Tại sao cơm sườn thờ Quan Vũ mà không thờ Quang Trung ?

Mày lậm cái dã sử của La Gió quá rồi tao nói thật. Cái lồn gì mà 1 trong 4 hổ tướng :)) đời thực thì Hoa Hùng làm tới đô đốc, cũng ko có công trạng gì quá to tát. Đến việc chém đầu du thiệp với phi phụng cũng là bốc phét. Tôn Kiên khi đó là trung lang tướng, cánh quân của Tôn Kiên và Tào Tháo là 2 cánh quân đập nhau tưng bừng nhất với Đổng Trac trong cái liên minh thịt chó. Mày nên nói ngược lại thì đúng hơn, thằng Hoa Hùng tuổi gì mà được solo với Tôn Kiên :))

Theo Tam quốc diễn nghĩa, trảm Hoa Hùng là thắng lợi đầu tay của Quan Vũ và cũng là uy chấn càn khôn đệ nhất công. Tuy nhiên các nhà nghiên cứu lịch sử cho rằng tình tiết này là hư cấu. Thực tế Hoa Hùng do Tôn Kiên giết chết.​

Hoa Hùng (? - 190) là vị tướng quân đội dưới quyền Đổng Trác sống vào cuối đời Hán trong lịch sử Trung Quốc và cũng là một nhân vật trong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung.
Trong Tam quốc diễn nghĩa, ông được La Quán Trung miêu tả là mình cao 9 thước, tướng mạo oai phong, khi ông ra trận ở hồi 5 đã chém liên tiếp mấy tướng của liên quân chư hầu khiến Tôn Kiên phải rút quân. Về sau nhờ có Quan Vũ chém chết Hoa Hùng thì 18 đạo chư hầu mới tiến quân tiếp được.

Tuy nhiên các nhà nghiên cứu lịch sử cho rằng tình tiết này là hư cấu. Thực tế Hoa Hùng do Tôn Kiên giết chết, và Hoa Hùng cũng không có thành tích quân sự đáng kể, kể cả chiến công chém 2 tướng Du Thi
Ôn tửu trảm Hoa Hùng

Trong Tam Quốc diễn nghĩa, điển tích "ôn tửu trảm Hoa Hùng" được cho là thuật lại chiến công đầu tay của Quan Vân Trường.

Theo tiểu thuyết, bối cảnh câu chuyện diễn ra khi 18 lộ chư hầu Quan Đông khởi binh thảo phạt gian thần Đổng Trác. Quân Quan Đông bao vây thành Lạc Dương.

Tướng quốc Bình Nguyên là Lưu Bị dẫn các tướng Quan Vũ, Trương Phi... theo cùng Thái thú Bắc Bình Công Tôn Toản.

Chư hầu cùng tiến cử Viên Thiệu làm minh chủ, Thái thú Trường Sa (một địa danh thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc ngày nay) Tôn Kiên làm tiên phong tới Dĩ Thủy Quan khiêu chiến.

Tướng của Đổng Trác là Kiêu kị hiệu úy Hoa Hùng tiếp chiến, đánh bại Tôn Kiên, chém đầu bộ tướng của kiên là Tổ Mậu.

Hoa Hùng khiêu chiến quân Quan Đông, trảm liên tiếp 2 tướng.

Trong lúc liên quân chư hầu bất lợi, Viên Thiệu đành than - "Tiếc rằng hai tướng Nhan Lương, Văn Xú chưa tới.

Nếu có 1 người ở đây thôi, đâu cần phải sợ Hoa Hùng?"

Lời Thiệu chưa dứt, Quan Vũ đã bước ra nói - "Tiểu tướng xin đi lấy đầu Hoa Hùng!"

Thời điểm đó, Quan Vân Trường chỉ là một "mã cung thủ" vô danh tiểu tốt, cho nên Viên Thiệu và Viên Thuật đều không bằng lòng, sợ mất mặt trước Hoa Hùng.

Trong các vị "lãnh đạo" có mặt, duy nhất Tào Tháo ủng hộ Quan Vũ xuất trận, và mời Quan Công một chén rượu.

"Rượu đã rót ra, Quan mỗ sẽ trở lại ngay!" - Quan Công nói xong cầm đao lên ngựa.

Không lâu sau đã thấy Quan Vũ đem đầu Hoa Hùng về ném dưới đất.
Chén rượu của Tào Tháo vẫn còn ấm, vì vậy mới có tích Quan Công "ôn tửu trảm Hoa Hùng".

Theo Tam quốc diễn nghĩa, trảm Hoa Hùng là thắng lợi đầu tay của Quan Vũ, và cũng là uy chấn càn khôn đệ nhất công.

Mặc dù "ôn tửu trảm Hoa Hùng" đã trở thành một điển tích vô cùng nổi tiếng đối với độc giả Tam Quốc, xong nhiều tư liệu lịch sử lại cho thấy "chiến công" của Quan Vân Trường hoàn toàn phi thực tế.

3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi không tham gia vào liên minh

Tháng giêng năm Sơ Bình thứ nhất (190), các quận Quan Đông khởi binh phạt Đổng Trác, tôn Thái thú Bột Hải Viên Thiệu làm minh chủ. Khi ấy, Công Tôn Toản vẫn còn ở U Châu chứ không tham gia hội sư.

Thêm vào đó, thời điểm này, Lưu Bị còn chưa về đầu quân cho Công Tôn Toản, cho thấy chi tiết Bị cùng Toản tham gia liên minh là không chính xác.

Theo các tài liệu lịch sử Trung Quốc, vào thời gian trên, Lưu Bị đang dẫn quân đánh Đốc Bưu.

Khi đại tướng quân Hà Tiến phái đô úy Khưu Nghị tới Đan Dương mộ binh, Lưu Bị mới dẫn đội quân ít ỏi của mình theo người này.

Tại Hạ Bì đụng độ giặc Hoàng Cân (khăn vàng), quân Lưu đánh trận lập công, Lưu Bị được phong chức phó quan ở Hạ Mật, sau làm Cao Đường úy, rồi Huyện lệnh Cao Đường.
Về sau Cao Đường bị giặc Hoàng Cân phá, Bị mới về đầu quân cho Trung lang tướng Công Tôn Toản và được phong làm Biệt bộ tư mã.

Thời gian Lưu Bị làm Biệt bộ tư mã không được Tam quốc chí ghi lại, nhưng sách Tư trị thông giám và Tục hậu Hán thư đều viết, giai đoạn này vào khoảng tháng 10 năm Sơ Bình thứ hai (191), tức gần 2 năm sau khi liên minh Quan Đông thành lập.

Căn cứ vào các mốc thời gian thực tế, khi các châu quận khởi binh đánh Đổng Trác năm 190, Lưu Bị nhiều khả năng vẫn còn làm quan ở Hạ Mật, hoặc Cao Đường, chứ không thể có mặt tại tiền tuyến Lạc Dương.

Lưu Bị không ở Lạc Dương, cho thấy Quan Vũ cũng không có khả năng xuất hiện tại Lạc Dương để... trảm Hoa Hùng.
Theo một số nguồn sử liệu Trung Quốc, "Mãnh hổ Giang Đông" Tôn Kiên được cho là tác giả của chiến công mà Quan Vũ "hưởng".

Cái chết của mãnh tướng Hoa Hùng đã được lịch sử ghi lại. Nhưng nhân vật trảm Hoa Hùng không phải là Quan Vũ, mà là "Giang Đông chi hổ" Tôn Kiên.

Tôn Kiên vốn là Thái thú Trường Sa (địa danh ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc), tước Ô Trình Hầu. Thời điểm chư hầu Quan Đông khởi binh, Tôn Kiên cũng từ Hồ Nam bắc tiến, hội sư với Viên Thuật tại Lỗ Dương.

Sau một thời gian củng cố lực lượng, cuối năm 190, Tôn Kiên xuất phát đánh Đổng Trác. Ông sai Trưởng sử Công Cừu Xứng đi đốc lương thảo. Trong lúc Tôn Kiên tập hợp chư tướng uống rượu tiễn Công Cừu Xứng thì Đổng Trác biết tin Tôn Kiên sắp ra quân bèn sai thái thú Đông quận là Hồ Chẩn mang quân đánh trước. Quân Hồ Chẩn đông đảo kéo đến trong lúc Tôn Kiên chưa kịp bày trận ứng phó.

Ông hạ lệnh cho thủ hạ đi thu thập quân sĩ trở về hàng ngũ, còn mình vẫn ngồi uống rượu như thường, khiến quân sĩ không hoảng hốt rối loạn. Khi quân sĩ trở về thành gần đông đủ, ông mới đứng dậy chỉ huy rút lui vào trong. Hồ Chẩn thấy quân sĩ Tôn Kiên nghiêm chỉnh nên không dám tấn công thành Lỗ Dương mà hạ lệnh rút lui.

Tôn Kiên với danh nghĩa là Thứ sử Dự châu, tập hợp binh mã các quận được 10 vạn quân kéo đến Lương Đông và tiến đánh Lạc Dương. Đổng Trác sai bộ tướng Từ Vinh ra chống cự. Thái thú Dĩnh Xuyên dưới quyền Tôn Kiên là Lý Mân giao chiến với Từ Vinh bại trận, bị bắt sống cùng nhiều quân lính và bị Từ Vinh giết chết. Quân của Tôn Kiên cũng bị bại trận nặng, ông cùng hơn 10 kỵ binh phá vây chạy ra.

Trên đường chạy bị quân Từ Vinh truy đuổi, Tôn Kiên cởi chiếc mũ đỏ trên đầu đưa cho bộ tướng Tổ Mậu đội để đánh lạc hướng địch. Quân Từ Vinh cứ theo mũ đỏ mà đuổi, trong lúc Tôn Kiên theo đường nhỏ khác chạy thoát thì Tổ Mậu cũng nghĩ ra kế tháo chiếc mũ đội lên cái cột cháy dở trước ngôi mộ, còn mình nhảy vào bụi rậm nấp. Quân Từ Vinh đuổi đến nơi chỉ thấy cái cột cháy bèn lui về.

Tam quốc diễn nghĩa kể rằng người đánh bại Tôn Kiên trận này là Hoa Hùng, còn Tổ Mậu đội mũ đỏ dụ địch cứu Tôn Kiên cũng nấp trong bụi, thấy Hoa Hùng đi tới định nhảy ra đâm nhưng không được, bị Hoa Hùng giết chết.

Tôn Kiên bại trận nhưng không nản chí. Ông thu nhặt tàn quân, đánh chiếm thành Thái Cốc và Dương Nhân ở phía nam Lạc Dương.

Đổng Trác thấy Tôn Kiên chiếm Dương Nhân, lại sai Hồ Chẩn và con nuôi là Lã Bố mang 5000 quân đi đánh. Hồ Chẩn và Lã Bố bất hòa, Hồ Chẩn nóng tính và muốn nhanh chóng lập công, tuyên bố với quân sĩ phải lập tức quét sạch Tôn Kiên, khiến các tướng dưới quyền không đồng tình.

Khi quân Hồ Chẩn còn cách vài chục dặm, quân sĩ đi xa mệt mỏi chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lã Bố muốn phá Hồ Chẩn không cho lập công, bèn bàn rằng quân Tôn Kiên lơi lỏng nên đánh ngay. Hồ Chẩn nghe theo, bèn dẫn quân đi trong đêm, nhưng đến nơi thì Tôn Kiên đang phòng thủ rất nghiêm ngặt, không thể đánh úp. Lúc đó quân Hồ Chẩn đói khát, trong đêm không kịp đào hào phòng ngự, đang định cởi giáp ngủ thì Lã Bố lại phao tin nhảm rằng Tôn Kiên sắp kéo ra đánh úp. Quân Hồ Chẩn không phân biệt được thật giả, chạy nháo nhác, bỏ cả m
Tôn Kiên được tin báo quân địch hỗn loạn bèn mang quân ra đuổi đánh khiến Hồ Chẩn đại bại, bộ tướng của Chẩn là Hoa Hùng bị chém chết.

Trên thực tế, Hoa Hùng không có thành tích quân sự đáng kể. Tam quốc diễn nghĩa đã cường điệu tài năng của viên tướng này. Chiến công chém 2 tướng Du Thiệp, Phan Phụng cũng chỉ là hư cấu.

Có nhiều bình luận cho rằng, Tam quốc diễn nghĩa đề cao hình ảnh Hoa Hùng, mục đích không ngoài "tô điểm" cho sự lợi hại của Quan Vân Trường.

Tôn Kiên vốn là tác giả chiến công trảm Hoa Hùng, song tiểu thuyết hư cấu lại "tặng" công lao của Kiên cho Quan Vũ, quả thực là một sự bất công đối với danh tướng Giang Đông.

Theo mày như thế mới đúng?
Vậy tao hỏi mày cái tích “tâm anh chiến lữ bố”, rồi Tào tặng “ngựa xích thố cho Vũ” có không?
 
Thời Quan Vũ là đời đầu đánh như vậy là hay rồi, cách bày binh bố trận là Lưu Bị hay Gia Cát Khổng Minh bày chứ Quan Vũ nào bày=)). Còn mày đi so cách hậu thế bày binh bố trận vs tiền bối thì mày chết mẹ đi=)). Mày có xem bóng đá ko? Mày thấy bóng đá thập niên 60 -80 ko? 1 mình maradona đi bóng qua 5-6 thằng=)). Chứ thời nay qua dc 1 thằng là giò mày gãy rồi=)).
mày phán máy câu tao biết mày ngu chết mẹ rồi , đéo biết tý gì về lịch sử , thời hàn tín trước tam quốc 300 năm nghe con =))) ,tướng tài đối vs mày chỉ là thằng đồ tể sai đâu đánh đó à =)) tướng rau râm vậy vung tay lịch sử trung hoa có cả thúng =)) ,tướng tài là vừa biết đánh trận , vừa biết bày binh ,chứ làm con chó cho máy thằng như gia cát lượng nó thả đâu cắn đó mà mày kêu tướng tài =)), nó chém nhau giỏi thì ra trận nó chém đc máy thằng cho là 100 thằng đi , máy thằng như hàn tín , thường mộ xuân , nhạc phi nó bày binh bố trận nó giết một lúc vạn thằng , chịu khó sử nhiều vào,xem truyện ít thôi =))
 

Theo Tam quốc diễn nghĩa, trảm Hoa Hùng là thắng lợi đầu tay của Quan Vũ và cũng là uy chấn càn khôn đệ nhất công. Tuy nhiên các nhà nghiên cứu lịch sử cho rằng tình tiết này là hư cấu. Thực tế Hoa Hùng do Tôn Kiên giết chết.​

Hoa Hùng (? - 190) là vị tướng quân đội dưới quyền Đổng Trác sống vào cuối đời Hán trong lịch sử Trung Quốc và cũng là một nhân vật trong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung.
Trong Tam quốc diễn nghĩa, ông được La Quán Trung miêu tả là mình cao 9 thước, tướng mạo oai phong, khi ông ra trận ở hồi 5 đã chém liên tiếp mấy tướng của liên quân chư hầu khiến Tôn Kiên phải rút quân. Về sau nhờ có Quan Vũ chém chết Hoa Hùng thì 18 đạo chư hầu mới tiến quân tiếp được.

Tuy nhiên các nhà nghiên cứu lịch sử cho rằng tình tiết này là hư cấu. Thực tế Hoa Hùng do Tôn Kiên giết chết, và Hoa Hùng cũng không có thành tích quân sự đáng kể, kể cả chiến công chém 2 tướng Du Thi
Ôn tửu trảm Hoa Hùng

Trong Tam Quốc diễn nghĩa, điển tích "ôn tửu trảm Hoa Hùng" được cho là thuật lại chiến công đầu tay của Quan Vân Trường.

Theo tiểu thuyết, bối cảnh câu chuyện diễn ra khi 18 lộ chư hầu Quan Đông khởi binh thảo phạt gian thần Đổng Trác. Quân Quan Đông bao vây thành Lạc Dương.

Tướng quốc Bình Nguyên là Lưu Bị dẫn các tướng Quan Vũ, Trương Phi... theo cùng Thái thú Bắc Bình Công Tôn Toản.

Chư hầu cùng tiến cử Viên Thiệu làm minh chủ, Thái thú Trường Sa (một địa danh thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc ngày nay) Tôn Kiên làm tiên phong tới Dĩ Thủy Quan khiêu chiến.

Tướng của Đổng Trác là Kiêu kị hiệu úy Hoa Hùng tiếp chiến, đánh bại Tôn Kiên, chém đầu bộ tướng của kiên là Tổ Mậu.

Hoa Hùng khiêu chiến quân Quan Đông, trảm liên tiếp 2 tướng.

Trong lúc liên quân chư hầu bất lợi, Viên Thiệu đành than - "Tiếc rằng hai tướng Nhan Lương, Văn Xú chưa tới.

Nếu có 1 người ở đây thôi, đâu cần phải sợ Hoa Hùng?"

Lời Thiệu chưa dứt, Quan Vũ đã bước ra nói - "Tiểu tướng xin đi lấy đầu Hoa Hùng!"

Thời điểm đó, Quan Vân Trường chỉ là một "mã cung thủ" vô danh tiểu tốt, cho nên Viên Thiệu và Viên Thuật đều không bằng lòng, sợ mất mặt trước Hoa Hùng.

Trong các vị "lãnh đạo" có mặt, duy nhất Tào Tháo ủng hộ Quan Vũ xuất trận, và mời Quan Công một chén rượu.

"Rượu đã rót ra, Quan mỗ sẽ trở lại ngay!" - Quan Công nói xong cầm đao lên ngựa.

Không lâu sau đã thấy Quan Vũ đem đầu Hoa Hùng về ném dưới đất.
Chén rượu của Tào Tháo vẫn còn ấm, vì vậy mới có tích Quan Công "ôn tửu trảm Hoa Hùng".

Theo Tam quốc diễn nghĩa, trảm Hoa Hùng là thắng lợi đầu tay của Quan Vũ, và cũng là uy chấn càn khôn đệ nhất công.

Mặc dù "ôn tửu trảm Hoa Hùng" đã trở thành một điển tích vô cùng nổi tiếng đối với độc giả Tam Quốc, xong nhiều tư liệu lịch sử lại cho thấy "chiến công" của Quan Vân Trường hoàn toàn phi thực tế.

3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi không tham gia vào liên minh

Tháng giêng năm Sơ Bình thứ nhất (190), các quận Quan Đông khởi binh phạt Đổng Trác, tôn Thái thú Bột Hải Viên Thiệu làm minh chủ. Khi ấy, Công Tôn Toản vẫn còn ở U Châu chứ không tham gia hội sư.

Thêm vào đó, thời điểm này, Lưu Bị còn chưa về đầu quân cho Công Tôn Toản, cho thấy chi tiết Bị cùng Toản tham gia liên minh là không chính xác.

Theo các tài liệu lịch sử Trung Quốc, vào thời gian trên, Lưu Bị đang dẫn quân đánh Đốc Bưu.

Khi đại tướng quân Hà Tiến phái đô úy Khưu Nghị tới Đan Dương mộ binh, Lưu Bị mới dẫn đội quân ít ỏi của mình theo người này.

Tại Hạ Bì đụng độ giặc Hoàng Cân (khăn vàng), quân Lưu đánh trận lập công, Lưu Bị được phong chức phó quan ở Hạ Mật, sau làm Cao Đường úy, rồi Huyện lệnh Cao Đường.
Về sau Cao Đường bị giặc Hoàng Cân phá, Bị mới về đầu quân cho Trung lang tướng Công Tôn Toản và được phong làm Biệt bộ tư mã.

Thời gian Lưu Bị làm Biệt bộ tư mã không được Tam quốc chí ghi lại, nhưng sách Tư trị thông giám và Tục hậu Hán thư đều viết, giai đoạn này vào khoảng tháng 10 năm Sơ Bình thứ hai (191), tức gần 2 năm sau khi liên minh Quan Đông thành lập.

Căn cứ vào các mốc thời gian thực tế, khi các châu quận khởi binh đánh Đổng Trác năm 190, Lưu Bị nhiều khả năng vẫn còn làm quan ở Hạ Mật, hoặc Cao Đường, chứ không thể có mặt tại tiền tuyến Lạc Dương.

Lưu Bị không ở Lạc Dương, cho thấy Quan Vũ cũng không có khả năng xuất hiện tại Lạc Dương để... trảm Hoa Hùng.
Theo một số nguồn sử liệu Trung Quốc, "Mãnh hổ Giang Đông" Tôn Kiên được cho là tác giả của chiến công mà Quan Vũ "hưởng".

Cái chết của mãnh tướng Hoa Hùng đã được lịch sử ghi lại. Nhưng nhân vật trảm Hoa Hùng không phải là Quan Vũ, mà là "Giang Đông chi hổ" Tôn Kiên.

Tôn Kiên vốn là Thái thú Trường Sa (địa danh ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc), tước Ô Trình Hầu. Thời điểm chư hầu Quan Đông khởi binh, Tôn Kiên cũng từ Hồ Nam bắc tiến, hội sư với Viên Thuật tại Lỗ Dương.

Sau một thời gian củng cố lực lượng, cuối năm 190, Tôn Kiên xuất phát đánh Đổng Trác. Ông sai Trưởng sử Công Cừu Xứng đi đốc lương thảo. Trong lúc Tôn Kiên tập hợp chư tướng uống rượu tiễn Công Cừu Xứng thì Đổng Trác biết tin Tôn Kiên sắp ra quân bèn sai thái thú Đông quận là Hồ Chẩn mang quân đánh trước. Quân Hồ Chẩn đông đảo kéo đến trong lúc Tôn Kiên chưa kịp bày trận ứng phó.

Ông hạ lệnh cho thủ hạ đi thu thập quân sĩ trở về hàng ngũ, còn mình vẫn ngồi uống rượu như thường, khiến quân sĩ không hoảng hốt rối loạn. Khi quân sĩ trở về thành gần đông đủ, ông mới đứng dậy chỉ huy rút lui vào trong. Hồ Chẩn thấy quân sĩ Tôn Kiên nghiêm chỉnh nên không dám tấn công thành Lỗ Dương mà hạ lệnh rút lui.

Tôn Kiên với danh nghĩa là Thứ sử Dự châu, tập hợp binh mã các quận được 10 vạn quân kéo đến Lương Đông và tiến đánh Lạc Dương. Đổng Trác sai bộ tướng Từ Vinh ra chống cự. Thái thú Dĩnh Xuyên dưới quyền Tôn Kiên là Lý Mân giao chiến với Từ Vinh bại trận, bị bắt sống cùng nhiều quân lính và bị Từ Vinh giết chết. Quân của Tôn Kiên cũng bị bại trận nặng, ông cùng hơn 10 kỵ binh phá vây chạy ra.

Trên đường chạy bị quân Từ Vinh truy đuổi, Tôn Kiên cởi chiếc mũ đỏ trên đầu đưa cho bộ tướng Tổ Mậu đội để đánh lạc hướng địch. Quân Từ Vinh cứ theo mũ đỏ mà đuổi, trong lúc Tôn Kiên theo đường nhỏ khác chạy thoát thì Tổ Mậu cũng nghĩ ra kế tháo chiếc mũ đội lên cái cột cháy dở trước ngôi mộ, còn mình nhảy vào bụi rậm nấp. Quân Từ Vinh đuổi đến nơi chỉ thấy cái cột cháy bèn lui về.

Tam quốc diễn nghĩa kể rằng người đánh bại Tôn Kiên trận này là Hoa Hùng, còn Tổ Mậu đội mũ đỏ dụ địch cứu Tôn Kiên cũng nấp trong bụi, thấy Hoa Hùng đi tới định nhảy ra đâm nhưng không được, bị Hoa Hùng giết chết.

Tôn Kiên bại trận nhưng không nản chí. Ông thu nhặt tàn quân, đánh chiếm thành Thái Cốc và Dương Nhân ở phía nam Lạc Dương.

Đổng Trác thấy Tôn Kiên chiếm Dương Nhân, lại sai Hồ Chẩn và con nuôi là Lã Bố mang 5000 quân đi đánh. Hồ Chẩn và Lã Bố bất hòa, Hồ Chẩn nóng tính và muốn nhanh chóng lập công, tuyên bố với quân sĩ phải lập tức quét sạch Tôn Kiên, khiến các tướng dưới quyền không đồng tình.

Khi quân Hồ Chẩn còn cách vài chục dặm, quân sĩ đi xa mệt mỏi chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lã Bố muốn phá Hồ Chẩn không cho lập công, bèn bàn rằng quân Tôn Kiên lơi lỏng nên đánh ngay. Hồ Chẩn nghe theo, bèn dẫn quân đi trong đêm, nhưng đến nơi thì Tôn Kiên đang phòng thủ rất nghiêm ngặt, không thể đánh úp. Lúc đó quân Hồ Chẩn đói khát, trong đêm không kịp đào hào phòng ngự, đang định cởi giáp ngủ thì Lã Bố lại phao tin nhảm rằng Tôn Kiên sắp kéo ra đánh úp. Quân Hồ Chẩn không phân biệt được thật giả, chạy nháo nhác, bỏ cả m
Tôn Kiên được tin báo quân địch hỗn loạn bèn mang quân ra đuổi đánh khiến Hồ Chẩn đại bại, bộ tướng của Chẩn là Hoa Hùng bị chém chết.

Trên thực tế, Hoa Hùng không có thành tích quân sự đáng kể. Tam quốc diễn nghĩa đã cường điệu tài năng của viên tướng này. Chiến công chém 2 tướng Du Thiệp, Phan Phụng cũng chỉ là hư cấu.

Có nhiều bình luận cho rằng, Tam quốc diễn nghĩa đề cao hình ảnh Hoa Hùng, mục đích không ngoài "tô điểm" cho sự lợi hại của Quan Vân Trường.

Tôn Kiên vốn là tác giả chiến công trảm Hoa Hùng, song tiểu thuyết hư cấu lại "tặng" công lao của Kiên cho Quan Vũ, quả thực là một sự bất công đối với danh tướng Giang Đông.

Theo mày như thế mới đúng?
Vậy tao hỏi mày cái tích “tâm anh chiến lữ bố”, rồi Tào tặng “ngựa xích thố cho Vũ” có không?
tam anh đéo có nhé , còn tặng con ngựa thì có cái con mẹ gì đâu mà đáng nói ,nể thằng quán trung ,đc cho con ngựa mà cũng viết thằng sự tích đc =)) sợ thực tế thằng vũ thấy con ngựa lang thang vô chủ trong kho chien lợi phảm ảnh dắt về xài ,đúng kiểu đời chả làm đc vẹo gì nên muốn buff phải bịa chuyện vs lôi cây đao con ngựa ra nói , chưa kể máy con phò như điêu thuyền , đại kiều , nhị kiều cũng có đất diễn =)) đánh kiểu viết tiểu thuyết =))
 
Điêu thuyền hình như theo tao đọc là 1 chức danh, ko phải tên người. Cha La Gió này chém thì phần phật :)) đến con cung nữ vô danh nó còn buff dc lên tứ đại mỹ nhân cơ mà :))
thì tiểu thuyết nó phải mắm muối vào trẻ em mới thích , tao đang đọc diệp vấn thấy máy tác nó viết lão đánh từ nam ra bắc , đánh cả võ sĩ nước ngoài , nhưng thực tế lão chỉ đi dậy võ ăn no nằm chờ chết =)) , tiểu thuyết trung quốc thì đéo nên tin
 
Thế mà sử sách đéo bao giờ ghi chép mấy việc này.K ở trên xam chắc tao đéo biết gì cả.
cái vụ quang trung đồ sát dân tàu này t tưởng giờ ai cũng biết rồi chứ, đâu phải tự dưng kéo quân đi dẹp mãi mà đéo diệt dc nguyễn ánh, làm cặc gì có lòng dân mà đòi dẹp :vozvn (12):
 
c
Biên Hòa, Mỹ Tho, Hội An lúc đó là người Tàu chạy nạn đổ vào làm ăn nên giàu có vcl. Sau đó Quang Trung cướp hiếp giết sạch sẽ người Tàu ở 3 vùng này luôn.

Tao nghe kể lại giết nhiều đến nỗi 3 vùng này cả 1 thời gian dài ko tàu thuyền nào dám ghé, ma quỷ đi đầy đường rồi còn buôn bán với nhau tấp nập như lúc còn sống.
tml có tài liệu nào cụ thể nói về mấy vụ này k, trc nghe nói mỗi tàn sát chợ lớn
 
cái vụ quang trung đồ sát dân tàu này t tưởng giờ ai cũng biết rồi chứ, đâu phải tự dưng kéo quân đi dẹp mãi mà đéo diệt dc nguyễn ánh, làm cặc gì có lòng dân mà đòi dẹp :vozvn (12):
Do hận thù Vua Càn Long ko gả công chúa cho thôi kiểu như giận cá chém thớt ấy.. Nghe nói Ngọc Hân công chúa biết chuyện rồi âm thầm đầu độc tới thổ huyết mà chết chứ ko phải bệnh tật gì
 
tam anh đéo có nhé , còn tặng con ngựa thì có cái con mẹ gì đâu mà đáng nói ,nể thằng quán trung ,đc cho con ngựa mà cũng viết thằng sự tích đc =)) sợ thực tế thằng vũ thấy con ngựa lang thang vô chủ trong kho chien lợi phảm ảnh dắt về xài ,đúng kiểu đời chả làm đc vẹo gì nên muốn buff phải bịa chuyện vs lôi cây đao con ngựa ra nói , chưa kể máy con phò như điêu thuyền , đại kiều , nhị kiều cũng có đất diễn =)) đánh kiểu viết tiểu thuyết =))
Tam anh chiến Lữ Bố, ngựa xích thố, cây dao, điêu thuyền cũng hư cấu luôn=)). Ông La Quán Trung chắc cay cú lắm:)). Viết cho bọn con cháu đọc để rồi tụi nó lật sử hết cmnl=)). Đụ đỉ mẹ đúng là đám con cháu mất đại đéo có việc gì làm ngồi lật sử của tiền bối=))
 
La Quán Trung là 1 nhà văn nỗi tiếng của Trung Hoa. 2 tác phẩm tam quốc diễn nghĩa và thủy hử đều nằm trong tứ đại danh tác nổi tiếng nhất trong văn học cổ điển trung hoa. Nên ông được mọi người yêu mến là đúng, đương nhiên sẽ có những nhà văn ganh tị về 2 tác phẩm của ông nên không tránh khỏi việc bị bốc phốt nhưng thực tế 2 tác phẩm của ông được các nhà làm phim quay lại và thành công rực rỡ đầu thập niên 90.
Những việc mê tín thờ quan vũ là vào những năm 90 rồi lúc đó toàn xem những phim XHĐ, tam quốc diễn nghĩa, 108 anh hùng lương Sơn bạc nên cơm sườn thờ quan vũ nhiều là theo số đông thấy ai thờ gì thì mình thờ nấy chứ cũng không biết quan vũ là ai.
 
Tam anh chiến Lữ Bố, ngựa xích thố, cây dao, điêu thuyền cũng hư cấu luôn=)). Ông La Quán Trung chắc cay cú lắm:)). Viết cho bọn con cháu đọc để rồi tụi nó lật sử hết cmnl=)). Đụ đỉ mẹ đúng là đám con cháu mất đại đéo có việc gì làm ngồi lật sử của tiền bối=))
tam anh đéo có nhé , còn tặng con ngựa thì có cái con mẹ gì đâu mà đáng nói ,nể thằng quán trung ,đc cho con ngựa mà cũng viết thằng sự tích đc =)) sợ thực tế thằng vũ thấy con ngựa lang thang vô chủ trong kho chien lợi phảm ảnh dắt về xài ,đúng kiểu đời chả làm đc vẹo gì nên muốn buff phải bịa chuyện vs lôi cây đao con ngựa ra nói , chưa kể máy con phò như điêu thuyền , đại kiều , nhị kiều cũng có đất diễn =)) đánh kiểu viết tiểu thuyết =))
Tam anh là có thật nha 2 tml bây đéo biết gì. Tam anh là điển tích hay nhất mà bọn mày nói không có thật thì tao cũng ạ bọn mày luôn. Thằng la quán trung nó không ngu tới nỗi hư cấu cả câu truyện. Nó chỉ buff lên chứ cốt truyện thì phải dựa vào thực tế
 
Gì thế ? Thủy Hử là của Thi Nại Am =)) La nào viết Thủy Hử =))
la quán trung là người tham gia soạn và chỉnh biên tác phẩm thủy hử. Tên Thi Nại Am được dùng làm bút danh của thủy hửvì tác giả muốn ẩn danh không muốn bị dính líu vào việc chống chính phủ
 
Năm 1237, gia đình ông đã xảy ra biến động. Do chú ông là Trần Thái Tông lên ngôi và kết hôn đã lâu nhưng chưa có con nối dõi, Thái sư Trần Thủ Độ đang nắm thực quyền phụ chính ép cha ông là Trần Liễu phải nhường vợ là Thuận Thiên công chúa (chị của Lý Chiêu Hoàng) cho Trần Thái Tông dù bà đang mang thai với Trần Liễu được ba tháng, đồng thời giáng Lý hoàng hậu xuống làm công chúa.

Phẫn uất, Trần Liễu họp quân chống lại nhưng thế cô không làm gì được, phải xin đầu hàng. Vì Thái Tông cũng thương anh nên xin với Trần Thủ Độ tha tội cho Trần Liễu, nhưng quân lính đều bị giết5 . Mang lòng hậm hực, Trần Liễutìm người tài nghệ để dạy văn, võ cho Trần Quốc Tuấn.
Khi trưởng thành, Trần Quốc Tuấn (19 tuổi) đem lòng yêu công chúa Thiên Thành, không biết rõ gốc tích của bà, nhưng các nhà nghiên cứu phần lớn đều đồng tình với quan điểm bà là con gái trưởng của Trần Thái Tông tức là em họ của ông. Đầu năm 1251, Trần Thái Tông muốn gả công chúa cho Trung Thành vương, nên đã cho công chúa đến ở trong dinh Nhân Đạo vương (cha của Trung Thành vương). Ngày rằm tháng giêng, Trần Thái Tông mở hội lớn, ý muốn cho công chúa làm lễ kết tóc với Trung Thành vương. Trần Quốc Tuấn muốn lấy công chúa, nhưng không làm thế nào được, mới nhân ban đêm lẻn vào chỗ ở của công chúa thông dâm với nàng6 .
Nhiêu đó thôi mày thấy sao?=)).
Ông nay thời đó mà có internet bọn dân nó phốt cho không ngóc đầu lên nỗi.
 
Tam anh là có thật nha 2 tml bây đéo biết gì. Tam anh là điển tích hay nhất mà bọn mày nói không có thật thì tao cũng ạ bọn mày luôn. Thằng la quán trung nó không ngu tới nỗi hư cấu cả câu truyện. Nó chỉ buff lên chứ cốt truyện thì phải dựa vào thực tế
thằng quán trung nó cũng dựa vào máy cái điển tích truyền miệng của máy bà thím bán rau , ông kể chuyện tửu lâu mà viết thôi , ổng có ở tận thời đó chứng kiến đâu , quá trình ổng viết tam quốc là ổng tham khảo nhiều nguồn một phần dựa vào ghi chép của sử quan xưa , rồi thêm máy cái tích dân gian ghép vào , trong chính sử làm gì có vụ 4 thằng choảng nhau :vozvn (20):
 
Thôi, tao xin các mày, đừng feed con troll ghẻ chủ thớt nữa.
Nó biết cl` gì đâu, câu tương tác thôi.
Nói thật, t làm trong NN, lại ở bộ phận tổ chức cán bộ, mấy cái thờ cúng của các cốp to t cũng phải biết (để còn viết báo cáo lên trên). Làm l` gì có cốp to nào thờ QV như thằng thớt bảo??? Đến cả các bô lão trong hội Thăng Long cũng đéo thờ luôn.

Mà mấy cái thờ cúng này "nhạy cảm" bm. Vừa mang yếu tố "mê tín dị đoan" (cái này khác với yếu tố truyền thống dân tộc nhé), vừa không phù hợp với "chủ nghĩa Marx-Lenin". Thờ QV thì khác mẹ tự khai mình "có yếu tố Trung Quốc" đâu. Cán bộ được mấy thằng ngu thế?
Mày chui vào đây nằm vùng à ? Hay vào học hỏi tinh hoa của anh em xamer về xây dựng tổ chức cb ?
 
thằng quán trung nó cũng dựa vào máy cái điển tích truyền miệng của máy bà thím bán rau , ông kể chuyện tửu lâu mà viết thôi , ổng có ở tận thời đó chứng kiến đâu , quá trình ổng viết tam quốc là ổng tham khảo nhiều nguồn một phần dựa vào ghi chép của sử quan xưa , rồi thêm máy cái tích dân gian ghép vào , trong chính sử làm gì có vụ 4 thằng choảng nhau :vozvn (20):
Nhà văn nào cũng vậy thôi viết truyện mà, thêm thắt cho xl tí. Nhưng câu chuyện vẫn phải dựa vào thực tế. Không ai tài đến mức hư cấu cả câu chuyện đâu. Thằng thớt tao nghĩ nó xem tam quốc diễn nghĩa nhiều rồi bem theo phim thôi. Phim thì nó xl là đúng rồi
 
Trên mạng thiếu gì, gg là ra. Còn ko ra hộp tao tao chỉ cho. Như mấy tml kia tao kiu dẫn nguồn ra thì đéo có chỉ nói miệng:))
gg thì ai chả biết, nhưng lọc trong đám gg đó được nguồn chuẩn mới khó; ý t là mày căn cứ bộ sử nào- đại việt sử ký, hay bộ khác, hay luận văn luận án , bài báo hay hội thảo lịch sử ấy
 
gg thì ai chả biết, nhưng lọc trong đám gg đó được nguồn chuẩn mới khó; ý t là mày căn cứ bộ sử nào- đại việt sử ký, hay bộ khác, hay luận văn luận án , bài báo hay hội thảo lịch sử ấy
Đại việt sử ký thì nó không có nguồn đâu, vì là trang của cơm sườn, chỉ toàn nâng bi cho các anh hùng thôi. Nhưng trang này rất nhiều người đọc nên cũng tạm tin đc
 
Đại việt sử ký thì nó không có nguồn đâu, vì là trang của cơm sườn, chỉ toàn nâng bi cho các anh hùng thôi. Nhưng trang này rất nhiều người đọc nên cũng tạm tin đc
vậy t mới hỏi m dẫn nguồn ở đâu ấy; cái đoạn mà ông tuấn ông tư thông với công chúa hay j đó ấy, để t vào đọc
 
vậy t mới hỏi m dẫn nguồn ở đâu ấy; cái đoạn mà ông tuấn ông tư thông với công chúa hay j đó ấy, để t vào đọc
Theo tao nghĩ TQT cưới công chúa Thiên Thành không được nhé vì giữa 2 người có quan hệ quyết thống.
Gia Quyến của TQT:
  • Cha: Khâm Minh đại vương Trần Liễu.
  • Mẹ: Có lẽ là Thiện Đạo quốc mẫu (善道國母), húy Nguyệt. Sau khi Khâm Minh đại vương mất, bà xuất gia làm ni.
  • Vợ: Nguyên Từ quốc mẫu (1235 - 1288), tức Thiên Thành công chúa, con gái/ em gái của Trần Thái Tông.
 

Có thể bạn quan tâm

Top