Có những nỗi niềm riêng mình đành tự chôn giấu thật sâu. Không phải muốn cô độc, mà bởi ngôn từ thế gian dường như quá chật hẹp …

Chẳng thể nào dung chứa và gọi tên trọn vẹn những bão giông đang cuộn trào trong lòng …

Mất đi một người không phải một cơn mưa thật lớn cuốn trôi tất cả, mà là cả một đời ẩm ướt. Vẫn là hàng ghế đó không ai ngồi nữa, vẫn là đoạn đường xưa nhưng vật đổi sao dời.

Đôi khi chỉ cần một mùi hương, một âm thanh, một hình bóng quen thuộc nào đó cũng khiến cả đêm nằm suy tư ướt gối.
 
Ra trung tâm thương mại đi dạo
Tự thưởng cho mình 150k nồi lẩu
Để lòng mình lắng xuống
Nhìn cuộc sống thấy dễ thở hơn

Cuộc sống nó vậy đó
 
Top