
T cảm giác không hy vọng tương lai lắm, đi làm lương quanh quanh 10 triệu, mà t thì cũng chẳng tâm địa độc ác, khéo vừa làm vừa giúp bệnh nhân còn âm cả tiền lương
Đất đai nhà cửa của bố mẹ thì t quyết tâm không nhận, bố mẹ nuôi t hết đại học là quá đủ rồi, t không có mặt mũi nào để lấy nữa. Để bố mẹ dưỡng già.
T thì quyết tâm nằm thẳng, lương thấp, già dẩm chắc cũng chẳng lấy được chồng, nếu như vậy thì có lẽ cả đời này t chẳng mua nổi mảnh đất cắm dùi chúng m ạ.

Nếu vậy t ở trọ đến cuối đời có sao không nhờ. Nghĩ chán k tả nổi ấy.