Sao lại có thằng ngáo như m nhỉ, cứ chấp nhất chuyện vặt.
1. Đúng, m thấy ngoài cộng trừ nhân chia, thì m có cần học gì nhiều nữa không? Đến lịch sử học từ bé đến lớn, cũng phải tra cứu.
Không cần học khi m giác ngộ, m tiếp cận chân lý thì nói sự thật, cần gì ai dạy? Nói những điều chưa ai biết như Chúa Jesus, thì ai dạy Ngài?
2. Bệnh từ miệng mà vào, ăn uống tu tập đúng thì không cần chữa bệnh. Còn số đã tận, có chữa cũng vô ích. M cũng không thể sống quá tuổi sinh học.
3. Ngành y, hay còn gọi là mafia y tế, cứu người thì có nhưng bán buôn cũng nhiều. Bản thân không bệnh thì cần gì ngành y? Điển hình là Phật không chữa bệnh cho đến khi nhập Niết bàn.
4. Chuẩn cmnr.
5. Này là do sân si của m thấy vậy. Chấp m bày biện tràn lan luôn đấy, ăn một bữa thì m ăn kiểu gì để no được 3 bữa? Đi 20-30km. Nói nghe chơi.
6. Phật dạy thời Phật, không cứng nhắc. Có ăn bún bò Huế à? ở đâu thế?
7. Hương muỗi do Phật tử thấy sót mà đốt, thầy có đâu mà đốt?
8. Hạnh tu là hạnh nguyện của m, thời nay đã khác, phải tùy biến, nhưng cuối cùng không vì thế mà bỏ đi bộ. Thế hạnh nguyện của ông Phật A Di Đà là đưa mọi người về miền đất của ông, m nghĩ ông phải thực hiện? Ngu.