Bầu cử trong đảng

  • Tạo bởi Tạo bởi pos
  • Start date Start date
Tao thấy thằng xàm mơ này tranh luận về bầu cử trong khối chính quyền, tuy nhiên về tư duy lý luận thì cũng phù hợp trả lời cho luận điểm của mày. Mày nêu ý kiến xem
thực tế có sự khác biệt rất lớn giữa cực tả vs trung tả, cực hữu vs trung hữu. Khơ Me Đỏ so vs ĐCS Đông Lào rất khác, Hitler so vs Angela Merkel rất khác. Trong chính sách thì 1 thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân đồng tính, nhưng phản đối trao quyền cho trẻ em trong việc nhận diện bản dạng giới; một thằng trung hữu có thể ủng hộ xiết nhập cư, nhưng phản đối bài ngoại.

Cho nên xét về các lựa chọn, không phải 2 mà sẽ có 3 xu hướng chính trị: Bảo thủ - Cấp tiến - Trung dung.
 
Mô hình của thằng Mỹ là Duopoly - Độc Quyền Kép.

2 đảng phái chính trị có tầm cỡ tương đương, tư tưởng đường lối "có vẻ" đối đầu, sẽ là gọng kìm cắt hết mọi cơ hội chen chân vào của 1 đảng phái thứ 3, đồng thời thiết lập 1 hệ tư tưởng nhị phân trong đầu dân chúng: "Dân Chủ hay Cộng Hoà?" Chấm hết.

Điểm ưu việt của hệ thống này đó là người dân không bao giờ có suy nghĩ buộc tội nhà nước, họ chỉ phản đối chính sách của Đảng này hoặc Đảng kia. Và, trong trường hợp cần thiết - khi sự phản đối của người dân đối với chính quyền lên cao, việc cần làm chỉ đơn giản là Đảng này xuống và Đảng kia lên thay thế.

Việc luân phiên 2 Đảng cầm quyền là cái cớ giúp chính quyền Mỹ trở mặt, dừng mọi cam kết trước đó với đồng minh, đối tác nếu cần thiết. Nói cách khác, cam kết của Mỹ chỉ đáng tin cậy trong thời hạn tối đa 2 nhiệm kỳ.

Mô hình Duopoly cũng giúp Mỹ có cơ sở để tự nhận mình là 1 quốc gia "đa đảng", từ đó gây sức ép, lên án các quốc gia độc tài, độc đảng (monopoly) khác trên Thế Giới, hợp thức hoá quyền ban phát "tự do, dân chủ" lên các chính quyền cứng đầu, không tuân theo đường lối của Washington.

Không chỉ trong chính trị, Duopoly cũng xuất hiện trong nhiều lĩnh vực khác nhau trong ngành thương mại, công nghệ, tài chính nhằm thiết lập thế độc quyền.
Ví dụ:
- CocaCola vs Pepsi
- Android vs iOS
- Boeing vs Airbus
- Master vs Visa
...v.v...
Mày chỉ như mấy thằng mọt sách hủ nho tầm chương trích cú mới không hiểu cái thực tế quy luật tự nhiên của sự cạnh tranh tốt nhất là chỉ cần có 2 hoặc 3 đảng luân phiên nhau điều hành đất nước như Mỹ chứ không phải là nhiều hơn thế như 5,6 đảng thay phiên nhau như EU. 2, 3 đảng mạnh thì mới tập trung được tiếng nói của người dân không bị manh mún xé lẻ dẫn đến không có một đảng nào chiếm đa số hoặc nếu là đa số thì là một đa số yếu chưa thể quá bán hoặc chưa đại diện được ý chí của đa số người dân dẫn đến một quốc hội hay chính phủ yếu chả thể thỏa hiệp để ban hành chính sách ổn định lâu dài mà bị sụp đổ liên tục mà EU hiện nay đang gặp phải mới 1,5 năm đã thay chính phủ hay tổng thống có quyền giải tán quốc hội rồi lại lặp lại quá trình này tiếp cho đến khi có một chính phủ hay quốc hội có thỏa hiệp để đồng thuận đủ mạnh mà thực thi ban hành chính sách. Điểm yếu chết người của nền dân chủ có quá nhiều đảng là cái cần quyết đoán thì không được phải chờ đồng thuận dẫn đến sự trì trệ như EU hiện nay trong khi Mỹ với mô hình cạnh tranh 2 đảng cho thấy sự quyết đoán khi ra quyết định. Hơn nữa theo quy luật đào thải chọn lọc tự nhiên của sự cạnh tranh thì tổ chức đảng nào tốt nhất thì sẽ là mạnh nhất và chiếm ưu thế nhất và rõ ràng 2 đảng CH và Dân Chủ ở Mỹ có tổ chức đảng mạnh nhất so với tất cả các đảng còn lại thì theo quy luật tự nhiên đó là chuyện bình thường.
 
Đông lào từng có cơ hội dân chủ và hóa rồng hóa hổ rồi nhé. Thông tin này tao từng đọc rồi nay post lên để vozer và xamer phân tích.





Trán cao với tai na ná như bác hồ. :shame:

86-4444-tran-xuian-bach.jpg
 
Sửa lần cuối:
thực tế có sự khác biệt rất lớn giữa cực tả vs trung tả, cực hữu vs trung hữu. Khơ Me Đỏ so vs ĐCS Đông Lào rất khác, Hitler so vs Angela Merkel rất khác. Trong chính sách thì 1 thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân đồng tính, nhưng phản đối trao quyền cho trẻ em trong việc nhận diện bản dạng giới; một thằng trung hữu có thể ủng hộ xiết nhập cư, nhưng phản đối bài ngoại.

Cho nên xét về các lựa chọn, không phải 2 mà sẽ có 3 xu hướng chính trị: Bảo thủ - Cấp tiến - Trung dung.
Rồi cũng chưa thấy mày đưa ra luận điểm chặt chẽ nào cho các vấn đề mày nêu ra gồm:
- 2 đảng CH và DC của Mỹ là lấn át, kìm nén các đảng khác, và/hoặc đây là 2 đảng ngụy trang ngụy quyền tạo cảm giác cho có vẻ dân chủ
- Việc Mỹ có 2 đảng giúp chính quyền Mỹ trở mặt: Nói như này tức là chính quyền là một chủ thể thứ 3 tồn tại mà ko cần đảng phái à, hay chính quyền là cấp cao hơn đảng, hay ý mày là còn một chủ thể khác bao trùm chi phối được chính quyền trung ương Mỹ?
Sau đó mày tiếp tục đưa ra lập luận rất mơ hồ, đọc thì nhiều chữ nhưng thực ra ko có ý nghĩa gì.
- Khơ Me Đỏ và Đông Lào có liên quan gì, thể hiện luận điểm gì ở việc mày đang muốn chê bai, quy chụp rằng 2 đảng ở Mỹ là ngụy trang dân chủ, tạo ra cảm giác có vẻ dân chủ của Mỹ?
- Trích dẫn "Trong chính sách thì 1 thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân đồng tính, nhưng phản đối trao quyền cho trẻ em trong việc nhận diện bản dạng giới; một thằng trung hữu có thể ủng hộ xiết nhập cư, nhưng phản đối bài ngoại".

Tao thấy có mùi ngụy biện và vòng vo, lảm nhảm ở đây. Tựu chung lại, ngay cả những điều mày nói cũng chỉ ra rằng một chủ thể cũng chỉ có 1 quan điểm cụ thể cho từng vấn đề, đúng chưa? Thế thì ko phải là bản chất là chỉ có 2 hướng giải quyết cho 1 vấn đề à?

Hơn nữa, lại tiếp tục ngụy biện, hôn nhân đồng tính và nhận diện bản dạng giới có gì liên quan đến nhau mà mày đưa vào cùng một vế nhỉ. Tao ko hút thuốc nhưng vẫn đồng ý cho việc sản xuất, mua bán thuốc với điều kiện cho hút ở chỗ riêng biệt. Có vấn đề gì ko mày?

Nếu nói cho khôn thì phải là: thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân bê đê, thằng trung hữu phản đối, thằng cực hữu không ý kiến gì, chẳng hạn thế
 
Rồi cũng chưa thấy mày đưa ra luận điểm chặt chẽ nào cho các vấn đề mày nêu ra gồm:
- 2 đảng CH và DC của Mỹ là lấn át, kìm nén các đảng khác, và/hoặc đây là 2 đảng ngụy trang ngụy quyền tạo cảm giác cho có vẻ dân chủ
- Việc Mỹ có 2 đảng giúp chính quyền Mỹ trở mặt: Nói như này tức là chính quyền là một chủ thể thứ 3 tồn tại mà ko cần đảng phái à, hay chính quyền là cấp cao hơn đảng, hay ý mày là còn một chủ thể khác bao trùm chi phối được chính quyền trung ương Mỹ?
Sau đó mày tiếp tục đưa ra lập luận rất mơ hồ, đọc thì nhiều chữ nhưng thực ra ko có ý nghĩa gì.
- Khơ Me Đỏ và Đông Lào có liên quan gì, thể hiện luận điểm gì ở việc mày đang muốn chê bai, quy chụp rằng 2 đảng ở Mỹ là ngụy trang dân chủ, tạo ra cảm giác có vẻ dân chủ của Mỹ?
- Trích dẫn "Trong chính sách thì 1 thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân đồng tính, nhưng phản đối trao quyền cho trẻ em trong việc nhận diện bản dạng giới; một thằng trung hữu có thể ủng hộ xiết nhập cư, nhưng phản đối bài ngoại".

Tao thấy có mùi ngụy biện và vòng vo, lảm nhảm ở đây. Tựu chung lại, ngay cả những điều mày nói cũng chỉ ra rằng một chủ thể cũng chỉ có 1 quan điểm cụ thể cho từng vấn đề, đúng chưa? Thế thì ko phải là bản chất là chỉ có 2 hướng giải quyết cho 1 vấn đề à?

Hơn nữa, lại tiếp tục ngụy biện, hôn nhân đồng tính và nhận diện bản dạng giới có gì liên quan đến nhau mà mày đưa vào cùng một vế nhỉ. Tao ko hút thuốc nhưng vẫn đồng ý cho việc sản xuất, mua bán thuốc với điều kiện cho hút ở chỗ riêng biệt. Có vấn đề gì ko mày?

Nếu nói cho khôn thì phải là: thằng trung tả có thể ủng hộ hôn nhân bê đê, thằng trung hữu phản đối, thằng cực hữu không ý kiến gì, chẳng hạn thế
Tại tao đang đi làm, đợi đi tối về tao còm cụ thể chi tiết hầu chuyện mày tiếp
 
Tml này so sánh chưa sát lắm. Việc cách ly tập trung là đối lập với cách ly tại chỗ. Tức là nó ko tự mâu thuẫn với chính nó. Còn hậu quả covid thì ko bàn đến ở chủ đề thớt này
Không thấy cách ly >< với tập trung à?
 
Mỹ có 2 đảng lớn. Nhưng trong 2 đảng lớn này lại có nhiều đảng nhỏ hơn. Ví dụ như đảng dân chủ có nhóm cực tả, trung tả, bảo thủ,.... Mỗi lần 2 đảng lớn này bầu cử nội bộ đảng như tìm ứng viên tổng thống, chủ tịch hạ viện thì các nhân vật nổi bật của mỗi đảng nhỏ lại ra tranh luận quyết liệt với nhau. Chuyện này được đưa tin công khai, chẳng bao giờ là bí mật. Nhìn sang cái dân chủ giả cầy trong nội bộ đảng cs thì đúng là trò lừa đảo, đánh tráo khái niệm.
Vì luật Mỹ quy định đảng nào muốn kiểm soát được mỗi nhánh trong 3 nhánh quyền lực đều phải đạt số phiếu hơn 50% chứ không phải chỉ cần đa số là đủ. Điều này dẫn đến các đảng có xu hướng chính trị gần với nhau sẽ liên minh lại để tối đa số phiếu đạt được. Dần dần tạo ra 2 đảng lớn. Mà khi 2 đảng hợp lại thành 1 tạo ra siêu đảng, và đảng đó chỉ đi theo 1 hướng chính trị, đại loại là bảo thủ hay cấp tiến. Thì lẽ tự nhiên, người dân Mỹ sẽ lại lập ra nhiều đảng nhỏ có xu hướng chính trị đối lập với siêu đảng. Và các đảng nhỏ này nhận ra để chống lại siêu đảng hiệu quả thì họ phải liên kết lại tạo ra 1 đảng mới lớn hơn. Và những thành phần có tư tưởng chống đối trong siêu đảng lại nhảy ra gia nhập vào đảng lớn kia. Kết quả, hệ thống 2 đảng lớn trở lại. Thật sự thì xuyên suốt lịch sử Mỹ, sự hợp tan của các đảng phái diễn ra liên tục chứ không phải từ khi lập quốc là đã có Đảng dân chủ và Đảng cộng hòa. Chính trị Mỹ nó vận động, biến đổi liên tục để thích nghi với hoàn cảnh. Nhờ vậy, mà nó tồn tại lâu dài mà không có sự sụp đổ thảm họa nào. Không như các chính quyền độc tài cứng nhắc tồn tại song song với Mỹ trong lịch sử như Đế quốc Nga, Liên Xô, nhà Thanh, Trung Hoa dân quốc, Trung Quốc ********. Cai trị độc đoán, bảo vệ quyền lực bằng mọi giá nên dẫn đến những cuộc cách mạng, chiến tranh đẫm máu để thay đổi chính quyền.
 
Mô hình của thằng Mỹ là Duopoly - Độc Quyền Kép.

2 đảng phái chính trị có tầm cỡ tương đương, tư tưởng đường lối "có vẻ" đối đầu, sẽ là gọng kìm cắt hết mọi cơ hội chen chân vào của 1 đảng phái thứ 3, đồng thời thiết lập 1 hệ tư tưởng nhị phân trong đầu dân chúng: "Dân Chủ hay Cộng Hoà?" Chấm hết.

Điểm ưu việt của hệ thống này đó là người dân không bao giờ có suy nghĩ buộc tội nhà nước, họ chỉ phản đối chính sách của Đảng này hoặc Đảng kia. Và, trong trường hợp cần thiết - khi sự phản đối của người dân đối với chính quyền lên cao, việc cần làm chỉ đơn giản là Đảng này xuống và Đảng kia lên thay thế.

Việc luân phiên 2 Đảng cầm quyền là cái cớ giúp chính quyền Mỹ trở mặt, dừng mọi cam kết trước đó với đồng minh, đối tác nếu cần thiết. Nói cách khác, cam kết của Mỹ chỉ đáng tin cậy trong thời hạn tối đa 2 nhiệm kỳ.

Mô hình Duopoly cũng giúp Mỹ có cơ sở để tự nhận mình là 1 quốc gia "đa đảng", từ đó gây sức ép, lên án các quốc gia độc tài, độc đảng (monopoly) khác trên Thế Giới, hợp thức hoá quyền ban phát "tự do, dân chủ" lên các chính quyền cứng đầu, không tuân theo đường lối của Washington.

Không chỉ trong chính trị, Duopoly cũng xuất hiện trong nhiều lĩnh vực khác nhau trong ngành thương mại, công nghệ, tài chính nhằm thiết lập thế độc quyền.
Ví dụ:
- CocaCola vs Pepsi
- Android vs iOS
- Boeing vs Airbus
- Master vs Visa
...v.v...
Chỗ này sẽ trả lời thành 3 ý

Ý 1: Mỹ có phải hệ thống độc tài không?

Độc có nghĩa là một, là duy nhất, chỉ cần có hơn 1 (2 trở lên) thì không phải là độc nữa rồi.
Tuy nhiên, trong hệ thống chính trị thì cần phải có các tiêu chí khác để xác định chắc chắn không phải độc tài, độc quyền.

Tiêu chí thứ nhất: có đa đảng không? Tự do thành lập đảng phái

Mỹ không chỉ có hai đảng dân chủ và cộng hòa, mà còn có nhiều đảng khác hoạt động, Elon vừa lập đảng mới, kể cả đảng cộng-sản Mỹ cũng được hoạt động, các ứng cử viên độc lập cũng hoạt động thoải mái. Mỹ đáp ứng tiêu chí này

Trung cộng là trùm cộng-sản hiện nay cũng có nhiều hơn một đảng hoạt động chính trị tuy chưa được tự do thành lập đảng phái. Thôi cứ tạm coi trung cộng đáp ứng tiêu chí này

Nga cũng có nhiều đảng hoạt động, cũng được quyền tự do thành lập đảng phái tuy có bị gây khó khăn cản trở. Thôi cũng tạm coi Nga đáp ứng tiêu chí này.

Tiêu chí thứ hai: có đa nguyên không?

Tiêu chí này rất quan trọng, tức là các đảng phái và phong trào chính trị phải có đường lối khác biệt nhau, thậm chí đối lập nhau, xuất hiện cạnh tranh chính trị đến mức gay gắt. Có được tiêu chí này thì sẽ tạo ra sự cân bằng chính trị và quốc gia được tái cân bằng liên tục như trong bài viết của tiên sinh @Johnsmith

Mỹ có hai đảng cạnh tranh gay gắt, đường lối khác hẳn nhau, đối nghịch nhau về hoạch định chính sách trong xã hội. Thậm chí từ khi xuất hiện nhân vật Trump thì hai đảng này còn đánh nhau chửi nhau khốc liệt hơn nữa, không chỉ cạnh tranh giữa hai đảng mà còn cạnh tranh cả trong nội bộ đảng. Mỹ đáp ứng tiêu chí này.

Trung cộng tuy có nhiều đảng nhưng các đảng kia không có đường lối hoặc chủ trương khác biệt so với đảng cộng-sản, không cạnh tranh, không đối lập với cộng-sản, các đảng này chỉ là hoa lá cành trang trí cho sự cai trị của đảng cộng-sản mà thôi. Trung cộng không đáp ứng tiêu chí này.

Nga có nhiều đảng nhưng càng ngày dưới sự trị vì của Putin thì các lực lượng đối lập dần bị triệt tiêu hết, bằng ám sát, đầu độc, ngã cửa sổ, bỏ tù đủ kiểu. Giờ đây ở Nga thì không có đảng phái hay lực lượng đối lập đủ lớn để cạnh tranh chính trị với Putin, đến nỗi mà kỳ bầu cử tổng thống Nga gần nhất thì ứng cử viên tranh cử với Putin còn công khai phát biểu là không ngáng đường Putin, không tranh phiếu của Putin, chả hiểu bầu cử hay diễn hài? Đương nhiên Nga không đáp ứng tiêu chí này

Tiêu chí thứ ba: Quyền quyết định của nhân dân qua bầu cử minh bạch

Từ hai tiêu chí trên, xuất hiện sự cạnh tranh lành mạnh giữa các đảng phái và phong trào chính trị, các đảng càng cạnh tranh, càng đối lập, càng bới móc nhau, chửi nhau nhiều thì nhân dân càng có lợi, vì chính nhân dân sẽ là giám khảo có quyền quyết định tối cao cho lựa chọn cuối cùng.

Mỹ: dân bầu ra tổng thống 4 năm 1 lần, dân bầu ra thượng viện và hạ viện, 2 năm bầu 1 lần. Bầu cử ở Mỹ có giám sát chặt chẽ từ các đại diện khác nhau, lớ ngớ tiêu cực là đưa ra công luận báo đài, thậm chí mang cả ra tòa kiện nhau. Mỹ đáp ứng tiêu chí này.

Trung cộng: Tổ chức bầu cử quốc hội 5 năm 1 lần, nhưng chatgpt cho biết là hệ thống bầu cử quốc hội ở trung cộng lại theo mô hình kim tự tháp, tức là cấp dưới bầu lên cấp cao hơn chứ không phải do trực tiếp người dân bầu ra, cũng không có hệ thống giám sát, khiếu nại độc lập do các cơ quan tòa án, báo chí, ban tổ chức… đều nằm trong tay đảng cộng-sản. Tiêu chí này Trung cộng không đáp ứng

Nga: Dân nga bầu cử tổng thống 6 năm 1 lần, bầu cử hạ viện 5 năm 1 lần. Dân nga không bầu cử ra nghị sỹ ở hội đồng liên bang (thượng viện). Hệ thống bầu cử của Nga cũng được cho là thiếu giám sát và khiếu nại độc lập, gian lận bầu cử tổng thống Nga có báo cáo là xe buýt chở đoàn người đi bỏ phiếu ở nhiều nơi, lặp đi lặp lại, nhưng không có giải quyết.
https://www.rferl.org/a/russia_vote...l_voting/24411464.html?utm_source=chatgpt.com
https://www.khaleejtimes.com/world/...ncerns-in-russia-polls?utm_source=chatgpt.com
https://www.bbc.com/news/world-europe-17256116?utm_source=chatgpt.com
Tiêu chí này thì Nga càng ngày càng fail

Tiêu chí không đánh giá:

Tôi bổ sung thêm một tiêu chí nữa dựa trên quan sát cá nhân, đó là hiện tượng cầm quyền quá lâu của một đảng phái hay phong trào chính trị cho dù là việc cầm quyền lâu đó là do sự quyết định của nhân dân.
Tiêu chí này có cả ở những nước được cho là dân chủ,

Nhật bản: đảng dân chủ tự do Nhật bản cầm quyền rất lâu, kể từ khi thành lập năm 1955 thì họ cầm quyền 60 năm.
Đức: thủ tướng Đức Merkel cầm quyền gần 16 năm
Singapore: đảng PAP cầm quyền suốt không gián đoạn.

Mỹ: không có hiện tượng đảng nào cầm quyền quá lâu, trung bình thì khoảng 2 nhiệm kỳ là bị đổi, nhờ vậy mà Mỹ thực hiện tái cân bằng tốt hơn so với chính các nước được coi là dân chủ khác. Tiêu chí này thì Mỹ cũng tiến bộ hơn.

À quên mất, còn xứ Lừa thì sao nhỉ? Không, xứ Lừa chả đạt được tiêu chí mẹ nào cả, kể cả tiêu chí cơ bản nhất là cho mấy đảng loe ngoe khác hoạt động mà cũng không dám làm (thua trung cộng chỗ này)


Ý 2: Có sự độc quyền kép trong hệ thống của Mỹ không?

Độc quyền kép xuất hiện khi hai thằng giả bộ cạnh tranh nhau nhưng ngầm bắt tay nhau. Ở Mỹ không xuất hiện sự hợp tác ngầm bắt tay ngầm, mà hai thằng này cạnh tranh nhau chửi nhau như chó.

Mặt khác, theo xu hướng tự nhiên thì kể cả có nhiều đảng phái thì tựu chung lại cũng chỉ có hai xu hướng chính trị đối lập nhau là cánh tả và cánh hữu, hai đảng của Mỹ nó là đại diện cho hai trường phái đó rồi, nên kết quả của nó là kết quả của quá trình lịch sử.

Ngay cả bên châu Âu cũng vậy, cho dù nhiều đảng thì kiểu gì cuối cùng cũng liên minh với nhau để tạo ra cánh tả-cánh hữu. Trong chính quyền sẽ thành đảng cầm quyền, liên minh cầm quyền và đảng đối lập, liên minh đối lập.
Chưa đủ cơ sở để kết luận Mỹ độc quyền kép


Ý 3: Mỹ ban phát tự do dân chủ bằng bom đạn

Các chính quyền độc tài thì khỏi cần phải Mỹ ban phát, mà kiểu gì bọn nó cũng tự đi ban phát cho nhau, do bản chất của nó là độc tài, nên sẽ bị thui chột khả năng nhận thức chính trị dẫn đến coi thường luật pháp quốc tế, dùng bạo lực để giải quyết tham vọng.

Có Mỹ thì anh em trên bến dưới thuyền cùng chung chí hướng chống Mỹ chống đế quốc ghê lắm, đến khi Mỹ nó cút rồi thì anh em quay ra đấm nhau không trượt phát nào. Xô Trung đấm nhau, Cam cộng đánh việt cộng, việt cộng lật đổ cam cộng, rồi trung cộng tẩn việt cộng loạn cào cào, mà mấy cái này Mỹ nó có xui đâu, toàn anh em cây khế tự đi “ban phát” cho nhau cả.

Kể cả bây giờ, không có mấy cái tàu khu trục của Mỹ nó lượn lờ ở biển đông thì thằng trung cộng nó lại “ban phát dân chủ” cho việt cộng đến má nhìn không ra rồi cướp luôn mấy cái đảo ấy chứ nó tha à?

Trên bình diện quốc tế, như Iraq đấy, có ai xui đâu mà nó ngang nhiên xâm lược cướp đất của Kuwait, đến nỗi hội đông bảo an phải ra nghị quyết đấm vào mồm Iraq. Đến lúc Mỹ nó đấm tung mồm thằng cướp đất thì lại mang tiếng là đi “ban phát dân chủ”, thử hỏi thằng Iraq mà không xâm lược, không vi phạm luật pháp thì sao Mỹ nó có cớ để đấm?
 
Thớt hay, đọc một lèo luôn. Tao chỉ tranh luận riêng ý này thôi. Quan điểm của tao, dân là gốc. Thằng trước khi làm quan cũng phải là dân, cởi áo quan ra thì lại là dân, ko thể từ trên trời rớt xuống được.

Trước khi Pắc Pó chiếm được Hà Lội thì cũng chỉ là đám khủng bố. Trước khi là khủng bố thì cũng là dân.

Ví dụ như tao chuẩn bị làm party member level 1, thì tao cũng là thằng dân đây thôi. Ko thằng dân nào vào level 1 thì làm gì nữa?

Tao cũng mới trả lời một xàm mơ xong. Có những thứ ỉa lên đầu người khác được mà chúng nó vẫn làm, là vì ai cũng thấy nhưng đéo ai làm gì. Tức là dân cứ gian còn quan tham kệ mẹ quan, cho thằng dân làm quan khí còn ỉa mạnh hơn.

Dân tộc tính - mọi Đông Nam Á là lời nguyền số phận mảnh đất này. Hăng máu đấm nhau thì giỏi nhất ao làng, và chỉ có duy nhất cái thế mạnh giữ đất ấy thôi.

Tiếp tục nuôi thớt nhé mấy thằng xàm mơ đầu to.
Dân trí

Dân trí là một khái niệm dùng để chỉ trình độ nhận thức, hiểu biết và khả năng tư duy của người dân về các vấn đề xã hội, chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học…
Dân trí cao giúp người dân có thể đưa ra những quyết định đúng đắn trong cuộc sống, trong bầu cử, và trong việc đóng góp xây dựng xã hội.
Khi dân trí thấp, người dân có thể dễ bị lôi kéo bởi thông tin sai lệch, khó phân biệt đúng sai, và khó tham gia tích cực vào các hoạt động xã hội.

Ta cùng đến câu chuyện sau:
Nhõi có đứa con đến tuổi đi học, nhưng Nhõi không cho nó đi học, với lý do là nó ngu nên không cần đi học. Hàng xóm bảo là có mày không cho nó đi học thì nó mới ngu, mày cứ cho nó đi học, kể cả nó có ngu thật không thành giáo sư tiến sỹ thì nó cũng biết đọc biết viết biết tính toán biết nhận thức cơ bản, cũng hơn đứt đứa không đi học mù chữ.

Ở đây ta thấy ngay ngụy biện đánh tráo nguyên nhân-hệ quả.

KHông cho đi học (là nguyên nhân) dẫn đến đứa bé ngu (là hệ quả)- mệnh đề đúng
Chứ không phải đứa bé ngu (là nguyên nhân) dẫn đến việc không cho đi học (là hệ quả) - mệnh đề sai.

Trở lại vấn đề dân trí, phản biện lý luận cho rằng do dân trí thấp nên không cho tự do dân chủ, không cần tự do dân chủ.
Đây là ngụy biện đánh tráo nguyên nhân-hệ quả y như trên.

Không có tự do dân chủ, gồm tự do học thuật, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội và hội họp (là nguyên nhân) dẫn đến dân trí thấp (là hệ quả)- mệnh đề đúng.
Chứ không phải do dân trí thấp (là nguyên nhân) nên cấm cản các quyền tự do dân chủ kể trên (là hệ quả) – mệnh đề sai.

Trên bình diện thực tế, các xamer tham gia vào các topic về chính trị, lịch sử, luật pháp trên xamvn này thôi, rõ ràng có sự tự do nhất định về tư tưởng, học thuật, ngôn luận, kết quả là có tăng được sự hiểu biết, trí thức của bản thân mỗi người không? Rõ ràng là có, thậm chí là nhiều, có các thứ tự do đó trong một tháng có khi ăn đứt đọc báo đảng 10 năm, đọc báo đảng nhiều quá có khi đầu mọc sừng, da biến thành màu đỏ lúc nào không hay. Chính bản thân người viết bài cũng đã thay đổi rất nhiều từ khi tham gia môi trường tự do ngôn luận như xamvn, trước đây chưa được đào tạo gì về chính trị, lịch sử, công pháp, từ khi vào xàm cãi nhau, rồi tranh luận mà càng ngày càng củng cố kiến thức với lập luận, lý lẽ logic của chính mình.

Nếu các quyền tự do học thuật, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do báo chí được mở rộng ra toàn xã hội, từ nơi đồng xanh thơm hương lúa đến nơi nhà cao xe giăng phố, từ quán trà đá vỉa hè cho đến các trường đại học, học viện đâu đâu người dân cũng tự do bàn luận về chính trị, bầu cử, hệ thống quyền lực nhà nước thì thử hỏi dân trí sẽ còn tiến bộ đến đâu.

Ở xứ Lừa thì:
- Hạn chế, ngăn cản các quyền tự do tư tưởng, tự do học thuật: chỉ có chủ nghĩa Râu dài-đầu hói bách chiến bách thắng vô địch thiên hạ, các chủ nghĩa khác vứt mẹ sọt rác hết. Tư tưởng chủ tịch Cung là đúng đắn đầy đủ rồi, cần đéo gì học tư tưởng nào ở đâu nữa, bắt cả nước học tập làm việc noi gương chủ tịch Cung có chết dở không.
- Tự do ngôn luận: banh xác, mở mồm nói lớ ngớ 331 nó vụt cho tung mồm
- Tự do báo chí: trích dẫn luật báo chí xứ lừa, điều 4, khoản 2, b
Báo chí có nhiệm vụ, quyền hạn sau đây:
b) Tuyên truyền, phổ biến, góp phần xây dựng và bảo vệ đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, thành tựu của đất nước và thế giới theo tôn chỉ, mục đích của cơ quan báo chí; góp phần ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, nâng cao dân trí, đáp ứng nhu cầu văn hóa lành mạnh của Nhân dân, bảo vệ và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc, xây dựng và phát huy dân chủ xã hội chủ nghĩa, tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa;

Thôi chết mẹ rồi, báo chí có nhiệm vụ bảo vệ đường lối của đảng và nhà nước chứ không phải giám sát, phê phán chỉ trích nhé, anh nào lớ ngớ chỉ trích phê phán là phạm luật rồi.
- Nguy hiểm nhất là nạn nhồi sọ, nhồi sọ trẻ em từ khi còn trên ghế nhà trường, từ bọn mẫu giáo năm nào cũng bắt chúng nó lái xe tăng đồ chơi húc đổ cổng trường, lớn lên tí thì dạy biết ơn đảng ơn bác, rồi thề sẵn sàng vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng bác Cung vĩ đại. Khi bước vào tuổi teen thì nhồi vào đầu chúng nó toàn là lịch sử, quân sự, chính trị liên quan đến đảng, bác, rồi chủ nghĩa đầu hói râu dài đến bội thực, làm chúng nó chưa kịp lớn thành người đã thành bò.
Ở môi trường như vậy thử hỏi dân trí cao thế nào đây, có mà cao vào nồi, kết quả của nó là giờ xã hội nhung nhúc bò đỏ hồng vệ binh, giờ bọn nó còn bắt người ta “yêu nước” theo kiểu của chúng nó, nhân vật nào đến ngày lễ mà không mặc áo đỏ, treo cờ đỏ, đăng mấy dòng status yêu đảng yêu bác là chúng nó công kích “lạc lõng, nguy hiểm, nốt trầm lệch pha….”

Vậy nên, tự do chính là chìa khóa để nâng cao dân trí.
Chiều ngược lại dân trí cao sẽ duy trì và bảo vệ dân chủ

Khi người dân có dân trí cao, họ sẽ hiểu các quyền tự do của họ, họ biết được rằng chính quyền được bầu lên từ lá phiếu của họ thì sẽ có trách nhiệm làm việc cho lợi ích của nhân dân, của đất nước chứ không phải tào lao.
Người dân sẽ biết rằng đảng, bác, chính quyền hoạt động được nhờ đồng tiền thuế của nhân dân đóng góp, các công chức nhà nước ăn lương từ thuế dân, đảng cũng đang lấy thuế ra tiêu sài (rất vớ vẩn), kể cả bác cũng ăn lương từ thuế dân. Nên nếu nói về biết ơn thì đảng, bác, nhà nước, chính quyền phải biết ơn nhân dân đã è cổ lao động đóng thuế để nuôi mình chứ không phải ngược lại.

Tự thân nhân dân khi đó thấy tầm quan trọng của tự do dân chủ, họ sẽ ra sức bảo vệ tự do dân chủ

Cũng giống như thằng con anh Nhõi kể trên, khi nó được đi học thì tự nó sẽ thấy tầm quan trọng của việc “được đi học” và nó sẽ có ý thức bảo vệ quyền tự do đó của chính nó, chứ không phải nó chấp nhận một điều mà Nhõi áp đặt cho nó “do nó ngu nên nó không được đi học”

Dân trí ngu có phải là bản chất hay không?
Dân trí ngu tuyệt đối không phải là bản chất, nên nếu phát biểu “dân tộc này chỉ có thế thôi, không thay đổi được gì đâu” là sai lầm.

Tại sao nam bắc triều tiên cùng một dân tộc, trước đây ngu như nhau nghèo như nhau thế sao giờ nó khác nhau một trời một vực, một thằng thì đói quanh năm gặm cả cỏ cây để sống, thằng kia thì sang xứ Lừa như bố người ta, mở công ty mở xưởng thuê nhân công xứ Lừa rồi quát như con. Chẳng nhẽ bọn Mỹ nó lùa hết thằng khôn về phía nam và lùa bọn ngu về phía bắc à? Sai toét, là tự do, thằng Hàn quốc nó tự do hơn triều tiên nhiều nên dần dần nhờ sự tự do đó nó cải thiện dân trí và toàn bộ quốc gia. Lưu ý rằng thời kỳ độc tài Park ở hàn quốc nó có hạn chế quyền dân chủ của dân nhưng nó cũng không hạn chế tự do nhé, còn ở xã hội cộng-sản bắc triều tiên thì nó lột sạch.

Ví dụ tiếp theo ở xứ Lừa, tại sao thập niên 80 thì dân đói thối mồm ăn bo bo mà đến thập niên 90 còn xuất khẩu cả gạo? Dân xứ lừa thập niên 80 ngu dốt lười biếng, cũng dân xứ Lừa thập niên 90 thì khôn ngoan chăm chỉ? Phải chăng đảng và chính phủ có cách nào đấy thay đổi toàn bộ dân chúng nên dân xứ Lừa thập niên 90 khác hẳn thập niên 80? Sai toét, là tự do, thập niên 80 thì đảng bóp cổ dân gần chết, cấm tiệt các quyền tự do tư hữu, tự do làm ăn, tự do buôn bán… cái gì cũng nhà nước bao cấp nên triệt tiêu động lực sản xuất toàn xã hội, có thế thôi.

Kết: tự do, dân chủ với dân trí nó như các yếu tố bổ sung hỗ trợ cho nhau như kiểu đôi bạn cùng tiến, tác động qua lại lẫn nhau, tự do mở ra dân trí, dân trí duy trì bảo vệ tự do dân chủ.

Vấn đề của xứ Lừa là đảng đang bóp cả tự do dân chủ lẫn dân trí, nhưng đưa ra ngụy biện không có dân trí thì không cho tự do dân chủ.
 
Mô hình của thằng Mỹ là Duopoly - Độc Quyền Kép.

2 đảng phái chính trị có tầm cỡ tương đương, tư tưởng đường lối "có vẻ" đối đầu, sẽ là gọng kìm cắt hết mọi cơ hội chen chân vào của 1 đảng phái thứ 3, đồng thời thiết lập 1 hệ tư tưởng nhị phân trong đầu dân chúng: "Dân Chủ hay Cộng Hoà?" Chấm hết.

Điểm ưu việt của hệ thống này đó là người dân không bao giờ có suy nghĩ buộc tội nhà nước, họ chỉ phản đối chính sách của Đảng này hoặc Đảng kia. Và, trong trường hợp cần thiết - khi sự phản đối của người dân đối với chính quyền lên cao, việc cần làm chỉ đơn giản là Đảng này xuống và Đảng kia lên thay thế.

Việc luân phiên 2 Đảng cầm quyền là cái cớ giúp chính quyền Mỹ trở mặt, dừng mọi cam kết trước đó với đồng minh, đối tác nếu cần thiết. Nói cách khác, cam kết của Mỹ chỉ đáng tin cậy trong thời hạn tối đa 2 nhiệm kỳ.

Mô hình Duopoly cũng giúp Mỹ có cơ sở để tự nhận mình là 1 quốc gia "đa đảng", từ đó gây sức ép, lên án các quốc gia độc tài, độc đảng (monopoly) khác trên Thế Giới, hợp thức hoá quyền ban phát "tự do, dân chủ" lên các chính quyền cứng đầu, không tuân theo đường lối của Washington.

Không chỉ trong chính trị, Duopoly cũng xuất hiện trong nhiều lĩnh vực khác nhau trong ngành thương mại, công nghệ, tài chính nhằm thiết lập thế độc quyền.
Ví dụ:
- CocaCola vs Pepsi
- Android vs iOS
- Boeing vs Airbus
- Master vs Visa
...v.v...

Duopoly là kết quả chứ không phải là định chế nhé m.
Khi thị trường tự do có nhiều đơn vị cạnh tranh, xu hướng cuối cùng là sẽ có 2 đơn vị phát triển cực đại tạo thành thế song hùng, các đối thủ khác bị tụt lại nhưng không biến mất hoàn toàn.
 
Dân trí

Dân trí là một khái niệm dùng để chỉ trình độ nhận thức, hiểu biết và khả năng tư duy của người dân về các vấn đề xã hội, chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học…
Dân trí cao giúp người dân có thể đưa ra những quyết định đúng đắn trong cuộc sống, trong bầu cử, và trong việc đóng góp xây dựng xã hội.
Khi dân trí thấp, người dân có thể dễ bị lôi kéo bởi thông tin sai lệch, khó phân biệt đúng sai, và khó tham gia tích cực vào các hoạt động xã hội.

Ta cùng đến câu chuyện sau:
Nhõi có đứa con đến tuổi đi học, nhưng Nhõi không cho nó đi học, với lý do là nó ngu nên không cần đi học. Hàng xóm bảo là có mày không cho nó đi học thì nó mới ngu, mày cứ cho nó đi học, kể cả nó có ngu thật không thành giáo sư tiến sỹ thì nó cũng biết đọc biết viết biết tính toán biết nhận thức cơ bản, cũng hơn đứt đứa không đi học mù chữ.

Ở đây ta thấy ngay ngụy biện đánh tráo nguyên nhân-hệ quả.

KHông cho đi học (là nguyên nhân) dẫn đến đứa bé ngu (là hệ quả)- mệnh đề đúng
Chứ không phải đứa bé ngu (là nguyên nhân) dẫn đến việc không cho đi học (là hệ quả) - mệnh đề sai.

Trở lại vấn đề dân trí, phản biện lý luận cho rằng do dân trí thấp nên không cho tự do dân chủ, không cần tự do dân chủ.
Đây là ngụy biện đánh tráo nguyên nhân-hệ quả y như trên.

Không có tự do dân chủ, gồm tự do học thuật, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội và hội họp (là nguyên nhân) dẫn đến dân trí thấp (là hệ quả)- mệnh đề đúng.
Chứ không phải do dân trí thấp (là nguyên nhân) nên cấm cản các quyền tự do dân chủ kể trên (là hệ quả) – mệnh đề sai.

Trên bình diện thực tế, các xamer tham gia vào các topic về chính trị, lịch sử, luật pháp trên xamvn này thôi, rõ ràng có sự tự do nhất định về tư tưởng, học thuật, ngôn luận, kết quả là có tăng được sự hiểu biết, trí thức của bản thân mỗi người không? Rõ ràng là có, thậm chí là nhiều, có các thứ tự do đó trong một tháng có khi ăn đứt đọc báo đảng 10 năm, đọc báo đảng nhiều quá có khi đầu mọc sừng, da biến thành màu đỏ lúc nào không hay. Chính bản thân người viết bài cũng đã thay đổi rất nhiều từ khi tham gia môi trường tự do ngôn luận như xamvn, trước đây chưa được đào tạo gì về chính trị, lịch sử, công pháp, từ khi vào xàm cãi nhau, rồi tranh luận mà càng ngày càng củng cố kiến thức với lập luận, lý lẽ logic của chính mình.

Nếu các quyền tự do học thuật, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do báo chí được mở rộng ra toàn xã hội, từ nơi đồng xanh thơm hương lúa đến nơi nhà cao xe giăng phố, từ quán trà đá vỉa hè cho đến các trường đại học, học viện đâu đâu người dân cũng tự do bàn luận về chính trị, bầu cử, hệ thống quyền lực nhà nước thì thử hỏi dân trí sẽ còn tiến bộ đến đâu.

Ở xứ Lừa thì:
- Hạn chế, ngăn cản các quyền tự do tư tưởng, tự do học thuật: chỉ có chủ nghĩa Râu dài-đầu hói bách chiến bách thắng vô địch thiên hạ, các chủ nghĩa khác vứt mẹ sọt rác hết. Tư tưởng chủ tịch Cung là đúng đắn đầy đủ rồi, cần đéo gì học tư tưởng nào ở đâu nữa, bắt cả nước học tập làm việc noi gương chủ tịch Cung có chết dở không.
- Tự do ngôn luận: banh xác, mở mồm nói lớ ngớ 331 nó vụt cho tung mồm
- Tự do báo chí: trích dẫn luật báo chí xứ lừa, điều 4, khoản 2, b
Báo chí có nhiệm vụ, quyền hạn sau đây:
b) Tuyên truyền, phổ biến, góp phần xây dựng và bảo vệ đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, thành tựu của đất nước và thế giới theo tôn chỉ, mục đích của cơ quan báo chí; góp phần ổn định chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, nâng cao dân trí, đáp ứng nhu cầu văn hóa lành mạnh của Nhân dân, bảo vệ và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc, xây dựng và phát huy dân chủ xã hội chủ nghĩa, tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa;

Thôi chết mẹ rồi, báo chí có nhiệm vụ bảo vệ đường lối của đảng và nhà nước chứ không phải giám sát, phê phán chỉ trích nhé, anh nào lớ ngớ chỉ trích phê phán là phạm luật rồi.
- Nguy hiểm nhất là nạn nhồi sọ, nhồi sọ trẻ em từ khi còn trên ghế nhà trường, từ bọn mẫu giáo năm nào cũng bắt chúng nó lái xe tăng đồ chơi húc đổ cổng trường, lớn lên tí thì dạy biết ơn đảng ơn bác, rồi thề sẵn sàng vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng bác Cung vĩ đại. Khi bước vào tuổi teen thì nhồi vào đầu chúng nó toàn là lịch sử, quân sự, chính trị liên quan đến đảng, bác, rồi chủ nghĩa đầu hói râu dài đến bội thực, làm chúng nó chưa kịp lớn thành người đã thành bò.
Ở môi trường như vậy thử hỏi dân trí cao thế nào đây, có mà cao vào nồi, kết quả của nó là giờ xã hội nhung nhúc bò đỏ hồng vệ binh, giờ bọn nó còn bắt người ta “yêu nước” theo kiểu của chúng nó, nhân vật nào đến ngày lễ mà không mặc áo đỏ, treo cờ đỏ, đăng mấy dòng status yêu đảng yêu bác là chúng nó công kích “lạc lõng, nguy hiểm, nốt trầm lệch pha….”

Vậy nên, tự do chính là chìa khóa để nâng cao dân trí.
Chiều ngược lại dân trí cao sẽ duy trì và bảo vệ dân chủ

Khi người dân có dân trí cao, họ sẽ hiểu các quyền tự do của họ, họ biết được rằng chính quyền được bầu lên từ lá phiếu của họ thì sẽ có trách nhiệm làm việc cho lợi ích của nhân dân, của đất nước chứ không phải tào lao.
Người dân sẽ biết rằng đảng, bác, chính quyền hoạt động được nhờ đồng tiền thuế của nhân dân đóng góp, các công chức nhà nước ăn lương từ thuế dân, đảng cũng đang lấy thuế ra tiêu sài (rất vớ vẩn), kể cả bác cũng ăn lương từ thuế dân. Nên nếu nói về biết ơn thì đảng, bác, nhà nước, chính quyền phải biết ơn nhân dân đã è cổ lao động đóng thuế để nuôi mình chứ không phải ngược lại.

Tự thân nhân dân khi đó thấy tầm quan trọng của tự do dân chủ, họ sẽ ra sức bảo vệ tự do dân chủ

Cũng giống như thằng con anh Nhõi kể trên, khi nó được đi học thì tự nó sẽ thấy tầm quan trọng của việc “được đi học” và nó sẽ có ý thức bảo vệ quyền tự do đó của chính nó, chứ không phải nó chấp nhận một điều mà Nhõi áp đặt cho nó “do nó ngu nên nó không được đi học”

Dân trí ngu có phải là bản chất hay không?
Dân trí ngu tuyệt đối không phải là bản chất, nên nếu phát biểu “dân tộc này chỉ có thế thôi, không thay đổi được gì đâu” là sai lầm.

Tại sao nam bắc triều tiên cùng một dân tộc, trước đây ngu như nhau nghèo như nhau thế sao giờ nó khác nhau một trời một vực, một thằng thì đói quanh năm gặm cả cỏ cây để sống, thằng kia thì sang xứ Lừa như bố người ta, mở công ty mở xưởng thuê nhân công xứ Lừa rồi quát như con. Chẳng nhẽ bọn Mỹ nó lùa hết thằng khôn về phía nam và lùa bọn ngu về phía bắc à? Sai toét, là tự do, thằng Hàn quốc nó tự do hơn triều tiên nhiều nên dần dần nhờ sự tự do đó nó cải thiện dân trí và toàn bộ quốc gia. Lưu ý rằng thời kỳ độc tài Park ở hàn quốc nó có hạn chế quyền dân chủ của dân nhưng nó cũng không hạn chế tự do nhé, còn ở xã hội cộng-sản bắc triều tiên thì nó lột sạch.

Ví dụ tiếp theo ở xứ Lừa, tại sao thập niên 80 thì dân đói thối mồm ăn bo bo mà đến thập niên 90 còn xuất khẩu cả gạo? Dân xứ lừa thập niên 80 ngu dốt lười biếng, cũng dân xứ Lừa thập niên 90 thì khôn ngoan chăm chỉ? Phải chăng đảng và chính phủ có cách nào đấy thay đổi toàn bộ dân chúng nên dân xứ Lừa thập niên 90 khác hẳn thập niên 80? Sai toét, là tự do, thập niên 80 thì đảng bóp cổ dân gần chết, cấm tiệt các quyền tự do tư hữu, tự do làm ăn, tự do buôn bán… cái gì cũng nhà nước bao cấp nên triệt tiêu động lực sản xuất toàn xã hội, có thế thôi.

Kết: tự do, dân chủ với dân trí nó như các yếu tố bổ sung hỗ trợ cho nhau như kiểu đôi bạn cùng tiến, tác động qua lại lẫn nhau, tự do mở ra dân trí, dân trí duy trì bảo vệ tự do dân chủ.

Vấn đề của xứ Lừa là đảng đang bóp cả tự do dân chủ lẫn dân trí, nhưng đưa ra ngụy biện không có dân trí thì không cho tự do dân chủ.
Đồng tình. Tuy nhiên hình như mày hiểu nhầm do tao quote đoạn mày trả lời về dân trí.

Tao nói dân là gốc, vấn đề nằm ở dân, ko phải là vấn đề ở dân trí.

Tức là vẫn có bộ phận dân trí, có hiểu biết, nhận thức, nhưng không làm gì cả. Như các xàm mơ trong thớt này chẳng hạn.

Chưa nói đến việc, phần lớn dân là ngu dốt, vậy nên mới cần/phải có thiểu số lãnh đạo.

Tao đã ví dụ rồi, mày còn là khủng bố cho đến khi cướp được chánh quyền. Vấn đề là nó đã tập hợp được lực lượng, tổ chức cướp được. Tức là nó có làm.

Không thay gốc mà chỉ đổi ngọn, hoặc mong cái cây tự nó thay đổi, thì viển vông quá.
 
Đồng tình. Tuy nhiên hình như mày hiểu nhầm do tao quote đoạn mày trả lời về dân trí.

Tao nói dân là gốc, vấn đề nằm ở dân, ko phải là vấn đề ở dân trí.

Tức là vẫn có bộ phận dân trí, có hiểu biết, nhận thức, nhưng không làm gì cả. Như các xàm mơ trong thớt này chẳng hạn.

Chưa nói đến việc, phần lớn dân là ngu dốt, vậy nên mới cần/phải có thiểu số lãnh đạo.

Tao đã ví dụ rồi, mày còn là khủng bố cho đến khi cướp được chánh quyền. Vấn đề là nó đã tập hợp được lực lượng, tổ chức cướp được. Tức là nó có làm.

Không thay gốc mà chỉ đổi ngọn, hoặc mong cái cây tự nó thay đổi, thì viển vông quá.
Bây giờ thì khó lắm, có thể nói là impossible mất rồi

Nhớ thời điểm cách đây độ khoảng 10-15 năm, thời kỳ 3X trị vì thì dân trí lúc đó có thể nói là khá được, các vị nhân sỹ trí thức hoạt động rất mạnh, đủ các diễn đàn, fb, hội, nhóm, có cả các hoạt động biểu tình, tưởng niệm, có cả viết sách báo, rồi dịch các sách nước ngoài xuất bản…. Nhân dân cũng được mở mang đầu óc, lên tiếng nhiều, tôi nhớ hồi đó đi đâu người ta cũng chửi 3X, không kém gì thế hệ cha anh thời trước chửi 3D.

Thời đó thì cũng có bò đỏ rồi nhưng không nhiều như giờ, dư luận còn lớn đến nỗi công an còn phải lên thanh minh chả liên quan gì đến bò đỏ này
https://thanhnien.vn/cong-an-ha-noi-dang-xac-minh-ve-luc-luong-du-luan-vien-tu-phat-185455349.htm

Tóm lại là thế và lực của xã hội dân sự tương đối ổn, có thể từ đó mà dân chủ hóa đất nước một cách yên bình.

Vậy mà đến thời T’lú thì nó bóp cho bẹp dí, tan tác hết cả, mấy ông lên tiếng nó cho bỏ tù rồi cho trục xuất cả, mà đã vào tù thì có hoạt động được cái gì đâu, vớ vẩn nó còn tiêm thuốc lú cho hỏng hết cả hệ thần kinh

Có nhiều ông đấu tranh cho cái đúng, cho đất nước còn bị tù mất hết cả sự nghiệp, như kiểu anh Thức anh Định

Ngoài xã hội thì T’lú cho phát triển lực lượng DLV bò đỏ vô tội vạ, đến mức cuồng loạn như hồng vệ binh rồi. Thời thế hệ 8x biết chửi 3X chứ giờ ra đường thấy nó bán cả ảnh chân dung T’lú, chắc chắn có đứa mua thì nó mới bày bán nhiều thế. Mà tội của T’lú thì gấp mấy lần tội của 3X, vậy mà có đứa mang ảnh T’lú về thờ, thật đúng là đầu óc ngang con bò.

Thế và lực của xã hội dân sự giờ kém xưa nhiều lắm, không nên trách bộ phận dân trí có hiểu biết, có nhận thức. Giờ họ cũng không thể làm gì hơn xưa được.

Anh em xamer thì còn không có được nguồn lực, uy tín như các vị đó được thì làm sao mà làm được gì. Anh em khác thì tôi không biết chứ bản thân tôi thì cũng chỉ là người bình thường thôi, cũng phải lo chuyện cơm áo, chuyện gia đình, rảnh thì mới viết bài phục vụ anh em được, chứ đợt năm vừa rồi có khi mấy tháng tôi không có thời gian online chứ nói gì viết lách.

Mà viết trên xàm thì mới có anh em dân trí cao cao tí ủng hộ, chứ tôi đăng bài lên fb thì bò đỏ nó húc cho lòi ruột.
 
5tr đảng Viên thì nó lại chia ra từng khu. Chứ cl mà 5tr thằg dc bầu trực tiếp
 
  • Vodka
Reactions: pos
5tr đảng Viên thì nó lại chia ra từng khu. Chứ cl mà 5tr thằg dc bầu trực tiếp
Thì bài viết cũng nói đúng ý của mày đó, bầu ít nhất 5 cấp độ, gần như đại đa số 5 triệu đảng viên chỉ bầu ở vòng 1 với 2 là hết rồi.
Đến vòng cuối có 200 thằng cầm phiếu thôi
 
Ngay từ level 1 khi bầu danh sách dự đại hội cấp trên đa số đã là chỉ định rồi ví dụ 20 thằng thì bầu lấy 19 thằng, trong đó sẽ có một thằng quân xanh cho vào gọi là cho nó có tý dân chủ chứ toàn là diễn tuồng hết. Level 1 có quyền ứng cử đi dự đại hội tuy nhiên chả có thằng ngu nào đứng lên ứng cử giữa đại hội cả. Làm vậy nó hỏng kết kịch bản trong phiên trù bị và số phận thằng đấy sẽ cực kỳ bi thảm

Ngay từ level 1 khi bầu danh sách dự đại hội cấp trên đa số đã là chỉ định rồi ví dụ 20 thằng thì bầu lấy 19 thằng, trong đó sẽ có một thằng quân xanh cho vào gọi là cho nó có tý dân chủ chứ toàn là diễn tuồng hết. Level 1 có quyền ứng cử đi dự đại hội tuy nhiên chả có thằng ngu nào đứng lên ứng cử giữa đại hội cả. Làm vậy nó hỏng kết kịch bản trong phiên trù bị và số phận thằng đấy sẽ cực kỳ bi thảm
 
Khi bầu đại hội đi dự đại biểu khoá trên thì chúng mày (level 1) sẽ được phát một tờ phiếu. Trong đó ghi sẵn 20 thằng và chú thích là bầu lấy 19 thằng, mày gạch tên thằng nào mà mày không tín nhiệm đi đại diện cho mày đi. Khi đấy mày nhìn quanh các thằng level 1 khác gạch ai thì mày cũng bắt chiếc thôi. Và thằng bị gạch cũng là diễn viên được sắp xếp và chỉ định từ trước rồi. Giống như con cừu đi theo đàn cừu ấy
 
T’lú bóp nghẹt “dân chủ” trong đảng

Phần trên tôi đã trình bày về hệ thống bầu cử thông thường trong đảng, về cơ bản thì chỉ có cấp bầu cử cấp cao nhất của các đảng viên level 6 thì mới xây dựng được hệ thống chóp bu trùm sò trong băng đảng. Tức là, về mặt nguyên tắc, thì 200 người này có vẻ như được hưởng sự “đặc quyền” hơn so với 5 triệu đảng viên quèn kia, và hơn cả trăm triệu dân đen. Nhưng kể cả nhóm này cũng bị bóp quyền lực, ta phải xem xét câu chuyện bắt đầu từ vụ đụng độ nảy lửa T’lú – 3X.

Chả là bắt đầu câu chuyện là trùm băng đảng – tổng bí thư T’lú muốn hạ bệ thủ tướng 3X, do ông 3X nắm quá nhiều quyền lực và lợi ích nhà nước. Các trưởng lão 7 túi (tức ủy viên bộ chính trị, đảng viên level 7) khác thì có mấy ông cũng cùng phe với ông T’lú, đều ghen tỵ với 3X, tại sao 3X cũng 7 túi mà nhiều quyền hơn họ, nhiều tiền hơn họ, lắm đàn em đệ tử hơn họ. Có vẻ vì vậy mà phần nào mà một số các ủy viên bộ chính trị cũng là động cơ để họ đồng tình với ông T’lú trong việc hạ bệ 3X.

Như mọi người đã biết, thủ tướng 3X đã cho thành lập rất nhiều các tập đoàn, tổng công ty nhà nước, cấp vốn cho các đơn vị này kinh doanh, nhưng khổ nỗi, các đơn vị nhà nước này làm ăn đúng kiểu cha chung không ai khóc, có phải tiền của họ đâu mà họ phải lao tâm khổ tứ, sát sao, tiền đó lấy từ thuế của nhân dân cơ mà, tội đếch gì. Với cung cách kiều đó, nên làm thì ít mà phá thì nhiều, làm 1 phá 10, các tập đoàn tổng công ty thi nhau thua lỗ, chục nghìn rồi trăm nghìn tỷ. Ông phó thủ Hòi Húng còn khẳng định như đinh đóng cột là mỗi tập đoàn là một quả đấm thép của nền kinh tế, như lời ông nói, mỗi lần các tập đoàn vung tay là đấm vỡ mồm nhân dân.

Đây chính là thất bại rõ ràng của ông 3X, ông T’lú đã đánh vào điểm này, ông đề nghị kỷ luật ông 3x do kết quả kinh tế bết bát, đề nghị của ông được một số các ông trong bộ chính trị đồng tình, và sẽ đưa ra trung ương đảng để hội nghị trung ương đảng quyết định kỷ luật 3X cho nó “dân chủ”. Khổ nỗi, trong trung ương đảng thì đa số các ủy viên trung ương đảng là được 3X cất nhắt, thăng chức, tạo điều kiện, nên khi bỏ phiếu thì các vị này bỏ phiếu “đéo kỷ luật”, thế là tổng bí thư T’lú uất ức khóc nghẹn, vừa đọc quyết định trung ương vừa gạt nước mắt.

Quyết định 244

Ông T’lú nhận thấy không thể trông chờ vào sự “dân chủ” trong trung ương đảng, ông quyết định đi một nước cờ là bóp cho nó bớt dân chủ đi. Ông T’lú ký ban hành quyết định 244-QĐ/TW về quy chế bầu cử trong đảng, quy chế này tưởng bình thường nhưng nó đã khôn khéo gài vào đó một điều khoản cực “hiểm”, chính điều khoản này đã quật ngã 3X.

Điều 13, khoản 3, trích dẫn
Ở các hội nghị của Ban Chấp hành Trung ương, các đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư không được đề cử nhân sự ngoài danh sách do Bộ Chính trị đề cử; không được ứng cử và nhận đề cử nếu không có tên trong danh sách đề cử của Bộ Chính trị.

Không rõ bộ sậu 3X có nhìn thấy và lường trước được sự nguy hiểm của nó không, thực tế thì không thấy có động thái nào phát hiện hay ngăn cản quyết định trên. Không nằm ngoài dự tính của ông T’lú, năm 2016 khi đại hội đảng toàn quốc diễn ra, thì 3X bị chính điều khoản trên trói buộc, bộ chính trị do T’lú đứng đầu không đưa 3X vào danh sách đề cử, vì vậy nên 3X bị rơi vào trường hợp bắt buộc phải “không được ứng cử” và “không được nhận đề cử”. Thế là cho dù có rất nhiều đệ tử ở ban chấp hành trung ương chờ bỏ phiếu cho mình nhưng 3X phải bó tay cam chịu về hưu.

Trước khi về thì 3X còn nói kháy cả bộ chính trị, chia tay các đồng chí tôi về hưu “ráng làm người tử tế”, quá bằng bảo là các đồng chí ở lại đéo có đồng chí nào tử tế.

Sự việc trên cho ta thấy rằng, sự “bỏ phiếu” của một thiểu số rất nhỏ (200 ủy viên trung ương) có một điểm yếu cố hữu, đó là thiểu số đó vẫn có thể bị thao túng bởi tiền bạc, quyền lực, lợi ích. Nhẽ ra, để sửa chữa điểm yếu cố hữu đó thì ông T’lú phải mở rộng dân chủ ra nhiều hơn nữa, mở rộng dân chủ ra toàn đảng, cho cả 5 triệu đảng viên mới là giải pháp vẹn toàn. Vì 3X có thể dùng quyền lực, tiền bạc, lợi ích nhóm để tác động lên 200 ủy viên trung ương, chứ làm sao dùng cái đó để tác động lên 5 triệu đảng viên cộng-sản được.

Nếu có một cuộc bầu cử các chức danh đảng viên level 7 (bộ chính trị) và level 8 (tổng bí thư) mà toàn bộ đảng viên được bỏ phiếu thì chắc chắn ông 3X sẽ đứt do uy tín của ông quá thấp trong toàn đảng thời điểm đó, cái này không gì có thể cứu vãn hay mua chuộc được.

Nhưng không, ông T’lú thay vì mở rộng dân chủ trong băng đảng thì ông bóp nó còn chặt hơn trước. Trước đây trong 5 triệu đảng viên thì chỉ có 200 ủy viên trung ương còn có quyền bỏ phiếu, còn ra cái vẻ giống người. Ông T’lú đã bóp cho cả ủy viên trung ương cũng nghẹn luôn, ông không cho các ủy viên trung ương được bầu bán lung tung nữa, bầu gì bầu cũng phải theo định hướng cấp trên hết (định hướng bằng cách tước bỏ quyền ứng cử, quyết định trên)

Hệ thống bầu cử trong nội bộ đảng có quá nhiều tầng, lớp, lượt bầu, cực kỳ phi dân chủ đối với toàn bộ 5 triệu đảng viên, vốn nó đã “thối như cứt”, giờ đây, nhờ có tổng bí thư T’lú mà nó còn “thối hơn cứt”.


* “Dân chủ” trong nhóm nhỏ thực chất là sự phi dân chủ, người viết cố tình để chữ dân chủ trong ngoặc kép. Một nhóm nhỏ có thể dễ dàng bị thao túng, chi phối, hoặc chính họ móc ngoặc với nhau để trục lợi. Dân chủ thật sự phải là quyền lực được hình thành bởi một nhóm lớn (toàn bộ) trong xã hội, nó triệt tiêu được các tiêu cực do bị thao túng, chi phối, mua chuộc…
Dân chủ ở đây là dân vẫn là dân đen và các ông leo lên vẫn sẽ là chủ. Ngoài trưởng thôn cái thời vác tù và hàng tổng tháng 300 nghìn thì còn giả cầy bầu cho dân chủ chứ bây giờ tháng 7 chẹo sáp nhập lắm làng lại, màu nhiều hơn thì dân chủ bầu trưởng thôn lại nằm ở phòng chủ tịch hay bí thư xã.
 
thằng mĩ nhà mày thì dân chủ chắc, bầu tổng thống do phiếu tụi đại cử tri bầu chứ dân đen trên răng dưới buồi có cl được bầu, quyền lực bên mĩ thuộc về đám tài phiệt do thái và đám chính trị gia cocc ăn trên ngồi trốc ở thượng viện
Ngu lol, dân đen bầu dân biểu cấp cơ sở cho đến hạ, thượng nghị sỹ đấy.
Bang lấy đa số thắng thiểu số là lá phiếu đại cử chỉ của toàn bang, vậy dân quyết định bang đó là xanh hay đỏ, quyết định trực tiếp đến ai là tổng thống đấy
Thượng nghị sỹ 6 năm bầu lần
Hạ nghị sỹ 4 năm bầu lần
2 cái này do từng bang, nên có thể có bang bàu lại ở giữa nhiệm kỳ tổng thống, bang bầu lại ở cùng thời điểm bầu tổng thống
Giữa nhiệm kỳ đang là tổng thống mà bầu thượng, hạ viện, mất cả thượng, hạ viện thì tổng thống ăn lol đéo quyết đc gì. Vì thông qua quốc hội ăn thiểu số
 
  • Vodka
Reactions: pos
- Ngụy biện chụp mũ: mĩ “nhà mày” là mỹ nào? Sao lại có mĩ "nhà mày" với mĩ "nhà tao" ở đây?
- Ngụy biện ”anh cũng vậy”, “người khác cũng thế” Tu Quoque fallacy: thằng mĩ nó có dân chủ hay không thì liên quan gì ở đây, thế thằng mĩ nó có hay không có dân chủ thì chứng minh được đảng có “dân chủ” à?

Anh bạn viết một câu có vài chữ mà có tận 2 lỗi ngụy biện, thật sự anh bạn có năng khiếu lý luận đấy, không biết ban tuyên giáo đã tuyển anh bạn chưa, nếu chưa thì thật là một thiếu sót lớn.

Dân mỹ có được bầu tổng thống và các đại cử tri sẽ và bắt buộc phải bầu theo ý chí của nhân dân trong từng bang. Lá phiếu của dân mỹ tác động hoàn toàn đến kết quả ai là tổng thống của Mỹ.

Khi việc kiểm phiếu của từng bang hoàn thành hoặc chưa hoàn thành mà ứng cử viên đạt được số điểm quá bán (270/538 điểm) là có thể tuyên bố chiến thắng và được coi là tổng thống đắc cử rồi chứ không cần phải đợi đến khi các đại cử tri đi bỏ phiếu. Việc đại cử tri bỏ phiếu diễn ra 1 tháng sau đó (tháng 12) và buộc phải bỏ phiếu theo kết quả bỏ phiếu của cử tri Mỹ ở từng bang, nên nó chỉ có tính chất thủ tục. Từ đầu tháng 11, khi có kết quả kiểm phiếu cử tri chính thức thì người đắc cử tổng thống đã bắt đầu lên chương trình hành động, xây dựng bộ máy nội các, gặp gỡ các chính khách, đảng phái, kể cả cơ quan phái bộ của nước ngoài để làm việc rồi, họ không đợi các ông đại cử tri bỏ phiếu làm gì cho mất thời gian.

Hệ thống quyền lực bên Mỹ là hệ thống tam quyền phân lập, gồm có:

-Cơ quan hành pháp: là tổng thống, chính phủ Mỹ do nhân dân bầu ra.
-Cơ quan lập pháp: thượng viện, hạ viện do nhân dân bầu ra nốt.
-Cơ quan tư pháp: tòa tối cao, thẩm phán do tổng thống đề cử và thượng viện thông qua.

Giờ hóa ra lại có một cơ quan quyền lực ở Mỹ có tên là “đám tài phiệt do thái”, nếu không phiền thì anh bạn cung cấp thêm thông tin, bằng chứng về cơ quan quyền lực này của Mỹ, nó hoạt động ra sao, có quyền gì trong hệ thống, được ai bầu ra hay phê chuẩn? Chứ nói mồm thế không ăn thua, xamer nó gọi là bốc phét.

Thượng nghị sỹ được dân Mỹ bầu ra ở từng bang, mỗi bang được bầu 2 thượng nghị sỹ. Để được bầu vào vị trí đó thì các ứng cử viên cũng phải hoạt động tranh cử, tiếp xúc cử tri, đưa ra chương trình nghị sự, tranh luận với phe đối lập, thuyết phục, hứa hẹn với nhân dân, chạy đôn chạy đáo kiếm từng phiếu của cử tri, vã mồ hôi nách mới trúng cử được. Mấy ông đó trúng cử được ngồi ở thượng viện còn phải hoạt động mướt mồ hôi háng ra để làm đúng với chương trình nghị sự đã hứa hẹn với nhân dân chứ đùa à mà “cocc” với cả “ăn trên ngồi chốc”.

Chỉ có đám ủy viên trung ương đảng ở xứ Lừa mới là đám “cocc”, “ăn trên ngồi chốc”, vì tụi này có được dân bầu đâu, cũng chả cần chương trình hành động hay vận động hứa hẹn gì với nhân dân vậy mà nghiễm nhiên ngồi với nhau chia chác các ghế trong cơ quan quyền lực.

Việc tổ chức bầu cử và kiểm phiếu do ủy ban bầu cử tiến hành
Cách thức kiểm phiếu: bằng máy và bằng tay (thủ công)

Nhưng quan trọng là của nó có hệ thống giám sát kiểm phiếu:
- Cấp chính quyền thì có thư ký bang (secretary of state) giám sát.
- Quan sát viên từ các đảng chính trị: có quyền giám sát và khiếu nại.
- Tình nguyện viên từ nhân dân: kiểm phiếu, vận hành máy đếm phiếu, xử lý phiếu qua thư.
- Tòa án và luật sư: có quyền giám sát, yêu cầu kiểm phiếu lại.
Xứ lừa có không?

Những câu hỏi và dẫn dắt kiểu này là ngụy biện "cá trích đỏ", dẫn dắt người đọc và người tranh luận đi xa chủ đề của topic. Tôi biết nhưng tôi vẫn trả lời để cung cấp thông tin cho anh em đạo hữu xamer.

Anh em dlv thì được thay thế liên tục bên anh mới vào lặp lại y chang lỗi nguỵ biện của thế hệ dlv trước.

phân tích thấu đáo thế này thì các anh em sẽ tự rút lui, còn lại thì chỉ tập trung vào chửi tục và gọi người khác ngu đòi block này kia như thằng dlv "bố của mày." Đòi nói chuyện logic nhưng khi phân tích thế nào là logic thì lại chửi tục.

Tao từng phân tích thế này vài lần. Sau có dịp gặp cafe đám bạn có thằng làm dlv mới thấy là nó ko có khả năng suy luận và chẳng đọc sách gì nên thôi, khỏi phí lời với anh em dlv nữa.
 
Tao sợ nhất là đảng nó dân chủ lên. Giờ mà 5 triệu đảng viên cùng được bầu đảng trưởng, thì có khi nó trường tồn thật.
Giờ có vài người bầu và ứng cử chức trưởng nó mới nhanh nát.
Không thế lực nào phá đảng nhiều hơn đảng viên.
M biết nhiều quá
 
  • Haha
Reactions: pos
Ngay từ level 1 khi bầu danh sách dự đại hội cấp trên đa số đã là chỉ định rồi ví dụ 20 thằng thì bầu lấy 19 thằng, trong đó sẽ có một thằng quân xanh cho vào gọi là cho nó có tý dân chủ chứ toàn là diễn tuồng hết. Level 1 có quyền ứng cử đi dự đại hội tuy nhiên chả có thằng ngu nào đứng lên ứng cử giữa đại hội cả. Làm vậy nó hỏng kết kịch bản trong phiên trù bị và số phận thằng đấy sẽ cực kỳ bi thảm
Vãi đái mày, cho bầu mà tỷ lệ trúng cử 19/20 tức là 95% rồi, lại còn 1 thằng quân xanh, rồi phím rồi chỉ đạo thế còn gọi đéo gì là bầu nữa.
Mới vòng 1 đã thế mà qua tận 5,6 vòng sau cũng y như vậy, toàn chỉ đạo từ trên xuống xếp danh sách hết à
 

Có thể bạn quan tâm

Top