Số phận ... con nuôi

Mày post cmn cái sổ 10 tỏi lên mạng đảm bảo quãng đời còn lại chỉ việc tìm xem ai trong số ng nhận làbme thật.
 
Tao từ trong tâm ý là gặp coi như k quen. Khi chưa từ bị bọn nó hợp lực đuổi tao và vợ con tao khỏi nhà hòng chiếm tài sản. Cuối cùng quay lại nhờ tao giúp xong lại đâm sau lưng tao. K từ có ngày tao toi hoặc thậm chị vợ con tao toi. Địt cụ những tml k hiểu chuyện nói với vào ba lăng nhăng. Còn những thằng nhãi 9x chưa lớn cấm pm lung tung
M là con trên giấy tờ thì làm sao đuổi m được mà chiếm có đuổi cũng đéo dc trừ khi tụi nó dụ ông bà già m ký giấy thừa hưởng thừa kế cho chúng nó .
 
moa cuộc đời m như phim , ah mà ông bán phở có nhà không ? ổng cho m nhà luôn ah hay quán phở là thuê m nhượng quán luôn
Vừa là nhà ở,vừa là nơi bán phở,hồi đó tao với 2 người nữa ngủ ở gác xép
 
Kịch bản này hìn như tao xem phim ở đâu rồi thì phải. Hmmm
5 năm tù,mày nghĩ là tao tự hào về điều đó chăng?? Đó là quãng đời xấu xí mà tao muốn quên đi chứ ko muốn nhớ lại
Thi thoảng tao ngồi trà đá mà hàng đó có bánh chưng tao hay mua để ăn,đi ăn sáng tao chỉ ăn phở mà ko ăn mấy khi ăn bún,và tao hay mua cái xương mà người ta ninh ở nồi nước dùng phở để ăn,nhiều người ko biết nghĩ tao bủn xỉn,tiết kiệm,và tao cũng ko phải là thích mấy món đó mà chỉ vì tao muốn nhớ lại những thứ đáng nhớ.. chỉ thế thôi
 
5 năm tù,mày nghĩ là tao tự hào về điều đó chăng?? Đó là quãng đời xấu xí mà tao muốn quên đi chứ ko muốn nhớ lại
Thi thoảng tao ngồi trà đá mà hàng đó có bánh chưng tao hay mua để ăn,đi ăn sáng tao chỉ ăn phở mà ko ăn mấy khi ăn bún,và tao hay mua cái xương mà người ta ninh ở nồi nước dùng phở để ăn,nhiều người ko biết nghĩ tao bủn xỉn,tiết kiệm,và tao cũng ko phải là thích mấy món đó mà chỉ vì tao muốn nhớ lại những thứ đáng nhớ.. chỉ thế thôi
Chúc mày luôn may mắn. Dù sao giai đoạn tăm tối nhất cũng đã qua. Còn anh của mày nó tệ với mày kệ nó, mày vẫn đàng hoàng nhưng chỉ giúp vừa phải thôi. Những người nuôi và cưu mang mày mới là người suốt đời mày nên tưởng nhớ
 
Không biết nói gì. Chỉ muốn chúc m luôn luôn mạnh khỏe.
 
cái câu nghe thì tưởng như lồn nhưng lại đúng với mày nhỉ "cánh cửa này đóng sẽ có cảnh cửa khác mở ra". chúc mừng mày đã ổn.
 
Đúng là có những câu chuyện đ biết vui hay đ biết buồn cho m nữa.Chúc m mạnh khỏe !!!
 
chuyện của mày hay mày ăn cắp ở đâu thế. Nếu chuyện của mày thì chúc mừng mày nhé. Dù gì thì mày quá may mắn khi thoát đc kiếp giang hồ mà đc như thế này. Vodka mày
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
ông trời lấy của m tình cảm gia đình thì bù đắp lại cho m bằng tình yêu đồng loại, trong cái rủi có cái may. thôi thì chúc m sống tốt nhé tml
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Mày đang có phúc lớn có thể từ chính bố mẹ nuôi mày, phúc của mày còn kéo dài mãi nên đừng tha hóa theo đồng tiền, có phúc có lộc làm cái gì cũng thành công, chúc mày may mắn. Chuyện của mày chuyển thể thành film thì cũng vl đấy!
 
Con nuôi có gì đâu nhỉ
Nếu bố mẹ mày yêu thương mày như con đẻ thậm chí hơn con đẻ thì cũng chẳng sao cả
Đúng là tao mang ơn bố mẹ tao suốt đời,mang ơn cả chú Vinh hàng phở,người đã cưu mang tao,cho tao cuộc đời mới. Nhưng nếu như tao được ăn học,thì đời tao đã đéo bị bỏ phí mấy năm trong tù. Nhiều người biết hoàn cảnh của tao cũng thương tao,nhưng có những người thì đéo muốn dây dưa với những thằng đã từng bị tù tội như tao
 
chuyện của mày hay mày ăn cắp ở đâu thế. Nếu chuyện của mày thì chúc mừng mày nhé. Dù gì thì mày quá may mắn khi thoát đc kiếp giang hồ mà đc như thế này. Vodka mày
Cuộc đời của tao mà mày,nhiều lúc nghe thiên hạ kể chuyện về cuộc đời sinh viên đẹp ra sao,vui thế nào,tao toàn đánh trống lảng đéo dám nghe vì cũng tủi thân
 
Đúng là tao mang ơn bố mẹ tao suốt đời,mang ơn cả chú Vinh hàng phở,người đã cưu mang tao,cho tao cuộc đời mới. Nhưng nếu như tao được ăn học,thì đời tao đã đéo bị bỏ phí mấy năm trong tù. Nhiều người biết hoàn cảnh của tao cũng thương tao,nhưng có những người thì đéo muốn dây dưa với những thằng đã từng bị tù tội như tao
Chẳng sao đâu m, ai chẳng có quá khứ. Khi m thành công thì cái quá khứ đó của m sẽ đc kể như là nhờ có nó mới có m của ngày hôm nay.

Mỗi giai đoạn mày trải qua, mỗi sự việc mày mắc phải đều cho m những bài học trân quý hơn cả những đứa đi học đó. Nên mày hãy vạch ra mục tiêu của mình rồi kiên trì vì nó đi.
 
Cuộc đời của tao mà mày,nhiều lúc nghe thiên hạ kể chuyện về cuộc đời sinh viên đẹp ra sao,vui thế nào,tao toàn đánh trống lảng đéo dám nghe vì cũng tủi thân
giờ cuộc sống m sao rồi chú vinh mất để lại cho m cũng không ít tiền cố mà làm lại cuộc đời nha m
 
Cuộc đời của tao mà mày,nhiều lúc nghe thiên hạ kể chuyện về cuộc đời sinh viên đẹp ra sao,vui thế nào,tao toàn đánh trống lảng đéo dám nghe vì cũng tủi thân
Chú Vinh thật sự là người hiếm có.chú ko có ai thân thích sao mà để lại toàn bộ tài sản cho mày vậy.mày nhang khói cho chú đầy đủ vào nhé.
 
5 năm tù,mày nghĩ là tao tự hào về điều đó chăng?? Đó là quãng đời xấu xí mà tao muốn quên đi chứ ko muốn nhớ lại
Thi thoảng tao ngồi trà đá mà hàng đó có bánh chưng tao hay mua để ăn,đi ăn sáng tao chỉ ăn phở mà ko ăn mấy khi ăn bún,và tao hay mua cái xương mà người ta ninh ở nồi nước dùng phở để ăn,nhiều người ko biết nghĩ tao bủn xỉn,tiết kiệm,và tao cũng ko phải là thích mấy món đó mà chỉ vì tao muốn nhớ lại những thứ đáng nhớ.. chỉ thế thôi
Nếu cuộc đời mày là thật thì tao bảo này. Tìm về nguồn gốc nó như con dao hai lưỡi, có thể mày sẽ vui nhưng có thể mày sẽ muốn tự tử. Chọn lựa kỹ vào.
 
5 năm tù,mày nghĩ là tao tự hào về điều đó chăng?? Đó là quãng đời xấu xí mà tao muốn quên đi chứ ko muốn nhớ lại
Thi thoảng tao ngồi trà đá mà hàng đó có bánh chưng tao hay mua để ăn,đi ăn sáng tao chỉ ăn phở mà ko ăn mấy khi ăn bún,và tao hay mua cái xương mà người ta ninh ở nồi nước dùng phở để ăn,nhiều người ko biết nghĩ tao bủn xỉn,tiết kiệm,và tao cũng ko phải là thích mấy món đó mà chỉ vì tao muốn nhớ lại những thứ đáng nhớ.. chỉ thế thôi
Thằng ml này rất có khí chất, phúc lớn của mày là do mày sống rất nhân nghĩa, lòng biết ơn của mày đem cuộc sống từ màu đen chuyển sang màu hồng. Có thời cơ, quý nhân sẽ giúp đỡ mày. Ở đời cố chờ nhé, hi vọng 10 năm sau mày thành công trên lĩnh vực nào đấy rồi ấn bản cuốn sách tự truyện cuộc đời mày!
 
mày h có của ăn của để rồi thì thik làm lại cuộc đời theo hướng nào chả dc, suy nghĩ lĂn tăn làm cl gì.
 
câu chuyện của thằng này làm tao nhớ đến 1 nhân vật mà trương quốc vinh đóng trong a phi chính truyện . Kể về 1 tay chơi khi biết mình chỉ là con nuôi của mẹ mình và mẹ nuôi được nhận tiền để nuôi cậu , thằng này rất thương mẹ nuôi nhưng cũng hay tự dằn vặt bà và dằn vặt bản thân . Bà mẹ nuôi cũng rất thương nhân vật này nhưng cũng hay dằn vặt mình không phải là mẹ ruột . Sau khi bà mẹ nuôi đi di dân hay gì đó thì để lại cho thằng này căn nhà và 1 chiếc xe .Thằng này cho người yêu và thằng bạn thân nhất bỏ mọi thứ đi tìm lại mẹ ruột của mình thì phat hiện ra mẹ ruột mình không muôn nhìn mặt mình .Từ đó nó sống bất cần bất chấp sự sống hơn và cuối cùng chết trên toa tàu .
 
Sửa lần cuối:
câu chuyện của thằng này làm tao nhớ đến 1 nhân vật mà trương quốc vinh đóng trong a phi chính truyện . Kể về 1 tay chơi khi biết mình chỉ là con nuôi của mẹ mình và mẹ nuôi được nhận tiền để nuôi cậu , thằng này rất thương mẹ nuôi nhưng cũng hay tự dằn vặt bà và dằn vặt bản thân . Bà mẹ nuôi cũng rất thương nhân vật này nhưng cũng hay dằn vặt mình không phải là mẹ ruột . Sau khi bà mẹ nuôi mất thì để lại cho thằng này căn nhà và 1 chiếc xe .Thằng này cho người yêu và thằng bạn thân nhất bỏ mọi thứ đi tìm lại mẹ ruột của mình thì phat hiện ra mẹ ruột mình không muôn nhìn mặt mình .Từ đó nó sống bất cần bất chấp sự sống hơn và cuối cùng chết trên toa tàu .
Links t xem với đc m m
 
Tao được sinh ra và lớn lên ở hà nội,khu nhà tao là xóm liều mà tính ra tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì hà nội. Ở đó chỉ có 2 thành phần đó là dân tệ nạn và công nhân nghèo,nhà tao chỉ có 2 a e,a tao hơn tao 11 tuổi,nhà tao rất nghèo,bố mẹ tao là công nhân làm về thủy tinh,bố tao rất hiền,cả đời ông chỉ mong muốn cho con cái ăn học nên người để đỡ khổ.Trong khu tao đéo thằng nào học hành ra gì cả,a trai tao cũng vậy,học ngu như bò,riêng tao thì lại khác hẳn,tao học rất giỏi,và tao là thằng ngoan hiền,là niềm tự hào và hy vọng của bố mẹ tao.
Năm tao học lớp 8,bố tao mất,đến giữa năm tao học lớp 11 thì mẹ tao cũng mất,lúc đó a trai tao cũng đã đi làm và lập gia đình,vợ cũng mới sinh con. Trước khi mẹ tao mất khoảng nửa tháng tao mới biết mình chỉ là con nuôi,bố tao nhặt được tao trong cái làn vứt ở bãi rác,sau khi mẹ tao mất được đúng 49 ngày thì a tao có nói chuyện cới tao thế này
-Bây giờ bố mẹ đã ko còn,vợ tao thì mới sinh cháu,công việc của tao bấp bênh,kinh tế ko ổn định nên tao ko thể lo cho mày ăn học đến nơi đến chốn được,hơn nữa mày cũng ko phải là e ruột tao nên tao cũng ko có trách nhiệm với mày
- A định ko cho e ở nhà nữa à?
- Nhà mày có thể ở nhưng mày nên tự lo cho cuộc sống của mày
Đkm mới có 16 tuổi thì tự lo cuộc sống kiểu gì bây giờ? Tao đến trường xin thôi học,thầy cô bạn bè đều tiếc,thậm chí đến nhà vận động để tao đi học.. nhưng chả ăn thua gì,tao cũng cố gắng đi xin việc nhưng chả ai thuê cả. Mấy hôm đầu a tao còn phần cơm nhưng mấy hôm sau về nhà còn đéo có cơm nữa,hôm đó tao lang thang ra hàng nước gần nhà ngồi trà đá thì gặp cái lão ở gần nhà,bình thường tao đéo bao giờ nói chuyện với ông này vì ông ý là dân đầu gấu,ông này tên là Hòa "điếc",thấy tao ô ý hỏi
Mày ốm hay sao mà trông mặt tái nhợt thế kia
E đói,2 hôm nay e ko có hột cơm vào bụng
Rồi tao kể cho ô ý nghe hết,ông ý đưa tao cái bánh chưng ở quán,tao thì rất ghét bánh chưng mà ko hiểu sao hôm đấy ăn lại thấy ngon thế ko biết,tao vừa ăn mà vừa chảy nước mắt. Ông ý bảo tao
Thằng a mày tao lạ đéo gì,khôn vặt,láu cá,mà chuyện mày là con nuôi thì đéo ai chả biết,nhưng ko ngờ thằng a mày nó chó má quá,bà già vừa nằm xuống mà nó đã tìm cách tống cổ mày ra khỏi nhà rồi. Thế bây giờ mày tính sao?
E chả biết tính sao cả
Thôi thế này đi cùng tao mấy hôm xuống Móng Cái,tao xem có tìm được việc gì cho mày ko
Thế là hôm sau tao đi cùng Hòa "điếc" xuống MC,ở đó được hơn 1 tuần tao được giới thiệu với 1 ông nữa và làm cho ông này,ông này tên là Phúc "ỏng". Ông Phúc thì dưới quyền chỉ đạo của 1 ng khác mà tao ko gặp bao giờ là Chị Lệ. Tao thực chất chỉ làm thằng sai vặt cho ô Phúc,tao được nuôi ăn ở,thỉ thoảng được ăn nhậu,ngoài ra thì đèo có đồng tiền công nào cả, giờ nghĩ lại cũng thấy mình ngu.Do sống cùng 1 lũ đầu trâu mặt ngựa,tao cũng trở thành hung thần lúc nào đéo biết nữa,tao cũng sẵn sàng đánh nhau,đâm chém bất cứ lúc nào. Hôm đó có vụ mâu thuẫn giữa ng bên tao với 1 bọn nữa,bọn tao hẹn nhau giải quyết,hạu quả là tao phang 1 thằng tàn phế,1 thằng mù 1 mắt,tao cũng bị 3 nhát chém vào đầu và bả vai. Nhưng tệ hơn nữa là bọn kia còn có người nhà lo lót,tao thì ko có ai,tao bị 5 năm tù vì tội cố ý gây thương tích. Hôm tòa xử tao ko có người thân mà chỉ có Phúc " ỏng" đến,ông ý cho tao 2 cái nhẫn vàng,bóp bẹp lại ấn vào miếng giò,bắt nuốt chửng để vào đút lót cho đại bàng trong trại.luc đó tao tròn 19 tuổi, 5 năm tù chỉ có ông Phúc đến thăm tao 3 lần và bảo là sau khi ra thì lại về ở với ông ý.Sau khi tao ra tù,tao về hà nội,nhưng a tao đã bán nhà đi ở nơi khác,tao cũng có đến gặp nhưng chỉ để thắp hương cho bố mẹ tao. Cũng khá may mắn là khi trở về tao có xin được việc phụ cho hàng phở nên kk phải quay lại chỗ ông Phúc,sau hơn 3 năm làm cho hàng phở,thì ông hàng phở rất thương tao vì biết hoàn cảnh của tao,ông ý lại ko có vợ con gì cả,lúc ông ấy mất tao lo hậu sự cho ông ấy. Và ông hàng phở có để lại cho tao quyển sổ tiết kiệm hơn 2 tỏi,và cái cửa hàng phở.Tao không thích công việc bán phở nên tao đã sang nhượng lại hết,tao mua 1 căn chung cư ở CSP và gửi 1 phần tiền vào bank,1 phần tiền hùn vốn vào cửa hàng kinh doanh trà của bạn tao nên giờ cuộc sống cũng ổn.
Nhưng khốn nạn nhất chúng mày ạ,là thế đéo nào thằng a tao nó lại tìm tao nói là vỡ nợ mong tao giúp đỡ,tao nổi điên lên chửi nó 1 trận tơi bời,rồi ném cho nó 50 triệu và bảo là hết tình nghĩa,mặc dù tao vẫn cũng giỗ đều đặn cho bố mẹ tao và ông hàng phở,tao có gặp lại ông Hòa "điếc"cho ông ý ít tiền,vì ông ý bây giờ hâm hâm do bị giang hồ hải phòng chém . Điều tao đau khổ nhất là tao ko biết nguồn gốc của tao,người sinh ra tao còn hay mất nữa
Tml mày thật may mắn, nhưng một phần cũng do mày sau khi ra tù đã ko quay lại con đường cũ. Khi mày may mắn rồi thì hãy lấy đó làm bài học. Sống tử tế lấy vợ sinh con, yêu thương dạy dỗ nó từ chính cuộc đời của mày.
Nếu truyện hư cấu thì dmm :))
 
Top