.pc45.
Bò lái xe

====================================
Cách đây vài tháng Việt Nam và Thái nâng cấp quân hệ lẫn bang giao và quân sự.
Vài tháng trước, Việt Nam với Thái Lan rủ nhau “nâng cấp” quan hệ, từ bang giao tới quân sự, nghe cứ như cặp đôi mới yêu muốn lên level. Nhưng mà, cái sự “nâng cấp” này không phải chỉ để tình thương mến thương đâu, mà là vì cả hai đang đau đầu với mấy chuyện láng giềng.
Thái Lan thì lườm nguýt Campuchia, vì Campuchia cứ sáp vô Trung Quốc, làm Thái thấy ngứa mắt. Không phải họ sợ Campuchia đâu, mà là sợ cái bóng của Trung Quốc lù lù sau lưng, với lòng tham bành trướng cứ lấn tới gần. Còn Việt Nam? Ối giời ôi, còn lo hơn Thái rất nhiều! Campuchia cho Trung Quốc đóng quân sát bờ biển, cách Phú Quốc, Cà Mau có 20km. Hà Nội tức xì khói, thế là vội vàng xây căn cứ hải quân gần đó, tàu chiến cũng kéo tới rầm rầm, sẵn sàng “dằn mặt” láng giềng.
Vậy Thái Lan có con át chủ bài gì?
Ờ thì Thái sướng hơn Việt Nam, vì sau lưng có Mỹ chống lưng, muốn làm gì cũng dễ. Thái với Mỹ ký hợp đồng quân sự, làm đồng minh số một ở Đông Nam Á. Còn Việt Nam? Ừ thì “4 không” (không liên minh, không cho nước ngoài đóng quân, không dựa ai, không biết làm gì), nên đành chơi kiểu một mình, mạnh miệng nhưng trong lòng hơi rén(vì sợ mất chế độ, không có thực lực nên hèn vậy đó)
Trung Quốc thì ở xa Thái Lan, nên Thái chả lo lắm. Có gì thì tàu chiến, hạm đội của Mỹ kéo tới cái vèo. Còn Việt Nam, với chính sách “4 không”, nhiều khi chỉ biết ngồi im, nhìn mà tức.
Giờ giả sử Thái với Campuchia “choảng” nhau, chiến tranh lan rộng, thì sao? Trung Quốc chắc chắn nhảy vào, còn Việt Nam khéo phải cẩn thận kẻo “lưỡng đầu thọ địch” – trước mặt Campuchia cắn lén, sau lưng Trung Quốc đe dọa. Nếu Việt Nam đánh Campuchia, khác gì tuyên chiến với Trung Quốc. Mà đánh xong, chiếm Campuchia thì cũng mệt, vì sợ bị cấm vận, còn không đánh thì cứ lằng nhằng, kiểu “du dưa” mãi cũng chết.
Thái Lan mà chiếm Campuchia thì sao?
Quân Campuchia chắc chắn chạy tọt sang Việt Nam, rồi lập đội kháng chiến. Trung Quốc lúc đó sẽ “yểm trợ” từ phía Việt Nam. Nếu Việt Nam không cho, Trung Quốc sẽ làm khó dễ. Mà mục tiêu của Trung Quốc là gì? Không chỉ dừng ở Campuchia đâu, mà là lấn xuống biển Thái Lan, qua eo Malacca – cái “yết hầu” của hàng hải thế giới.
Việt Nam đúng là ở thế kẹt. Mỹ thì muốn dùng Việt Nam với Thái Lan làm con cờ để đuổi Trung Quốc ra khỏi Campuchia. Nhưng Việt Nam mà không khéo léo, thì coi như “game over”.
Việt Nam chỉ muốn sống hòa bình, làm bạn với cả Campuchia lẫn Thái Lan. Nhưng Mỹ đâu có chịu buông tha Campuchia. Thái Lan với Việt Nam, nói thẳng ra, cũng chỉ là quân cờ trong ván bài lớn của Mỹ.
Mới 3 hôm trước, Việt Nam đánh tiếng xin Mỹ giảm thuế xuống 11%. Trump nghe xong, phán xanh rờn:
“Muốn giảm thuế hả? Tách khỏi Trung Quốc, làm đồng minh chống Tàu đi!”
Việt Nam nghe thế, sợ quá, im re. Nếu gật đầu “yes”, ngày hôm sau chắc Trung Quốc quậy phá biên giới ngay. Dầu Việt Nam có muốn hay không, giờ chỉ dám “nín thở qua sông”, chờ thời cơ.
Đây là cuộc chiến ủy nhiệm giữa Trung Quốc và Mỹ. Kỳ một là Việt Cộng và VNCH kỳ hai là Thái Lan và Campuchia. Cà hai cuộc chiến ủy nhiệm này Việt Nam không khéo thì mệt lắm. Đế Quốc Mẽo và Trung Quốc tiếp vũ khí thì ở dưới chém giết mặc kệ chúng bay. Thôi thì Thái và Cam đành phải nhập vai diễn vậy. Địa chính trị chỉ có lợi ích là trên hết, mạng người rẻ bèo à. Nó tàn nhẫn như vậy đó!
Địa chánh trị đang thay đổi. Chế độ CSVN rồi cũng sẽ phải đi vào dĩ vãng. Đây là thời điểm toàn dân VN phải đứng lên bày tỏ chính kiến cá nhân của mỗi người. Đừng sợ hãi nữa vì chúng ta đang ở trong thời khắc đổi thay to lớn





John Nguyen