Mày nói khá giống với suy nghĩ của của tao.
Cái quan trọng nhất, về cơ bản vẫn là con người, là dân tộc, như người xưa nói "lấy dân làm gốc".
Hồi xưa còn nghèo nàn lạc hậu, cuộc sống đơn giản, chỉ loanh quanh làng xã với nhau, sáng ra đồng, chiều thì đàn ông bú rượu - đàn bà tụm ba tụm bảy nói xấu nhau, tối đến địt nhau tòm tọp.
Giờ xh phát triển, công nghệ ngày càng cao và dễ tiếp cận, thông tin lan truyền chóng mặt, là lòi ra ngay cái bản chất chộp giựt, xấu xa, láo chó, khôn vặt của cái dân tộc này. Cộng thêm cái chế độ quái thai đang thống trị, nên tao chỉ mong sớm có một cuộc lật đổ ngoạn mục, triệt để, và bắt buộc phải do tầng lớp tinh hoa lãnh đạo, đéo thể để bọn bần nông làm loạn lần nữa (nói luôn bọn phản động tao cũng đéo ưa lắm, đa số tụi nó chỉ giỏi vẽ vời chứ đéo có đầu óc mấy). Cần thiết thì có một người thật xuất chúng, chơi luôn chế độ độc tài, sắt máu, mới có thể trị và vực dậy cái dân tộc này được (kiểu như Lý Quang Diệu, Park Chung Hee...). Chứ hiện tại tao thấy dở ông dở thằng, khá là chán.
À tao nghĩ khi nào còn CS thì khi đó vẫn ko thể có đa ng uyên, đa đ ảng, thế nên ko bàn về vấn đề đó sâu.