Ông Záp cũng đâu ra gì

Tấn Trà An Cầm các tư lệnh chiến trường trong 10 năm từ 55-65 được đào tạo bài bản ở các trường quân sự Liên Xô và Trung Quốc kết hợp với kinh nghiệm cá nhân chiến trường từ chống pháp
Đó là khi tư lệnh chiến trường. Khi nắm sư đoàn đã học ở đâu ?
Tao không biết thật mày kể hộ với. Nếu có đào tạo thì trong khóa đó còn có ai làm gì?
 
Đó là khi tư lệnh chiến trường. Khi nắm sư đoàn đã học ở đâu ?
Tao không biết thật mày kể hộ với. Nếu có đào tạo thì trong khóa đó còn có ai làm gì?
Lúc đầu mấy ông này đâu có được chỉ huy sư đoàn đâu
Do các tướng thời kỳ đầu chỉ huy
Còn ông Tấn là lính khố xanh của Pháp lon đội sau được qua Trung Quốc đào tạo thêm
Giai đoạn 1955 mới được học thêm về quân sự
 
Lúc đầu mấy ông này đâu có được chỉ huy sư đoàn đâu
Do các tướng thời kỳ đầu chỉ huy
Còn ông Tấn là lính khố xanh của Pháp lon đội sau được qua Trung Quốc đào tạo thêm
Giai đoạn 1955 mới được học thêm về quân sự
Tấn chỉ huy đại đoàn năm 54 ở đbp. Thôi tạm coi có học.
An sau 1975 mới đi lx trước đấy không thấy đi đâu
Trà với Cầm chưa thấy học ở đâu năm nào
 
Thế anh nghĩ sau 1955 mấy ông này ngồi chơi ở miễn bắc gần 10 năm từ 55 đến 65 à
Đi đâu năm nào học trường nào biết thì kể ra cho tao mở mang kiến thức cái.
Nói như này thì chịu.
Thà mày bảo có thằng tướng học rồi cầm tay chỉ việc còn dễ nói
 
Ngày 02/7/1950,Mao Chủ tịch gửi điện trả lời TrungƯơng Đảng ******** Việt Nam : “Đồng ý ý kiến đánh Cao Bằng trước,phương án tác chiến cụ thể đối vớiCao Bằng, chờ sau khi Trần Canh đến,do các đồng chí quyết định cuối cùng.Sau này tác chiến như thế nào do chínhcác đồng chí căn cứ vào tình hình cụthể quyết định. Nếu chúng tôi có ýkiến, cũng chỉ để các đồng chí thamkhảo. Bởi vì các đồng chí hiểu rõ tìnhhình hơn chúng tôi ”.
 
Trong trao đổi, Hồ Chí Minh hỏiMao Chủ tịch : “ Bộ Chính trị Trungương chúng tôi yêu cầu đồng chí LaQuý Ba khi tham gia hội nghị Bộ Chínhtrị Trung ương chúng tôi nêu nhiều ýkiến về các mặt công tác của chúng tôi,giúp đỡ nhiều cho chúng tôi. Nhưngđồng chí quá thận trọng, quá khiêmtốn. Tôi mong các đồng chí giao cho đồng chí ấy nhiệm vụ nêu nhiu ý Kiến. Mao Chủ tịch, các đồng chí cóđồng ý không ? ” Mao Chủ tịch nói : “Chúng tôi đồng ý, nhưng ý kiến hoặckiến nghị của đồng chí ấy nêu ra vớicác đồng chí chỉ để các đồng chí thamkhảo, các đồng chí cho rằng đồng chíấy nói đúng thì áp dụng, không đúng thìkhông áp dụng, do các đồng chí tựquyết định ”.
 
Trong trao đổi, Hồ Chí Minh hỏiMao Chủ tịch : “ Bộ Chính trị Trungương chúng tôi yêu cầu đồng chí LaQuý Ba khi tham gia hội nghị Bộ Chínhtrị Trung ương chúng tôi nêu nhiều ýkiến về các mặt công tác của chúng tôi,giúp đỡ nhiều cho chúng tôi. Nhưngđồng chí quá thận trọng, quá khiêmtốn. Tôi mong các đồng chí giao cho đồng chí ấy nhiệm vụ nêu nhiu ý Kiến. Mao Chủ tịch, các đồng chí cóđồng ý không ? ” Mao Chủ tịch nói : “Chúng tôi đồng ý, nhưng ý kiến hoặckiến nghị của đồng chí ấy nêu ra vớicác đồng chí chỉ để các đồng chí thamkhảo, các đồng chí cho rằng đồng chíấy nói đúng thì áp dụng, không đúng thìkhông áp dụng, do các đồng chí tựquyết định ”.
Thế anh nghĩ Mao sẽ nói các đồng chí cố vấn của chúng tôi sẽ là người quyết định mọi thứ à?
Còn tin hay không là tùy thôi chứ
 
khi trả lời các bức điện củaHồ Chí Minh, Trung ương Đảng Laođộng Việt Nam trưng cầu ý kiến Trungương Đảng hoặc các bức điện quantrọng của Mao Chủ tịch, Trung ươngĐảng nêu ý kiến hoặc kiến nghị vớiHồ Chí Minh, Trung ương Đảng LaoĐộng Việt Nam, đều viết như thế này :“ Ý kiến của chúng tôi chỉ để thamkhảo, do các đồng chí quyết định, cácđồng chí thông thạo, hiểu rõ tình hìnhhơn chúng tôi ”.

Thế anh nghĩ Mao sẽ nói các đồng chí cố vấn của chúng tôi sẽ là người quyết định mọi thứ à?
Còn tin hay không là tùy thôi chứ
Cái kiểu tự quyết ép buộc thì kiểu LX rồi
Kiểu đó theo Mao bảo là khâm sai đại thần
@atlas05
 
Hồ Chí Minh vừa chủ trì triệu tậpĐại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 2 đảng ******** Việt Nam (*), khi phântích tình hình đấu tranh trước mắt, toànthể hội nghị nhất trí cho rằng : “ Thiếuquân chính quy, thiếu binh chủng và vũkhí hạng nặng công kiên, đánh thành,thiếu phương tiện thông tin nhanh,thiếu cán bộ thực sự hiểu được thaolược chỉ huy vận động chiến ” là vấnđề lớn nhất đặt ra trước mắt cuộcchiến tranh chống Pháp lúc bấy giờ. Vìvậy hội nghị nêu rõ, cần phải gấp rútđào tạo và xây dựng quân đội nhân dân,xây dựng bộ đội chủ lực thích ứng vớitình hình đấu tranh mới. Mục đíchchuyến thăm Trung Quốc lần này củaHồ Chí Minh là thông báo tình hình đấutranh chống Pháp của Việt Nam vớiTrung ương Đảng ******** TrungQuốc, yêu cầu Đảng ******** TrungQuốc và Chính phủ Trung Quốc giúpxây dựng quân đội và cử nhân viênquân sự viện trợ cuộc đấu tranh
 
Đồng chí và lãnh đạo HồChí Minh, Võ Nguyên Giáp sau khinghiên cứu nhất trí cho rằng việc đầutiên cần làm trước mắt là khai thônggiao thông biên giới Trung – Việt, đểbảo đảm vật tư viện trợ Việt Nam cóthể vận chuyển sang Việt Nam thuậnlợi; vì vậy, cần phải tác chiến ở vùngCao Bằng, Lào Cai miền bắc ViệtNam. Ngày 19/3 La Quý Ba điện báoTrung ương Đảng Trung Quốc: PhíaViệt Nam định tổ chức chiến đấu ởkhu vực Cao Bằng, Lào Cai, tiêu diệtquân địch ở đây và yêu cầu TrungQuốc lựa chọn điều động một số cánbộ quân đoàn, đại đoàn, trung đoàn,tiểu đoàn, làm cố vấn cho quân độiViệt Nam.Sau khi nhận được báo cáo của LaQuý Ba, các đồng chí lãnh đạo Trungương, Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳđã trao đổi rất rất nhanh, nhất trí chorằng nên thỏa mãn yêu cầu của ViệtNam, nhanh chóng tổ chức vật tư quânsự viện trợ Việt Nam
 
Mao Trạch Đông nói :“ Không phải tôi muốn cử các đồng chísang Việt Nam, mà là Chủ tịch Hồ ChíMinh đến Trung Quốc yêu cầu chúngta. Cách mạng chúng ta thắng lợitrước, nên giúp đỡ người ta, giúp họgọi là chủ nghĩa quốc tế ”. Mao TrạchĐông lại nói : “ Trong lịch sử TrungQuốc ức hiếp Việt Nam ”. Mao TrạchĐông kể tỉ mỉ chuyện triều Hán , MãViện đánh Giao Chỉ . Mao Trạch Đôngnói : “ Sau khi đến Việt Nam, các đồngchí phải nói với họ, tổ tông xưa chúngtôi ức hiếp các đồng chí, chúng tôi tạtội xin lỗi các đồng chí và một lòngmột dạ giúp đỡ các đồng chí đánh bạibọn thực dân Pháp .Các đồng chí sangViệt Nam, phải ra quân là thắng lợi ”
 
Sau chiến thắng lớn biên giới, pháttriển thắng lợi như thế nào là vấn đềVi Quốc Thanh suy nghĩ trước tiên. ỞBắc Bộ Việt Nam, có hai chiến trườngcó thể lựa chọn. Một là vùng đồngbằng sông Hồng, ở đây dân cư đôngđúc của cải dồi dào, giao thông thuậntiện, là khu vực phòng thủ trọng điểmcủa quân Pháp. Một là vùng Tây Bắc,núi cao rừng rậm, dân cư thưa thớt,giao thông bất tiện quân Pháp phòngngự tương đối yếu. Vi Quốc Thanh,Mai Gia Sinh, Đặng Dật Phàm đều chorằng : mở chiến trường Tây Bắc, đánhmấy chiến dịch, giành lấy vùng TâyBắc làm cho nó liền một dải với căncứ địa Việt Bắc, tiến có thể công thoáicó thể thủ, tương đối có lợi. Nhưngkiến nghị này không được phía ViệtNam chấp nhận.Lúc này, quân đội Việt Nam từ trênxuống dưới đều nhằm vào vùng đồngbằng sông Hồng. Kiên trì muốn tácchiến ở đồng bằng, trực tiếp uy hiếpHà Nội, thực hiện tổng phản công. ViQuốc Thanh qua phân tích cho rằng cứđiểm quân Pháp ở vùng đồng bằng dàyđặc, địa hình thoáng rộng, giao thôngthuận tiện có lợi cho quân địch nhanhchóng tăng viện, cũng tiện cho việcphát huy hoả lực của pháo và khôngquân, điều đó rất bất lợi cho quân độinhân dân Việt Nam. Nhưng cũng cóđiều kiện có lợi, cư dân phần lớn làdân tộc Kinh, cơ sở quần chúng khátốt, có sự phối hợp của đội du kích.Địch hậu lại là vùng lương thực có thểcung cấp tại chỗ. Vi Quốc Thanh cảmthấy phía Việt Nam kiên trì tác chiếnvùng đồng bằng cũng có đạo lý nhấtđịnh. Nhất là đồng chí nhớ tới lời dặncủa các đồng chí lãnh đạo Trung ươngluôn luôn nhấn mạnh đoàn kết tốt vớiđồng chí Việt Nam, nên đồng ý với ýkiến của Việt Nam. Vì thế trong thờigian nửa năm từ tháng 12/1950 đếntháng 6/1951, quân đội Việt Nam liêntiếp mở ba chiến dịch ở vùng ven đồngbằng sông Hồng.
 
Sau chiến dịch Trung Du, Vi QuốcThanh đề xuất với Việt Nam, kết quảcủa chiến dịch Trung Du cho thấy, tácchiến với quân Pháp ở vùng đồng bằngcó rất nhiều điều bất lợi, không dễđánh tiêu diệt chiến, chi bằng chuyểnsang vùng Tây Bắc, mở chiến trườngTây Bắc. Ý kiến của Vi Quốc Thanh vẫn không được phía Việt Nam chấpnhận
 
Đoàn cố vấn giúp Bộ TổngTham mưu Quân đội Nhân dân ViệtNam vạch ra “phương án xây dựng bộđội chủ lực” và kế hoạch biên chếtrang bị, sau khi được Trung ươngđảng Lao động Việt Nam phê chuẩntrên cơ sở các đạị đoàn 304, 308, 312đã xây dựng, lại được Trung Quốcviện trợ trang bị, thành lập thêm đạiđoàn bộ binh 316, 320, và đại đoàncông pháo 351 do 3 trung đoàn pháobinh và một trung đoàn công binh tổthành. Sau đó thành lập đại đoàn bộbinh 325. Đến cuối năm 1951, Quânđội Nhân dân Việt Nam đã có một lựclượng vũ trang chính quy gồm 6 đạiđoàn bộ binh và 1 đại đoàn công pháođược thay đổi trang bị, biên chế thốngnhất.
 
Ngày 17/12, khi gửi điện cho Quânuỷ Trung ương Trung Quốc trình bàytình hình tác chiến Tây Bắc, Vi QuốcThanh có nói : “ Tác chiến từ Nghĩa Lộđến Yên Châu, đều căn cứ vào chỉ thịcủa Mao, Bành, tập trung binh lực hỏalực ưu thế, chủ động tấn công tácchiến; đồng thời binh lực địch tươngđối phân tán, các cứ điểm không thểtiếp ứng cho nhau, cho nên dễ bị tacông phá từng cái. Ta lợi dụng tấncông ban đêm, tránh được đe dọa củakhông quân, pháo binh, giải quyếtchiến đấu nhanh chóng, lại có thể lợidụng địa hình có lợi, di chuyển trận địanghỉ ngơi tiêu hao đạn dược chưađược bổ sung, cho nên tuy thường bịđói hành động tác chiến dồn dập,nhưng thắng lợi liên tiếp, tinh thần rấtcao... đến giai đoạn bao vây Nà Sản,cán bộ bắt đầu có tâm lý cho là gặpmay, đánh giá chưa đầy đủ tình hìnhđịch ở Nà Sản, khinh địch, cho nên khiđánh bốn cứ điểm bên ngoài Nà Sảnthương vong tương đối lớn. Do hỏalực của không quân, pháo binh địchđược phát huy cao độ, tâm tư bộ độichuyển biến nhanh, tư tưởng bi quandao động nhanh chóng lan tràn, nảysinh tâm lý oán trách. Thái độ của cánbộ đại đoàn, trung đoàn im lặng (vì đãkhông bảo đảm lấy được Sơn La,trước mặt Hồ Chí Minh), không dámbáo cáo lên trên tình hình chân thực củabộ đội, Bộ Tổng Tham mưu không thểnắm chính xác tình hình bộ đội. Kếtquả cán bộ đại đoàn, trung đoàn muốncố vấn đề đạt ý kiến lên trên, Bộ tổngthì yêu cầu đại đoàn, trung đoàn bày tỏthái độ có thể thắng hay bại, hình thànhtình trạng trên dưới không chịu tráchnhiệm đối với chiến tranh. Căn cứ theotình hình lúc bấy giờ, chúng tôi khôngthể không nhanh chóng bày tỏ thái độ ”.
 
Ở Bắc Kinh,Hồ Chí Minh nhận được báo cáo tìnhhình quân sự của chiến dịch Tây Bắc.Người cảm thấy quân đội Việt Namngừng tác chiến hơi sớm, còn có thểđánh tiếp, tốt nhất nhân đà khí thế đanghăng đánh lấy Nà Sản. Vì thế ngày14/12, Người điện cho Võ NguyênGiáp và Trung ương Đảng Lao độngViệt Nam. Bức điện viết : “ Bọn địch ởNà Sản cô lập, tấn công Nà Sản có ýnghĩa rất lớn đối với củng cố Tây Bắc,phát triển quan hệ với Lào, nên ra sức tiêu diệt quân địch ở đây, đừng để chochúng chạy thoát. Nếu không thể tiêudiệt một lần thì chỉ vài lần tiêu diệtchúng. Và đề ra, trên nguyên tắc, khôngảnh hưởng đến đánh Nà Sản có thểđồng thời hoặc sớm hơn quét sạch bọnđịch ở vùng Lai Châu ”.Bức điện đó của Hồ Chí Minh ViQuốc Thanh được xem trước, vì điệnvăn qua lại giữa Hồ Chí Minh và Trungương Đảng Lao động Việt Nam đều dođiện đài của Đoàn cố vấn sau khi nhậnvà dịch mới chuyển cho phía Việt Nam.Sau khi xem điện Võ Nguyên Giáp lạibàn với Vi Quốc Thanh, ý kiến của haingười nhất trí. Trước mắt không thểtiếp tục đánh Nà Sản.
 

Có thể bạn quan tâm

Top