Mày đặt vào ngữ cảnh câu hỏi và luận điểm của tao để mà suy nghĩ rồi hẳn trả lời. Tao đứng trên phương diện người thứ ba, và là người đang sống ở thế kỷ này mà cảm thán. Còn mày lôi cái trò chơi vương quyền và cái tư tưởng thời phong kiến và cái tư tưởng bị hại vô để nói là nó chả liên quan gì tới nhau.
ĐM! Giờ chẳng lẽ tao đọc tao thấy người nhà vua Quang Trung bị xử tử như vậy tao thấy thương và tội nghiệp là sai?! Sai chỗ nào?! Con người nó khác con vật ở chỗ có tri giác, có cảm nhận, suy nghĩ và có tính người. Cái tính người ở đây nó bao gồm cả việc biết thương và đau trước nỗi đau của người khác.
Nếu mày là người nhà ông Gia Long thì mày dửng dưng tao còn có thể tạm chấp nhận được (mặc dù tao thấy nó vẫn man di mọi rợ) còn mày là người dưng nước lã mà kêu con cháu ông Quang Trung chết thảm là đáng đời vì ông Quang Trung đã mang nợ máu với gia đình ông Gia Long thì tao thấy mày tào lao và ko có phần nào người hết!
Quan điểm của tao rõ ràng. Ai gây nợ máu thì chính người đó phải trả bằng máu! Tao cũng đéo đồng ý việc Quang Trung đồ sát thân nhân của vua Gia Long và tao cũng thấy đau xót cho số phận vua Gia Long. Nhưng tao không vì thế mà dửng dưng nói rằng các con cháu vua Quang Trung, người không trực tiếp gây ra thảm án cho gia đình vua Giang Long, bị thảm sát như vậy là đáng đời được. Thấy tội nghiệp thì tao nói tội nghiệp. Con trẻ bị giết đã là một kết cục buồn rồi, đằng này bị nhục hình như vậy mà mày kêu đáng đời hoặc bình thường trong khi mày đéo có liên quan con mẹ gì hết thì mày nên đi khám tâm thần đi coi có phải còn là người không!
Tưởng tượng một ngày nào đó có thằng nào nó lại nhà mày nó giết hết mày và cả gia đình mày rồi nó nói tại hồi xưa ông bà hay họ hàng gì của mày gây oán với nhà nó thì mày chắc cũng thấy bình thường?!