Tụi mày nghĩ sao về 1 viễn cảnh. Gia đình đẻ ra đứa con, nuôi 10 mấy 20 năm cho nó lên thành phố ăn học.
Xong rồi nó đi làm, lấy vợ, lấy chồng rồi đẻ con. Và 2 ông bà già lại phải gửi đồ ăn, thi thoảng gửi chút tiền cho 2 vợ chồng trẻ trang trải mức sống cao ở thành phố với quá nhiều thứ chi phí. Trường hợp tệ hơn là đẻ ra xong 2 vợ chồng đi làm, đéo có thời gian chăm con, cũng đéo có tiền thuê người chăm. Vậy là 2 ông bà già lại phải thay phiên nhau lên chăm cháu hoặc gửi hẳn đứa cháu về quê cho 2 ông bà già chăm.
Đẻ con ra, lo cho nó cả đời … rồi sau này còn phải lo vợ, lo chồng, lo con … của nó. Vậy mà nhiều người vẫn cảm thấy điều đó là bình thường. Trong khi hai ông bà già đó có thể an hưởng một tuổi già với vài triệu của con gửi về. Hoặc cùng lắm nó không gửi về cũng được, tự nó lo nó nó là được rồi.
Tao nghĩ mà mà vẫn không thông …
Xong rồi nó đi làm, lấy vợ, lấy chồng rồi đẻ con. Và 2 ông bà già lại phải gửi đồ ăn, thi thoảng gửi chút tiền cho 2 vợ chồng trẻ trang trải mức sống cao ở thành phố với quá nhiều thứ chi phí. Trường hợp tệ hơn là đẻ ra xong 2 vợ chồng đi làm, đéo có thời gian chăm con, cũng đéo có tiền thuê người chăm. Vậy là 2 ông bà già lại phải thay phiên nhau lên chăm cháu hoặc gửi hẳn đứa cháu về quê cho 2 ông bà già chăm.
Đẻ con ra, lo cho nó cả đời … rồi sau này còn phải lo vợ, lo chồng, lo con … của nó. Vậy mà nhiều người vẫn cảm thấy điều đó là bình thường. Trong khi hai ông bà già đó có thể an hưởng một tuổi già với vài triệu của con gửi về. Hoặc cùng lắm nó không gửi về cũng được, tự nó lo nó nó là được rồi.
Tao nghĩ mà mà vẫn không thông …