Mày nhìn sang thằng hàng xóm kìa, Tây An (Trường An). Địa thế cửa ngỏ Quan Trung dễ thủ và cũng rất dễ phản công, phía Nam giáp Xuyên Thục, phía Tây giáp Tây Vực, phía Đông là đồng bằng Trung Nguyên màu mỡ. Các triều Đại như Tây Chu, Đường, Tây Hán đều đóng đô ở đây vì địa thế đắc địa của nó nhưng lâu dần sân số đông, cần thành to hơn, đất sinh sống rộng hơn, cần ở gần nơi sản xuất hơn nên buộc phải dời về phía Đông. Các kinh đô phía Đông như Lạc Dương (Đông Hán), Khai Phong (Bắc Tống) đều đáp ứng những nhu cầu kể trên, nhưng bị cái khổ là ở hạ lưu Hoàng Hà. Mỗi lần Hoàng Hà đổi dòng, hay ngập lụt là sml cả triệu đại. Chưa kể ở trung tâm Trung Nguyên, địa hình dễ công, khó thủ thì Mông Cổ, Nữ Chân, Khiết Đan nó đánh xuống thì địt chửa cả thành. Sau này Chê Đụ dời đô từ Nam Kinh, về Bắc Kinh cốt yếu là phòng thủ phương Bắc nhưng quá xa các cứ điểm sản xuất ở phía Nam, quá trình vận lương, thủ thành khó khăn vô cùng. Tóm lại được này thì mất kia. Gia Long chọn đất chó ăn đá, gà ăn sỏi Huế phần vì đất tổ, phần vì khi có biến thì ra Bắc cũng gần mà vào Nam cũng chẳng xa, Mãn Thanh đánh xuống thì kẹt ở yết hầu TNT, đéo đông được tới Kinh đô, Khmer, Chăm nó binh biến ở phía Nam thì cũng dễ kiểm soát nếu Kinh Thành xa nơi tụi nó sống…
Lý Công Uẩn chọn dời đô từ Hoa Lư ra Đại La là vì đất sống, nhưng mấy lần Mông Cổ đánh vào cũng phải bỏ Thành, lui về vùng rừng núi Ninh Bình, Thanh Hoá mà thủ.