Một thông tin nữa cho các xàmer mê đắm hình tượng Vũ ca vác Thanh Long yểm nguyệt đao dưới trăng bên đèn ngắm nhị tẩu đọc "Xuân Thu" là thời Tam quốc, bàn đạp ngựa rất thô sơ, hầu như chỉ có tác dụng giúp người cưỡi lên ngựa thuận tiện và giữ thăng bằng là chính, chưa có cơ chế giúp nâng đỡ trọng lượng cơ thể để người cưỡi xoay trở, hoạt động, nên xác suất một thằng mặt đỏ vác cây trọng đao 82 cân (khoảng 49kg) múa may vài vòng là sẽ té cắm đầu huống gì đến vươn người lên chém.
Mãi đến sau này, tầm thế kỷ 12, 13, người Mông Cổ mới cải tiến bàn đạp ngựa để phù hợp hơn cho hoạt động tác chiến, nhờ đoa khiến cho kỵ binh Mông cổ trở thành một con quái vật trên chiến trường.
Còn về Yểm Nguyệt đao, lịch sử ghi lại là loại binh khí ra đời từ thời nhà Tống (nghĩa là khoảng 9 thế kỷ sau thời kỳ Tam Quốc), thường dùng trong luyện tập và thể hiện sự trang nghiêm hùng tráng chứ không phải dùng trong chiến đấu. Điều này phù hợp với trình độ luyện kim của thời kỳ này nên khá đáng tin.