Nền dân chủ của Mỹ có điểm yếu gì không tụi m? So với các nền dân chủ Anh, Đức hoặc Pháp. Xa xôi hơn là La Mã? Xàm mơ tinh hoa nào chỉ giáo cho t với.

Tam quyền phân lập có vẻ ưu việt.
Nhưng trong suốt chiều dài nước Mỹ vẫn có sai lầm chứ hả?
Chiến tranh Việt Nam chẳng hạn? Rồi toàn cầu hóa để Trung Quốc trỗi dậy? Rồi nhập cư ngu để bọn đó phá hoại nước Mỹ?
Liệu sự tự do thái quá càng ngày kéo lùi nước Mỹ? Mấy nay t xem clip biểu tình ở Mỹ, thấy ăn cắp ăn trộm tè le, nước Mỹ có còn như nước Mỹ 30, 40 thậm chí 50 năm trước?
nền dân chủ mỹ t thấy trước 1980 là chuẩn nhất. sau này khi thời internet vệ tinh Ai thì dân chủ dễ bị thao túng.
2020 bọn m thừa sức nhận ra 1 nhóm lợi dụng công nghệ chi phối mỹ như nào.
 
nền dân chủ mỹ t thấy trước 1980 là chuẩn nhất. sau này khi thời internet vệ tinh Ai thì dân chủ dễ bị thao túng.
2020 bọn m thừa sức nhận ra 1 nhóm lợi dụng công nghệ chi phối mỹ như nào.
T cũng cảm nhận được như vậy, t có nghe một vài Việt kiều về chơi kể là nước Mỹ giờ không giống nước Mỹ thập niên 80
 
Dễ hiểu mà, những năm 80 về trước, người dân mĩ chọn người tốt nhất trong 2 người
Thế kỉ 21 thì chọn người đỡ tệ nhất trong 2 người
Trong vài thập kỉ đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì dẫn đến việc phá hoại toàn bộ quy trình tuyển chọn ứng viên chất lượng để lãnh đạo nước mĩ vậy?
 
Tam quyền phân lập có vẻ ưu việt.
Nhưng trong suốt chiều dài nước Mỹ vẫn có sai lầm chứ hả?
Chiến tranh Việt Nam chẳng hạn? Rồi toàn cầu hóa để Trung Quốc trỗi dậy? Rồi nhập cư ngu để bọn đó phá hoại nước Mỹ?
Liệu sự tự do thái quá càng ngày kéo lùi nước Mỹ? Mấy nay t xem clip biểu tình ở Mỹ, thấy ăn cắp ăn trộm tè le, nước Mỹ có còn như nước Mỹ 30, 40 thậm chí 50 năm trước?
Rất ưu việt khi đang tẩn nhau ầm ầm.
 
Từ nguyên thủy tới nô lệ, từ chế độ phong kiến đến tư bản chủ nghĩa và lịch sử thế giới hiện trải qua những bước quanh co song, loài người cuối cùng nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội vì đó là quy luật tiến hoá của lịch sử" vì "theo quy luật tiến hoá của lịch sử, loài người nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội"
Chủ nghĩa xã hội là tất yếu lịch sử.
Thực sự, với sự xuất hiện của AI, thì việc nói về CNXH ở thế kỷ trước, đến nay như một lời tiên tri, mà mấy cụ già trong này éo chịu cập nhật thời thế.
AI và tự động hóa, giải phóng con người ra ngoài quá trình sản xuất sản phẩm, tập trung vào xây dựng các giá trị nhân bản.
"Ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu"
AI nguy hiểm hơn bom nguyên tử, vì nó có thể đánh bại bất kỳ nền kinh tế nào, quốc gia không có kinh tế thì nhà nước tèo cmnr. Như vậy, ai nắm AI sẽ tiên phong xóa bỏ biên giới các nước (vì không có kinh tế, không chịu sẽ chết đói hoặc lạc loài), các quốc gia qui về một mối.
 
Chủ nghĩa xã hội là tất yếu lịch sử.
Thực sự, với sự xuất hiện của AI, thì việc nói về CNXH ở thế kỷ trước, đến nay như một lời tiên tri, mà mấy cụ già trong này éo chịu cập nhật thời thế.
AI và tự động hóa, giải phóng con người ra ngoài quá trình sản xuất sản phẩm, tập trung vào xây dựng các giá trị nhân bản.
"Ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu"
AI nguy hiểm hơn bom nguyên tử, vì nó có thể đánh bại bất kỳ nền kinh tế nào, quốc gia không có kinh tế thì nhà nước tèo cmnr. Như vậy, ai nắm AI sẽ tiên phong xóa bỏ biên giới các nước (vì không có kinh tế, không chịu sẽ chết đói hoặc lạc loài), các quốc gia qui về một mối.
đù má, sợ rùng mình. Cái nước Vẹm này ko có con cặc gì hết, con cháu của t sau này sẽ ra sao
 
Thể chế của Mĩ gần như không có điểm yếu.
Nó phân lập quyền lực cho các cơ quan rất chắc chắn không thể đảo ngược.
Như tổng thống chánh phủ liên bang không thể cách chức thống đốc tiểu bang.
Còn các nền dân chủ mà theo chủ nghĩa Tân tự do thì đạt tới đỉnh cao và nó sẽ cáo chung =))
 
Chủ nghĩa xã hội là tất yếu lịch sử.
Thực sự, với sự xuất hiện của AI, thì việc nói về CNXH ở thế kỷ trước, đến nay như một lời tiên tri, mà mấy cụ già trong này éo chịu cập nhật thời thế.
AI và tự động hóa, giải phóng con người ra ngoài quá trình sản xuất sản phẩm, tập trung vào xây dựng các giá trị nhân bản.
"Ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành, làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu"
AI nguy hiểm hơn bom nguyên tử, vì nó có thể đánh bại bất kỳ nền kinh tế nào, quốc gia không có kinh tế thì nhà nước tèo cmnr. Như vậy, ai nắm AI sẽ tiên phong xóa bỏ biên giới các nước (vì không có kinh tế, không chịu sẽ chết đói hoặc lạc loài), các quốc gia qui về một mối.
Đúng vậy, nhưng AI chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện hay chưa. Cho nên nếu muốn nói thì phải nói là “AI có ý nghĩa lịch sử trong công cuộc đổi mới đưa loài người đi lên CNXH” sẽ chuẩn hơn.
 
tự do trong khuôn khổ thôi, dân chủ con cặc
cái khuôn của mỗi nước lại khác nhau! mày so sánh có mà đến đêm,
ưu việt nhất hiện tại có bọn bắc âu, tiềm cận + sản

thu thuế cao, bù lại chính phủ cover nhiều thứ -> nhu cầu thể hiện bọn bắc âu cũng ít, chúng nó đơn giản là sống 1 cuộc sống chill vl, đéo thích làm phiền ai?(chịch dạo xả nứng thì nhiều nhưng k có kêt nối)

bọn bắc âu cũng là bọn có tự do hơn cả, mà tao nghe mấy thằng đồng nghiệp nói cũng nhiều cái vcl lắm
ví dụ như thằng ng pháp chê thằng ng Anh, phải đóng tiền tin tức tv cc gì ấy của bọn BBC, đứa nào đéo đóng nó quy thành án hình sự????
thằng ng anh thì chửi bọn pháp sắp thành mọi quốc???
=)))))))))))))))))))))))))))
 
AI nguy hiểm hơn bom nguyên tử, vì nó có thể đánh bại bất kỳ nền kinh tế nào, quốc gia không có kinh tế thì nhà nước tèo cmnr. Như vậy, ai nắm AI sẽ tiên phong xóa bỏ biên giới các nước (vì không có kinh tế, không chịu sẽ chết đói hoặc lạc loài), các quốc gia qui về một mối.
Thành cái phim Ma Trận cmnl . Đúng là xuống hố cả nút
 
Thể chế của Mĩ gần như không có điểm yếu.
Nó phân lập quyền lực cho các cơ quan rất chắc chắn không thể đảo ngược.
Như tổng thống chánh phủ liên bang không thể cách chức thống đốc tiểu bang.
Còn các nền dân chủ mà theo chủ nghĩa Tân tự do thì đạt tới đỉnh cao và nó sẽ cáo chung =))
Đó là khi mọi bánh răng đều hoạt động ổn định nhưng có 1 bánh răng sai hoặc bị chi phối thì m nghĩ là không có điểm yếu
 
Thể chế của Mĩ gần như không có điểm yếu.
Nó phân lập quyền lực cho các cơ quan rất chắc chắn không thể đảo ngược.
Như tổng thống chánh phủ liên bang không thể cách chức thống đốc tiểu bang.
Còn các nền dân chủ mà theo chủ nghĩa Tân tự do thì đạt tới đỉnh cao và nó sẽ cáo chung =))
có NHIỀU điểm yếu ( mỹ)
1 đời tổng thống có 1 chánh sách khác nhau nên nhiều nước hay chờ cơ hội để thực hiện mục đích của mình (Vì dụ VN lợi dụng kích động phong trào phản chiến thay nixon)
quá tự do mọi thứ, nhân quyền, truyền thông ( MỸ LÀ NƯỚC BỊ TRỤC LỢI NHIỀU NHẤT TRÊN THẾ GIỚI)
không có yếu tố dân tộc ( ai cũng vì lợi ích cá nhân chỉ cần khổ xíu ví dụ trứng gà lên 50 cent đã la làng mất lợi ích của mình) ( cái này mấy nc châu á thì bth trừ khi tăng giá nhiều) ( dễ bị kích động sắc tộc lợi dụng biểu tình )nói chung dân chủ như mỹ nó cũng có lợi và hại nhiều vl
 
có NHIỀU điểm yếu ( mỹ)
1 đời tổng thống có 1 chánh sách khác nhau nên nhiều nước hay chờ cơ hội để thực hiện mục đích của mình (Vì dụ VN lợi dụng kích động phong trào phản chiến thay nixon)
quá tự do mọi thứ, nhân quyền, truyền thông ( MỸ LÀ NƯỚC BỊ TRỤC LỢI NHIỀU NHẤT TRÊN THẾ GIỚI)
không có yếu tố dân tộc ( ai cũng vì lợi ích cá nhân chỉ cần khổ xíu ví dụ trứng gà lên 50 cent đã la làng mất lợi ích của mình) ( cái này mấy nc châu á thì bth trừ khi tăng giá nhiều) ( dễ bị kích động sắc tộc lợi dụng biểu tình )nói chung dân chủ như mỹ nó cũng có lợi và hại nhiều vl
Khá đồng tình với m
 
Nguồn : Gemini

Việc Mỹ không học theo mô hình các nước Bắc Âu để cuộc sống người dân "tốt hơn" là một vấn đề phức tạp, bắt nguồn từ những khác biệt sâu sắc về lịch sử, văn hóa, giá trị cốt lõi, và hệ thống chính trị-kinh tế. Dưới đây là những lý do chính:

1. Giá trị cốt lõi và triết lý chính trị​

  • Chủ nghĩa cá nhân và tự do: Mỹ được xây dựng trên nền tảng của chủ nghĩa cá nhân và tự do tối đa. Người Mỹ tin rằng mỗi cá nhân phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình, nỗ lực để thành công, và nhà nước nên can thiệp càng ít càng tốt vào đời sống cá nhân và kinh tế. Triết lý này được thể hiện rõ trong Tuyên ngôn Độc lập và Hiến pháp, nhấn mạnh quyền "mưu cầu hạnh phúc" chứ không phải quyền được hưởng hạnh phúc từ nhà nước.
  • Hạn chế quyền lực chính phủ: Có một sự hoài nghi sâu sắc về vai trò của chính phủ lớn và sự can thiệp của nhà nước vào kinh tế và đời sống xã hội. Nhiều người Mỹ lo ngại rằng một chính phủ phúc lợi rộng lớn sẽ dẫn đến sự phụ thuộc, giảm tự do cá nhân và tăng cường quyền lực nhà nước một cách quá mức.
  • "Giấc mơ Mỹ": Khái niệm "Giấc mơ Mỹ" tập trung vào việc mỗi cá nhân có thể đạt được thành công thông qua nỗ lực và tài năng của mình, không phụ thuộc vào xuất thân hay sự hỗ trợ của nhà nước. Điều này khuyến khích cạnh tranh và tự lực, đi ngược lại với ý tưởng về một hệ thống phúc lợi bao trùm.

2. Sự khác biệt về quy mô và đa dạng​

  • Quy mô dân số và địa lý: Mỹ là một quốc gia rộng lớn với dân số hơn 330 triệu người, vô cùng đa dạng về văn hóa, chủng tộc, và kinh tế. Các nước Bắc Âu có dân số nhỏ hơn nhiều (ví dụ: Thụy Điển khoảng 10 triệu, Na Uy 5 triệu), đồng nhất hơn về văn hóa và giá trị. Việc áp dụng một hệ thống phúc lợi xã hội toàn diện trên quy mô lớn như Mỹ sẽ gặp phải thách thức rất lớn về quản lý, tài chính và sự đồng thuận.
  • Đa dạng chính trị: Mỹ có sự phân hóa chính trị sâu sắc giữa hai đảng lớn, với những quan điểm rất khác nhau về vai trò của chính phủ trong xã hội và kinh tế. Việc đạt được sự đồng thuận để thực hiện những thay đổi lớn về hệ thống như mô hình Bắc Âu (vốn đòi hỏi thuế cao và sự can thiệp mạnh của nhà nước) là cực kỳ khó khăn.

3. Kinh tế và thuế​

  • Thuế suất: Mô hình Bắc Âu được tài trợ bởi mức thuế suất rất cao đối với thu nhập cá nhân, thuế giá trị gia tăng và thuế doanh nghiệp. Người Mỹ, đặc biệt là những người có thu nhập cao và các doanh nghiệp, thường phản đối việc tăng thuế đáng kể vì cho rằng nó sẽ cản trở sự đổi mới, đầu tư và tăng trưởng kinh tế.
  • Quan điểm về phân phối lại tài sản: Trong khi các nước Bắc Âu chấp nhận việc phân phối lại tài sản một cách mạnh mẽ thông qua thuế và phúc lợi xã hội để đạt được sự bình đẳng, thì ở Mỹ, quan điểm này thường bị coi là can thiệp quá mức vào quyền sở hữu tài sản cá nhân và là "xã hội chủ nghĩa".

4. Lịch sử và phát triển​

  • Lịch sử khác biệt: Các nước Bắc Âu đã phát triển mô hình của họ từ những năm đầu thế kỷ 20, trong bối cảnh lịch sử và xã hội riêng biệt. Mỹ, với lịch sử là một quốc gia của người nhập cư và các cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do, đã hình thành một con đường phát triển khác.
  • Hệ thống y tế và giáo dục: Mỹ có các hệ thống y tế và giáo dục đã được thiết lập lâu đời, dù có nhiều vấn đề nhưng cũng có những thế mạnh riêng (ví dụ: các trường đại học hàng đầu thế giới). Việc thay đổi toàn bộ các hệ thống này để chuyển sang mô hình công toàn diện sẽ đòi hỏi một cuộc cách mạng lớn và gặp phải sự phản kháng mạnh mẽ từ các lợi ích nhóm và những người hưởng lợi từ hệ thống hiện tại.

5. Thách thức tiềm ẩn của mô hình Bắc Âu (từ góc nhìn Mỹ)​

  • Gánh nặng thuế: Một số người Mỹ lo ngại rằng mức thuế cao có thể làm giảm động lực làm việc và đầu tư, ảnh hưởng đến năng lực cạnh tranh toàn cầu.
  • Sự phụ thuộc vào chính phủ: Có quan điểm cho rằng hệ thống phúc lợi quá hào phóng có thể khiến một bộ phận dân chúng trở nên thụ động và phụ thuộc vào trợ cấp nhà nước, giảm tính tự lực.
  • Bюрокрация và hiệu quả: Mở rộng quy mô chính phủ để quản lý một hệ thống phúc lợi lớn có thể dẫn đến бюрокрация, kém hiệu quả và lạm dụng.
Tóm lại, mặc dù mô hình Bắc Âu mang lại nhiều lợi ích về bình đẳng và an sinh xã hội, nhưng nó không phù hợp với các giá trị cốt lõi, lịch sử, quy mô và cấu trúc chính trị của Mỹ. Việc chuyển đổi sẽ đòi hỏi một sự thay đổi văn hóa và chính trị sâu rộng mà hiện tại rất khó đạt được ở Mỹ.
 
Nguồn : Gemini

Việc Mỹ không học theo mô hình các nước Bắc Âu để cuộc sống người dân "tốt hơn" là một vấn đề phức tạp, bắt nguồn từ những khác biệt sâu sắc về lịch sử, văn hóa, giá trị cốt lõi, và hệ thống chính trị-kinh tế. Dưới đây là những lý do chính:

1. Giá trị cốt lõi và triết lý chính trị​

  • Chủ nghĩa cá nhân và tự do: Mỹ được xây dựng trên nền tảng của chủ nghĩa cá nhân và tự do tối đa. Người Mỹ tin rằng mỗi cá nhân phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình, nỗ lực để thành công, và nhà nước nên can thiệp càng ít càng tốt vào đời sống cá nhân và kinh tế. Triết lý này được thể hiện rõ trong Tuyên ngôn Độc lập và Hiến pháp, nhấn mạnh quyền "mưu cầu hạnh phúc" chứ không phải quyền được hưởng hạnh phúc từ nhà nước.
  • Hạn chế quyền lực chính phủ: Có một sự hoài nghi sâu sắc về vai trò của chính phủ lớn và sự can thiệp của nhà nước vào kinh tế và đời sống xã hội. Nhiều người Mỹ lo ngại rằng một chính phủ phúc lợi rộng lớn sẽ dẫn đến sự phụ thuộc, giảm tự do cá nhân và tăng cường quyền lực nhà nước một cách quá mức.
  • "Giấc mơ Mỹ": Khái niệm "Giấc mơ Mỹ" tập trung vào việc mỗi cá nhân có thể đạt được thành công thông qua nỗ lực và tài năng của mình, không phụ thuộc vào xuất thân hay sự hỗ trợ của nhà nước. Điều này khuyến khích cạnh tranh và tự lực, đi ngược lại với ý tưởng về một hệ thống phúc lợi bao trùm.

2. Sự khác biệt về quy mô và đa dạng​

  • Quy mô dân số và địa lý: Mỹ là một quốc gia rộng lớn với dân số hơn 330 triệu người, vô cùng đa dạng về văn hóa, chủng tộc, và kinh tế. Các nước Bắc Âu có dân số nhỏ hơn nhiều (ví dụ: Thụy Điển khoảng 10 triệu, Na Uy 5 triệu), đồng nhất hơn về văn hóa và giá trị. Việc áp dụng một hệ thống phúc lợi xã hội toàn diện trên quy mô lớn như Mỹ sẽ gặp phải thách thức rất lớn về quản lý, tài chính và sự đồng thuận.
  • Đa dạng chính trị: Mỹ có sự phân hóa chính trị sâu sắc giữa hai đảng lớn, với những quan điểm rất khác nhau về vai trò của chính phủ trong xã hội và kinh tế. Việc đạt được sự đồng thuận để thực hiện những thay đổi lớn về hệ thống như mô hình Bắc Âu (vốn đòi hỏi thuế cao và sự can thiệp mạnh của nhà nước) là cực kỳ khó khăn.

3. Kinh tế và thuế​

  • Thuế suất: Mô hình Bắc Âu được tài trợ bởi mức thuế suất rất cao đối với thu nhập cá nhân, thuế giá trị gia tăng và thuế doanh nghiệp. Người Mỹ, đặc biệt là những người có thu nhập cao và các doanh nghiệp, thường phản đối việc tăng thuế đáng kể vì cho rằng nó sẽ cản trở sự đổi mới, đầu tư và tăng trưởng kinh tế.
  • Quan điểm về phân phối lại tài sản: Trong khi các nước Bắc Âu chấp nhận việc phân phối lại tài sản một cách mạnh mẽ thông qua thuế và phúc lợi xã hội để đạt được sự bình đẳng, thì ở Mỹ, quan điểm này thường bị coi là can thiệp quá mức vào quyền sở hữu tài sản cá nhân và là "xã hội chủ nghĩa".

4. Lịch sử và phát triển​

  • Lịch sử khác biệt: Các nước Bắc Âu đã phát triển mô hình của họ từ những năm đầu thế kỷ 20, trong bối cảnh lịch sử và xã hội riêng biệt. Mỹ, với lịch sử là một quốc gia của người nhập cư và các cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do, đã hình thành một con đường phát triển khác.
  • Hệ thống y tế và giáo dục: Mỹ có các hệ thống y tế và giáo dục đã được thiết lập lâu đời, dù có nhiều vấn đề nhưng cũng có những thế mạnh riêng (ví dụ: các trường đại học hàng đầu thế giới). Việc thay đổi toàn bộ các hệ thống này để chuyển sang mô hình công toàn diện sẽ đòi hỏi một cuộc cách mạng lớn và gặp phải sự phản kháng mạnh mẽ từ các lợi ích nhóm và những người hưởng lợi từ hệ thống hiện tại.

5. Thách thức tiềm ẩn của mô hình Bắc Âu (từ góc nhìn Mỹ)​

  • Gánh nặng thuế: Một số người Mỹ lo ngại rằng mức thuế cao có thể làm giảm động lực làm việc và đầu tư, ảnh hưởng đến năng lực cạnh tranh toàn cầu.
  • Sự phụ thuộc vào chính phủ: Có quan điểm cho rằng hệ thống phúc lợi quá hào phóng có thể khiến một bộ phận dân chúng trở nên thụ động và phụ thuộc vào trợ cấp nhà nước, giảm tính tự lực.
  • Bюрокрация và hiệu quả: Mở rộng quy mô chính phủ để quản lý một hệ thống phúc lợi lớn có thể dẫn đến бюрокрация, kém hiệu quả và lạm dụng.
Tóm lại, mặc dù mô hình Bắc Âu mang lại nhiều lợi ích về bình đẳng và an sinh xã hội, nhưng nó không phù hợp với các giá trị cốt lõi, lịch sử, quy mô và cấu trúc chính trị của Mỹ. Việc chuyển đổi sẽ đòi hỏi một sự thay đổi văn hóa và chính trị sâu rộng mà hiện tại rất khó đạt được ở Mỹ.
Viết bằng văn của m đi, t ghét văn của mấy con AI vl.
 
Viết bằng văn của m đi, t ghét văn của mấy con AI vl.
Văn của tao là tùy thuộc mỗi nước, với những nước tích lũy đủ lâu, giàu sẵn, quy mô dân số thấp, nhập cư ít thì theo kiểu Bắc Âu ngon, vì thằng nào cũng giàu rồi. Chứ bắt thằng Mỹ nó theo kiểu Bắc Âu thì có cái máu lol, rồi lũ da đen tinh ăn mù làm nó ko chịu làm ăn đớp hết ngân sách thì ăn lol. Mấy nước Bắc Âu dân có vài triệu người toàn thằng giàu với nhau thì quản lí nó dễ, chứ dân 300 triệu người ô hợp các chủng loại bắt bọn giàu nó cào bằng đóng thuế cao nuôi bọn nghèo thì có cái máu lol. Tự nhiên mất hẳn động lực phát triển, sao duy trì được vị thế siêu cường.

Như AI bên trên đã nói : "Chủ nghĩa cá nhân và tự do: Mỹ được xây dựng trên nền tảng của chủ nghĩa cá nhân và tự do tối đa. Người Mỹ tin rằng mỗi cá nhân phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình, nỗ lực để thành công, và nhà nước nên can thiệp càng ít càng tốt vào đời sống cá nhân và kinh tế. Triết lý này được thể hiện rõ trong Tuyên ngôn Độc lập và Hiến pháp, nhấn mạnh quyền "mưu cầu hạnh phúc" chứ không phải quyền được hưởng hạnh phúc từ nhà nước."

=> Theo quan điểm của tao thì Bắc Âu đang đi theo con đường của chủ nghĩa Mác Lê, sắp đạt được trạng thái "Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu". Nhà nước can thiệp cực mạnh cực gắt vào kinh tế của người dân (Đánh thuế cực cao để xây quỹ phúc lợi) nhằm chia lại của cải cào bằng xã hội tiến tới phúc lợi xã hội tốt đẹp cho tất cả mọi người. Còn mô hình của Mỹ là mô hình cục súc và công bằng nhất. Công bằng là gì công bằng là trong 1 nhóm người, thằng làm nhiều sẽ được ăn nhiều, chứ đéo phải trong một nhóm người, thằng làm nhiều sẽ phải chia tiền cho thằng làm ít để cho thằng làm ít ăn bằng thằng làm nhiều. (Cào bằng)
 
Tam quyền phân lập có vẻ ưu việt.
Nhưng trong suốt chiều dài nước Mỹ vẫn có sai lầm chứ hả?
Chiến tranh Việt Nam chẳng hạn? Rồi toàn cầu hóa để Trung Quốc trỗi dậy? Rồi nhập cư ngu để bọn đó phá hoại nước Mỹ?
Liệu sự tự do thái quá càng ngày kéo lùi nước Mỹ? Mấy nay t xem clip biểu tình ở Mỹ, thấy ăn cắp ăn trộm tè le, nước Mỹ có còn như nước Mỹ 30, 40 thậm chí 50 năm trước?
Nếu mày hỏi về dân chủ, thì Mỹ ko bằng EU;
Mỹ là dạng civil oligarchy (đầu sỏ dân sự).
Nga & TQ là sultan oligarchy.

Chiến tranh Việt Nam thì là lần đầu chống Cộng nên ko có nhiều kinh nghiệm, thua. Trước đó quen kiểu đổ quân trực tiếp như ở Triều Tiên rồi. Sau này biết cách thì chống Cộng ở Thái, Sing, Indo, Philipines, Nam Mỹ, Đông Âu,... Hiệu quả rõ rệt, LX sập.

Toàn cầu hoá là do Mỹ nó cố tình muốn làm sen đầm quốc tế. TQ trỗi dậy thì Mỹ nó chủ quan lơ là thật.

Nhập cư thì vẫn cần thôi, thằng EU cũng loạn, cố siết. Còn mày khỏi lo bò trắng răng, nó ko bị kéo lùi đâu chừng nào dân TNT vẫn còn ước mơ vượt biên. Việc tiên quyết là ngăn TQ quá mạnh.
 
Nếu mày hỏi về dân chủ, thì Mỹ ko bằng EU;
Mỹ là dạng civil oligarchy (đầu sỏ dân sự).
Nga & TQ là sultan oligarchy.

Chiến tranh Việt Nam thì là lần đầu chống Cộng nên ko có nhiều kinh nghiệm, thua. Trước đó quen kiểu đổ quân trực tiếp như ở Triều Tiên rồi. Sau này biết cách thì chống Cộng ở Thái, Sing, Indo, Philipines, Nam Mỹ, Đông Âu,... Hiệu quả rõ rệt, LX sập.

Toàn cầu hoá là do Mỹ nó cố tình muốn làm sen đầm quốc tế. TQ trỗi dậy thì Mỹ nó chủ quan lơ là thật.

Nhập cư thì vẫn cần thôi, thằng EU cũng loạn, cố siết. Còn mày khỏi lo bò trắng răng, nó ko bị kéo lùi đâu chừng nào dân TNT vẫn còn ước mơ vượt biên. Việc tiên quyết là ngăn TQ quá mạnh.
Dân chủ Mỹ ko bằng EU cái máu lol. "Dân chủ" là gì? Là dân đc làm chủ cho cuộc sống của chính mình, chứ đéo phải phó mặc cho nhà nước, cứ đi làm đủ công rồi đưa lương cho nhà nước phân chia lại của cải cho người khác.
 
Dân chủ Mỹ ko bằng EU cái máu lol. "Dân chủ" là gì? Là dân đc làm chủ cho cuộc sống của chính mình, chứ đéo phải phó mặc cho nhà nước, cứ đi làm đủ công rồi đưa lương cho nhà nước phân chia lại của cải cho người khác.
Nó gọi là Democracy index. Tự tìm hiểu đi rồi hẵng phát biểu
 

Có thể bạn quan tâm

Top