Mày chỉ nhìn thế giới vài chục năm trở lại đây thì mày thấy vậy. Tây lông nó giàu lên cũng nhờ rất nhiều vào đi cướp bóc, phá hoại các dân tộc, quốc gia khác, có gì hay ho đâu.
Nếu đặt câu hỏi tại sao lại sinh ra tôn giáo, thì tao nghĩ đó là để giúp con người thoát khỏi nỗi sợ chết. Các tôn giáo có thể phát triển và bền vững đều có tôn chỉ về sự tồn tại sau cái chết, mỗi tôn giáo một hình thức khác nhau. Khởi nguồn từ tôn chỉ đó, các tôn giáo xây dựng bộ khung kỉ luật để nhân loại sống "có đạo", với hi vọng le lói về sự tồn tại của mình sau cái chết. Và tất nhiên, xã hội có kỉ luật thì luôn phát triển tốt hơn xã hội vô kỉ luật. Các tầng lớp cai trị hiểu được điều đó, nên mượn đạo để cai trị thiên hạ luôn, cũng là điều tốt chứ không có gì sai trái. Mục đích tối cao cũng muốn làm cho xã hội có kỉ luật mà phát triển. Bởi vì roi vọt thuần tuý không giữ được kỉ luật bền vững, hở ra là lại làm phản, hỗn loạn ngay.
Thêm nữa có thể có một vài yếu tố râu ria về sự hạnh phúc. Không phải cứ có đầy đủ vật chất là một xã hội thịnh vượng, hạnh phúc. Cứ nhìn hiện tại, một người dân bình (trung bình) cũng sướng hơn hoàng đế của 500 năm trước : trời nóng có điều hoà mát lịm, đi bắc vào nam ngồi phơi háng 2h là đến nơi, thích thì bỏ vài trăm K là đi địt được, lựa trọn có cả nghìn, ăn uống thì mõi ngày đổi một món, thích cá thích thịt đều có hết .... Về điều kiện vật chất thì hơn hẳn hoàng đế của 500 năm trước. Hồi đó người ta nghĩ như vậy là sướng chết con đĩ mẹ rồi, nhưng sao bây giờ ai cũng kêu khổ quá trời? Lại một lần nữa tôn giáo xuất hiện và trả lời cho câu hỏi này.
Tóm lại, để so sánh tôn giáo nào hơn, kém ra sao thì không thể nói được. Có chăng nên hiểu vì sao tôn giáo xuất hiện.
				
			Nếu đặt câu hỏi tại sao lại sinh ra tôn giáo, thì tao nghĩ đó là để giúp con người thoát khỏi nỗi sợ chết. Các tôn giáo có thể phát triển và bền vững đều có tôn chỉ về sự tồn tại sau cái chết, mỗi tôn giáo một hình thức khác nhau. Khởi nguồn từ tôn chỉ đó, các tôn giáo xây dựng bộ khung kỉ luật để nhân loại sống "có đạo", với hi vọng le lói về sự tồn tại của mình sau cái chết. Và tất nhiên, xã hội có kỉ luật thì luôn phát triển tốt hơn xã hội vô kỉ luật. Các tầng lớp cai trị hiểu được điều đó, nên mượn đạo để cai trị thiên hạ luôn, cũng là điều tốt chứ không có gì sai trái. Mục đích tối cao cũng muốn làm cho xã hội có kỉ luật mà phát triển. Bởi vì roi vọt thuần tuý không giữ được kỉ luật bền vững, hở ra là lại làm phản, hỗn loạn ngay.
Thêm nữa có thể có một vài yếu tố râu ria về sự hạnh phúc. Không phải cứ có đầy đủ vật chất là một xã hội thịnh vượng, hạnh phúc. Cứ nhìn hiện tại, một người dân bình (trung bình) cũng sướng hơn hoàng đế của 500 năm trước : trời nóng có điều hoà mát lịm, đi bắc vào nam ngồi phơi háng 2h là đến nơi, thích thì bỏ vài trăm K là đi địt được, lựa trọn có cả nghìn, ăn uống thì mõi ngày đổi một món, thích cá thích thịt đều có hết .... Về điều kiện vật chất thì hơn hẳn hoàng đế của 500 năm trước. Hồi đó người ta nghĩ như vậy là sướng chết con đĩ mẹ rồi, nhưng sao bây giờ ai cũng kêu khổ quá trời? Lại một lần nữa tôn giáo xuất hiện và trả lời cho câu hỏi này.
Tóm lại, để so sánh tôn giáo nào hơn, kém ra sao thì không thể nói được. Có chăng nên hiểu vì sao tôn giáo xuất hiện.
