Tao là dân bắc, sinh ra và lớn lên dưới mái trường XHCN, toàn bộ nhận thức, lý tưởng của tao được nhồi sọ suốt những năm tháng ấy cho tới khi tao biết đọc và hiểu Tiếng Anh. Đợt này tao đang ở SG, nói chung cũng đéo bị ảnh hưởng gì do cấm đường cả nhưng tao thấy mình thờ ơ, không có cảm xúc gì với duyệt binh, diễu hành, bán đại bác cả. Tao cũng chưa hề bước ra khu đó 1 bước để xem nó thế nào. Vì sao? tao không chống đối gì Đảng hay chế độ, nhưng tao thấy việc tổ chức kỷ niệm như vậy không phù hợp khi mà nó gây tốn kém hàng mấy nghìn tỷ đồng trong khi đất nước còn nghèo, nhiều bà con còn khó khăn. Xem duyệt binh không làm người ta hết đói, bắn đại bác, đốt pháo hoa không làm người nghèo khỏi bệnh, trẻ em nghèo cùng cao biết đọc biết viết. Số tiền kia, cộng thêm lãng phí thời gian, công sức của cả chục ngàn người hãy mang đi xây trường, xạy bệnh viện, đầu tư hạ tầng cho vùng cao, vùng sâu xa.
Duyệt binh, suy cho cùng cũng là tập luyện để diễn, nó không làm quân đội mạnh hơn, nó không dọa được kẻ thù. Chẳng qua là 1 vở tuồng, 1 trò vui cho đám đông. Sẽ thực tế hơn nếu muốn show off thì nên tập trận bắn đạn thật ngoài biển, hay sát biên giời Cam kìa.
DCM, còn lũ nào thích thủ dâm, sống dựa vào thứ hào quang quá khứ thì thôi cũng được, bên nào thắng cuộc bên đó có quyền, những hay chọn 1 thôi chứ đừng hai mặt. Đằng này vừa kêu gào hòa giải dân tộc, gác lại quá khứ vì một Việt Nam hùng mạnh nhưng lại cứ thích hả hê chà sát vào nỗi đau kẻ thua cuộc. Bao nhiêu nhà hân hoan kỷ niệm thì phía bên kia bấy nhiêu nhà cay đắng, chưa sót ngậm ngùi. người lính, dù bên nào thì khi cuộc chiến kết thúc, không nên coi bên thua làm tội phạm. Vì sao? vì khi họ chiến đấu thì hoặc là vì lý tưởng của họ, hoặc là vì họ bị bắt lính, họ không có lựa chọn, chứ họ có đi ăn cướp đéo đâu? Tao tin nếu cho lựa chọn, đéo có ai muốn cầm súng cả, kể cả người của bên thắng cuộc. Chiến Tranh là việc những kẻ cầm đầu đấu đá với nhau để mưu toan quyền lợi cho mình nhưng lại làm cho những kẻ không quen biết nhau, không thù oán với nhau lại giết nhau. Tao thật, với mỗi cá nhân cụ thể, mỗi gia đình cụ thể, việc Việt Nam là 1 tỉnh của Trung QUốc, 1 bang của Hoa Kỳ hay ngược lại cũng có gì khác đâu? vẫn phải làm mới có ăn, phải đóng thuế để phục vụ bọn cai trị mình. Tất cả những mỹ từ nào là dân chủ, nhân quyền, dân tộc, yêu nước.... chỉ là trò lừa bịp của đám cai trị dành cho đám bị cai trị để chúng nó duy trì mãi mãi đặc quyền cai trị của chúng nó mà thôi.
Tỉnh lại đi hỡi đồng bào mê muội. ******** hay Tư Bản thì thì cũng chỉ là cách cai trị mà thôi. Nhận ra được bản chất chúng mày sẽ có cách thích ứng với nó.