Số phận ... con nuôi

Bố tao đấy

Người trong giang hồ
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
 
moa cuộc đời m như phim , ah mà ông bán phở có nhà không ? ổng cho m nhà luôn ah hay quán phở là thuê m nhượng quán luôn
 
Sửa lần cuối:
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Tao có bố mẹ và hai anh em trai
Cuối cùng bây giờ tao chỉ còn lại vợ và con, bố mẹ mất và tao từ 2 thằng anh em khốn nạn của tao. Ở đời đừng mong mỏi điều gì quá lớn lao, mày cứ tìm bố mẹ đẻ mày đến khi mày k còn sống nữa nhưng đừng day dứt mà hãy sống cho đáng được hưởng SỰ SỐNG trên cuộc đời này. Lấy vợ sinh con và lo cho cuộc đời mày và những con người đó. Hãy hp và làm những điều mày muốn nhé tml. Mày thật may mắn đó nhé
 
Đời mày khổ quá, mày muốn tìm lại người thân thì cứ ráng lần lại manh mối và post thông tin lên mạng từ từ mất thời gian sẽ tìm được cũng nên.
Nhưng mày cũng nên chuẩn bị 1 tâm lý là có những thứ mày không nên đào bới, tìm kiếm có khi lại tốt hơn là tìm thấy.
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Mày đúng là khổ thật nói theo tôn giáo tý mày may mắn khi vẫn còn 1 ít gọi là phước mày may mắn khi có một người xa lạ thương mày như vậy thời này kiếm 1 người như thế đéo có đâu, mà mày cũng còn tốt gặp tao chắc tao đá chết mẹ cái thằng anh mày, nói chi cho 50tr đời tao ghét nhất bọn lúc mình khổ tránh né đủ đường nhiều khi nhìn mặt mình nó còn khôg nhìn đến lúc khó khăn lại tìm đến đúng là đời đéo ai biết trước :vozvn (19):
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Giờ nếu có cơ hội mày cứ tìm mẹ mày đi tml :vozvn (19): ngoài ra mày cố gắng sống thật tốt để khôg phụ long cái ôg người dưng xa lạ mà coi mày như người thân nhé tml, đời mày như phim cuốn phim vậy :vozvn (19):
 
Tao có bố mẹ và hai anh em trai
Cuối cùng bây giờ tao chỉ còn lại vợ và con, bố mẹ mất và tao từ 2 thằng anh em khốn nạn của tao. Ở đời đừng mong mỏi điều gì quá lớn lao, mày cứ tìm bố mẹ đẻ mày đến khi mày k còn sống nữa nhưng đừng day dứt mà hãy sống cho đáng được hưởng SỰ SỐNG trên cuộc đời này. Lấy vợ sinh con và lo cho cuộc đời mày và những con người đó. Hãy hp và làm những điều mày muốn nhé tml. Mày thật may mắn đó nhé
Anh em ruột mà từ nhau luôn à
Sao thế
 
Đêm hôm đọc cmt của mấy tml chúng mày mà t băn khoăn quá, liệu t có đang sướng quá không?
Sướng mà đéo biết đường sướng ý, đéo thể tìm đâu ra được 2 chữ động lực
Chắc hẳn nhiều tml cũng đã trong trạng thái này, chúng mày vượt qua ntn ??
Chốt chúc các thằng ml luôn mạnh khỏe, bình an, hạnh phúc.
 
Mày chụp mặt mày lên đây xem có ông nào lúc tr làm rơi kh. Biết đâu bất ngờ.
 
Tao có bố mẹ và hai anh em trai
Cuối cùng bây giờ tao chỉ còn lại vợ và con, bố mẹ mất và tao từ 2 thằng anh em khốn nạn của tao. Ở đời đừng mong mỏi điều gì quá lớn lao, mày cứ tìm bố mẹ đẻ mày đến khi mày k còn sống nữa nhưng đừng day dứt mà hãy sống cho đáng được hưởng SỰ SỐNG trên cuộc đời này. Lấy vợ sinh con và lo cho cuộc đời mày và những con người đó. Hãy hp và làm những điều mày muốn nhé tml. Mày thật may mắn đó nhé
Từ cả 2 anh em thì biết đâu người khốn nạn lại chính là mày:)) nhận thức đc sự khốn nạn của mình cũng ko phải là dễ .
 
Hổ dữ không ăn thịt con. Những người sinh ra huynh đệ thực sự là những người đã đẩy huynh đệ vào số phận con nuôi này. Huynh đệ là người nhân hậu, nếu muốn tìm lại nguồn gốc thì cũng chính đáng nhưng đừng vì vậy mà đau khổ.
Có điều hãy suy ngẫm lại lý do muốn tìm lại họ, để báo hiếu ư ? Để biết nguồn gốc thực sự của mình ? Hay lại để nhận thêm sự chối bỏ lần 2 ??!!
 
Mày năm nay bao nhiêu tuổi rồi. Cố gắng tìm về cội nguồn để đc đoàn tụ với gia đình. Dù biết là khó nhưng cứ phải cố biết đâu 1 ngày đẹp trời thành công sẽ đến với mày. Nhưng đừng quên những người cho mày có được cuộc sống như hôm nay nhé! Chúc mày luôn thành công và may mắn trong csong. :vozvn (19):
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Câu chuyện của mày như phim và tao nghĩ nó thật, ko biết nên vui hay nên buồn cho mày. Đọc đến đoạn mày phải bỏ học đi làm, tao tua ngay xuống phia dưới để xem kết cục ntn hóa ra chuyện đã xảy ra lâu rồi. Tao đọc trên báo nhiều trường học học giỏi, đc ăn học đàng hoàng nhưng hoàn cảnh lại khó khăn, đôi khi tao nghĩ thay vì đi PGA 1 lần 3-4 củ, mình có thể giúp 1 thằng có hoàn cảnh như mày ngày xưa thì hay biết mấy. Đéo cần đòi hỏi sau này nó có trả ơn hay ko nhưng giúp đc 1 đứa học giỏi ăn học thành ng mà ko breaking bad thì vẫn tốt. Anw, nếu ngày xưa mày ko đi theo hướng đó, chưa chắc h mày đã có 2 tỷ và quán phở. Cuộc đời luôn có những ngã rẽ mà đéo ai có thể ngờ được. Tao nghĩ m là ng tốt và chia sẻ với mày. Giờ fb mạng xã hội nhiều, thử đăng tin tìm bm xem. Đó thực sự là nỗi trăn trở lớn
 
Từ cả 2 anh em thì biết đâu người khốn nạn lại chính là mày:)) nhận thức đc sự khốn nạn của mình cũng ko phải là dễ .
Theo số đông không chắc đã là đúng nhé tml. Nợ không trả và đâm sau lưng được gọi là khốn nạn trong bạn bè không ? Vậy khốn nạn trong bạn bè thì trong anh em gọi là gì ? Tmlm cũng khốn nạn với tư duy logic cũ đấy nhé. Tư duy logic mới người ta không theo số đông mà theo sự tìm hiểu của bản thân nhé tml. ku con 9x phải k
 
Tao có bố mẹ và hai anh em trai
Cuối cùng bây giờ tao chỉ còn lại vợ và con, bố mẹ mất và tao từ 2 thằng anh em khốn nạn của tao. Ở đời đừng mong mỏi điều gì quá lớn lao, mày cứ tìm bố mẹ đẻ mày đến khi mày k còn sống nữa nhưng đừng day dứt mà hãy sống cho đáng được hưởng SỰ SỐNG trên cuộc đời này. Lấy vợ sinh con và lo cho cuộc đời mày và những con người đó. Hãy hp và làm những điều mày muốn nhé tml. Mày thật may mắn đó nhé
Ae ruột từ nhau thì hiếm nhưng mà câu chuyện của tao là tao từ bà nội và mấy dứa con gái mất dạy của bả cùng mấy thằng em họ thôi. Mỗi nhà mỗi cảnh nên tao hiểu đôi khi người dưng ng ta có nói xấu hay phũ mình thì kệ còn ae ruột thịt thân thích mà nó còn chơi đểu mình thì địt mẹ ko cho biến hơi phí . Đến đám ma bà nội tao là cháu nội duy nhất tao còn ko tham gia ko quan tâm luôn 2 bên nội ngoại ai hiểu thì ng ta yên lặng ai ko hiểu adua thì nó bảo mình bất hiếu nhưng mặc kệ mình sống cho mình còn thể loại sống chó nó sẽ có quả báo sau.
 
Anh em ruột mà từ nhau luôn à
Sao thế
Tao từ trong tâm ý là gặp coi như k quen. Khi chưa từ bị bọn nó hợp lực đuổi tao và vợ con tao khỏi nhà hòng chiếm tài sản. Cuối cùng quay lại nhờ tao giúp xong lại đâm sau lưng tao. K từ có ngày tao toi hoặc thậm chị vợ con tao toi. Địt cụ những tml k hiểu chuyện nói với vào ba lăng nhăng. Còn những thằng nhãi 9x chưa lớn cấm pm lung tung
 
Ae ruột từ nhau thì hiếm nhưng mà câu chuyện của tao là tao từ bà nội và mấy dứa con gái mất dạy của bả cùng mấy thằng em họ thôi. Mỗi nhà mỗi cảnh nên tao hiểu đôi khi người dưng ng ta có nói xấu hay phũ mình thì kệ còn ae ruột thịt thân thích mà nó còn chơi đểu mình thì địt mẹ ko cho biến hơi phí . Đến đám ma bà nội tao là cháu nội duy nhất tao còn ko tham gia ko quan tâm luôn 2 bên nội ngoại ai hiểu thì ng ta yên lặng ai ko hiểu adua thì nó bảo mình bất hiếu nhưng mặc kệ mình sống cho mình còn thể loại sống chó nó sẽ có quả báo sau.
Quan tâm mày sống sướng k thôi mtl ạ. Còn bạn bè là những người không cần mày phải nói nhiều, còn kẻ thù thì mày đéo phải nói gì luôn. Tóm lại đéo phải nói gì mất công.
 
Theo số đông không chắc đã là đúng nhé tml. Nợ không trả và đâm sau lưng được gọi là khốn nạn trong bạn bè không ? Vậy khốn nạn trong bạn bè thì trong anh em gọi là gì ? Tmlm cũng khốn nạn với tư duy logic cũ đấy nhé. Tư duy logic mới người ta không theo số đông mà theo sự tìm hiểu của bản thân nhé tml. ku con 9x phải k
Logic cái đầu buồi tao đây này thằng già óc chó:))) tao cũng đã tiếp xúc với cơ số thằng như mày, hằn học khi nói về chính gia đình mình, anh em mình và tất cả những thằng đó đều khốn nạn, tiểu nhân. Không có lửa làm sao có khói:))
 
Tao từ trong tâm ý là gặp coi như k quen. Khi chưa từ bị bọn nó hợp lực đuổi tao và vợ con tao khỏi nhà hòng chiếm tài sản. Cuối cùng quay lại nhờ tao giúp xong lại đâm sau lưng tao. K từ có ngày tao toi hoặc thậm chị vợ con tao toi. Địt cụ những tml k hiểu chuyện nói với vào ba lăng nhăng. Còn những thằng nhãi 9x chưa lớn cấm pm lung tung
Cấm cái lồn mẹ mày chứ cấm:)) chính mày cũng đang đi bêu rếu anh em ruột của mày thì mày cấm ai. Thằng nào xuôi theo câu chuyện của mày thì mày xun xoe như con chó đc quà, thằng nào ngược sóng thì mày lên giọng kẻ cả:)) mày tiểu nhân ngay từ trong suy nghĩ như vậy thì đừng trách gì cả. Mày chỉ nhận đc những gì mày đáng phải nhận thôi
 
Logic cái đầu buồi tao đây này thằng già óc chó:))) tao cũng đã tiếp xúc với cơ số thằng như mày, hằn học khi nói về chính gia đình mình, anh em mình và tất cả những thằng đó đều khốn nạn, tiểu nhân. Không có lửa làm sao có khói:))
Xem phim xem báo đài ae giết nhau vì tài sản vì ngai vàng vì lol đầy ra thì nó kể câu chuyện của nó có là gì , mày thấy 1 vài trường hợp thì mày đánh đồng hết tất cả trường khác là 1 thì mày là thằng thiển cận một chiều thôi.
Cuộc sống muôn màu chả có gì là ko thể xảy ra cả , thay vì chỉ trích thì tại sao ko đồng cảm khi chưa nắm rõ từ 2 chiều mà mày chỉ mới nhìn 1 chiều nó kể đã vội phán
 
Xem phim xem báo đài ae giết nhau vì tài sản vì ngai vàng vì lol đầy ra thì nó kể câu chuyện của nó có là gì , mày thấy 1 vài trường hợp thì mày đánh đồng hết tất cả trường khác là 1 thì mày là thằng thiển cận một chiều thôi.
Cuộc sống muôn màu chả có gì là ko thể xảy ra cả , thay vì chỉ trích thì tại sao ko đồng cảm khi chưa nắm rõ từ 2 chiều mà mày chỉ mới nhìn 1 chiều nó kể đã vội phán

Với lí lẽ như mày thì tranh luận ko lại tao đâu, tao nói thật. Mày bảo tao thiển cận vậy mà mày lại nhìn cuộc đời này qua lăng kính phim ảnh, báo đài:)) cuộc sống ko phải là phim, chắc mày nghe câu đó nhiều rồi nhỉ? Còn báo đài nó ko thừa hơi quan tâm nguyên nhân sâu xa vì sao lại xảy ra mâu thuẫn, đối với báo đài và pháp luật, thằng nào ko kiềm chế được gây án trước thì thằng đó sai, đéo nói nhiều.
Mày nói cuộc sống muôn màu, vậy thì tao chính là một màu sắc khác với mày trong cuộc sống này.
 
M không còn vướng bận nhân duyên nữa nên hãy xem đây là cơ hội tu tập để được vãng sanh. Nói điều này trong động ăn chơi chắc lãnh gạch đá. Haha. Cứ quăng thoải mái đi mấy tml. Tao chỉ biết khuyên vậy thôi.
 
Đời mày thật là khổ.nhưng trời phật đã thương mày rồi.chúc mày mạnh khỏe,hạnh phúc.
 
Top