Giáo dục Việt Nam cần phương pháp, kỹ thuật hay nguyên lý?

Người Việt trong khi nhận thức mơ hồ về mục tiêu, triết lý lại có xu hướng rất thích kỹ thuật.

Từ khi làm việc trong lĩnh vực giáo dục, các câu hỏi hay nguyện vọng tôi được đề nghị phần lớn đều liên quan đến chuyện “Kỹ thuật dạy học của người Nhật”, “Phương pháp dạy học của người Nhật”, “Phải làm thế nào để con em đọc sách”. Nghĩa là các câu hỏi mang tính chất rất cụ thể.

Ở Việt Nam, khắp nơi người ta cũng chửi chuyện “lý thuyết suông”, chém gió nhưng thực tế không làm được…

Tâm lý và tâm tư ấy rất dễ hiểu và rất dễ cắt nghĩa khi nhìn vào hiện trạng tinh thần xã hội cũng như di sản lịch sử.

Thực ra bình tĩnh mà suy xét thì người Việt nói chung không chỉ yếu về “làm” với kỹ thuật thực tế mà còn vô cùng yếu kém về lý thuyết chứ không như nhiều người mắng là “chỉ giỏi lý luận suông”. Bởi vì nhận thức là nền tảng, là khởi đầu của hành động. Nếu lý luận giỏi, chuyện có làm được hay không chỉ còn là vấn đề thời gian.

Sự bế tắc đầu tiên của giáo dục Việt Nam hiện tại là sự bế tắc của lý luận giáo dục chính thống trong suốt gần 1 một thế kỉ qua.

Bởi vì bế tắc về lý luận người ta mới phải tìm sự biện minh trong phương pháp và kỹ thuật. Đổi mới phương pháp dạy học bỗng chốc trở thành chiếc phao cứu sinh.

Rất nhiều lần tôi có nói rất thật rằng xét về kỹ thuật dạy học tôi là một ông thầy không tốt lắm vì chữ tôi viết xấu, viết lên bảng rất tùy tiện, hay quên, quản trị sổ sách không tốt… Nhưng tôi có thu được cảm tình của học sinh và phụ huynh ở mức độ nào đó (ít nhất trong chừng ấy năm đi dạy chưa bị học sinh nào hay phụ huynh nào chửi mắng, ra đường thi thoảng vẫn có người trưởng thành lạ mặt chào bảo “em trước là học sinh của thầy”) chẳng qua là vì tôi nhận thức được một vài vấn đề về lý luận. Nhận thức đó trong “vô thức” sẽ dẫn dắt toàn bộ tư duy và các hoạt động giáo dục của tôi lại gần với mục tiêu muôn thủa của giáo dục là tạo ra con người mơ ước.

Đơn giản thế thôi. Khi các bạn giác ngộ về mục tiêu, triết lý về lý luận, các bạn sẽ tự khai phá ra phương pháp và kỹ thuật cho riêng mình.

Và nếu bình tĩnh bạn sẽ nhận ra những người mà các bạn bảo là lý thuyết suông chứ thực tế không làm được, thực ra là những người cũng không giỏi lý luận, vì nếu thấm lý luận đến độ nào đó, họ sẽ là nhà thực tiễn ở mức độ nhất định, cho dù không hoàn hảo vì nhiều lý do khác (ví dụ sức khỏe, tuổi tác…).

Đấy là lý do tôi rất đồng cảm tới Alfie Kohn, tác giả của “Cha mẹ vô điều kiện” khi đọc đến chương VII – “Nguyên lý cha mẹ vô điều kiện” – thấy ông viết:

“Như tôi đã cảnh báo trước, những gì ta bàn tiếp theo không phải công thức để nuôi dạy nên những đứa trẻ tốt. Vì để làm điều này, tôi phải là một người cha hoàn hảo rồi mới có thể cung cấp cho bất kì ai công thức nuôi dạy con đúng tuyệt đối (rõ ràng điều này không thể). Vả lại, tôi nghi ngờ khả năng tồn tại một công thức chung cho mọi trường hợp. Việc đưa ra những gợi ý quá cụ thể (kiểu như khi con bạn nói điều x, bạn nên đứng ở vị trí y, nói câu sau bằng giọng điệu z…) là thiếu tôn trọng cả phụ huynh và con trẻ. Nuôi dạy con không giống như lắp ráp hệ thống âm ly trong nhà hay nấu món thịt hầm mà bạn chỉ cần làm đúng theo từng hướng dẫn chi tiết của chuyên gia. Không có một công thức chung phù hợp cho mọi gia đình hay có thể tiên đoán trước vô số tình huống. Thật vậy, những cuốn sách cung cấp công thức kiểu như vậy thường gây ra hậu quả lợi bất cập hại cho các ông bố bà mẹ, những người đang ráo riết tìm kiếm phương thuốc thần diệu để cứu nguy cho mình.” (tr. 182)

Tuyệt đối hóa và chăm chăm vào kỹ thuật, bản thân cá nhân sẽ tự thu hẹp tầm nhìn và bỏ qua các cơ hội tiếp cận được chân lý.
Địt mẹ cứ phức tạp.luẩn quẩn.Khó chịu vcl.Mấy thằng óc lợn.giáo dục như lol.
 
Không nhưng t thấy về lý luận GD thì, t nghĩ là đúng, ít nhất là so với những gì t đã từng trải nghiệm:
+Cái sự đúng giờ, bản chất kỉ luật, cái tính lạnh lùng đến mức khô khan, đôi khi là hơi bị cứng nhắc của bọn Đức là do lịch sử chúng nó hình thành từ nhiều công quốc, r các công quốc đó lại hình thành từ nhiều bộ lạc, chúng nó cứ đập nhau liên tọi nên là trong bọn nó có bản chất "lính"
+Bọn Mỹ thì phóng khoáng, nhiều khi phóng khoáng quá mức do chúng nó là hợp chủng quốc, đủ màu da, đủ văn hóa, từ Anh quý tộc, caribean địa trung hải, mexico vv , nên gd nó cũng theo kiểu phóng khoáng, cho hs nó nhiều lựa chọn
+Thằng hàng xóm bên mình thì bọn nó là quốc gia phong kiến tập quyền từ rất lâu r, tư tưởng của Lão Tử, Khổng Tử đã thấm nhuần trong đầu tụi nó hàng ngàn năm. Với bọn nó, trung hoa là đất anh hùng, còn quân chủ là bậc thần thánh ( thiên tử )
+Nhật thì cái văn hóa phân cấp, phân bậc từ chức vụ đến tuổi tác của nó thì rõ là do cái văn hóa từ thời đế quốc Nhật r + thêm chút ảnh hưởng từ thời Mạc phủ
+VN thì, này t thấy nói thật là văn hóa chảy xuyên suốt lịch sử của VN là văn hóa cục bộ vùng miền :v kiểu mỗi nơi có 1 ưu điểm riêng: đất kinh kì Thăng Long và khu vực phía Bắc thì văn hay, đất TNT với Bình Định thì giỏi võ + máu chiến, nên quân chủ bên mình hay khởi nghĩa từ TNT, còn đất phía Nam thì giỏi lao động sản xuất với buôn bán , giờ mà hợp lý nhất là 3 miền 3 chương trình GD khác nhau nhưng thế thì bọn nó chửi sml :v
Tao lại ko thấy Mỹ nó phóng khoáng tý nào. Cái brief của nó kỹ vcl ra. Tao thấy Việt mình là phóng khoáng à ơi nhất.
 
Tao lại ko thấy Mỹ nó phóng khoáng tý nào. Cái brief của nó kỹ vcl ra. Tao thấy Việt mình là phóng khoáng à ơi nhất.
Không có nhé, nó phóng khoáng vcl luôn, phóng khoáng chỗ nào:
Xét c3 của mỹ:
+Hs mỹ nó đc chọn môn nó muốn học từ c3
+Nghề của mỹ nó đa dạng: ko chỉ quanh quẩn điện ( kĩ thuật ) với máy tính ( CNTT ) mà nó còn có làm bánh ( dịch vụ ) , khoa học , thể thao vv
+Ngoại ngữ nó đa dạng: m có thể chọn tiếng bồ, tiếng tbn, tiếng pháp, tiếng đức, kể cả tiếng hy lạp và latin :v
Nếu mà m là dạng "thiên bẩm" thì ngay từ cấp tiểu học, nó đưa m vô chương trình tài năng ( G.A.T.E ) của nó luôn
Chưa kể là các hoạt động thể chất như: b ném, b rổ, football mỹ, bơi vv
Rồi còn các clb hs tự tổ chức: ngoài clb khoa học, thể thao còn có clb kinh doanh, clb làm bánh, clb x bike, clb gym gủng, esport, clb kịch, clb vẽ vv
Đấy, nó có rất nhiều phương án để m chọn hướng phù hợp nhất cho bản thân chứ đ bó buộc m phải là 1 ai đấy, hay m phải theo 1 chương trình nào đó, áp đặt ý chí ng khác lên m, ko, m có quyền chọn lựa thứ m muốn, và đấy cũng là giá trị cốt lõi của bọn mẽo: TỰ DO - DÂN CHỦ
 
vl xấu đều còn hơn tốt lỏi, thế giới này vận hành đéo như thế đâu m, m thấy giới elite chỉ 1% mà nó điều hành 99% còn lại đấy à. Tụi nước khác t đéo rõ nhưng Nga thì t học chung với chúng nó 6 năm rồi. Cả khóa hơn trăm thằng thì chỉ có 1 thằng kiệt xuất vcl. Và thằng lồn đó sau này sẽ dẫn dắt cả hơn trăm thằng kia (nếu tiếp tục theo ngành). Còn m thắc mắc ngành t học thì đéo tiện nói trên này
Nói đến GD cơ mà ??? Những thằng có năng khiếu bồi dưỡng kiểu khác! Và GD nhà nước tập trung vào 99% chứ đéo phải cái 1% như mày nói nó. Để 99% nó nghe lời, làm việc chăm chỉ - thì nó cần giáo dục tốt đấy.
 
Giáo dục là khai phóng. VN thì đéo bao giờ có. Thế cho vuông
Chuẩn tml! GD ở VN là tạo ra con người XHCN. Triết học rõ là hay mà ở VN như lìn, thành 1 trong những môn lởm, chán nhất. 5 năm học ĐH, học mấy cái củ lìn Triết học Mác Lê, Tư tưởng HCM.
 

Có thể bạn quan tâm

Top