Obz tao là những con người bình thường, tỉnh táo về mặt đầu óc. Nhưng tao thấy sống trong nhà tao thực sự là 1 cơn ác mộng, áp lực về tâm lý. T lấy 1 vài ví dụ nhé. Mẹ tao thường thay quần áo giữa nhà, đéo cần biết tao đã lớn rồi, bố mẹ tao thường lúc đi ỉa đéo bao giờ đóng, khoá cửa nhà vệ sinh, chỉ mờ hờ hờ hoặc mở toang??? Chúng m thử phân tích xem 2 người này bị bệnh gì?? Chứ tao đéo thể hiểu nổi. Dm chửi thì lại bảo bất hiếu các kiểu. Nói mãi đéo nghe. Kiểu như bị đần vậy á. Ngày xưa nhà nghèo hố xí đéo có cửa thì còn chấp nhận được. Đằng này nhà có cửa rả đàng hoàng vẫn cứ thói cũ. Lắm lúc khách vào nhà tao cũng phát ngại vì OBZ đéo giống người bình thường tí nào.