Đụ má! Cầu gãy thì đéo nhận- đổ thừa AI - đổ thừa tin đồn. TẬN CÙNG CỦA SỰ THỐI NÁT

Bọn nó đang chạy max công suất trên mọi nền tảng mxh để def cho cảng mà có vẻ lần này dân phẫn nộ nhiều quá bọn nó def đéo nổi nữa. Ngay cả trên thờ rét city động của bò đỏ trên đó mà def yếu ớt vl, sau lần này sự căm phẫn trong dân đẩy lên cao quá.
Cần thiết phải tổ chức ngay A80 mở rộng để nâng cao tinh thần ngạo nghễ
 
Dụ này ở chỗ nào Sóc Sờ Bai vậy m? Sao t k nghe ta. Điện gió chắc ở khu Vĩnh Châu hả
Uh..lạc hòa 1,2..chưa tới vĩnh châu.vụ đó rùm beng lắm.mày search thì sau này hết đàn ông chỉ còn đàn bà phản động thì tụi an ninh bu vô bóp hết,càng ngon.milk,mít,già...bị túm hết.
Dân ở đó thì tụi khơ me nó hiền,ít bạo động.còn đám người tiều thì dữ dằn
Nhưng cuối cùng vẫn đi chăn gián hết thôi.
Lúc an ninh chưa xuống,dm..súng bắn cá,ba chỉa,mã tấu,giang hồ nó đứng dọc đất.
Tml như tao đéo dám ho.nó phán chỉ cần 1 cục đất,1 cục đá do xe cuốc đào mà rớt xuống phầm đất của nó..thì tự lụm lên mà nhét vô mồm..ko thì bố mày chém.😂
Có cái cc mà tao làm tiếp,tao lủi liền luôn.
Cơ động,an ninh tràn xuống thì tụi nó chim cút hết.
Nói chung thì dân oan.bị cướp đất cũng có,tụi tiều tham lam cũng có.nhưng đa số là bị lấn chiếm,đền bù đéo thỏa đáng.
Mà đi nhậu khu hòa đông,lạc hòa thì tao phát hiện ra là toàn việt cộng ngày xưa..vô nhà là ảnh bác,cờ đỏ lòm.dm,vác loa ra hát thì mấy tml ở đó toàn hát tân cổ đỏ,mùa xuân yêu bác,yêu đảng đỏ chói luôn.
 
Trong chỗ t gom đồ từ thiện, bà mà đi gom lại nhà t lấy 3 bịch đồ to đùng là quần áo vs chăn mền cũ nhà t k sài nữa. Bả tâm sự là bây giờ c k có lấy tiền nữa đâu, c k còn tin vào cái mttq đó nữa. Gom tiền rồi gửi vô đó mình k biết tiền nó đi đâu về đâu e à, cứ nhu yếu phẩm như này là c nhận
“ Lá lành đùm lá rách “ cha ông ngày xưa dạy cái gì cũng hay- cũng phải.
Dân tộc này có phải thua kém gì ai? Sao dưới triều đại này, lòng người chia rẻ, sân si và thù hận.

Nhà tao cũng lụt, tao chứng kiến cảnh đoàn người nối đuôi nhau đi tản cư. Vẻ mặt ai cũng thất thần, khắc khổ.
Tao mở cửa, đón 1 nhóm nhỏ người - hễ ai mệt có thể vào nghỉ chút rồi lội tiếp.
Nhà tao thì chả có gì ngoài bia và thuốc lá. Đèn cầy thắp lên, té ra là nhóm học sinh- sinh viên nội trú dân tộc, con nhà nghèo lên ở trong nhà tình thương. Mỗi đứa sinh viên 1 lon bia - 1 cây xúc xích cho ấm lòng, 1 câu chuyện về vùng quê nghèo - và một ước mơ làm người tử tế.
 
Uh..lạc hòa 1,2..chưa tới vĩnh châu.vụ đó rùm beng lắm.mày search thì sau này hết đàn ông chỉ còn đàn bà phản động thì tụi an ninh bu vô bóp hết,càng ngon.milk,mít,già...bị túm hết.
Dân ở đó thì tụi khơ me nó hiền,ít bạo động.còn đám người tiều thì dữ dằn
Nhưng cuối cùng vẫn đi chăn gián hết thôi.
Lúc an ninh chưa xuống,dm..súng bắn cá,ba chỉa,mã tấu,giang hồ nó đứng dọc đất.
Tml như tao đéo dám ho.nó phán chỉ cần 1 cục đất,1 cục đá do xe cuốc đào mà rớt xuống phầm đất của nó..thì tự lụm lên mà nhét vô mồm..ko thì bố mày chém.😂
Có cái cc mà tao làm tiếp,tao lủi liền luôn.
Cơ động,an ninh tràn xuống thì tụi nó chim cút hết.
Nói chung thì dân oan.bị cướp đất cũng có,tụi tiều tham lam cũng có.nhưng đa số là bị lấn chiếm,đền bù đéo thỏa đáng.
Mà đi nhậu khu hòa đông,lạc hòa thì tao phát hiện ra là toàn việt cộng ngày xưa..vô nhà là ảnh bác,cờ đỏ lòm.dm,vác loa ra hát thì mấy tml ở đó toàn hát tân cổ đỏ,mùa xuân yêu bác,yêu đảng đỏ chói luôn.
T có nhiều người quen ở Kế Sách mà chắc bọn nó k biết nên k thấy kể. Đợt tầm 10năm trước t có đi hết Sóc Trăng, chạy hết quận huyện ở ST còn Ngã Năm thì chưa đi tới, đi tới Vĩnh Châu phải nói nơi đó nghèo nhất của cái tỉnh ST luôn, đi ngang thấy con nít nhà nào cũng 3-4người là ít toàn dân tộc Khơ-me nhìn mà thấy thương, cảm giác dân ở đó không ai ngó ngàng tới nữa sống chết mặc bay!
 
“ Lá lành đùm lá rách “ cha ông ngày xưa dạy cái gì cũng hay- cũng phải.
Dân tộc này có phải thua kém gì ai? Sao dưới triều đại này, lòng người chia rẻ, sân si và thù hận.

Nhà tao cũng lụt, tao chứng kiến cảnh đoàn người nối đuôi nhau đi tản cư. Vẻ mặt ai cũng thất thần, khắc khổ.
Tao mở cửa, đón 1 nhóm nhỏ người - hễ ai mệt có thể vào nghỉ chút rồi lội tiếp.
Nhà tao thì chả có gì ngoài bia và thuốc lá. Đèn cầy thắp lên, té ra là nhóm học sinh- sinh viên nội trú dân tộc, con nhà nghèo lên ở trong nhà tình thương. Mỗi đứa sinh viên 1 lon bia - 1 cây xúc xích cho ấm lòng, 1 câu chuyện về vùng quê nghèo - và một ước mơ làm người tử tế.
Dưới triều đại nhà sản thì lòng thương xót giữa con người với con người ngày càng xa xỉ, ai cũng nghi ngờ lẫn nhau không có 1 lòng tin trong cái xã hội lừa dối này nên mọi người gọi là xứ lừa không oan. Nhà t nói thẳng con mỗi lòng tin với nhà thờ, gửi gắm cho các Sơ, không phô trương không ồn ào không kể lể cho ai hay bởi trong kinh thánh có dạy: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng. Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
 
D
Dưới triều đại nhà sản thì lòng thương xót giữa con người với con người ngày càng xa xỉ, ai cũng nghi ngờ lẫn nhau không có 1 lòng tin trong cái xã hội lừa dối này nên mọi người gọi là xứ lừa không oan. Nhà t nói thẳng con mỗi lòng tin với nhà thờ, gửi gắm cho các Sơ, không phô trương không ồn ào không kể lể cho ai hay bởi trong kinh thánh có dạy: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng. Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
đôi khi vài đợt cứu trợ đc công nhận, dăm ba gói hàng dc chuyển và ghi lại sẽ là phao cứu sinh lúc chánh quyền tróc nã, hay là lý do giảm nhẹ án trc tòa. Ở đời điều gì cũng có thể xảy ra, phúc cho ai không thấy mà tin!!
 
T có nhiều người quen ở Kế Sách mà chắc bọn nó k biết nên k thấy kể. Đợt tầm 10năm trước t có đi hết Sóc Trăng, chạy hết quận huyện ở ST còn Ngã Năm thì chưa đi tới, đi tới Vĩnh Châu phải nói nơi đó nghèo nhất của cái tỉnh ST luôn, đi ngang thấy con nít nhà nào cũng 3-4người là ít toàn dân tộc Khơ-me nhìn mà thấy thương, cảm giác dân ở đó không ai ngó ngàng tới nữa sống chết mặc bay!
Sóc Trăng- từ thời Pháp Thuộc cho tới nay luôn, dân Khơ -me luôn lạc hậu và nghèo mày à.
Cái mà tao hiểu và ngộ ra về đạo và đời ở cái xứ này.
Ở đây họ thuần theo Phật Giáo Nam Tông. Chùa nhiều lắm. Người ta nhà không có ăn, cứ cúng bái chùa nhiều. Cái đức tin về tâm linh họ cao hơn khoa học thường thức. Có lần tao về chơi, chữa đau bụng kiết mà người ta còn mời thầy về cúng ( Làm mâm hoa - đầu heo các kiểu để thầy vái cho bay đi cái bệnh )
Thanh niên ở đây tự nguyện đi vào chùa ở 1 -2 năm tu học để trả hiếu cha mẹ. Cha mẹ mất cũng cạo đầu- cạo cả lông mày để cha mẹ sớm siêu thoát.
Thế đó, tâm linh đi sâu vào họ- nên họ ứng vào đời cái thanh cảnh. Không hiểu thì cho là họ nghèo hèn, khổ cực. Hiểu thì thấy họ an yên - ngộ đạo.
Chánh quyền thì cứ muốn ru họ ngủ mãi. Ngủ để quên đi Hận Đồ Bàn.
 
D

đôi khi vài đợt cứu trợ đc công nhận, dăm ba gói hàng dc chuyển và ghi lại sẽ là phao cứu sinh lúc chánh quyền tróc nã, hay là lý do giảm nhẹ án trc tòa. Ở đời điều gì cũng có thể xảy ra, phúc cho ai không thấy mà tin!!
Thì ra, ở xứ này, giúp đỡ nguời hoạn nạn cũng phải có lí do.
Hèn gì làm người tử tế mà cũng được tuyên dương- công nhận. Lại còn được tích điểm “ phước báu” để kiếp sau ngon lành hơn.
“ Phúc cho ai không thấy mà tin”
 
Dưới triều đại nhà sản thì lòng thương xót giữa con người với con người ngày càng xa xỉ, ai cũng nghi ngờ lẫn nhau không có 1 lòng tin trong cái xã hội lừa dối này nên mọi người gọi là xứ lừa không oan. Nhà t nói thẳng con mỗi lòng tin với nhà thờ, gửi gắm cho các Sơ, không phô trương không ồn ào không kể lể cho ai hay bởi trong kinh thánh có dạy: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng. Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
Tao cũng không hiểu lòng tốt- từ thiện là gì nữa?
Vì với tao đó là lẽ thường - chả có gì đặc biệt để dùng danh xưng hay từ ngữ gì đao to búa lớn.
Làm một người bình thường thì cái gì mày thấy gai mắt, khó chịu trong lòng thì làm thôi, trong khả năng đều được.
Tao ghét mấy cái tự nhận- danh xưng lắm! Đụ mẹ! Tự biến cái bình thường thành đặc biệt
 
Sóc Trăng- từ thời Pháp Thuộc cho tới nay luôn, dân Khơ -me luôn lạc hậu và nghèo mày à.
Cái mà tao hiểu và ngộ ra về đạo và đời ở cái xứ này.
Ở đây họ thuần theo Phật Giáo Nam Tông. Chùa nhiều lắm. Người ta nhà không có ăn, cứ cúng bái chùa nhiều. Cái đức tin về tâm linh họ cao hơn khoa học thường thức. Có lần tao về chơi, chữa đau bụng kiết mà người ta còn mời thầy về cúng ( Làm mâm hoa - đầu heo các kiểu để thầy vái cho bay đi cái bệnh )
Thanh niên ở đây tự nguyện đi vào chùa ở 1 -2 năm tu học để trả hiếu cha mẹ. Cha mẹ mất cũng cạo đầu- cạo cả lông mày để cha mẹ sớm siêu thoát.
Thế đó, tâm linh đi sâu vào họ- nên họ ứng vào đời cái thanh cảnh. Không hiểu thì cho là họ nghèo hèn, khổ cực. Hiểu thì thấy họ an yên - ngộ đạo.
Chánh quyền thì cứ muốn ru họ ngủ mãi. Ngủ để quên đi Hận Đồ Bàn.
T về đó thấy chùa chiền trong ấp xã nhiều lắm, các Sư thầy tu không ồn ào, đi khất thực ở ngoài đường, ai cho gì lấy đó, đi ngang khu đạo dân vẫn cho các thầy. T thấy các thầy mới đúng chất là tu hành, không sân si với đời không đòi hỏi cúng giường như các khầy.
 
Tao cũng không hiểu lòng tốt- từ thiện là gì nữa?
Vì với tao đó là lẽ thường - chả có gì đặc biệt để dùng danh xưng hay từ ngữ gì đao to búa lớn.
Làm một người bình thường thì cái gì mày thấy gai mắt, khó chịu trong lòng thì làm thôi, trong khả năng đều được.
Tao ghét mấy cái tự nhận- danh xưng lắm! Đụ mẹ! Tự biến cái bình thường thành đặc biệt
Sáng nay t uống cafe ở Bà Chiểu thấy bé kia 18-19 tuổi lấm lét bế đứa con hay em gì đó lại xin quán xin tiền, t móc bóp còn 20k lẻ cũng đưa cho nó coi như cho ngta ly cafe. Không to lớn gì nhưng cho xong lòng mình nó thanh thản!
 
Tao cũng nghi @Thổ phỉ Đỏ là an ninh chìm lắm

Mấy nay yên ắng- không mời cà phê- chắc là đang đi nghiệp vụ rồi 🤣🤣🤣
Tao nhận 100 tỷ Hồ tệ , bán mạng cho cọng sản. Éo mịa giờ này kiếm cái ăn cho lâu la khó lắm. Đi cướp thì dân đang khổ, cướp phú ông quan lại thì éo có định vị. Thôi chiêu an cho rồi.:vozvn (1):
 
Tụi cu đen ở bình thuận,bình dương...đều có 1 tml ném đá dấu tay.kịch bản y chang nhau
Sau khi tao tìm hiểu thì ra đó là tml @Thổ phỉ Đỏ .chuyên gia núp lùm,ném đá dấu tay
Đả đảo cọng sản. Cọng sản chó đẻ , cs việt nam là Tây nội địa. Mả cha thằng nào lôi quái thai về vn .
 
Phẫn nộ bằng bàn phím thì để làm gì?
….
Tao nhớ trong cuộc Khởi Nghĩa Bình Thuận năm 2018, lúc đó đoàn người bất bạo động. Cho đến khi một cục đá chọi thẳng vào phònh trực ở UBND thì bùng nổ. Thằng chọi- giật dây là thằng CA chìm.
Đụ con đĩ mẹ, Khởi nghĩa mà cũng do công an khơi mào thì trông mong gì dăm ba cái bàn phím
cưỡng chế đất cũng thế, luôn có thằng conan chìm cố tình gây sự trước để có cớ đàn áp
xét về bằng chứng dân sẽ luôn thua và bị quy chụp chống phá
 
1 chai thì lũ quần què gì quên hết, lúc đó lên mạng bưng bô chửi baque phản động tiếp
100k là để thử lòng tự trọng của dân tộc này còn hay mất?
Và chúng ta đã thấy hàng hàng lớp lớp xếp hàng đủ các thành phần - tuổi tác.
Chúng ta thấy clip dân chửi cán bộ- cán bộ chìa tiền vào từng bàn tay xin ăn.
Tạo ra cái lợi ích ảo 100k mà ko lấy là mất lợi ích. Mà không hiểu rằng, đó là phép thử của tự trọng.
….
 
Tao nhận 100 tỷ Hồ tệ , bán mạng cho cọng sản. Éo mịa giờ này kiếm cái ăn cho lâu la khó lắm. Đi cướp thì dân đang khổ, cướp phú ông quan lại thì éo có định vị. Thôi chiêu an cho rồi.:vozvn (1):
🥺🥺🥺 ừ- 100 tỷ hãy bán.
Chứ tao thấy 100k thôi mà nhiều thằng đã trở mặt từ đợt 2/9.
 
Ngày 24/11, tang thương bao trùm căn nhà nhỏ của vợ chồng anh P.V.T. (51 tuổi) và chị P. T. N.T. (40 tuổi), trú xóm Mới, thôn Vạn Lộc. Trong lúc tháo chạy vì tin đồn vỡ đập, hai vợ chồng không may rơi xuống cây cầu bị lũ cuốn gãy và thiệt mạng. Sự ra đi của anh T. và chị T. để lại ba đứa trẻ bơ vơ, trong đó hai con lớn đang học đại học, còn đứa út mới học lớp 4.


mục đích của nó đăng bài là "vì tin đồn nên mới làm người ta chết" nhưng thực tế chết là do cầu gãy chứ đéo phải do tin đồn, cho dù đéo phải tin đồn là sự thực đi nữa thì 2 vợ chồng vẫn phải chết thì do cầu gãy khi chạy lũ thôi, Lồn báo làm ăn mất dạy, nguỵ biện bố láo, lập lờ câu chữ
 

Có thể bạn quan tâm

Top