Ông già tao thường nuối tiếc quá khứ vì ko vượt biên

m ở với + lâu quá quen cái từ bộ đội à? bộ đội cc, là quân nhân. Bọn V+ dùng từ sai be bét nghe chối vl
không! tại tao có đám bạn yêu bát yêu cảng, giờ vẫn thần tượng pútin và vũ khí của nga. thấy tụi nó nói chuyện hay thủ dâm lẫn nhau nên tao hay chen vô vuốt theo rồi nói ba tao cũng đi bụ đụi nhưng bộ đội mỹ
 
thời đó chi phí xklđ nó đắt quá à?hay nhu cầu quá ít ko đáp ứng được nhu cầu xklđ trong nước mới dẫn tới tình trạng vượt biên
Thời đó việt nam xhcn lên vượt biên kêu khổ là có nước tư bản nhận
Bạn ông già chết mấy người. Vượt qua đồ sơn bị đắm tàu , cả con tàu hơn trăm người chết hết
Như dân triều tiên bây giờ vượt biên ra là có nước nhận bảo trợ
 
Thời đó việt nam xhcn lên vượt biên kêu khổ là có nước tư bản nhận
Bạn ông già chết mấy người. Vượt qua đồ sơn bị đắm tàu , cả con tàu hơn trăm người chết hết
Như dân triều tiên bây giờ vượt biên ra là có nước nhận bảo trợ
Tao vẫn đéo hiểu dân triều tiên vượt biên kiểu gì luôn. Đã từng đc nghe review của 1 người sang triều tiên về. Thấy bảo bên đấy làm gắt vấn đề này vkl
 
Thời đó việt nam xhcn lên vượt biên kêu khổ là có nước tư bản nhận
Bạn ông già chết mấy người. Vượt qua đồ sơn bị đắm tàu , cả con tàu hơn trăm người chết hết
Như dân triều tiên bây giờ vượt biên ra là có nước nhận bảo trợ
Tao ko rõ thị trường xklđ thời xưa thế nào mà phải vượt biên,đăng ký đi đoàng hoàng vẫn được mà
 
Dmm hay ông già mày thủ dâm. Mày định vượt biên sang đâu ? Mỹ à ? Mày biết từ gạc ma qua mỹ bao xa không ? Tàu bt sang được đấy à.

Khi xưa dân vn vượt biên là sang hongkong hoặc mã để tị nạn rồi hên xui đưa về mẽo theo chế độ vnch đấy. Đéo có chuyện bơi từ vn sang mẽo được đâu lũ ngu lồn.
Mẹ mày làm phò thì còn sủa cái Lồn gì dc ai :))
 
Tao nghĩ nhiều khi ko vượt biên âu cũng là tránh 1 kiếp vắn số của cha mày.
 
Hiện tại loser thì đổ lỗi cho quá khứ thôi. Lúc đấy đi chắc gì đã vượt được sang Mỹ hay lại làm thức ăn cho cá biển
Chuẩn. Cứ phải như mẹ mày cố gắng làm phò lấy tiền nuôi m mới là thành công =))
 
nhỡ vượt gặp cướp hay bão gió chết thì sao, bảo ông già hãy vui vẻ sống đến giờ là mừng rồi. tiếc cái đéo gì
 
GIA MÔN BẤT HẠNH. VỐT BÁO CÔNG AN CHO ĂN NGHIỆP VỤ HOẶC LẤY CỦ ĐẬU BAY THỌI CHẾT ÔNG GIÀ ĐI.
 
Cứ sống và nối tiếc đó là cuộc sống đáng chán nhất đấy. Tự dưng mất thời gian cho nhưng việc chẳng thể khác được. Vui vẻ mà làm việc khác có phải hơn ko nhỉ ?
 
đừng tiếc nuối bạn ơi. bạn chưa trải qua nên chỉ thấy điều tốt đẹp. phải trải qua rồi mới biết. đánh cuộc với thần chết, sóng gió,cướp biển, hãm hiếp,...

mình vượt biên năm 79, cho đến giờ vẫn nhớ hình ảnh một em bé gái khoảng 10_12 tuổi, hàng ngày thẫn thờ di bộ ở trại ti nạn songkla như một bóng ma. bé gái ấy bị kẹt trên một hòn đảo nhỏ ngoài khơi,cùng đám với nhà văn Nhật Tiến. Hơn một tháng trời bọn thái ngày đánh cá, tối vào lùng dàn bá, con gái hãm hiếp.
lúc đó vn dinh dưỡng còn dói kém, em bé đó nhỏ xíu như em bé 8 tuổi bây giờ,mà tụi thái cũng không tha.
mình thì lang thang trên biển 17 ngày dêm, trên thuyền cũng có hai người chết vì kiệt sức

chính vì thế mà mình ghét +s và thái. lớn tuổi rồi, không còn hận thù, nhưng một chế độ tàn khốc với chính dân mình, thì không thể nào ưa nổi
Kinh dị
 
- Ông bác tao đi từ đà nẵng nó chở sao vô sg xong ổng bắt xe về là đn, giờ ở quê luôn.
- Còn má tao thì chờ tàu mà ngủ quên ở biển quy nhơn nên thôi đi bộ về ( ông ngoại hồi đó đại uý, sau này đốt giấy tờ thêm cho cs tiền) nên ko bị bắt đi cải tạo, chỉ đi tù do tiền nhiều. :)
- Cậu vk thì sang hongkong xong chờ đi mỹ mà chưa có tàu, xong đi hà lan.
- Mà thời đó nhiều người sợ cs vô cướp hiếp giết kiểu mang rợ nên mới bỏ trốn, mà tội thiệt, chết quá trời. Mang rợ thì lính chính quy ít, nhưng lính ko chính chuyên (tụi kiểu gì quên tên rồi), hay năm vùng chui hầm
- còn đi xklđ thời 8x ở liên xô tiệp khắc là trả nợ cho chính phủ, bị dụ đi, tiền thì vẫn trả nhưng thuế và phí cao lắm để trat nợ cho chính phủ. ( được ông cùng tour đi châu âu kể, ổng đi tiệp khắc, nhưng ko có gan trốn lại nên về lại, sau này bị ép đi kinh tế mới, rồi về làm cho cảng saigon..)
 
Lúc vượt biên khi đó sẽ dc vào trại tị nạn ở Thái hoặc Philipin hoặc Hongkong, ở đây sẽ nộp đơn tị nạn rồi chờ xét, mất khoảng 2 năm. Những ai có liên quan đến VNCH mới dc qua Mỹ, Mỹ ko chấp nhận đơn tị nạn của dân Bắc 75, khi đó Úc và Canada dang rộng vòng tay cứu vớt dân Bắc.

-Dân phía Bắc vượt biên sướng hơn đội phía Nam nhiều, vì chạy 1 mạch từ cảng Hải Phòng ra tới trại tị nạn Hongkong. Còn đội phía Nam đi ghe tàu tạm bợ bị sóng đánh dạt về bờ biển Thái Lan gặp cướp biển nên chết phải 1 nửa, quá bi thảm.
bọn bắc kỳ bú cặc ăn cứt chó nhỉ, té nc theo mưa, sống với ******** và bản thân bọn nó là ******** nhân lúc nhá nhem lại làm thuyền nhân, nghĩ mà nó nực cười, sao kg có gan vượt biên hồi 1954, hồi những năm 1960 đi
 
đừng tiếc nuối bạn ơi. bạn chưa trải qua nên chỉ thấy điều tốt đẹp. phải trải qua rồi mới biết. đánh cuộc với thần chết, sóng gió,cướp biển, hãm hiếp,...

mình vượt biên năm 79, cho đến giờ vẫn nhớ hình ảnh một em bé gái khoảng 10_12 tuổi, hàng ngày thẫn thờ di bộ ở trại ti nạn songkla như một bóng ma. bé gái ấy bị kẹt trên một hòn đảo nhỏ ngoài khơi,cùng đám với nhà văn Nhật Tiến. Hơn một tháng trời bọn thái ngày đánh cá, tối vào lùng dàn bá, con gái hãm hiếp.
lúc đó vn dinh dưỡng còn dói kém, em bé đó nhỏ xíu như em bé 8 tuổi bây giờ,mà tụi thái cũng không tha.
mình thì lang thang trên biển 17 ngày dêm, trên thuyền cũng có hai người chết vì kiệt sức

chính vì thế mà mình ghét +s và thái. lớn tuổi rồi, không còn hận thù, nhưng một chế độ tàn khốc với chính dân mình, thì không thể nào ưa nổi
nghe bảo bọn thái và malay cướp giết hiếp nhiều lắm, chỉ mong 1 ngày dân tộc bọn nó sẽ lụi bại vì nó ăn trên xương máu người Việt, chúng ta sẽ đi đến từng nhà chẻ đôi từng thằng và đâm Lồn đàn bà nước nó
 
Lúc vượt biên khi đó sẽ dc vào trại tị nạn ở Thái hoặc Philipin hoặc Hongkong, ở đây sẽ nộp đơn tị nạn rồi chờ xét, mất khoảng 2 năm. Những ai có liên quan đến VNCH mới dc qua Mỹ, Mỹ ko chấp nhận đơn tị nạn của dân Bắc 75, khi đó Úc và Canada dang rộng vòng tay cứu vớt dân Bắc.

-Dân phía Bắc vượt biên sướng hơn đội phía Nam nhiều, vì chạy 1 mạch từ cảng Hải Phòng ra tới trại tị nạn Hongkong. Còn đội phía Nam đi ghe tàu tạm bợ bị sóng đánh dạt về bờ biển Thái Lan gặp cướp biển nên chết phải 1 nửa, quá bi thảm.
Dân hoa đi trước nhất, an toàn nhất, và cũng tốn tiền nhiều nhất (đi bán chính thức, trả vàng & hải quân đem tàu chở đi). Tiếp đến là dân Nam. Dân bắc đi sau cùng. Lúc đấy thế giới biết & đã xây trại tị nạn ... rồi, nên sướng hơn. Nhưng cũng vì đi sau nên một số bị trả về.
 
Ngày đó suýt nữa phải ra gạc ma rồi, sau đó nhập ngũ và lênh đênh trên biển, có những lúc anh em bàn nhau hay là vượt biên, nhưng mà lúc đó ăn còn ko đủ ( đi tàu bè vẫn đầy đủ hải sản ),
Ko biết nước mỹ nó ra sao, ( mỹ là cái gì ) mặc dù vẫn biết dân sài gòn lúc đó giàu cực kỳ.
Trong tay nắm con tàu nhưng vẫn ko biết bến đỗ nơi đâu, cay
ông già m là lính hải quân à, lúc đó nghĩ gì mà tính vượt biên vậy
 
Ngày đó suýt nữa phải ra gạc ma rồi, sau đó nhập ngũ và lênh đênh trên biển, có những lúc anh em bàn nhau hay là vượt biên, nhưng mà lúc đó ăn còn ko đủ ( đi tàu bè vẫn đầy đủ hải sản ),
Ko biết nước mỹ nó ra sao, ( mỹ là cái gì ) mặc dù vẫn biết dân sài gòn lúc đó giàu cực kỳ.
Trong tay nắm con tàu nhưng vẫn ko biết bến đỗ nơi đâu, cay
Giờ vẫn kịp mà. Cha k làm đc thì con làm. Con hơn cha là nhà có phúc. Trường hợp này thì vô phúc 🤣
 

Có thể bạn quan tâm

Top