Mấy cụ già khó tính ở Hà Nội

ewqeqweqw

Địt Bùng Đạo Tổ
Mexico
Tao thề với các bác, tao sống ở Hà Nội 30 năm rồi, nhưng vẫn méo thể đỡ được cách hành xử thượng đẳng, mất nết của mấy cụ già ở Hà Nội.

Trường hợp 1:
Tao qua nhà người yêu đón ẻm đi chơi, đỗ cách cửa nhà một bà già tầm 1 mét.
Tao cẩn thận tắt máy ngồi chờ người yêu. Bả bảo tao:

  • Cháu ơi tắt máy đi không khói bụi vào nhà bác.
  • Dạ cháu tắt rồi mà bác ạ - Tao trả lời
  • Cháu tắt máy rồi thì cháu bảo cháu tắt máy rồi việc gì phải ăn nói hỗn láo như thế?
Lúc đấy tao kiểu ??? ???. Mình lúc đấy cũng kệ, chắc bà già nghe nhầm, rồi lái xe ra chỗ khác. Lúc đi ăn với người yêu, tao có hỏi về bà đấy, thì người yêu tao bảo bà đấy nổi tiếng là thích đi bắt nạt người khác trong cái xóm ấy, cả xóm chả ai ưa. Bả không phải bị nghe nhầm đâu mà bả cố tình nói thế để lên mặt.

Trường hợp 2:
Tao đang đi giữa đường, ghé vào một quán rửa xe. Có một cụ già ngồi chỗ cái bình rửa xe. Tao hỏi là bác ơi bác rửa xe đúng không ạ?

  • Đúng rồi cháu - Ông cụ nói dõng dạc
  • Thế bao nhiêu tiền một xe hả ông?
  • 200 nghìn một xe.
Tao nghe xong lắc đầu tính đánh xe đi, thì anh chủ quán trong nhà chạy ra quát ông cụ:
- Ông vào trong nhà nằm đi, ngồi đây làm gì thế chắn hết khách?
Hóa ra ông cụ là bố của anh chủ quán, ngồi đấy hóng gió với chắc định kiếm chác thêm.

Trường hợp 3:
Bà này là bên nhà ngoại của bác trai tao luôn, chuyên đi lấy tiền của nhà bác tao, xong có hôm xuống quán phở ăn sáng.
Xuống không hiểu kiểu gì hét trong quán:
- Cho tao bát phở to nhất, nhiều thịt nhất.
Xong nhân viên đtao ra thì hạch họe, nói này nói nọ, xong mắng chửi là quê ở đâu đấy, rồi bảo là tao là dân Hà Nội từ nhỏ tới lớn chưa thấy thể loại nhân viên nào như mày. Xong bác tao may lúc đấy đi qua, thấy phải vào xin lỗi chủ quán, trả tiền rồi đưa bà cụ về nhà.

Và còn vân vân mây mây rất nhiều câu chuyện khác nữa.

Trước kia tao cứ nghĩ là mấy câu chuyện đồn nhau của sinh viên lên HN học là người Hà Nội phân biệt với người ngoại tỉnh, mà tao từ nhỏ tới lớn chưa tiếp xúc được với ai HN mà lại đi phân biệt cả. Nhưng ngẫm lại mấy bạn tỉnh ngoài đi thuê trọ, tiếp xúc với bộ phận người già, toàn mấy ông bà già cổ hủ, oái oăm, thì cái nhìn của họ với người dân thủ đô ắt hẳn cũng không khá lắm.

Các bác chia sẻ câu chuyện gặp mấy cụ già dẩm dớ đó, với cho tao kinh nghiệm đối phó thế nào với. Có nên cương lại với mấy ông bà cụ dẩm dớ đấy không nhở?
 
Phân biệt quá chớ, nói thời sinh viên thằng nhõi nhà ba đìn chửi con bé nam địn cùng lớp ngay phòng lab là "con nhà quê" đm m. Giọng hằn học chứ không phải là trêu đùa nhé. Tất nhiên hèn hạ chửi gái chứ éo dám chửi trai nên nó hơn 1 năm học đh trc khi đi du học nó vẫn giữ nguyên đc bộ nhá.
 
Bọn đâý nghèo mạt rệp đéo chấp, chả có cái gì ngoài cái mác Hà Nội
 
đm, hôm qua bà già lao vào xe t, rồi ăn vạ, t mất tiền viện phí, lại còn đền như kiểu xe lớn đền xe nhỏ, có cam giao thông phân rõ đúng sai mà t đéo muốn mất thời gian, gặp đúng bà già ăn vạ thì đéo đỡ nổi luôn
 
Tao thề với các bác, tao sống ở Hà Nội 30 năm rồi, nhưng vẫn méo thể đỡ được cách hành xử thượng đẳng, mất nết của mấy cụ già ở Hà Nội.

Trường hợp 1:
Tao qua nhà người yêu đón ẻm đi chơi, đỗ cách cửa nhà một bà già tầm 1 mét.
Tao cẩn thận tắt máy ngồi chờ người yêu. Bả bảo tao:

  • Cháu ơi tắt máy đi không khói bụi vào nhà bác.
  • Dạ cháu tắt rồi mà bác ạ - Tao trả lời
  • Cháu tắt máy rồi thì cháu bảo cháu tắt máy rồi việc gì phải ăn nói hỗn láo như thế?
Lúc đấy tao kiểu ??? ???. Mình lúc đấy cũng kệ, chắc bà già nghe nhầm, rồi lái xe ra chỗ khác. Lúc đi ăn với người yêu, tao có hỏi về bà đấy, thì người yêu tao bảo bà đấy nổi tiếng là thích đi bắt nạt người khác trong cái xóm ấy, cả xóm chả ai ưa. Bả không phải bị nghe nhầm đâu mà bả cố tình nói thế để lên mặt.

Trường hợp 2:
Tao đang đi giữa đường, ghé vào một quán rửa xe. Có một cụ già ngồi chỗ cái bình rửa xe. Tao hỏi là bác ơi bác rửa xe đúng không ạ?

  • Đúng rồi cháu - Ông cụ nói dõng dạc
  • Thế bao nhiêu tiền một xe hả ông?
  • 200 nghìn một xe.
Tao nghe xong lắc đầu tính đánh xe đi, thì anh chủ quán trong nhà chạy ra quát ông cụ:
- Ông vào trong nhà nằm đi, ngồi đây làm gì thế chắn hết khách?
Hóa ra ông cụ là bố của anh chủ quán, ngồi đấy hóng gió với chắc định kiếm chác thêm.

Trường hợp 3:
Bà này là bên nhà ngoại của bác trai tao luôn, chuyên đi lấy tiền của nhà bác tao, xong có hôm xuống quán phở ăn sáng.
Xuống không hiểu kiểu gì hét trong quán:
- Cho tao bát phở to nhất, nhiều thịt nhất.
Xong nhân viên đtao ra thì hạch họe, nói này nói nọ, xong mắng chửi là quê ở đâu đấy, rồi bảo là tao là dân Hà Nội từ nhỏ tới lớn chưa thấy thể loại nhân viên nào như mày. Xong bác tao may lúc đấy đi qua, thấy phải vào xin lỗi chủ quán, trả tiền rồi đưa bà cụ về nhà.

Và còn vân vân mây mây rất nhiều câu chuyện khác nữa.

Trước kia tao cứ nghĩ là mấy câu chuyện đồn nhau của sinh viên lên HN học là người Hà Nội phân biệt với người ngoại tỉnh, mà tao từ nhỏ tới lớn chưa tiếp xúc được với ai HN mà lại đi phân biệt cả. Nhưng ngẫm lại mấy bạn tỉnh ngoài đi thuê trọ, tiếp xúc với bộ phận người già, toàn mấy ông bà già cổ hủ, oái oăm, thì cái nhìn của họ với người dân thủ đô ắt hẳn cũng không khá lắm.

Các bác chia sẻ câu chuyện gặp mấy cụ già dẩm dớ đó, với cho tao kinh nghiệm đối phó thế nào với. Có nên cương lại với mấy ông bà cụ dẩm dớ đấy không nhở?
T dân QuangNam ra HN đi học đi làm cũng đc hơn 14 năm r , ngày sinh viên còn đi thuê trọ là những ngày tháng hãi hùng nhất của t , gặp toàn chủ trọ vừa già vừa dở , nhiều người còn tham nữa
Trước t trọ ở gần khu Bách Khoa để tiện đi học , chủ nhà cũng lớn tuổi về hưu rồi và có kinh doanh tiệm net dưới tầng 1 , có đợt nhà lão bị trộm mất Ram của máy tính , lão già lên cơn như 1 thằng điên đùng đùng đập cửa phòng t và 1 số người khác đòi vào nhà để tra , t mở cửa ra bảo rất lịch sử tử tế : " chú có lắp cam thì check cam trước chứ sao có quyền vào phòng bọn con lục lọi đồ " , nghe xong lão chửi t té tát rồi hôm sau đùng đùng phá hợp đồng đéo giả lại tiền đòi đuổi bọn t ra khỏi nhà
T bị sock vì công chức nghỉ hưu xứ thổ đu lại ứng xử văn hóa vãi lol như vậy :waaaht:
 
tụi bây với nhao mà còn chịu éo dc nói chi dân tỉnh 😂 😂 hay lắm mấy cụ
 
Chỗ tao trc có mấy bà già suốt ngày chửi nhau. Đến mức nhà này cưới còn đéo cho dựng rạp ở trc cửa nhà luôn. Sau này bà thì chết, bà thì tai biến ngơ ngẩn, còn lại 1 bà thì chồng chết, sống thui thủi 1 mình bởi cả xóm ko ai chơi cùng. Nói chung là buồn
 
nhà t cũng có mẹ dì hãm Lồn như tình huống 1, thích lên mặt thích khoe thích nổ, gặp t t nổ hơn tức ói máu ko làm gì được =)) =)) =)) .
vậy mà cũng ghiền, kiếm t nổ rồi tỏ vẻ thượng đẳng thôi r bị t troll tiếp cho tức, kiểu như bị cái bệnh điên ko bỏ đc vậy, thấy cũng vui
 
Tao thề với các bác, tao sống ở Hà Nội 30 năm rồi, nhưng vẫn méo thể đỡ được cách hành xử thượng đẳng, mất nết của mấy cụ già ở Hà Nội.

Trường hợp 1:
Tao qua nhà người yêu đón ẻm đi chơi, đỗ cách cửa nhà một bà già tầm 1 mét.
Tao cẩn thận tắt máy ngồi chờ người yêu. Bả bảo tao:

  • Cháu ơi tắt máy đi không khói bụi vào nhà bác.
  • Dạ cháu tắt rồi mà bác ạ - Tao trả lời
  • Cháu tắt máy rồi thì cháu bảo cháu tắt máy rồi việc gì phải ăn nói hỗn láo như thế?
Lúc đấy tao kiểu ??? ???. Mình lúc đấy cũng kệ, chắc bà già nghe nhầm, rồi lái xe ra chỗ khác. Lúc đi ăn với người yêu, tao có hỏi về bà đấy, thì người yêu tao bảo bà đấy nổi tiếng là thích đi bắt nạt người khác trong cái xóm ấy, cả xóm chả ai ưa. Bả không phải bị nghe nhầm đâu mà bả cố tình nói thế để lên mặt.

Trường hợp 2:
Tao đang đi giữa đường, ghé vào một quán rửa xe. Có một cụ già ngồi chỗ cái bình rửa xe. Tao hỏi là bác ơi bác rửa xe đúng không ạ?

  • Đúng rồi cháu - Ông cụ nói dõng dạc
  • Thế bao nhiêu tiền một xe hả ông?
  • 200 nghìn một xe.
Tao nghe xong lắc đầu tính đánh xe đi, thì anh chủ quán trong nhà chạy ra quát ông cụ:
- Ông vào trong nhà nằm đi, ngồi đây làm gì thế chắn hết khách?
Hóa ra ông cụ là bố của anh chủ quán, ngồi đấy hóng gió với chắc định kiếm chác thêm.

Trường hợp 3:
Bà này là bên nhà ngoại của bác trai tao luôn, chuyên đi lấy tiền của nhà bác tao, xong có hôm xuống quán phở ăn sáng.
Xuống không hiểu kiểu gì hét trong quán:
- Cho tao bát phở to nhất, nhiều thịt nhất.
Xong nhân viên đtao ra thì hạch họe, nói này nói nọ, xong mắng chửi là quê ở đâu đấy, rồi bảo là tao là dân Hà Nội từ nhỏ tới lớn chưa thấy thể loại nhân viên nào như mày. Xong bác tao may lúc đấy đi qua, thấy phải vào xin lỗi chủ quán, trả tiền rồi đưa bà cụ về nhà.

Và còn vân vân mây mây rất nhiều câu chuyện khác nữa.

Trước kia tao cứ nghĩ là mấy câu chuyện đồn nhau của sinh viên lên HN học là người Hà Nội phân biệt với người ngoại tỉnh, mà tao từ nhỏ tới lớn chưa tiếp xúc được với ai HN mà lại đi phân biệt cả. Nhưng ngẫm lại mấy bạn tỉnh ngoài đi thuê trọ, tiếp xúc với bộ phận người già, toàn mấy ông bà già cổ hủ, oái oăm, thì cái nhìn của họ với người dân thủ đô ắt hẳn cũng không khá lắm.

Các bác chia sẻ câu chuyện gặp mấy cụ già dẩm dớ đó, với cho tao kinh nghiệm đối phó thế nào với. Có nên cương lại với mấy ông bà cụ dẩm dớ đấy không nhở?
T bị trường hợp 1 của m ở đường Bưởi. DCM 1 thằng già nó ra ý kiến do t đừng xe trc cửa nhà hắn check điện thoại, hắn ra chửi, xong cml hàng xóm làm may cũng chõ mõm vào chửi, Xong còn cái bài vạch chim vẩy vẩy trước mặt mình. ĐỊnh quay clip xong up OFFB nhưng sau thôi méo thèm sân si
 
30 năm gặp 3 trường hợp à. Thế thủ đô văn hoá vl ra rồi
 
Đéo phải cụ già HN hay cụ già tỉnh lẻ. Mà cơ bản là nhiều thằng già rồi vẫn có tính tự phụ + cái tôi cao. Thời nay gọi là già trâu (già rồi tính vẫn như trẻ trâu)
Đặc điểm của bọn này là luôn coi mình là nhất, lúc nào cũng tìm cách hạ bệ hoặc bắt nạt người khác, chủ yêu là những người trẻ vì chúng nó cậy có tuổi, nghĩ đám trẻ sẽ ko bật lại vì tôn trọng người già. Bọn này thường là bần nông, ít học, thích to mồm, trấn áp tinh thần người khác, thích cảm giác người khác nể sợ mình. Một dạng đéo có vẹo gì nhưng thích gây sự chú ý, thích làm cái rốn của vũ trụ.

Tao từng chứng kiến 2 trường hợp
1.Ngày xưa tao trọ ở khu chùa Láng, tối đến trời nóng, tao + thằng bạn đi xe máy lượn đường cho mát. Đi từ nhà ra đầu ngõ thì gặp 1 thằng già say rượu, chắc say quá ko đi xe đc nên dắt bộ con Dream. Ngõ nhỏ quá, xe bọn tao đi sát, thế là cái chân tao quẹt nhẹ vào chân thằng già. Chỉ chạm nhẹ xượt qua thôi, ko đủ tác động để làm lão đau hay ngã. Mà bọn tao cũng đi rất chậm vì ngõ bé tí. Thế mà lão già dựng xe rồi dơ 2 nắm đấm định đấm tao, mồm thì nói chúng mày thích gì. Lúc đó tao vừa tức vừa buồn cười, chả lẽ lại xuống xe tung cú móc giữa hàm Knock out lão già. Nhưng thôi, tao vỗ vai thằng bạn bảo đi tiếp đi.

2.Lần khác, nhà trọ cũ của tao là cái chung cư mini, bảo vệ là 1 thằng già gần 70 tuổi, tính cách giống lão già ăn phở chú thớt kể. Rất thích bắt nạt người khác, nhất là mấy đứa con gái. Có đợt, bạn tao đến chơi, tao dẫn nó vào gửi xe dưới tầng 1. Rồi 2 thằng ra quán trà đá ngồi. Lão bảo vệ cũng nhìn thấy. Ngồi trà đá tầm 30', bọn tao về lấy xe rồi đi ăn. Thằng bạn vào tìm xe, tao cầm balo của nó lên phòng cất. Lên thang máy rồi xuống luôn, chỉ tầm 3-4 phút. Mà xuống đã thấy bạn tao chửi thằng già sấp ml.
- Nó vào lấy xe nhưng xe bị người khác dắt ra chỗ khác, vào đi 2 lượt để tìm.
-Thằng già mới bảo mày ngó nghiêng gì đấy.
-Bạn tao: cháu tìm cái xe
-Mày làm gì có xe ở đây mà tìm
-Bác nói buồn cười nhỉ, cháu đi với thằng TC (là tao) nó vừa lên phòng cất đồ , bác cũng nhìn thấy. Cháu thì lấy xe, ko có xe thì cháu vào đây làm gì.
-Mày ở đâu tao ko biết, mày làm gì có xe ở đây mà ngó nghiêng, thôi mày đi ra đi (ý là bạn tao vào đây ngó nghiêng ăn cắp)
-Bạn tao cay, nó đi vòng nữa rồi tìm đc xe, dắt ra trước mặt lão: xe tôi đây, ông nói như kiểu tôi vào đây ăn cắp ko bằng.
-Lão già biết sai nhưng vẫn cố chày cối: xe mày đâu ra, mày có đi ko tao gọi công an đến giờ.
-Bạn tao cay lắm: tôi mà rút chìa khóa trong cặp ra cắm vào cái xe này nổ máy đc thì ông tính sao? Camera quay lại hết, thích thì gọi công an đến check cam, tôi chưa lấy chìa khóa ra đâu
-Thằng già sai lè nhưng vẫn cố bảo ko phải xe mày... Đúng là ngu còn lỳ,
Hai bên cãi nhau 1 lúc nữa, bạn tao nó đéo sai nên nó cãi bằng đc, nói to đến mức hàng xóm + ông chủ nhà phải ra can. Thằng già thì đéo chịu xin lỗi. Mẹ cái thằng đó, tao nhìn cũng chỉ muốn đá vài mặt nó. Vì nó là họ hàng của ông chủ nhà nên mới làm ở đây, chứ cái tính đó ra ngoài đéo ai thuê.
 
Tao thề với các bác, tao sống ở Hà Nội 30 năm rồi, nhưng vẫn méo thể đỡ được cách hành xử thượng đẳng, mất nết của mấy cụ già ở Hà Nội.

Trường hợp 1:
Tao qua nhà người yêu đón ẻm đi chơi, đỗ cách cửa nhà một bà già tầm 1 mét.
Tao cẩn thận tắt máy ngồi chờ người yêu. Bả bảo tao:

  • Cháu ơi tắt máy đi không khói bụi vào nhà bác.
  • Dạ cháu tắt rồi mà bác ạ - Tao trả lời
  • Cháu tắt máy rồi thì cháu bảo cháu tắt máy rồi việc gì phải ăn nói hỗn láo như thế?
Lúc đấy tao kiểu ??? ???. Mình lúc đấy cũng kệ, chắc bà già nghe nhầm, rồi lái xe ra chỗ khác. Lúc đi ăn với người yêu, tao có hỏi về bà đấy, thì người yêu tao bảo bà đấy nổi tiếng là thích đi bắt nạt người khác trong cái xóm ấy, cả xóm chả ai ưa. Bả không phải bị nghe nhầm đâu mà bả cố tình nói thế để lên mặt.

Trường hợp 2:
Tao đang đi giữa đường, ghé vào một quán rửa xe. Có một cụ già ngồi chỗ cái bình rửa xe. Tao hỏi là bác ơi bác rửa xe đúng không ạ?

  • Đúng rồi cháu - Ông cụ nói dõng dạc
  • Thế bao nhiêu tiền một xe hả ông?
  • 200 nghìn một xe.
Tao nghe xong lắc đầu tính đánh xe đi, thì anh chủ quán trong nhà chạy ra quát ông cụ:
- Ông vào trong nhà nằm đi, ngồi đây làm gì thế chắn hết khách?
Hóa ra ông cụ là bố của anh chủ quán, ngồi đấy hóng gió với chắc định kiếm chác thêm.

Trường hợp 3:
Bà này là bên nhà ngoại của bác trai tao luôn, chuyên đi lấy tiền của nhà bác tao, xong có hôm xuống quán phở ăn sáng.
Xuống không hiểu kiểu gì hét trong quán:
- Cho tao bát phở to nhất, nhiều thịt nhất.
Xong nhân viên đtao ra thì hạch họe, nói này nói nọ, xong mắng chửi là quê ở đâu đấy, rồi bảo là tao là dân Hà Nội từ nhỏ tới lớn chưa thấy thể loại nhân viên nào như mày. Xong bác tao may lúc đấy đi qua, thấy phải vào xin lỗi chủ quán, trả tiền rồi đưa bà cụ về nhà.

Và còn vân vân mây mây rất nhiều câu chuyện khác nữa.

Trước kia tao cứ nghĩ là mấy câu chuyện đồn nhau của sinh viên lên HN học là người Hà Nội phân biệt với người ngoại tỉnh, mà tao từ nhỏ tới lớn chưa tiếp xúc được với ai HN mà lại đi phân biệt cả. Nhưng ngẫm lại mấy bạn tỉnh ngoài đi thuê trọ, tiếp xúc với bộ phận người già, toàn mấy ông bà già cổ hủ, oái oăm, thì cái nhìn của họ với người dân thủ đô ắt hẳn cũng không khá lắm.

Các bác chia sẻ câu chuyện gặp mấy cụ già dẩm dớ đó, với cho tao kinh nghiệm đối phó thế nào với. Có nên cương lại với mấy ông bà cụ dẩm dớ đấy không nhở?
3 chuyện mày kể có thể gặp ở bất kỳ đâu trên đất nước này lẫn đất nước nào khác. Không riêng gì Hà Nội
 
già rồi cũng như trẻ con
quy tắc bàn tay phải =))

Trẻ con cũng đéo hành xử như thế.

Các ông bà già ở VN đa phần có cuộc sống nghèo khó, bấp bênh.

1. Sống cứ lo ngay ngáy con nó cướp nhà, cướp đất đuổi ra đường.
2. Đéo có tiền. Lương hưu đéo có, thi thoảng con cháu cho đồng nào tiêu đồng đấy.
3. Ít học.
4. Không có sinh hoạt cộng đồng, bị ngắt kết nối với xã hội.

Mà đã nghèo thì không có chuyện tử tế đâu. May mắn thì gặp mà ít lắm
 
Phần nhiều các ông bà già này là dân nhập cư vào HN thời bao cấp... Nên cho tới khi sang thời bây giờ rồi thì cái dấu ấn bao cấp vẫn còn đọng lại ở người ta khá nhiều. Cái thời mà con người như con trâu con bò, ăn thì không đủ, tối ngày lo soi mói nhau và lo chạy nạn, chui rúc lúc có chiến tranh. Giờ tuy thời bình nhưng họ vẫn chỉ có thể lẩn quẩn quanh hang cùng ngõ hẻm cũng như cái lối sống bao cấp đã ăn sâu vào bản tính.
 

Có thể bạn quan tâm

Top