Lâu rồi không gặp, bạn mạnh giỏi chứ.
Sáng hôm đó tao cũng đi biểu tình chống Tàu, bọn tao bị chia cắt dẫn đoàn. Và cũng có thanh niên trà trộn vào.
Tí thì tao cũng lên cmm phường rồi.

)
Vẫn khoẻ bạn à… Cũng lâu rồi không còn cảm xúc để chửi triều đại nữa.
Ai dè- dòng lũ chảy về- lòng người ngổn ngang nên bận tâm đôi chút.
….
Vụ biểu tình TQ, tao đi từ đầu tàu Sài Gòn.
Rất vui và hào khí. Cứ như đang hiện diện đoàn người thế hệ cũ trong ngày chuyển giao chánh quyền cho cụ Trần Trọng Kim.
Bao công - cán - chính hoà cũng lớp sanh viên được đào tạo bài bản theo giáo dục Tây Phương.
Ngày biểu tình Sg, đoàn trước mắt tao là cựu biệt động SG- từng là ưu tú của MTGPDTMNVN- tao gọi chúng là khủng bố.
Đi trước bọn tao, tao cầm đàn hoà cùng vào người bạn hát vang “ Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ” - rồi nhảy “ Việt Nam Việt Nam”
…
Mấy lão ngoảnh đầu và hát theo, mắt ươn ướt.
Đó! Dù biểu tình - dù ghét cái bọn ăn cháo đái bát đó nhưng bọn tao chỉ chửi xéo bằng âm nhạc chứ không bằng bạo lực. Yêu nước văn minh.
Thế nhưng, ngay tới bài hát CS còn sợ. Chúng xộc ra cái phía giựt - đập đàn. Bọn áo xanh dân quân ùa vào…
Lúc ấy, đéo hiểu sao mấy lão già biệt động- từng một thời ném lựu đạn vào dân, hoạt động- nở hoa trong lòng Mỹ _ Nguỵ lại ùa vào bảo vệ những cây đàn của lớp trẻ đang hát vang chống lại chế độ CS
Bọn chó có cần nhìn huy chương hay già râu ria- chúng chà đạp- nắm đầu kéo lên- baton vụt toét cả mí mắt. Tiếng đàn bà gào rú, có những đứa bé sáng hôm ấy đi cùng gia đình hoà vào tinh thần yêu nước cũng ré khóc.
Chúng đâu ngờ lại phải chứng kiến cảnh điêu tàn này.
Sáng đó, tao thiệt hại 1 cây đàn. Đụ đĩ mẹ, cây classic 1 triệu hơi bị to năm đó.