Khoảng năm 2013 2014 tau có đọc dc truyện ai hát giữa rừng hoang về mấy anhem nhà cầm ca bị ông hổ bắt về phải hát h nhớ còn ghêKể cũng lạ, cái giống hổ nó đã nếm thịt người thì ranh vl, kiểu như được khai mở linh trí ấy nhể, xưa hay goi là thành tinh. Còn cái m nói bất giác làm t nhớ tới đọc được đâu đó về quan niệm dân gian xưa là người bị hổ ăn thịt, linh hồn đéo siêu thoát được cứ quanh quẩn theo con hổ được gọi là Ma Trành hay cái gì đấy tương tự, muốn thoát ra thì phải dụ người khác đến thế thân cho nó chén, chắc để lý giải có tiếng kêu như người![]()
(lí do là cứ thích đi đại đại xuyên rừng nhắm nhắm tới mấy cái điểm trong bản đồ thay vì đi theo chỉ dẫn). Xong phải lò mò đi theo la bàn hướng Đông gần 18h mới ra tới đường nhựa. Đợt đó tao đi chung với 2 con ml kia, bọn con gái hay hoảng thấy gần tắt nắng cứ đòi quay lại "chỗ cũ", mẹ nó trong rừng cây chỗ nào chả giống giống nhau mà cứ lèo nhèo đòi chỗ cũ, rồi đường mòn do nước mưa/gió/địa hình thì cứ khăng khăng là có người đi cứ đòi ngược theo hướng đó! 