Live Phương Nguyên nói Phật - Chúa

Cái tích niêm hoa vi tiếu cũng là đời sau bịa ra thôi, đồ giả nên vẫn nhìn thấy chấp ngã phân biệt đẹp xấu trong đó.
Các pháp đều vô thường tức là đều khổ, chả có pháp nào ko khổ nên cũng ko nên lôi ra so sánh vì so sánh chỉ làm mình thêm khổ. Có duyên thì chọn cho mình 1 pháp phù hợp và thực hành + trải nghiệm chứ ko nên dính mắc, mỗi người 1 truy cầu khác nhau, ng muốn thoát khổ, kẻ thích tìm vui nên đừng áp đặt bởi cũng ko thể áp đặt dc đâu.
Các hạ sở thuyết xác vi chí lý.

Cho nên khai tông minh nghĩa đã nói các gia các pháp, tự hiển thần thông. Duyên pháp không đồng nhất, khó thể cưỡng cầu.
 
Lão Tử sao anh ?
Lão Tử hay Đạo gia nói chung, có thái độ bình thản, coi sinh diệt là pháp tắc tự nhiên, cũng là Nam Hoa nói "Phương sinh phương tử, phương tử phương sinh", tuyệt không nói kiếp trước kiếp sau hay thế giới thứ 3 thứ 4... cũng tuyệt không sợ hãi trước những thứ "Không biết"
 
“Chư khất sỹ, quý vị nên biết rằng có hai cực đoan mà con người không nên theo. Một là cái thói quen buông thả để bị cuốn hút vào các đam mê quyến rũ, nhất là nhục dục. Đấy là cách tìm kiếm thỏa mãn một cách man rợ, thấp hèn, bất lợi. Cách thứ hai, ngược lại, là khổ hạnh hay tự hành xác, là lối sống đau đớn, thấp kém, bất lợi. Có một lối ở giữa tránh được cả hai cực đoan đó mà quý vị nên biết. Đấy là cái Trung Đạo mà tôi rao giảng đó.”

“Chư vị có thể cho Đạo pháp của tôi là bi quan, vì nó kêu gọi sự chú ý của người ta đến việc hiện hữu của khổ đau. Tôi xin nói với quý vị rằng nhận định về Đạo tôi chỉ như thế là sai lầm.”

“Quả thật là Đạo tôi quan tâm vào sự hiện hữu của phiền não, nhưng đừng quên rằng nó cũng nhấn mạnh tương đương đến việc diệt phiền não. Trong Đạo tôi có cả hy vọng lẫn mục đích. Mục đích của nó là trừ khử Vô minh, nghĩa là tâm ngu dốt không hiểu biết về sự hiện hữu của Khổ. Còn việc có hy vọng là vì nó chỉ dẫn cách để diệt Khổ cho con người. Quý vị có đồng ý với điều đó không?”

Trích đoạn ‘Bài Thuyết Pháp Đầu Tiên Của Đức Phật’ được rút ra từ bộ sử liệu tiếng Anh ‘Đức Phật và Đạo Pháp của Ngài’ (The Buddha and His Dhamma) do Giáo hội Phật giáo Ấn Độ (Buddhist Society of India), Hội Đại Bồ Đề (Mahabodhi Society) của Calcutta (nay là Kolkata) và Nhà xuất bản Đại học Tất Đạt Đa (Siddharth College Publications) xuất bản ở Bombay (nay là Mumbai), Ấn Độ, năm 1957. Riêng đoạn ‘Bài Thuyết Pháp Đầu Tiên Của Đức Phật’ được Bộ Giáo dục của Bang Maharashtra cho in lại năm 1992.
 
Như luận cái này, thì thôi bỏ đi, tại hạ xác thực chưa luyện qua, như trả lời, cũng chỉ là sao chép lại sách mà thôi!
Tứ thiền để bước vào Niết Bàn là thông qua chánh kiến cắt đứt dục ái, sắc ái, vô sắc ái.
Cắt bỏ dục ái từ bỏ khả năng làm người.
Cắt bỏ sắc ái từ bỏ khả năng làm chư thiên sắc giới.
Cắt bỏ vô sắc ái từ bỏ khả năng thành tái sinh thành chư thiên vô sắc giới.
Luân hồi được chia làm 3 giới là dục giới sắc giới cùng vô sắc giới. Bằng cách từ bỏ khả năng tái sinh vào tam giới vị đó từ bỏ luân hồi.
Để từ bỏ luân hồi cần hiểu rằng cái gì sinh ra sẽ diệt đi, không gì là tôi không gì là của tôi. Nó chả liên quan gì đến chân đế hay tục đế đâu. Để giải thoát chẳng cần quan tâm đến tục đế hay chân đế cả. Đơn giản là luân hồi là khổ, tham ái là nguyên nhân của luân hồi, tham ái chấm dứt luân hồi chấm dứt, bát chính đạo là cách chấm dứt tham ái. Cái này gọi là thành tựu về tri kiến, khi hiểu được như vậy mới thật sự được gọi là người theo đạo Phật. Trước đó chỉ là suy luận dựa trên hiểu biết thôi, những gì fen ghi ở trên là suy luận của học giả sau này chứ không phải cái Đức Phật đã dạy.
 
Mày báng bổ tào lao Đức Phật thì chư Thiên với Atula không có hiền đâu nhé ! Trách sao biển lại mặn !
Doạ làm gì bay. Cũng chưa đến mức báng bổ. Đức Phật thì có mong là mọi người tin để tu thoát khỏi cõi Dục Giới. Người tin kẻ ngờ cũng là do nhân sinh tham luyến thân xác cảm thọ này.
P/s: atula - đại thọ quỷ hàng trăm ngàn kiếp thọ mạng ko được phép xuống dưới này đâu. Họ ko thấp kém như loài người truyền tụng đâu
 
Mô Phật. Đúng là lấy lòng tiểu nhân so lòng quân tử.

Thích ca niêm hoa, Ca diếp vi tiếu. Đơn giản là Phật thấy hoa đẹp => Phật cười. Ca Diếp thấy hoa đẹp, thấy Phật cười, nên cũng cười theo. Hãy trân trọng phút giây hiện tại là phút giây tuyệt vời


Hát cái lồn gì thế này
 
Chân pháp hay ngụy pháp là gì, đến nay ai nói cũng không rõ, đa số người đều cho rằng bản thân tu mới là chân pháp, người khác tu là ngụy pháp, cũng bởi niên đại quá xa xưa, đừng nói hiện nay, vài trăm vài nghìn năm nữa, vẫn là công án tranh cãi, ha hả.

Rốt cuộc cũng chỉ là cái nhìn cá nhân, các gia các pháp, tự hiển thần thông thôi.

Như xem cuộc đời của Jesus, tao cảm thấy lão tinh thần không được bình thường cho lắm. Tính cách lão có từng chu kỳ biến đổi, có lúc cực kỳ kiên nhẫn, sau đó lại biến thành cực kỳ vội vàng nóng nảy, có thời còn sinh ra ảo giác. Rất có thể lão học được một số phép thuật ở vùng Trung Đông or Ai Cập, nhưng lão lại tin tưởng những thứ đó đều là thật, là thần tích mà lão làm ra. Nhưng, Jesus cũng là một thanh niên mang thái độ tích cực, lấy ngôn ngũ hiện đại để nói, là một loại năng lượng chính nghĩa, nhiệt tình với sự nghiệp chung, có một loại cảm xúc quên mình vì chúng sinh, rất giống "Đừng hỏi tổ quốc làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay". Lão tràn đầy tình cảm lưu luyến với thế giới, xin thề sẽ quay trở lại...

Còn Thích Ca Mậu Ni - tức là Phật, tao cũng như rất nhiều người đều cho rằng lão có đại trí tuệ. So với Jesus, lão lại cực kỳ lý tính. Nhưng loại quá thanh tỉnh này lại là vấn đề của lão, bởi vậy lão là một người mang chủ nghĩa vô cùng bi quan. Lão không hề có bất kỳ quyến luyến nào với thế giới này. Mà thứ cứu vớt nội tâm tuyệt vọng triệt để của lão, chính là tinh thần u mặc (u mặc là gì mời xem Nguyễn Duy Cần tường giải). Thích Ca có một loại u mặc cực kỳ lạnh lùng, biểu hiện của loại u mặc này ở chỗ lão truyền bá Phật pháp, phổ độ chúng sinh. Lão dùng một loại ánh mắt hờ hững u mặc quan sát chúng sinh, bao quát các tín đồ chân thành si mê của lão. Lão biết bọn tín đồ này muốn lấy được thứ thần kỳ nào đó từ chỗ lão.

Thế là, lão truyền thụ Phật pháp cho họ. Nhưng lão biết thực ra lão cũng không cho bọn họ thứ gì, mà bọn họ trừ đời này đất này nơi này còn có thể đi về đâu nữa? Huống hồ bọn họ lại vô cùng lưu luyến đời này nơi này và thế giới này, lão dạy cho họ đơn giản chỉ là từ bỏ - buông xuống thôi. Nhưng bọn họ luôn nghĩ muốn có được thứ gì từ lão, đồng thời bọn họ cho rằng họ thực sự đều có được.

Tại trên hội Linh Sơn, lão không còn mở miệng, chỉ là mỉm cười nhìn chúng nhân. Đương thời, chúng nhân đều im lặng, chỉ có một người cười, thế là lão biết, có một chàng trai bên dưới hiểu lão, kẻ đó cũng có một loại u mặc lạnh lùng...
"Thế Tôn trên Linh Sơn hội, niêm hoa thị chúng, lúc mọi người đều im lặng, duy có Già Diệp tôn giả mỉm cười."

...
Ôi dồi ôi , đéo mẹ, tưởng ông nhõi là thằng củ cặc nào mà đi phán xét bố mày. Địt mẹ con óc chó này.
 
Như luận cái này, thì thôi bỏ đi, tại hạ xác thực chưa luyện qua, như trả lời, cũng chỉ là sao chép lại sách vở mà thôi!
Thế mà m nói như đúng rồi!
Trong kinh điển có rất nhiều trường hợp đắc niết bàn hữu dư y thông qua 1 bài pháp thoại chứ ko phải do tu tập từ tứ thiền => niết bàn.
 
Ánh mắt vô hồn là "hình tướng" mày được thấy và phác hoạ cũng do cái sự "biết giả" của người truyền tụng lại cho nhau nghe. Để m thấy nó là u mặc thế nọ thế chai.
Nhưng bản chất thật sự thì vốn Phật Thích Ca đã là Phật hạ sanh chui qua lồn mẹ để làm thân người là cả 1 quá trình định lực rất lớn siêu siêu lớn. Để chỉ dạy cho chúng sinh 1 con đường thoát khỏi sự cai trị của Ngũ Đại Thiên Ma. Nên lấy điều đó mà năng tu tập như giữa biển khơi có người ném cho cái phao, Phật đéo quan tâm đâu, "đưa phao rồi bơi hay không hay chờ để bố mày bế lên bờ?". Nên mày ko đủ khả năng để đánh giá và giải nghĩa Phật đâu =)) nên vì m ko mang ý phỉ báng nhưng cũng nên quay đầu nếu định tu. Còn nếu ko tu thì thôi lướt qua nhé.
 
Ánh mắt vô hồn là "hình tướng" mày được thấy và phác hoạ cũng do cái sự "biết giả" của người truyền tụng lại cho nhau nghe. Để m thấy nó là u mặc thế nọ thế chai.
Nhưng bản chất thật sự thì vốn Phật Thích Ca đã là Phật hạ sanh chui qua lồn mẹ để làm thân người là cả 1 quá trình định lực rất lớn siêu siêu lớn. Để chỉ dạy cho chúng sinh 1 con đường thoát khỏi sự cai trị của Ngũ Đại Thiên Ma. Nên lấy điều đó mà năng tu tập như giữa biển khơi có người ném cho cái phao, Phật đéo quan tâm đâu, "đưa phao rồi bơi hay không hay chờ để bố mày bế lên bờ?". Nên mày ko đủ khả năng để đánh giá và giải nghĩa Phật đâu =)) nên vì m ko mang ý phỉ báng nhưng cũng nên quay đầu nếu định tu. Còn nếu ko tu thì thôi lướt qua nhé.
Huynh đài. Con súc vật này cứ để tại hạ tế tổ tông nhà nó lên. Ko cần các hạ và mọi người phiền não.
 
Phán xét?? Mày có lầm không? Tao chỉ trần thuật sự thật là mày nên học tiểu học văn hoá đi thôi :surrender:
CON SÚC SINH NGẠ QUỶ. TU VÔ LƯỢNG KIẾP MỚI ĐC NHƯ BỐ MÀY. LŨ HẬU BỐI HOANG TƯỞNG CHÚNG MÀY , ẢO TƯỞNG RA CÁI CỦ lồn GÌ THẾ. BỐ MẸ MÀY HAY DÒNG HỌ MÀY VÔ PHÚC ĐẺ RA CÁI THỨ NGẠ QUỶ NHƯ MÀY =)))))) BỐ SỢ CẶC GÌ KO DÁM CHỬI THẲNG VÀO CÁI BẢN NGÃ CỦA MÀY. BỐ ĐC PHÚC ĐẤY CON ÓC CHÓ =))))))
 
Nhiều thằng đọc qua vài cuốn sách, xem qua vài bài kinh, nghe vài bài pháp mà cái ngã to đùng như bánh xe bò.
Muốn làm vô thượng điều ngự.
Trong khi pháp nhãn còn chưa đắc, dính mắc vào câu chữ, chưa kể bị bọn tà pháp thuốc cho ngu người mà không biết.
 
Top