Tại sao Hồng Vũ Đế không chọn Chu Đệ – người con giỏi võ, giỏi trị quân – để giữ vững giang sơn, mà lại chọn một đứa cháu tuổi còn non?

Hồng Vũ Đế (Chu Nguyên Chương) không chọn Chu Đệ làm người kế vị do sự kết hợp của nhiều yếu tố về nguyên tắc kế thừa, tính toán chính trị, và đánh giá cá nhân, dựa trên các tài liệu lịch sử là do:

1. Tuân thủ chế độ "trưởng tử thừa kế"
Chu Nguyên Chương luôn nhấn mạnh việc duy trì chế độ tông pháp, theo đó ngôi vị chỉ được truyền cho dòng trưởng. Sau khi Thái tử Chu Tiêu (con trưởng) qua đời, theo logic kế thừa, cháu đích tôn Chu Doãn Văn (con trai trưởng của Chu Tiêu) mới là người hợp pháp, không phải các hoàng tử khác dù họ có năng lực . Việc này nhằm đảm bảo trật tự trong hoàng thất và tránh tranh chấp về sau.

2. Lo ngại về tính chính danh và xuất thân của Chu Đệ
Dù chính sử ghi Chu Đệ là con của Mã Hoàng hậu, một số nguồn dã sử cho rằng ông thực chất là con của một cung phi (như Lý thị hoặc Cung phi). Nếu điều này đúng, việc chọn Chu Đệ làm thái tử có thể gây ra tranh cãi về tính chính danh, đặc biệt khi Chu Nguyên Chương muốn duy trì sự thuần nhất của dòng đích .

3. Tính cách và tham vọng quân sự của Chu Đệ
Chu Đệ được đánh giá là giỏi cầm quân, có khí phách quyết đoán, và từng lập nhiều chiến công ở biên cương phía Bắc. Tuy nhiên, Chu Nguyên Chương có thể lo ngại rằng một hoàng đế quá hiếu chiến sẽ không phù hợp với giai đoạn ổn định sau chiến tranh. Ông ưu tiên một người kế vị có tư chất nhân từ, ôn hòa như Chu Doãn Văn để duy trì sự ổn định nội bộ .

4. Duy trì thế cân bằng giữa các phiên vương
Chu Nguyên Chương đã phong nhiều con trai làm phiên vương, mỗi người nắm giữ binh quyền ở các vùng trọng yếu. Nếu chọn Chu Đệ (đã là Yên Vương có thực lực mạnh) làm thái tử, có thể phá vỡ thế cân bằng quyền lực và kích động các phiên vương khác tranh giành. Việc chọn Chu Doãn Văn - một người từ trung ương - giúp giảm nguy cơ này .

5. Áp lực từ Nho giáo và văn quan
Giới quan lại theo Nho giáo ủng hộ mạnh mẽ việc kế thừa theo trật tự trưởng thứ. Chu Doãn Văn được mô tả là hiếu học, nhân hậu, phù hợp với hình mẫu "minh quân" mà Nho giáo đề cao. Trong khi đó, Chu Đệ thiên về võ công và có xu hướng độc lập, ít được sự ủng hộ của các đại thần văn học .

6. Sự tin tưởng vào cơ chế giám sát phiên vương
Chu Nguyên Chương tin rằng với các biện pháp kiểm soát như "Hoàng Minh Tổ Huấn", các phiên vương (kể cả Chu Đệ) sẽ không dám phản loạn. Ông kỳ vọng Chu Doãn Văn có thể dùng nghi lễ và tình cảm để quản lý các chú, thay vì đối đầu trực tiếp . Tuy nhiên, điều này đã không thành công khi Chu Đệ thực sự nổi dậy.

Quyết định không chọn Chu Đệ phản ánh tầm nhìn của Chu Nguyên Chương về việc duy trì trật tự gia tộc và ổn định chính trị, dù nó cuối cùng dẫn đến cuộc nội chiến Tĩnh Nan. Sự lựa chọn này dựa trên nguyên tắc kế thừa truyền thống, tính toán về cân bằng quyền lực, và đánh giá cá nhân về tính cách của Chu Đệ.
Lịch sử Trung Quốc có bao nhiêu trường hợp chọn cháu đích tôn làm người kế vị thay vì chọn con trai?
Hay Chu Nguyên Chương là trường hợp duy nhất trong lịch sử Trung Quốc?
Nếu Chu Nguyên Chương là duy nhất thì câu chuyện dòng trưởng là vô lý vì nó đéo có tiền lệ và không hề được lặp lại
 
Đế vương truyền ngôi nó sẽ không truyền ngôi cho thằng con giống mình đặc biệt là những đế vương trưởng thành từ chinh phạt
Nó sẽ luôn truyền ngôi cho đứa con hoặc đứa cháu hiền lành biết nghe lời
Và cực ghét đứa con là bản sao của mình
Lý Thế Dân truyền ngôi cho thằng Lý Trị đần đụt thay vì cho Ngô vương Lý Khác giống mình thích chinh chiến
Chu ăn mày thích thằng Chu tiêu hiền lành và ghét thằng Chu Đệ giống bản sao của mình
Sau nó truyền ngôi cho thằng cháu hiền lành biết nghe lời thay vì thằng Đệ bản sao
Chu Đệ sau cũng truyền ngôi cho Chu Cao Xí hiền lành thay vì thằng Hán Vương Chu Cao Hú hiếu sát thích chinh chiến giống mình
Sau Khang hy ông vua ưa chinh phạt cũng truyền ngôi cho thằng tứ aka dận chân chưa một lần cầm quân thay vì thằng thập tứ thường xuyên lãnh binh chinh chiến giống như mình
Đó là khái niệm tính cách khác nhau sẽ hút nhau trong tâm lý học.
Ông vua sát phạt ưa giết chóc sẽ thích thằng con thằng cháu hiền lành tốt bụng thích nghe lời hơn đứa hiếu sát giống như mình
Thật tao cũng nghĩ Chu ăn mày cũng tính xa đấy! Chu tiêu vừa là con trưởng, vừa có tính cách ôn hoà, đời cha chinh chiến, nhổ sạch công thần, rồi pháp luật hà khắc thì đến đời thằng con phải mềm mỏng thì chế độ mới tồn đc ! Nên Tiêu chết thì cho Doãn Văn thay, thằng này cũng thể trạng ốm yếu k thích binh đao! Chứ lúc đó truyền ngôi cho Chu Đệ thì nó đi viễn chinh từ sớm cmnl, đến nỗi già sắp chết rồi vẫn thân chinh đi đánh mông cổ thì đủ biết máu chó cỡ nào ! Đến đời con Chu Đệ , Hồng Hy đế cũng là đứa mềm mỏng, đéo cục xúc như Chu Cao Hú . Cũng lập hoàng thái tôn cho Chu Chiêm Cơ luôn. Rồi cũng đc 1 năm lăn quay ra chết, may mà chết sau Chu Đệ, chứ chết trước thì đúng mẹ kịch bản chú với cháu ruột đánh nhau của Chu Đệ luôn !
 
Truyện này tml đc buff ác nhất chắc là quan vũ đọc bao nhiêu chiến công qua năm ải chém sáu tướng, chém hoa hùng, chém thái dương, tha mạng tào tháo toàn do la gió nghĩ ra, cả câu trời sinh du sao sinh lượng cũng do la gió nghĩ ra công trận xích Bích hoàn toàn của chu du mà nó cũng đẩy quả do tml lượng mượn gió đông đc hài vl
Cần phân biệt truyện dã sử và sử chứ mày
Truyện một bên
Nhưng được thờ phụng thì đâu phải truyện bước ra được.
 
Tương truyền???
Đọc sử tao buồn cười nhất là cái tương truyền tương bần này
Tương truyền cái đầu mày,
Chuyện này bọn TQ công nhận đến ngày nay.
Triều đại Chu Nguyên Chương thực chất kết thúc đến cháu ông Chu Doãn Văn là 3 đời.
Đến đời Chu Đệ thực chất là con cháu người Nguyên Mông Cổ.
Muốn biết đúng hay sai phải xem bối cảnh,
Chu Đệ mới 10-20 tuổi mà đã bị đày ải ra biên cương nơi đang giao tranh với quân Mông Cổ. Ông Chương muốn đuổi đi cho khuất mắt rồi để mặc số phận thằng con ghẻ. Không có thằng cha nào dám nhẫn tâm với đứa con nhỏ 10 tuổi của mình như vậy. Lẽ ra Đệ phải được nuôi dạy trong cung đến 30t mới được cho tách đàn.
Khi Chu Đệ giành được ngôi vua cho tàn sát cả hậu cung lẫn hoàng tộc. Bao nhiêu di huấn của Chu Nguyên Chương đều bị Đệ cho làm ngược lại.
===> Không phải tự nhiên mà 2 cha con nó thù trong lòng.
Phim ảnh đến truyền hình TQ hiện nay đa số nhắc đến Chu Nguyên Chương thời nhà Minh, còn sau thời Chu Đệ đến Sùng Trinh thì chúng nó ngó lơ. Mặc dù Chu Đệ và con cháu ông ta có công mở rộng lãnh thổ.
Hiểu chưa???
 
Tao chưa hiểu lắm, ở vị thế của 8 khi đó nếu đã có nghi ngờ ( hay thậm chí là khẳng định) Chu Đệ không phải con thì trực tiếp vứt bỏ hoặc k nhận thậm chí giết đi cũng chỉ là 1 ý nghĩ thôi mà. A 8 việc quái gì phải bày nhiều trò như vậy , nuôi thêm mười mấy năm rồi giao làm phiên vương , lại đẩy ra biên rồi sau này Chu Đệ "trưởng thành" lại xoay đủ trò để kìm hãm lại , cuối đời còn muốn giết ,....... Nghe mệt nhỉ , bỏ cmn từ nhỏ đi luôn cho xong
Có thiết bị kiểm tra ADN đâu mà biết?
Sao mày không tính đến chuyện lỡ nó là con ông Chương thật thì sao?
Đi chịch dạo nên khó biết được.
Sử nói Chương định giết mà bà Cao Hoàng Hậu muốn giữ lại vì chưa rõ kết quả.
Chương mới đem thằng nhỏ ra biên cương để mặc số phận.
 
Sử đoạn này sẽ là sử do chương bịa ra chứ làm gì đã có ai chép lại mà đòi chuẩn.
Hưng có xem thì cũng chỉ nhìn tướng mặt mà thôi, ko thể có ngày tháng năm sinh mà xem xa hơn được.
Lúc đó nếu có chỉ là thấy chương chém giết mạnh mẽ, ko sợ chết, ăn to nói lớn liều lĩnh xông pha...chứ ko thể nhìn ra bậc đế vương được.
Đội quân Quách Tử Hưng trước đó đã hùng mạnh sẵn rồi, Chương từ ăn mày đến xin làm giữ ngựa để kiếm ăn. Chứ không phải Chương xuất hiện từ khi nghĩa quân mới thành lập.
Không phải tự nhiên mà nhảy 1 phát làm tướng cầm quân, đứng trên cả những tk tướng khác.
Chương không có xuất thân tốt thì ai mà tin.
Hiểu chưa????
 
Tương truyền cái đầu mày,
Chuyện này bọn TQ công nhận đến ngày nay.
Triều đại Chu Nguyên Chương thực chất kết thúc đến cháu ông Chu Doãn Văn là 3 đời.
Đến đời Chu Đệ thực chất là con cháu người Nguyên Mông Cổ.
Muốn biết đúng hay sai phải xem bối cảnh,
Chu Đệ mới 10-20 tuổi mà đã bị đày ải ra biên cương nơi đang giao tranh với quân Mông Cổ. Ông Chương muốn đuổi đi cho khuất mắt rồi để mặc số phận thằng con ghẻ. Không có thằng cha nào dám nhẫn tâm với đứa con nhỏ 10 tuổi của mình như vậy. Lẽ ra Đệ phải được nuôi dạy trong cung đến 30t mới được cho tách đàn.
Khi Chu Đệ giành được ngôi vua cho tàn sát cả hậu cung lẫn hoàng tộc. Bao nhiêu di huấn của Chu Nguyên Chương đều bị Đệ cho làm ngược lại.
===> Không phải tự nhiên mà 2 cha con nó thù trong lòng.
Phim ảnh đến truyền hình TQ hiện nay đa số nhắc đến Chu Nguyên Chương thời nhà Minh, còn sau thời Chu Đệ đến Sùng Trinh thì chúng nó ngó lơ. Mặc dù Chu Đệ và con cháu ông ta có công mở rộng lãnh thổ.
Hiểu chưa???
Do mày đéo coi thôi.
Tàu còn đưa Chu Đệ vào một trong những vua giỏi nhất lịch sử Trung Quốc
Còn câu chuyện tào lao củ mày chả bắt đầu bằng tương truyền hả
 
Đội quân Quách Tử Hưng trước đó đã hùng mạnh sẵn rồi, Chương từ ăn mày đến xin làm giữ ngựa để kiếm ăn. Chứ không phải Chương xuất hiện từ khi nghĩa quân mới thành lập.
Không phải tự nhiên mà nhảy 1 phát làm tướng cầm quân, đứng trên cả những tk tướng khác.
Chương không có xuất thân tốt thì ai mà tin.
Hiểu chưa????
Tao nhấn mạnh lần nữa là giai đoạn chương đến gia nhập cho đến khi leo lên tướng là chương bịa cho sử gia chép khi đã thành nghiệp đế vương
Đéo ai lúc đó chép sử cả, chương ăn xin thì ai chép cho chứ
Còn vào nghĩa quân đương nhiên chém giết là hàng đầu rồi. Chương nó chả máu chó vl khi xung trận ấy chứ, vì thế hưng mới thích.
Chứ hưng ko thể nhìn ra chương là đế vương khi mới đến đc.
 
Mấy thằng trên trả lời chậc lấc hết, toàn bọn dốt sử nhưng ra vẻ, trước tao có nói trên xam mà tụi mày không chịu nghe, giờ nghe tao kể nè
Chu Đệ là con thứ 4 của Chu Nguyên Chương có mẹ là bà Hiếu Từ Cao hoàng hậu (bà này gốc người Triều Tiên)
Bà này trước đó đã làm vợ/thê thiếp cho 1 người gốc Mông Cổ (có thể là tướng nếu tao nhớ không nhầm), rồi sau này mới làm phi tần của Chu Nguyên Chương.
ông Chương giống mấy ông vua cũ là thích lấy vợ/thê thiếp của bại tướng nên cho bà này vào cung rồi bà này vài tháng sau đẻ con là Chu Đệ.
Chu Đệ lớn lên có ngoại hình vạm vỡ nhưng xấu xí, hung hăng thích đánh trận lại rất khác so với cha mình là Chu Nguyên Chương, nên từ lâu ông Chương đã nghi ngờ thằng này là con của thằng trước nên ghẻ lạnh, cho ra biên cương.
Ông Chu Nguyên Chương nổi tiếng đẹp mặt đẹp người đẹp dáng, da trắng, cư xử lịch thiệp chứ không giống con mình.
Trong khi đó cháu đích tôn của ông Chu Vũ Văn vì cha mất sớm nên từ nhỏ ở trong hoàng cung với Mẫu Hậu.
Ông Chu Nguyên Chương hay ghé hoàng cung nên tình cảm với cháu mình rất tốt.
Mà Chu Vũ Văn lớn lên có ngoại hình giống ông nội đẹp mặt đẹp người đẹp dáng, da trắng, cư xử lễ phép nên ông rất quý, chỉ tội cái nó quá hiền.
Những người con khác của Chương kẻ thì cờ bạc, kẻ thì bất tài, kẻ thì vô dụng, ăn chơi nên ông Chương không ưa.
Trong đó có Chu Đệ thì có tài nhưng lại không giống cha.
Cuối cùng Chu Nguyên Chương quyết định chọn cháu đích tôn của mình lên làm vua, nuôi huấn luyện ngay từ nhỏ, ông không an tâm vì cháu mình ngoan hiền nên ông cho giết hết đám công thần. Cuối đời bảo cháu mình cẩn thận chú Đệ của mày.

-----> Tiếc là Chu Vũ Văn lên ngôi mà bản tính hiền lành tuy không ăn chơi sa đoạn nhưng không hợp làm vua, cuối cùng mất ngôi vào tay Chu Đệ.
Hiền lành đéo gì, thịt gần hết mấy thàng chú, định thịt chu đệ thì nó thịt trước
 
Hiền lành đéo gì, thịt gần hết mấy thàng chú, định thịt chu đệ thì nó thịt trước
Lên đế thì ai hiền chứ
Văn nó xua quân đánh đệ trc, đệ nghe binh tình buộc phải tấn công trc.
Độ thiện chiến thì đệ nhất nhà minh thời đó rồi.
 
Do mày đéo coi thôi.
Tàu còn đưa Chu Đệ vào một trong những vua giỏi nhất lịch sử Trung Quốc
Còn câu chuyện tào lao củ mày chả bắt đầu bằng tương truyền hả
Nói với mày phát mệt, các sự kiện nó xảy ra liên tiếp với Chu Đệ chỉ để đến 1 kết luận:
"Chu Nguyên Chương xem Chu Đệ là con ghẻ, con hoang."
+ Thứ 1: không có người cha nào lại để đứa bé 10 tuổi đi ra biên cương nguy hiểm với bọn thổ phỉ Mông Cổ cả. Cách xa kinh thành.
+ Thứ 2: Mày đã nghe chuyện:

Chu Nguyên Chương 'tốt tính' bóc quýt cho con trai, Hoàng hậu hoảng hốt: Mau chạy, cha muốn giết ngươi!​

Chả có người cha nào cứ lăm le giết con trai ruột mình.
Mày lấy lý do thứ tự ưu tiên trong gia tộc là nó vô lý ngay từ đầu: Chương xuất thân cơ hèn không được dạy dỗ trong gia đình khuôn mẫu. Chưa kể Chương xuất thân người miền Nam Trung Quốc, trong văn hóa ở đây lập người lớn tuổi nhất gia tộc làm trưởng lão chứ không phân theo thứ tự con ông trưởng. Nó khác với văn hóa VN khi VN xưng hô level bác, chú, cháu, anh, em họ.

------> Cứ cho là mày không tin lời tao đi, nhưng mày có công nhận Chu Nguyên Chương rất ghét thằng con Chu Đệ không?
 
Nói với mày phát mệt, các sự kiện nó xảy ra liên tiếp với Chu Đệ chỉ để đến 1 kết luận:
"Chu Nguyên Chương xem Chu Đệ là con ghẻ, con hoang."
+ Thứ 1: không có người cha nào lại để đứa bé 10 tuổi đi ra biên cương nguy hiểm với bọn thổ phỉ Mông Cổ cả. Cách xa kinh thành.
+ Thứ 2: Mày đã nghe chuyện:

Chu Nguyên Chương 'tốt tính' bóc quýt cho con trai, Hoàng hậu hoảng hốt: Mau chạy, cha muốn giết ngươi!​

Chả có người cha nào cứ lăm le giết con trai ruột mình.
Mày lấy lý do thứ tự ưu tiên trong gia tộc là nó vô lý ngay từ đầu: Chương xuất thân cơ hèn không được dạy dỗ trong gia đình khuôn mẫu. Chưa kể Chương xuất thân người miền Nam Trung Quốc, trong văn hóa ở đây lập người lớn tuổi nhất gia tộc làm trưởng lão chứ không phân theo thứ tự con ông trưởng. Nó khác với văn hóa VN khi VN xưng hô level bác, chú, cháu, anh, em họ.

------> Cứ cho là mày không tin lời tao đi, nhưng mày có công nhận Chu Nguyên Chương rất ghét thằng con Chu Đệ không?
Chu Nguyên Chương đéo ưa Chu Đệ thì rõ ràng
Nhưng đéo có bằng chứng nào cho thấy Chu Đệ đéo phải là con của Chương cả
Và Chương chưa bao giờ nghi ngờ điều đó
Tính của Chương xưa nay thà giết lầm hơn bỏ sót
Nếu nghi Chu Đệ thì nó giết ngay từ đầu rồi đéo cần phải mượn tay ai
 
tao thấy còn ưu ái gả con gái của Từ Đạt cho. Thích ngựa khoẻ cung tốt gì đều tặng cho nó. Thành niên mới cho đi theo ông già vợ rèn luyện. Qua mõm con chó ngu là tống ra chiến trường từ lúc còn nhỏ
Đệ quá giống chương nên chương chỉ muốn làm chiến tướng, ko để làm đế vì sẽ ko có tâm phát triển đất nc thoe hướng thái bình (chương xuất thân bần hàn nên luôn nghĩ đến dân trc khi đã thành nghiệp lớn).
Mà muốn thành tướng chiến thì phải ra chiến trg, sống chết cùng lính, vậy phải theo từ đạt ra vùng biên + bình định phương bắc thôi.
 
tao thấy còn ưu ái gả con gái của Từ Đạt cho. Thích ngựa khoẻ cung tốt gì đều tặng cho nó. Thành niên mới cho đi theo ông già vợ rèn luyện. Qua mõm con chó ngu là tống ra chiến trường từ lúc còn nhỏ
Đúng là lúc đầu hắn đối xử với Chu Đệ khá tốt vì lúc đó cần đánh dẹp tàn dư Mông Cổ
Sau đó khi phân phong phiên vương thì Chu Nguyên Chương đề phòng nhất là Chu Đệ
Lão bố trí hai thằng con trai là Chu Cương và Chu Quyền kẹp Chu Đệ ở giữa
Chu Cương chết trước Chu Nguyên Chương 3 tháng lúc Chu Cương chết là lão bố trí Cảnh Bính Văn Quách Anh thay thế nhưng còn thấy chưa yên tâm mà tính gọi Chu Đệ về khi lão sắp chết nửa.
 
Chu Nguyên Chương đéo ưa Chu Đệ thì rõ ràng
Nhưng đéo có bằng chứng nào cho thấy Chu Đệ đéo phải là con của Chương cả
Và Chương chưa bao giờ nghi ngờ điều đó
Tính của Chương xưa nay thà giết lầm hơn bỏ sót
Nếu nghi Chu Đệ thì nó giết ngay từ đầu rồi đéo cần phải mượn tay ai
Không có chuyện giết con ruột chỉ vì để đưa cháu nội lên ngôi.
Đơn giản chỉ vì Một giọt máu đào còn hơn 1 ao nước lã.
Chu Nguyên Chương đi chịch dạo nên có con hoang.
Chu Đệ càng lớn càng có ngoại hình không giống Chương nên ông Chương nghi ngờ.
Lúc Chu Nguyên Chương già ốm, chính Chu Đệ đến chăm sóc cho cha, nhưng tấm chân tình của Đệ không che giấu được ngoại hình khác biệt trong gia tộc. Chương đưa cam cho Đệ bóc ăn là để giết luôn thằng con mình.
Sử của nhà Minh đã bị Chu Đệ edit nên không còn chính xác.
Mày muốn hỏi mẹ Chu Đệ là ai thì cứ qua Tháp Báo Ân do ông xây sẽ rõ, để thờ mẹ ruột ông.
Tao sẽ trích dẫn 1 bài giải thích của 1 người nước ngoài cho mày xem luôn:
Theo sử liệu Mông Cổ: the Altan Tobchi text from 1604. It’s in folio 42a and 42b of the manuscript.
"After that, Hongwu Khan sat on the throne for 31 years and passed away. His son Zaguya Khan sat on the throne for 4 years and after that Yonglu the son of the Khongirad queen took some of his few companions and gathered an army of 6,000 Mongols and 30,000 Jurchens and took the city of Khar Kherem (Black Wall, Nanjing?) capturing Zaguya Khan the son of the Chinese Hongwu Khan, pressing a silver stamp on his neck and sending him away fleeing. Yonglu Khan the son of the Ukhaant Khan (Togoontumur) sat on the throne. China said the child of our legitimate Khan has been enthroned and gave him the name Yonglu Taiming (Yongle Da Ming)"

Tài liệu của người Mông Cổ kể rằng Hoàng đế cuối cùng của nhà Nguyên, Hoàng đế Huizong Togoontumur còn được gọi là Ukhaant Khan, có một hoàng hậu của bộ tộc Khongirad Mông Cổ đang mang thai đứa con của ông được ba tháng. Trong cuộc chiếm đóng Dadu vào năm 1368, bà đã trốn trong một "butun" hoặc bụi rậm. Tài liệu nói rằng "butun" được gọi là "gang" trong tiếng Trung. Hoàng đế Hongwu (Chu Nguyên Chương) đã bắt bà từ "butun" và đưa bà làm một trong những hoàng hậu của mình. Hoàng hậu Khongirad đã cầu nguyện với "Cha Tengri" (Tengri Etseg) kéo dài thời kỳ mang thai thêm ba tháng để cứu đứa bé khỏi Hoàng đế Hongwu. Tengri đã thương xót và chấp nhận yêu cầu của bà. Sau đó, Hoàng đế Hongwu đã mơ thấy hai con rồng chiến đấu. Con rồng bên trái (phía đông) đã chiến thắng con rồng bên phải. Ông đã hỏi một "yorchin" (thầy bói, thầy phù thủy) về ý nghĩa của giấc mơ. "Yorchin" nói với ông rằng đó không phải là hai con rồng mà là hai người con trai của ông đang chiến đấu. Con rồng bên phải là con trai của hoàng hậu Trung Quốc của ông. Con rồng bên trái là con trai của hoàng hậu Mông Cổ của ông. Con rồng bên trái được định sẵn để ngồi trên ngai vàng của ông. Nghe vậy, Hoàng đế Hồng Vũ nói rằng "mặc dù nó là con trai của ta nhưng mẹ nó lại là hoàng hậu của kẻ thù (daisnii khatan). Sẽ rất tệ nếu nó ngồi trên ngai vàng của ta". Vì vậy, ông đã đưa người con trai đó ra ngoài tường thành và để nó sống trong một thành phố có tên là Thành Xanh (có lẽ có nghĩa là gần với Hohhot hoặc Thành Xanh ngày nay ở Nội Mông). Sau đó, câu chuyện tiếp tục với bản dịch mà tôi đã đưa ra ở trên. Nó cũng nói rằng Hoàng đế Vĩnh Lạc (Chu Đệ) đã ban 300 "daidu san" (báu vật Dadu) cho 6.000 quân Mông Cổ của mình và 600 "daidu san" cho quân Nữ Chân của mình sau khi lên ngôi. Nó tiếp tục với một danh sách các "Hãn" nhà Minh và thời kỳ trị vì của họ.

===> Tài liệu đó giải thích tại sao Chu Nguyên Chương lại đẩy Chu Đệ khi mới còn nhỏ đi ra tận Nội Mông.
Mẹ của Chu Đệ trước đây là thê thiếp của bại tướng Mông Cổ nhà Nguyên, Chu Nguyên Chương chịch đạo rồi đẻ ra nghiệp chủng. Trong đầu của Chương cho đến chết vẫn cứ nghi ngờ nó là con của thằng Mông Cổ, nhưng không dám ra tay giết vì lỡ đâu nó là con của mình.
Nếu là con ruột Chu Nguyên Chương thì Chương đã chọn rồi, cần gì phải màu mè làm đủ trò cho mất công?

----> Hiểu chưa???
 
Không có chuyện giết con ruột chỉ vì để đưa cháu nội lên ngôi.
Đơn giản chỉ vì Một giọt máu đào còn hơn 1 ao nước lã.
Chu Nguyên Chương đi chịch dạo nên có con hoang.
Chu Đệ càng lớn càng có ngoại hình không giống Chương nên ông Chương nghi ngờ.
Lúc Chu Nguyên Chương già ốm, chính Chu Đệ đến chăm sóc cho cha, nhưng tấm chân tình của Đệ không che giấu được ngoại hình khác biệt trong gia tộc. Chương đưa cam cho Đệ bóc ăn là để giết luôn thằng con mình.
Sử của nhà Minh đã bị Chu Đệ edit nên không còn chính xác.
Mày muốn hỏi mẹ Chu Đệ là ai thì cứ qua Tháp Báo Ân do ông xây sẽ rõ, để thờ mẹ ruột ông.
Tao sẽ trích dẫn 1 bài giải thích của 1 người nước ngoài cho mày xem luôn:
Theo sử liệu Mông Cổ: the Altan Tobchi text from 1604. It’s in folio 42a and 42b of the manuscript.
"After that, Hongwu Khan sat on the throne for 31 years and passed away. His son Zaguya Khan sat on the throne for 4 years and after that Yonglu the son of the Khongirad queen took some of his few companions and gathered an army of 6,000 Mongols and 30,000 Jurchens and took the city of Khar Kherem (Black Wall, Nanjing?) capturing Zaguya Khan the son of the Chinese Hongwu Khan, pressing a silver stamp on his neck and sending him away fleeing. Yonglu Khan the son of the Ukhaant Khan (Togoontumur) sat on the throne. China said the child of our legitimate Khan has been enthroned and gave him the name Yonglu Taiming (Yongle Da Ming)"

Tài liệu của người Mông Cổ kể rằng Hoàng đế cuối cùng của nhà Nguyên, Hoàng đế Huizong Togoontumur còn được gọi là Ukhaant Khan, có một hoàng hậu của bộ tộc Khongirad Mông Cổ đang mang thai đứa con của ông được ba tháng. Trong cuộc chiếm đóng Dadu vào năm 1368, bà đã trốn trong một "butun" hoặc bụi rậm. Tài liệu nói rằng "butun" được gọi là "gang" trong tiếng Trung. Hoàng đế Hongwu (Chu Nguyên Chương) đã bắt bà từ "butun" và đưa bà làm một trong những hoàng hậu của mình. Hoàng hậu Khongirad đã cầu nguyện với "Cha Tengri" (Tengri Etseg) kéo dài thời kỳ mang thai thêm ba tháng để cứu đứa bé khỏi Hoàng đế Hongwu. Tengri đã thương xót và chấp nhận yêu cầu của bà. Sau đó, Hoàng đế Hongwu đã mơ thấy hai con rồng chiến đấu. Con rồng bên trái (phía đông) đã chiến thắng con rồng bên phải. Ông đã hỏi một "yorchin" (thầy bói, thầy phù thủy) về ý nghĩa của giấc mơ. "Yorchin" nói với ông rằng đó không phải là hai con rồng mà là hai người con trai của ông đang chiến đấu. Con rồng bên phải là con trai của hoàng hậu Trung Quốc của ông. Con rồng bên trái là con trai của hoàng hậu Mông Cổ của ông. Con rồng bên trái được định sẵn để ngồi trên ngai vàng của ông. Nghe vậy, Hoàng đế Hồng Vũ nói rằng "mặc dù nó là con trai của ta nhưng mẹ nó lại là hoàng hậu của kẻ thù (daisnii khatan). Sẽ rất tệ nếu nó ngồi trên ngai vàng của ta". Vì vậy, ông đã đưa người con trai đó ra ngoài tường thành và để nó sống trong một thành phố có tên là Thành Xanh (có lẽ có nghĩa là gần với Hohhot hoặc Thành Xanh ngày nay ở Nội Mông). Sau đó, câu chuyện tiếp tục với bản dịch mà tôi đã đưa ra ở trên. Nó cũng nói rằng Hoàng đế Vĩnh Lạc (Chu Đệ) đã ban 300 "daidu san" (báu vật Dadu) cho 6.000 quân Mông Cổ của mình và 600 "daidu san" cho quân Nữ Chân của mình sau khi lên ngôi. Nó tiếp tục với một danh sách các "Hãn" nhà Minh và thời kỳ trị vì của họ.

===> Tài liệu đó giải thích tại sao Chu Nguyên Chương lại đẩy Chu Đệ khi mới còn nhỏ đi ra tận Nội Mông.
Mẹ của Chu Đệ trước đây là thê thiếp của bại tướng Mông Cổ nhà Nguyên, Chu Nguyên Chương chịch đạo rồi đẻ ra nghiệp chủng. Trong đầu của Chương cho đến chết vẫn cứ nghi ngờ nó là con của thằng Mông Cổ, nhưng không dám ra tay giết vì lỡ đâu nó là con của mình.
Nếu là con ruột Chu Nguyên Chương thì Chương đã chọn rồi, cần gì phải màu mè làm đủ trò cho mất công?

----> Hiểu chưa???
dkm hợp lý
 
Không có chuyện giết con ruột chỉ vì để đưa cháu nội lên ngôi.
Đơn giản chỉ vì Một giọt máu đào còn hơn 1 ao nước lã.
Chu Nguyên Chương đi chịch dạo nên có con hoang.
Chu Đệ càng lớn càng có ngoại hình không giống Chương nên ông Chương nghi ngờ.
Lúc Chu Nguyên Chương già ốm, chính Chu Đệ đến chăm sóc cho cha, nhưng tấm chân tình của Đệ không che giấu được ngoại hình khác biệt trong gia tộc. Chương đưa cam cho Đệ bóc ăn là để giết luôn thằng con mình.
Sử của nhà Minh đã bị Chu Đệ edit nên không còn chính xác.
Mày muốn hỏi mẹ Chu Đệ là ai thì cứ qua Tháp Báo Ân do ông xây sẽ rõ, để thờ mẹ ruột ông.
Tao sẽ trích dẫn 1 bài giải thích của 1 người nước ngoài cho mày xem luôn:
Theo sử liệu Mông Cổ: the Altan Tobchi text from 1604. It’s in folio 42a and 42b of the manuscript.
"After that, Hongwu Khan sat on the throne for 31 years and passed away. His son Zaguya Khan sat on the throne for 4 years and after that Yonglu the son of the Khongirad queen took some of his few companions and gathered an army of 6,000 Mongols and 30,000 Jurchens and took the city of Khar Kherem (Black Wall, Nanjing?) capturing Zaguya Khan the son of the Chinese Hongwu Khan, pressing a silver stamp on his neck and sending him away fleeing. Yonglu Khan the son of the Ukhaant Khan (Togoontumur) sat on the throne. China said the child of our legitimate Khan has been enthroned and gave him the name Yonglu Taiming (Yongle Da Ming)"

Tài liệu của người Mông Cổ kể rằng Hoàng đế cuối cùng của nhà Nguyên, Hoàng đế Huizong Togoontumur còn được gọi là Ukhaant Khan, có một hoàng hậu của bộ tộc Khongirad Mông Cổ đang mang thai đứa con của ông được ba tháng. Trong cuộc chiếm đóng Dadu vào năm 1368, bà đã trốn trong một "butun" hoặc bụi rậm. Tài liệu nói rằng "butun" được gọi là "gang" trong tiếng Trung. Hoàng đế Hongwu (Chu Nguyên Chương) đã bắt bà từ "butun" và đưa bà làm một trong những hoàng hậu của mình. Hoàng hậu Khongirad đã cầu nguyện với "Cha Tengri" (Tengri Etseg) kéo dài thời kỳ mang thai thêm ba tháng để cứu đứa bé khỏi Hoàng đế Hongwu. Tengri đã thương xót và chấp nhận yêu cầu của bà. Sau đó, Hoàng đế Hongwu đã mơ thấy hai con rồng chiến đấu. Con rồng bên trái (phía đông) đã chiến thắng con rồng bên phải. Ông đã hỏi một "yorchin" (thầy bói, thầy phù thủy) về ý nghĩa của giấc mơ. "Yorchin" nói với ông rằng đó không phải là hai con rồng mà là hai người con trai của ông đang chiến đấu. Con rồng bên phải là con trai của hoàng hậu Trung Quốc của ông. Con rồng bên trái là con trai của hoàng hậu Mông Cổ của ông. Con rồng bên trái được định sẵn để ngồi trên ngai vàng của ông. Nghe vậy, Hoàng đế Hồng Vũ nói rằng "mặc dù nó là con trai của ta nhưng mẹ nó lại là hoàng hậu của kẻ thù (daisnii khatan). Sẽ rất tệ nếu nó ngồi trên ngai vàng của ta". Vì vậy, ông đã đưa người con trai đó ra ngoài tường thành và để nó sống trong một thành phố có tên là Thành Xanh (có lẽ có nghĩa là gần với Hohhot hoặc Thành Xanh ngày nay ở Nội Mông). Sau đó, câu chuyện tiếp tục với bản dịch mà tôi đã đưa ra ở trên. Nó cũng nói rằng Hoàng đế Vĩnh Lạc (Chu Đệ) đã ban 300 "daidu san" (báu vật Dadu) cho 6.000 quân Mông Cổ của mình và 600 "daidu san" cho quân Nữ Chân của mình sau khi lên ngôi. Nó tiếp tục với một danh sách các "Hãn" nhà Minh và thời kỳ trị vì của họ.

===> Tài liệu đó giải thích tại sao Chu Nguyên Chương lại đẩy Chu Đệ khi mới còn nhỏ đi ra tận Nội Mông.
Mẹ của Chu Đệ trước đây là thê thiếp của bại tướng Mông Cổ nhà Nguyên, Chu Nguyên Chương chịch đạo rồi đẻ ra nghiệp chủng. Trong đầu của Chương cho đến chết vẫn cứ nghi ngờ nó là con của thằng Mông Cổ, nhưng không dám ra tay giết vì lỡ đâu nó là con của mình.
Nếu là con ruột Chu Nguyên Chương thì Chương đã chọn rồi, cần gì phải màu mè làm đủ trò cho mất công?

----> Hiểu chưa???
Mà Chu Đệ sinh 1360 liên quan đéo gì bà vợ bị bắt năm 1368???
Còn Chu Nguyên Chương đéo truyền ngôi cho Chu Đệ cũng như bất kỳ đứa con nào của ông ấy thì lý do tao đã phân tích
Ngoài Chu Đệ ra ổng có rất nhiều con trai khác
Lý do gì không truyền ngôi cho tụi nó
Chả lẽ vì ổng cũng nghi ngờ?
Mà lại truyền ngôi cho cháu đích tôn điều chưa từng thấy trong tiền lệ?
Bắt vợ thằng khác về thời điểm quan hệ và thời điểm thụ thai tính toán là biết.
Có phải con mình không ngự y có thể đoán được
Có gì mà nghi ngờ?
 
Mấy cái sử đời sau toàn viết ra để bôi xấu đế vương thời trước.

Lại còn mang thai vs chồng cũ mà vua mới ko biết nữa chứ.
Nền y học thời Minh nó đã ở đẳng cấp cao rồi, thái y viện toàn tinh hoa của tinh hoa, chẳng lẽ 1 người mang thai có thể che dấu được?
Chưa nói hệ thống tình báo nữa, nếu có mang với vua trước thì kiểu gì bọn nó cũng nắm được thông tin.
Mấy thằng đi tin vào sử của đối thủ của Minh (Mông cổ, Thanh) mà tin thì cũng nể vl.
 
Mấy cái sử đời sau toàn viết ra để bôi xấu đế vương thời trước.

Lại còn mang thai vs chồng cũ mà vua mới ko biết nữa chứ.
Nền y học thời Minh nó đã ở đẳng cấp cao rồi, thái y viện toàn tinh hoa của tinh hoa, chẳng lẽ 1 người mang thai có thể che dấu được?
Chưa nói hệ thống tình báo nữa, nếu có mang với vua trước thì kiểu gì bọn nó cũng nắm được thông tin.
Mấy thằng đi tin vào sử của đối thủ của Minh (Mông cổ, Thanh) mà tin thì cũng nể vl.
Như cái vụ Cửu Cẩu đoạt đích đó, cứ thuyết âm mưu Ung Chính thêm nét để giả di chiếu. Clm, di chiếu ghi bằng 3 ngôn ngữ, Hán, Mông, Mãn. Hán thì còn thêm bỏ nét được chứ Mông, Mãn sửa, thêm bớt kiểu gì,
 
Mấy cái sử đời sau toàn viết ra để bôi xấu đế vương thời trước.

Lại còn mang thai vs chồng cũ mà vua mới ko biết nữa chứ.
Nền y học thời Minh nó đã ở đẳng cấp cao rồi, thái y viện toàn tinh hoa của tinh hoa, chẳng lẽ 1 người mang thai có thể che dấu được?
Chưa nói hệ thống tình báo nữa, nếu có mang với vua trước thì kiểu gì bọn nó cũng nắm được thông tin.
Mấy thằng đi tin vào sử của đối thủ của Minh (Mông cổ, Thanh) mà tin thì cũng nể vl.
Chu Đệ sinh 1360
Bà đó bị bắt 1368 lúc Chu Đệ 8 tuổi
Liên quan đéo gì nhau mà chả hiểu sao nó tin được

Nó viết luôn cái di chiếu mới luôn chứ thêm nét vào làm gì
Viết được cái cc ấy
Di chiếu 3 thứ tiếng Hán Mãn Mông do 3 người giữ.
Viết được thế đéo nào?
 

Có thể bạn quan tâm

Top