Khoailangkhoaitay101
Bò lái xe
Nguyên bản bài viết năm 29 tuổi là của tao. Còn đoạn 36 tuổi là bình luận của một bác cũng trong LLVT. Thằng MinD97 đăng bài không ghi nguồn. Lại đăng cả bình luận của người khác kẹp vào làm anh em hiểu lầm
Nguyên bản bài viết năm 29 tuổi là của tao. Còn đoạn 36 tuổi là bình luận của một bác cũng trong LLVT. Thằng MinD97 đăng bài không ghi nguồn. Lại đăng cả bình luận của người khác kẹp vào làm anh em hiểu lầm
Nguyên bản bài viết năm 29 tuổi là của tao. Còn đoạn 36 tuổi là bình luận của một bác cũng trong LLVT. Thằng MinD97 đăng bài không ghi nguồn. Lại đăng cả bình luận của người khác kẹp vào làm anh em hiểu lầmThấy có vẻ lúc đầu viết thế sau quẫn quá lại viết thật năm công tác
Dm, bỏ cái văn Máu L đó đi mày. Ở đâu cũng là làm việc, là máu cống hiến. Muốn cho gia đình tốt lên. Mà éo lo được cho gia đình thì lấy cái máu L tâm trạng để canh gác cho chúng mày ngủ àLLVT nuôi ăn học miễn phí, ra trường bố trí công tác cho chúng mày để giờ đủ lông đủ cánh sinh ra thoái hoá tư tưởng, suy đồi đạo đức như thế này đây.
Ai cũng nghĩ như mấy tml thì còn ai thức cho tao ngủ, gác cho tao vui chơi, lấy niềm vui hạnh phúc của tao làm lẽ sống của chúng mày???
Tao tưởng những thằng bộ đội thì thường có bản lĩnh chính trị cao lúc nào quân đội cũng thanh liêm, liêm chính chứ sao lại lừa lọc đấu đá gi kinh thếTao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Cái muốn nói ở đây là tinh thần trách nhiệm, tâm huyết với công việc. Chứ bác ý có lao ra ngoài và ứng dụng dăm ba cái phần mềm đó đâu. Nên ko phải là ảo tưởng.... Còn ở trong chăn mới biết chăn có rận. Chúng mày thử vào môi trường đó xem. Dm, vợ con chúng mày cách có cái bờ tường mà cả nửa năm đéo gặp được, con ốm sốt cũng đéo ra được.... Rồi đầy vấn đề khác nữa... Xem chúng mày chịu nhiệt được mấy bữa.... Đăng lên đây là để chân thành xin lời khuyên của anh em. Kiến thức là vô tận. Ở đâu cũng phải học hỏi, cầu tiến... Địt mịa chứ những mấy thằng suốt ngày bốc phét, chuyên môn thì kém, chỉ lo lót chạy tiền... Nên chức mà cấp dưới nó khinh như chó ăn được mấy cái đồng bạc mà chả bao giờ có người bạn thật sự... Sống thế thì cứ cố mà ngồi. Đương nhiên, tao ko vơ đũa cả nắm. Có ông quan tốt thật. Mỗi người một lý tưởng sống khác nhau. Tính được con đường cho mình rồi thì OUT.thằng lồn này chính xác là bị ảo tưởng sức mạnh, toàn việc vặt mà tưởng làm cái gì to tát lắm , thiếu tá mà vẫn culi ảnh ọt với solidword... chỉ làm chân le ve sai vặt. Giờ học thêm các dùng người, mô kích mấy thằng lính cấp uý nó cày cho... đm mấy cái trò mèo vỗ vai vờ vịt bọn trẻ nó làm tý là xong, mình đi nhậu với địt là đúng bài.
Nguyên bản bài viết năm 29 tuổi là của tao. Còn đoạn 36 tuổi là bình luận của một bác cũng trong LLVT. Thằng MinD97 đăng bài không ghi nguồn. Lại đăng cả bình luận của người khác kẹp vào làm anh em hiểu lầmM ở đâu làm trợ lý KH à
Đm, ăn Nói cho nó đàng hoàng đi m. Chỉ những thằng sống trung thực, tâm huyết và trách nhiệm mới hiểu được. Mấy thằng chuyên ăn tục nói phét thì về hưu cũng chỉ cô độc thôi. Sống tu nhân tích đức cho con cháu tí điM không đọc à. 16năm được NN nuôi lấy cứt. Ve áo thiếu tá rồi.
Người anh em làm trong quân đội thể ở quân binh chủng nào...Vãi đồng chí. Thế theo nguyện vọng đam mê. Thì vợ con đồng chí thế nào :v lại bỏ luôn để theo đam mê à .... thiếu tá r là phải suy nghĩ 9 chắn cho thằng thượng uý như t nể chứ :v
Của M tất đấy.Đm, ăn Nói cho nó đàng hoàng đi m. Chỉ những thằng sống trung thực, tâm huyết và trách nhiệm mới hiểu được. Mấy thằng chuyên ăn tục nói phét thì về hưu cũng chỉ cô độc thôi. Sống tu nhân tích đức cho con cháu tí đi
Uh tao cũng từ bỏ đoạn xin chuyển sang sỹ quan, về làm ngành nghề Dân sự. Giờ tao thấy ổn và lựa chọn không hối tiếc gì cảNguyên bản bài viết năm 29 tuổi là của tao. Còn đoạn 36 tuổi là bình luận của một bác cũng trong LLVT. Thằng MinD97 đăng bài không ghi nguồn. Lại đăng cả bình luận của người khác kẹp vào làm anh em hiểu lầm
Đồng ýKhi còn con trẻ chúng ta là nạn nhân của "kỳ vọng" của bme khi nghĩ con cái mình vào "nhà nước" để "an nhàn" + " có lương hưu" thứ mà họ thế hệ trước hằng ao ước.
Họ sợ sự vất vả bươn trải thứ họ đã trải qua các con họ nếu theo bước sẽ phải trải qua như họ. Nên họ " cố hết sức" từ định hướng đầu tư để cố gắng để nhét vào " môi trường nhà nước".
Không phải kì thì gì cơ mà môi trường nhà nước là nơi làm con người ta không phải 100% nhưng cũng đến 80% làm con người ta ngu đần và ti tiện dần đều bào mòn những người dù là nhiệt tình và tâm huyết với công việc mình làm như ví dụ như thớt cả anh em ở trên.
T cũng thế trước kinh qua ở ngoài các kiểu bme cũng cố nhét bằng được vào nhà nước. T cũng vào cho bme vui thôi nhưng vẫn phát triển kinh doanh ở ngoài là chủ yếu.
Vui thì tao làm vì hàm lượng "lao động" ở môi trường nhà nước quá ít đi kèm đồng lương quá bèo. Chán thì t có thể ra ngoài bất cứ lức nào nghĩa là tay trái tay phải.
Quả thực môi trường nhà nước sẽ phù hợp vs ai. Phù hợp cocc xịn, có lộ trình rõ ràng nó cung đéo cần lương cứ làm chờ lên cốp. 2 là người hệ " chậm" có công việc là mừng rồi. 3 là người nhà quá giàu kiếm 1 nơi gọi là sinh hoạt lấy cái tiếng với đời.
Chúc thớt ra ngoài kinh doanh thành công.
T cũng nhập ngũ đc 13 năm rồi. Nhưng 2020 t ra rồi. đại úy.Môi trường này nó chỉ phù hợp với thằng nào thích xin xỏ luồn cúi. Còn muốn là chính mình thì ra. Còn tự bản thân quyết định thôi biết sao h.
Cái muốn nói ở đây là tinh thần trách nhiệm, tâm huyết với công việc. Chứ bác ý có lao ra ngoài và ứng dụng dăm ba cái phần mềm đó đâu. Nên ko phải là ảo tưởng.... Còn ở trong chăn mới biết chăn có rận. Chúng mày thử vào môi trường đó xem. Dm, vợ con chúng mày cách có cái bờ tường mà cả nửa năm đéo gặp được, con ốm sốt cũng đéo ra được.... Rồi đầy vấn đề khác nữa... Xem chúng mày chịu nhiệt được mấy bữa.... Đăng lên đây là để chân thành xin lời khuyên của anh em. Kiến thức là vô tận. Ở đâu cũng phải học hỏi, cầu tiến... Địt mịa chứ những mấy thằng suốt ngày bốc phét, chuyên môn thì kém, chỉ lo lót chạy tiền... Nên chức mà cấp dưới nó khinh như chó ăn được mấy cái đồng bạc mà chả bao giờ có người bạn thật sự... Sống thế thì cứ cố mà ngồi. Đương nhiên, tao ko vơ đũa cả nắm. Có ông quan tốt thật. Mỗi người một lý tưởng sống khác nhau. Tính được con đường cho mình rồi thì OUT.
Nên t lúc tao ra các cụ cũng tiếc lắm. Bảo người ngoài mất tiền tỷ để xin vào mà con lại ra. Nhưng thôi, cuộc đời ngắn lắm tao ko muốn sống mòn như vậy :vmôi trường nhà nước thì ở đâu nó chả thế m![]()
Ko mất tiền như t với m ra nó mới dễ, những thằng mất tiền lúc ra đắn đo lắm, làm chưa kịp lấy lại vốn lại phải out raNên t lúc tao ra các cụ cũng tiếc lắm. Bảo người ngoài mất tiền tỷ để xin vào mà con lại ra. Nhưng thôi, cuộc đời ngắn lắm tao ko muốn sống mòn như vậy :v
Ko mất tiền như t với m ra nó mới dễ, những thằng mất tiền lúc ra đắn đo lắm, làm chưa kịp lấy lại vốn lại phải out ra
Ừa t cũng thế, t làm xây dựng giờ hành chính t2 - t6, tính ra thời gian làm việc thì quá khỏe nếu so với bây giờ t tự làm, nhưng xì trét vcl, đầu lúc nào cũng bị đau nửa sau trên, còn giờ t làm tới tối nhưng thoải mái vcl, đúng là đéo tự do về tư tưởng thì đéo thể nào sống nổiĐấy là công việc của t là làm kỹ thuật. Sáng đi tối về với vợ con mà còn chán. Chứ những thằng ở đơn vị cả tháng đc về 1 lần chắc trầm cmn cảm mất :v
Mày nhầm phần lớn thiếu tá trong bộ đội thì chưa có cái vẹo gì cả chỉ là thằng trợ lý hoặc thằng lính quèn trong các đơn vị chuyên môn lấy đâu ra quân mà ôm việc hộ, mà có thằng ôm việc mày cũng phải quản quân 24/7, họp hành, cấp trên kiểm tra liên tục lấy đéo thời gian đâu mà lo việc khác chưa kể bộ đội uống rượu quá nhiều để lại hệ quả sức khoẻ quá lớn, nhiều ông chưa cầm được sổ hưu đã toi, vợ con thì thiệt thòi cả đời.Thiếu tá mà suy nghĩ tn chán quá, tầm này tuổi rồi thì lo nâng cao chuyên môn rồi thăng quan tiến chức thôi.
Vc vặt thì để lính nó làm, cđg cũng đến tay thế