Đụ má! Cầu gãy thì đéo nhận- đổ thừa AI - đổ thừa tin đồn. TẬN CÙNG CỦA SỰ THỐI NÁT

Lâu rồi không gặp, bạn mạnh giỏi chứ.
Sáng hôm đó tao cũng đi biểu tình chống Tàu, bọn tao bị chia cắt dẫn đoàn. Và cũng có thanh niên trà trộn vào.
Tí thì tao cũng lên cmm phường rồi. =)))
Vẫn khoẻ bạn à… Cũng lâu rồi không còn cảm xúc để chửi triều đại nữa.
Ai dè- dòng lũ chảy về- lòng người ngổn ngang nên bận tâm đôi chút.
….
Vụ biểu tình TQ, tao đi từ đầu tàu Sài Gòn.
Rất vui và hào khí. Cứ như đang hiện diện đoàn người thế hệ cũ trong ngày chuyển giao chánh quyền cho cụ Trần Trọng Kim.
Bao công - cán - chính hoà cũng lớp sanh viên được đào tạo bài bản theo giáo dục Tây Phương.
Ngày biểu tình Sg, đoàn trước mắt tao là cựu biệt động SG- từng là ưu tú của MTGPDTMNVN- tao gọi chúng là khủng bố.
Đi trước bọn tao, tao cầm đàn hoà cùng vào người bạn hát vang “ Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ” - rồi nhảy “ Việt Nam Việt Nam”

Mấy lão ngoảnh đầu và hát theo, mắt ươn ướt.
Đó! Dù biểu tình - dù ghét cái bọn ăn cháo đái bát đó nhưng bọn tao chỉ chửi xéo bằng âm nhạc chứ không bằng bạo lực. Yêu nước văn minh.
Thế nhưng, ngay tới bài hát CS còn sợ. Chúng xộc ra cái phía giựt - đập đàn. Bọn áo xanh dân quân ùa vào…
Lúc ấy, đéo hiểu sao mấy lão già biệt động- từng một thời ném lựu đạn vào dân, hoạt động- nở hoa trong lòng Mỹ _ Nguỵ lại ùa vào bảo vệ những cây đàn của lớp trẻ đang hát vang chống lại chế độ CS
Bọn chó có cần nhìn huy chương hay già râu ria- chúng chà đạp- nắm đầu kéo lên- baton vụt toét cả mí mắt. Tiếng đàn bà gào rú, có những đứa bé sáng hôm ấy đi cùng gia đình hoà vào tinh thần yêu nước cũng ré khóc.
Chúng đâu ngờ lại phải chứng kiến cảnh điêu tàn này.
Sáng đó, tao thiệt hại 1 cây đàn. Đụ đĩ mẹ, cây classic 1 triệu hơi bị to năm đó.
 
klq nhưng mà dạo này thằng trâu quốc huy bị bịt mõm rồi hay sao ko thấy nhỉ
Giá trị của vật chất nó kinh khủng lắm.
Bào mòn hết ý chí lẫn lý tưởng.
Bởi thế, người Hoa di dân ngày trước đi đâu, đến khi chết thì hồi cố hương để chôn cất cạnh tổ tông.
Mày hiểu ý nghĩa không?
Tất là dù mày thành hay bại ở đâu , thì khi chết cũng là một nắm mồ- không mang theo được bất cứ thứ gì. Nên người Hoa giàu có như nào họ không phô trương hay sống theo dòng chảy thành vinh của thời cuộc. Nên giàu là giàu cho kiếp họ là không đủ mà là kiếp sau- con cháu vạn năm sau. Mà các dân tộc khác cũng học theo để thịnh vượng.
Còn thằng Huy, có thể nó đang chết mòm vì danh vọng chống Cộng nó đạt được. Và nó cũng dần quên đi chí nguyện cho con cháu đời sâu. Nó dần muốn hưởng thụ trong kiếp này.
Học ai không học, học toàn Sấm Vương- Thái Bình Thiên Quốc thì toan sớm thôi.
Đừng trông mong gì về một lãnh tụ dưới thời này.
 
Vẫn khoẻ bạn à… Cũng lâu rồi không còn cảm xúc để chửi triều đại nữa.
Ai dè- dòng lũ chảy về- lòng người ngổn ngang nên bận tâm đôi chút.
….
Vụ biểu tình TQ, tao đi từ đầu tàu Sài Gòn.
Rất vui và hào khí. Cứ như đang hiện diện đoàn người thế hệ cũ trong ngày chuyển giao chánh quyền cho cụ Trần Trọng Kim.
Bao công - cán - chính hoà cũng lớp sanh viên được đào tạo bài bản theo giáo dục Tây Phương.
Ngày biểu tình Sg, đoàn trước mắt tao là cựu biệt động SG- từng là ưu tú của MTGPDTMNVN- tao gọi chúng là khủng bố.
Đi trước bọn tao, tao cầm đàn hoà cùng vào người bạn hát vang “ Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ” - rồi nhảy “ Việt Nam Việt Nam”

Mấy lão ngoảnh đầu và hát theo, mắt ươn ướt.
Đó! Dù biểu tình - dù ghét cái bọn ăn cháo đái bát đó nhưng bọn tao chỉ chửi xéo bằng âm nhạc chứ không bằng bạo lực. Yêu nước văn minh.
Thế nhưng, ngay tới bài hát CS còn sợ. Chúng xộc ra cái phía giựt - đập đàn. Bọn áo xanh dân quân ùa vào…
Lúc ấy, đéo hiểu sao mấy lão già biệt động- từng một thời ném lựu đạn vào dân, hoạt động- nở hoa trong lòng Mỹ _ Nguỵ lại ùa vào bảo vệ những cây đàn của lớp trẻ đang hát vang chống lại chế độ CS
Bọn chó có cần nhìn huy chương hay già râu ria- chúng chà đạp- nắm đầu kéo lên- baton vụt toét cả mí mắt. Tiếng đàn bà gào rú, có những đứa bé sáng hôm ấy đi cùng gia đình hoà vào tinh thần yêu nước cũng ré khóc.
Chúng đâu ngờ lại phải chứng kiến cảnh điêu tàn này.
Sáng đó, tao thiệt hại 1 cây đàn. Đụ đĩ mẹ, cây classic 1 triệu hơi bị to năm đó.
Thực ra biệt động có người Bắc. Và có thể là người nhà t.
Chỉ để mày có thêm một góc nhìn, là ông nội của một biệt động bị Pháp bắt vì chống Pháp, không phải vì tham gia ******** mà là tham gia Duy Tân hay Đông Kinh nghĩa thục.
Và họ hàng làng xóm của biệt động đó có thể bị chết trong nạn đói kinh hoàng năm 45.
Cho nên biệt động Nam thì t không biết, biệt động Bắc không phải ăn cháo đá bát. Họ làm theo những gì họ biết và cho là phải. Dù có những khúc mắc của lịch sử.
Ngoài ra, cũng người biệt động đó đã đến tìm gặp họ hàng bên kia chiến tuyến, vốn là một sĩ quan cấp cao để che chở. Và cũng ông sĩ quan này vẫn tìm về quê hương Bắc Kỳ nương náu chờ HO.
Đó là số phận kì lạ của những kiếp con người trong vòng xoáy của lịch sử. Anh em, họ hàng, gia tộc chia lìa trong bão tố thời cuộc.
Chỉ có một điều khó thay đổi, không khoan nhượng với kẻ mà người đó coi là xâm lược.
Đáng ra, Kenedy và sau này là Johnson, đừng mang quân và Việt Nam. Nhưng đó lại là chủ đề khác.
Chỉ để cho m hiểu hơn về thế nào là biệt động. Ngay cả khi t không đồng ý với "giải phóng", thì đó vẫn là gia đình của t.
 

Có thể bạn quan tâm

Top