"Sắc Tức Thị Không, Không Tức Thị Sắc"
Vạn pháp do duyên sinh, không có tự tánh. Tư tưởng này giúp ta nhìn thấu bản chất vô thường, ứng dụng trong cả vật lý và tâm lý đời sống.
Mọi pháp (hiện tượng) đều do nhân duyên hòa hợp mà thành, không có thực thể độc lập, không có tự tính riêng biệt. Chính vì không có tự tính nên mọi pháp đều có thể thay đổi, chuyển hóa – đó là cái “Không” trong “Sắc”. Và chính vì là “Không” – không cố định, nên mới có khả năng tồn tại và biểu hiện thành “Sắc” – đó là cái “Diệu Hữu” trong “Chân Không”.
Tuệ giác chỉ có thể thấu đạt khi nhìn bằng “Tuệ Nhãn” hay “Phật Nhãn” – cái thấy vượt lên khỏi mọi phân biệt, chấp trước. Nhờ thông đạt trí tuệ Bát Nhã mà chư Phật ba đời mười phương thành tựu Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.
Nói cách khác, “Sắc tức thị không” chính là nói đến “thật tướng” của vạn pháp – cái bản thể vô tướng, không cố định, không sinh không diệt, không đến không đi. Hiểu được điều này, hành giả sẽ không còn chấp trước vào hình tướng bên ngoài, không bị ràng buộc bởi nhị nguyên đối đãi, và nhờ đó sống tự tại giữa đời mà không bị đời cuốn trôi.
Hãy thức tỉnh và sám hối
Thiện tay!