nghị của Triển đại hiệp @TrienChjeu )
Bầu cử ở xứ Lừa diễn ra như thế nào?
Việc bầu cử thì ở xứ Lừa người dân sẽ bầu ra đại biểu quốc hội (cấp trung ương) và hội đồng nhân dân các cấp địa phương (tỉnh - thành, huyện- quận, xã- phường), trong phạm vi bài viết này, chúng ta sẽ bàn luận cụ thể về quy trình bầu cử ở cấp trung ương mà thôi. Ở xứ Lừa thì cơ quan lập pháp chỉ có một đơn vị duy nhất được gọi là quốc hội thôi, chứ không phân chia thượng viện (đại diện vùng, bang) và hạ viện (viện dân biểu - đại diện nhân dân) như các nước khác.
Về mặt quy trình thì nhân dân xứ Lừa bầu ra đại biểu quốc hội, sau đó quốc hội sẽ bầu ra thành viên các cơ quan khác như chủ tịch nước, thủ tướng và nội các, chủ tịch quốc hội…. Vậy là người dân không trực tiếp bầu ra chính phủ mà chính phủ được bầu gián tiếp, thủ tướng và nội các cũng chính là thành viên quốc hội, điểm này cũng giống như ở các nước cộng hòa đại nghị bên châu Âu.
Vậy bầu cử ở xứ Lừa khác các nước dân chủ văn minh tiến bộ như thế nào?
Điểm khác biệt lớn nhất là bên các xứ dân chủ chính là đa đảng đa nguyên, tức là bất kỳ cuộc bầu cử nào của họ cũng sẽ có ít nhất hai đảng phái hoặc liên minh, phong trào chính trị đối lập nhau (lưu ý là phải đối lập nhau một cách rõ ràng nhé), cạnh tranh với nhau khốc liệt để cho nhân dân lựa chọn.
Trước các cuộc bầu cử thì các chính đảng và các ứng cử viên đương nhiên phải đi vận động tranh cử, trình bày rõ ràng cho nhân dân thấy các đường lối chính trị, sự hoạch định chính sách công của mình, chỉ rõ cho nhân dân thấy các đường lối, chính sách đó có lợi ra sao đối với đất nước…. Đảng nào, cá nhân nào càng trình bày được rõ ràng thì người dân càng hiểu rõ và càng có cơ hội được nhiều lá phiếu của người dân, vì vậy nên họ hoạt động tranh cử rất mạnh và liên tục, thậm chí tranh luận công khai với các ứng cử viên đối lập để cho nhân dân chứng kiến, hiểu rõ chính sách và cả trình độ của họ. Trong hệ thống bầu cử đó thì nhân dân đóng vai trò tối cao, lá phiếu của họ là chính là quyết định cuối cùng cho hệ thống công quyền nhà nước.
Còn ở các nước độc tài khác, ví dụ như Trung cộng thì vẫn có đa đảng, nhưng không có đa nguyên, tức là ở TQ thì đảng cộng-sản vẫn cho một số các đảng phái khác hoạt động công khai, nhưng các đảng này chỉ là hoa lá cành trang trí cho đảng cộng-sản, không có đối lập, không có cạnh tranh, tức là trông cho có vẻ dân chủ chứ thực chất bản chất vẫn là độc tài gộc, toàn trị gộc. Ở đó dù cho bầu cử thế nào thì kết quả cuối cùng vẫn là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, chỉ duy nhất đảng cộng-sản đưa ra đường lối chính trị và chính sách của quốc gia, tôi gọi đó là đa đảng Fake. Ở Nga những năm gần đây cũng xảy ra hiện tượng như vậy, ứng cử viên tổng thống Nga còn tuyên bố là ra ứng cử nhưng không lấy phiếu của Putin, không chống lại Putin, còn nói Putin sẽ thắng lớn, không hiểu ông này đi ứng cử tổng thống hay đi diễn hài? Điều đó cho thấy rằng hoạt động chính trị mà không có các yếu tố cạnh tranh, đối lập thì nó tào lao cỡ nào.
Riêng ở xứ Lừa, hệ thống của nó cũng hoạt động tương tự như bên trung cộng, tức là bầu gì thì bầu kết quả cuối cùng cũng phải là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, nhưng nó nâng thêm một tầm cao mới, nó đếch cần các đảng phái hoa lá cành kia nữa. Trước đây ở xứ Lừa thì bên cạnh đảng cộng-sản còn có đảng Dân chủ và đảng Xã hội, cũng tham gia phong trào cách mạng, cũng có công lao nọ kia, cũng đi theo con đường chủ nghĩa xã hội, tóm lại là cánh tay nối dài của đảng cộng-sản, vậy mà cũng bị dẹp tiệm phút mốt, trích dẫn:
Ngày 13 tháng 10 năm 1988, Hội đồng Nhà nước đã tặng Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho Đảng Dân chủ Việt Nam để ghi nhận những cống hiến của Đảng Dân chủ Việt Nam trong sự nghiệp Cách mạng chung của dân tộc trong 2 cuộc kháng chiến, trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
Sau khi được tặng Huân chương Sao Vàng, Đảng Dân chủ Việt Nam tuyên bố giải thể vào ngày 20 tháng 10 năm 1988.
Khi trào lưu đa nguyên đa đảng bắt đầu nảy nở ở một số nước cộng-sản Đông Âu, với lý do đã kết thúc sứ mạng lịch sử, Đại hội đại biểu Đảng Xã hội họp từ ngày 21 đến ngày 22 tháng 7 năm 1988 và Nguyễn Lân đã ra tuyên bố giải thể Đảng.
Xứ Lừa chuyển từ “đa đảng Fake” sang “độc đảng Real”, vừa không có đa nguyên vừa không có đa đảng.
Bầu cử ở xứ Lừa diễn ra như thế nào?
Việc bầu cử thì ở xứ Lừa người dân sẽ bầu ra đại biểu quốc hội (cấp trung ương) và hội đồng nhân dân các cấp địa phương (tỉnh - thành, huyện- quận, xã- phường), trong phạm vi bài viết này, chúng ta sẽ bàn luận cụ thể về quy trình bầu cử ở cấp trung ương mà thôi. Ở xứ Lừa thì cơ quan lập pháp chỉ có một đơn vị duy nhất được gọi là quốc hội thôi, chứ không phân chia thượng viện (đại diện vùng, bang) và hạ viện (viện dân biểu - đại diện nhân dân) như các nước khác.
Về mặt quy trình thì nhân dân xứ Lừa bầu ra đại biểu quốc hội, sau đó quốc hội sẽ bầu ra thành viên các cơ quan khác như chủ tịch nước, thủ tướng và nội các, chủ tịch quốc hội…. Vậy là người dân không trực tiếp bầu ra chính phủ mà chính phủ được bầu gián tiếp, thủ tướng và nội các cũng chính là thành viên quốc hội, điểm này cũng giống như ở các nước cộng hòa đại nghị bên châu Âu.
Vậy bầu cử ở xứ Lừa khác các nước dân chủ văn minh tiến bộ như thế nào?
Điểm khác biệt lớn nhất là bên các xứ dân chủ chính là đa đảng đa nguyên, tức là bất kỳ cuộc bầu cử nào của họ cũng sẽ có ít nhất hai đảng phái hoặc liên minh, phong trào chính trị đối lập nhau (lưu ý là phải đối lập nhau một cách rõ ràng nhé), cạnh tranh với nhau khốc liệt để cho nhân dân lựa chọn.
Trước các cuộc bầu cử thì các chính đảng và các ứng cử viên đương nhiên phải đi vận động tranh cử, trình bày rõ ràng cho nhân dân thấy các đường lối chính trị, sự hoạch định chính sách công của mình, chỉ rõ cho nhân dân thấy các đường lối, chính sách đó có lợi ra sao đối với đất nước…. Đảng nào, cá nhân nào càng trình bày được rõ ràng thì người dân càng hiểu rõ và càng có cơ hội được nhiều lá phiếu của người dân, vì vậy nên họ hoạt động tranh cử rất mạnh và liên tục, thậm chí tranh luận công khai với các ứng cử viên đối lập để cho nhân dân chứng kiến, hiểu rõ chính sách và cả trình độ của họ. Trong hệ thống bầu cử đó thì nhân dân đóng vai trò tối cao, lá phiếu của họ là chính là quyết định cuối cùng cho hệ thống công quyền nhà nước.
Còn ở các nước độc tài khác, ví dụ như Trung cộng thì vẫn có đa đảng, nhưng không có đa nguyên, tức là ở TQ thì đảng cộng-sản vẫn cho một số các đảng phái khác hoạt động công khai, nhưng các đảng này chỉ là hoa lá cành trang trí cho đảng cộng-sản, không có đối lập, không có cạnh tranh, tức là trông cho có vẻ dân chủ chứ thực chất bản chất vẫn là độc tài gộc, toàn trị gộc. Ở đó dù cho bầu cử thế nào thì kết quả cuối cùng vẫn là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, chỉ duy nhất đảng cộng-sản đưa ra đường lối chính trị và chính sách của quốc gia, tôi gọi đó là đa đảng Fake. Ở Nga những năm gần đây cũng xảy ra hiện tượng như vậy, ứng cử viên tổng thống Nga còn tuyên bố là ra ứng cử nhưng không lấy phiếu của Putin, không chống lại Putin, còn nói Putin sẽ thắng lớn, không hiểu ông này đi ứng cử tổng thống hay đi diễn hài? Điều đó cho thấy rằng hoạt động chính trị mà không có các yếu tố cạnh tranh, đối lập thì nó tào lao cỡ nào.
Riêng ở xứ Lừa, hệ thống của nó cũng hoạt động tương tự như bên trung cộng, tức là bầu gì thì bầu kết quả cuối cùng cũng phải là đảng cộng-sản nắm quyền tuyệt đối, nhưng nó nâng thêm một tầm cao mới, nó đếch cần các đảng phái hoa lá cành kia nữa. Trước đây ở xứ Lừa thì bên cạnh đảng cộng-sản còn có đảng Dân chủ và đảng Xã hội, cũng tham gia phong trào cách mạng, cũng có công lao nọ kia, cũng đi theo con đường chủ nghĩa xã hội, tóm lại là cánh tay nối dài của đảng cộng-sản, vậy mà cũng bị dẹp tiệm phút mốt, trích dẫn:
Ngày 13 tháng 10 năm 1988, Hội đồng Nhà nước đã tặng Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho Đảng Dân chủ Việt Nam để ghi nhận những cống hiến của Đảng Dân chủ Việt Nam trong sự nghiệp Cách mạng chung của dân tộc trong 2 cuộc kháng chiến, trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
Sau khi được tặng Huân chương Sao Vàng, Đảng Dân chủ Việt Nam tuyên bố giải thể vào ngày 20 tháng 10 năm 1988.
Khi trào lưu đa nguyên đa đảng bắt đầu nảy nở ở một số nước cộng-sản Đông Âu, với lý do đã kết thúc sứ mạng lịch sử, Đại hội đại biểu Đảng Xã hội họp từ ngày 21 đến ngày 22 tháng 7 năm 1988 và Nguyễn Lân đã ra tuyên bố giải thể Đảng.
Xứ Lừa chuyển từ “đa đảng Fake” sang “độc đảng Real”, vừa không có đa nguyên vừa không có đa đảng.